Vô Thường

Chương 559: Ngoan cố chống cự (hạ).

/1679


Cùng lúc đó, Đường Phong đã vọt tới trước mặt Phi Tiểu Nhã, đoản kiếm màu đen trên tay, tung ra mấy đóa kiếm hoa, trực tiếp đánh lệch mấy miếng phi châm sang một bên. Nói thật, khi Đường Phong lần đầu tiên nhìn thấy chiếc quạt sắt trên tay Tạ Tuyết Thần, hắn cũng đã nghĩ đến khả năng bên trong có ám khí, bởi vì ở kiếp trước có rất nhiều người trong giang hồ ưa thích dùng loại đạo cụ phóng thích ám khí này, thường thường có thể khiến địch nhân khó lòng phòng bị.
Sự thật chứng minh, suy đoán của Đường Phong hoàn toàn chính xác, trong chiếc quạt sắt quả thật có cất giấu cơ quan.
Phi châm bị đánh rơi, Đường Phong quay đầu liếc nhìn Phi Tiểu Nhã:
- Không sao chứ?
Trong ánh mắt Bảo chủ đại nhân phun trào lửa cháy hừng hực, gắt gao nhìn chằm chằm vào Đường Phong, vừa rồi nàng rõ ràng nghe người trước mặt này nói hắn giết chết Đường Phong, nhưng bây giờ hắn lại đến cứu Phi Tiểu Nhã. Lúc này Phi Tiểu Nhã quả thật không rõ đối phương có lai lịch gì, có mục đích gì.
- Đánh xong hãy nói, Đường Phong không chết.
Trong lòng Đường Phong như đổ mồ hôi, những lời này nghe thế nào cũng không có hương vị. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Muốn đi?
Đoạn Thất Xích ngăn cản phía trước đường chạy của Tạ Tuyết Thần hừ lạnh khẽ hừ, Thiên binh dao phay mạnh mẽ vung về phía trước, bức lui Tạ Tuyết Thần về vị trí cũ.
Sau lưng của hắn, Đường Phong và Phi Tiểu Nhã đồng thời lao đến tấn công.
Tạ Tuyết Thần cuối cùng cũng biến sắc. Trước khi hắn đến Ô Long Bảo đã sắp xếp toàn bộ kế hoạch, chẳng những kêu Ô Long Tam Sử thỏa hiệp, trở thành phản đồ, còn uy hiếp dụ dỗ gần ba thành Hắc y nhân trong Ô Long Bảo. Hơn nữa còn mang đến một cao thủ Linh giai, trận chiến này đánh như thế nào mới có thể giành được chiến thắng, hơn nữa lấy ưu thế tuyệt đối để dành được thắng lợi.
Thế nhưng, quá nhiều chuyện ngoài ý liệu khiến hắn trở tay không kịp! Người tên là Tuyết Nữ rõ ràng đang ở Ô Long Bảo, nếu vẻn vẹn chỉ có như vậy cũng được rồi, Tuyết Nữ dù sao còn có Âu Dương Vũ giam chân. Phía bên mình rất thuận lợi chiếm cứ thế thượng phong, chỉ cần cho hắn thời gian một nén nhang, là hắn có thể bắt giữ Phi Tiểu Nhã, phi châm trong quạt sắt đã được bôi luyện thuốc mê cực lớn, một khi bắn trúng Phi Tiểu Nhã, mặc dù nàng là Thiên giai thượng phẩm cũng phải ngoan ngoãn nằm xuống, đến lúc đó, mục đích cuối cùng của lần chiến đấu này cũng đạt được.
Kỳ thật Tạ Tuyết Thần càng có khuynh hướng giết chết Phi Tiểu Nhã, nhưng vì đã ước định trước với Ô Long Tam Sử, không phải thời điểm vạn bất đắc dĩ hắn thật sự không dám giết nàng.
Nhưng hiện tại tất cả mọi chuyện đều uổng công, Tạ Tuyết Thần tự thấy với thực lực của mình, căn bản không có khả năng ngăn cản một kích hợp lực của Đoạn Thất Xích và hai người khác.
Tất cả chuyện này đều lỗi của người tên là Biên Vô Huyết, người này thật quá mức hèn hạ vô sỉ.
- Ba vị sư thúc cứu ta!
Tạ Tuyết Thần vội vàng mở miệng kêu gọi. Ô Long Tam Sử cũng bất chấp Thang Phi Tiếu và Tiếu Nhất Diệp, trực tiếp vứt bỏ tất cả phòng ngự và công kích, lao về hướng Tạ Tuyết Thần, người còn chưa tới, Vô Thiên đã trầm giọng quát:
- Đoạn sư điệt khoan hãy động thủ, Tạ Tuyết Thần không thể chết được!
Đoạn Thất Xích làm sao để ý tới hắn, Thiên binh dao phay trên tay hóa thành đao mang đầy trời, đổ ập xuống Tạ Tuyết Thần. Tiểu tặc này chưa chết, làm sao Đoạn Thất Xích có thể an tâm?
Tựa hồ chỉ trong nháy mắt, tất cả mọi người đều vây quanh Tạ Tuyết Thần.
