Vợ Trước Thế Thân Của Tổng Tài

Chương 11: Mập mờ

/2173


Chương 11: Mập mờ

Ôn Noãn là một người phụ nữ thức thời, biết rõ lúc này mà cự tuyệt yêu cầu của anh ta chắc chắn sẽ bị hiếp trước giết sau, thế là cô biết điều, tên của anh ta, anh ta tên là gì nhỉ?

“Diệp Phi Mặc…”

“Phi Mặc.” Anh chỉnh lại, giọng nói vừa trầm vừa khàn.

Ôn Noãn bị anh ôm, há miệng là có thể cắn được đến bờ vai của anh, cô thật sự muốn cắn luôn một miếng thịt của anh.

Nhưng một cô gái tốt không đánh nhau với gã đàn ông biến thái.

Cô nhịn.

Đây quả thực là tình thế không có lợi cho cô.

“Phi Dạ…” Tên gọi êm tai, mặt đẹp dáng đẹp nhưng tính tình lại quá tệ. Gia giáo của Diệp gia chắc chắn có vấn đề.

“Nói nhỏ một chút.”

“Phi Dạ…” Ôn Noãn hạ thấp giọng của mình.

“Nhỏ hơn chút nữa.”

“Phi Mặc!” Hơi thở của Ôn Noãn mong manh.

“Dịu dàng một chút.”

“… Phi Mặc.” Bỗng nhiên cô cảm thấy giọng nói của mình rất mất hồn.

Trong lòng Ôn Noãn đã thăm hỏi hết một lượt tổ tông mười tám đời của nhà họ Diệp.

Nhà nào mà nuôi ra được thứ biến thái như vây, bà đây cũng không phải là nữ phục vụ viên XXOO qua điện thoại nhé. Bắt tôi phải kích thích như thế, mất hồn như thế là vì sao, kẻ nào sinh được thằng con biến thái như thế, tranh thủ nhét lại vào bụng rồi sinh lại lần nữa đi.

Thần linh ơi, cứu con với.

Ôn Noãn khổ mốn chết, người không mảnh vải bị người ta ôm chặt, rồi lại dùng giọng nói mất hồn này gọi tên của anh ta, thực sự là...

Diệp Phi Dạ, quả thật anh là đồ biến thái phải không?

Diệp Phi Dạ, thật sự anh bị bệnh tâm thần phải không?

Ôn Noãn khóc không ra nước mắt.

“Kêu thêm một tiếng nữa.”

“Phi Mặc!” Ôn Noãn quyết định, anh mà còn bắt cô gọi như thế nữa thì cô sẽ phản kháng, đừng có tưởng phụ nữ thì dễ bắt nạt, phụ nữ cũng có thể vùng lên làm cách mạng nhé. Đang nghĩ như vậy thì đã bị đẩy ngã, môi lười của Diệp Phi Mặc mạnh mẽ cướp đoạt hết thảy ngọt ngào của cô.

Ôn Noãn sững sờ, đột ngột đến mức không nhìn ra đông tây nam bắc, anh hôn vừa vội vừa mạnh mẽ, như mưa to gió lốc, lý trí cô vừa mới vất vả kéo lại được đã lập tức chia năm sẻ bảy, trong đầu trống rỗng.

Anh làm… vừa nhanh vừa vội.

“A, đau…” Chẳng biết vì sao đột nhiên anh kích động lên, khẽ chắn nhẹ vào ngực cô, vừa đúng lúc cắn vào đỉnh nói, sức lực không quá mạnh nhưng cô lại thấy rất đau, trong một chốc đó, nước mắt rưng rưng.

Đàn ông bạo lực, quả nhiên là đàn ông bạo lực.

Mẹ kiếp!

Cả nhà anh đều bạo lực.


/2173

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status