Vợ Yêu Có Độc: Ông Chú Đen Tối, Sủng Tận Trời

Chương 18.1: Chưa đã nghiền, còn muốn ngồi thêm một lần nữa

/2389


Chương 18.1: Chưa đã nghiền, còn muốn ngồi thêm một lần nữa

Cô đang thèm nhỏ dãi người đàn ông với mị lực hùng vĩ, một cánh tay trực tiếp níu lấy cánh tay cô xách cô lên như con gà con, sau đó ném như ném rác đến một bên ghế ngồi.

Động tác rất lưu loát!

Cô nàng Tô bị anh xách một cái, ném một cái, hù dọa một cái, ổn định, cũng đàng hoàng.

Trong một góc nhỏ trên ghế, cô làm bộ đáng thương nhìn Lãnh Dạ Thần sắc mặt tái xanh toàn thân căng thẳng, không sợ chết bồi thêm một câu: “Ha ha ha, đường còn rất khó đi, ha ha ha”

Lái xe Đổng Đại Bằng tuy vừa rồi không thấy rõ đã xảy ra chuyện gì, nhưng có thể thấy rõ ràng ở khoang sau đã thay đổi ý vị, nhất định là cô nhóc kia đã khiêu khích Lãnh gia nhà bọn họ.

Cô nàng Tô vừa giải thích, Đổng Đại Bằng không rõ vì sao cũng nổ lực hòa hoãn bầu không khí: “Cũng không phải, trường học sửa những đường nhỏ này, quá chật, không chen vào được”

Xì!

Chen…cái chữ này dùng thật là khéo!

Quả thực không nên quá hợp với tình hình, vừa rồi xảy ra chuyện xấu hổ giữa cô và Lãnh Dạ Thần, vừa vặn dễ dàng dùng tới, sinh động, chuẩn xác, tinh chuẩn!

Vì vậy, bầu không khí liền lúng túng hơn rồi.

“Thủ lĩnh, hai người ngồi cho vững, phía trước còn có mấy khúc cua…”

“Câm miệng! Lái xe!”

Giọng nói của Lãnh Dạ Thần vèo vèo bắn tới từ phía sau, lời nói của Đổng Đại Bằng hơi ngừng, không dám lên tiếng nữa.

Tô Thịnh Hạ nghẹn cười, trời ạ, quả thực quá sung sướng rồi!

“Chú đẹp trai, không có việc gì không có việc gì, anh lái chậm chậm, chậm rãi mà chen”

Tô Thịnh Hạ cố ý nhấn mạnh “chú” và “chen”, ám thị chính là có chút chuyện, còn có chút chuyện. Ha ha!

Để cho anh đóng băng khuôn mặt, để cho anh ghét bỏ tôi! Hừ!

Sắc mặt của Lãnh Dạ Thần, đóng băng rồi.

Tô Thịnh Hạ kéo lấy một bên tay vịn cửa sổ xe, cười như không cười làm khuôn mặt thiên chân vô tà nói: “Chú ba, chú và cha tôi tại sao lại biến thành anh em?”

Lãnh Dạ Thần nhìn cũng không nhìn cô, ánh mắt nhìn thẳng phía trước, không biết đang suy nghĩ gì.

Tô Thịnh Hạ chưa từ bỏ ý định, dời mông một chút, đổi tư thế thoải mái một chút dựa vào anh gần hơn một chút, hắng giọng một cái, vẻ mặt thành thật tìm chứng cứ: “Cái kia, chú ba, tướng mạo của chú và cha tôi trông có vẻ khác biệt rất rõ ràng, hai người, hẳn không có liên hệ máu mủ!?”

Lúc này đây, trả lời Tô Thịnh Hạ chính là ánh mắt giết người của Lãnh Dạ Thần, anh thay đổi chân vắt chéo, thân thể hướng về một bên, sự ghét bỏ đối với cái đứa cháu gái đột nhiên lòi ra này cũng đã bộc lộ trong lời nói.

Tâm tình của Tô Thịnh Hạ dường như phức tạp, ước lượng một chút, thế là có quan hệ máu mủ…

Chuyện xảy ra giữa hai người ngày hôm nay, quả thực cũng diệt hết luân lí làm người của anh rồi.

Vì vậy, hô hấp, tạm dừng.

Rốt cục, trong lúc Tô Thịnh Hạ uất ức tìm tòi nghiên cứu chưa thỏa mãn, xe đã ngừng lại.

Đổng Đại Bằng xuống xe, mở cửa ra: “Đồng chí nhỏ, mời xuống xe”

Bả vai của Tô Thịnh Hạ run lên, nhảy xuống xe, xe này thật kiêu ngạo thật khí phách, sàn xe thậ cao! Ngồi vào thật sự sảng khoái!

Cho nên, cô ngồi còn chưa đã nghiền, cô còn muốn ngồi một lần nữa!

Không phải, nếu nói lần sau cô ngồi nữa, hy vọng chú ba Lãnh lái xe, cô ngồi kế bên người lái.

Đương nhiên, vì ngày hôm đó đến thuận lợi, cô sẽ cố gắng.

Tô Thịnh Hạ khoát khoát tay: “Hẹn gặp lại chú ba, chú ba không nên quên tôi đó”

“Đóng cửa!”



/2389

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status