Đường Phong đâm một kiếm về hướng Tạ Tuyết Thần, chưởng ảnh của Phi Tiểu Nhã cũng ùn ùn đánh về phía Tạ Tuyết Thần, ba lão gia hỏa Ô Long Tam Sử vội vàng xông đến bên cạnh Tạ Tuyết Thần, dốc hết toàn lực bảo vệ an toàn cho hắn, phía sau bọn họ, Thang Phi Tiếu và Tiếu Nhất Diệp cũng tích đủ khí lực thi triển công kích của mình.
Một đoàn hỗn loạn, trong phạm vi này chỉ truyền đến liên tiếp tiếng vang, còn cả tiếng động của đao kiếm chém vào người.
Mặt đất ầm ầm sụp đổ, phiến đá xanh dưới chân mọi người trong nháy mắt biến thành bột phấn, bay lượn khắp trời, lập tức lại bị cương khí mãnh liệt thổi tan thành mây khói.
Sau khi tất cả công kích dừng lại, mọi người đều nheo mắt nhìn.
Tạ Tuyết Thần là trung tâm của tất cả công kích, lại bình yên vô sự, còn chung quanh cơ thể của hắn, trên người Ô Long Tam Sử lại tràn đầy vết thương, máu tươi không ngừng chảy ra từ khóe miệng ba lão gia hỏa râu tóc bạc trắng, gắt gao ngăn trước mặt Tạ Tuyết Thần.
- Tạ Tuyết Thần, không thể chết được!
Cho dù thân hình lung lay sắp đổ, nhưng Vô Thiên vẫn mở miệng nói.
Hai đại Sát Thần và Tiếu Nhất Diệp cau mày, vừa rồi bọn họ cũng phát giác được ý đồ của Ô Long Tam Sử , cho nên khi đánh chiêu thức ra có hơi thu lại chút lực đạo, nếu không Ô Long Tam Sử đã sớm chết rồi.
Thế nhưng chuyện đã đến nước này, bọn hắn còn kiên trì che chở cho Tạ Tuyết Thần như vậy, bên trong nhất định có một số nguyên do không thể cho ai biết.
Tạ Tuyết Thần đắc ý mỉm cười, thân hình đột ngột chui lên từ mặt đất, trực tiếp lóe ra cách đó hơn mười trượng.
Bọn người Thang Phi Tiếu còn muốn đuổi theo truy kích, Ô Long Tam Sử lại chắn trước mặt bọn họ, chậm rãi lắc đầu với bọn họ, trong đôi mắt đục ngầu hiện lên vẻ cầu khẩn, nhìn thấy ánh mắt này, hai đại Sát Thần nắm chặt nắm đấm lại, dù thế nào cũng không nỡ xuống tay giết bọn hắn.
Tạ Tuyết Thần ở bên kia dương dương đắc ý cất cao giọng nói:
- Các vị, sau này còn gặp lại!
Lời còn chưa dứt, một đạo nhân ảnh đã xông đến bên cạnh, Tạ Tuyết Thần định thần nhìn lại, chính là thủ phạm Biên Vô Huyết đã khiến hắn rơi vào hoàn cảnh quẫn bách như vậy!
Nhất thời cơn tức giận lại sôi trào trong lòng Tạ Tuyết Thần, nếu không phải vì tên Biên Vô Huyết này, lần này làm sao mình lại thất bại thảm hại như vậy?
Hắn chỉ là Thiên giai trung phẩm, nhưng lại muốn nhân lúc nhà cháy đi hôi của! Tạ Tuyết Thần thật sự không biết mình và người kia có thù hận gì, chỉ có điều không giết hắn Tạ Tuyết Thần cũng không làm sao tiêu trừ được lửa hận này.
Không hề nghĩ ngợi, Tạ Tuyết Thần vung quạt sắt về phía ngực Biên Vô Huyết, chỉ có điều khiến người ta bất ngờ là, Biên Vô Huyết lại không hề tránh né mà vung đoản kiếm màu đen chém về hướng lồng ngực mình.
Hắn muốn đồng quy vu tận với chính mình? Tạ Tuyết Thần không nhịn được, cười lạnh một tiếng, thực lực của mình cao hơn hắn, hơn nữa mình lại xuất chiêu trước, dựa theo tốc độ hiện tại, chỉ sợ hắn còn không đánh tới mình đã bị mình xuyên phá trái tim rồi.
Không có bất cứ ai lại không quan tâm đến sinh mệnh của mình. Tạ Tuyết Thần không tin Biên Vô Huyết dám không thu chiêu.
Hơn nữa, cho dù hắn không thu chiêu, mình cũng có thể đi trước một bước giết chết hắn. Vì vậy, động tác của Tạ Tuyết Thần không hề dừng lại, trên mặt hiện lên một tia ngoan lệ.
Sự thực đúng như Tạ Tuyết Thần dự liệu. Bởi vì thực lực của hắn mạnh hơn Biên Vô Huyết một bậc, lại xuất thủ trước. Thiết phiến trên tay hắn trước khi đối phương công kích đã kịp đâm tới trước ngực đối phương.

/1679

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status