Vương Bài Pháp Thần

Chương 163: Chạy.

/225


Đám người Ám Tinh Linh thương tích đầy mình, lúc này mới lê lết đi về…

Nhưng khi về đến nơi, bọn họ tất cả đều ngây ngốc đứng nhìn…

Bọn họ không thể tin được đây chính là nơi ở của mình.. cái này đâu còn bóng dáng gì của một bộ lạc cường đại trước kia, ngay cả một cái phế tích lúc này so với bộ lạc của bọn họ trông còn đẹp hơn.

Á Khắc Lôi sắc mặt trắng bệnh, thủ hạ dưới tay tổn thất thảm hại, lúc đầu chết hơn một ngàn ám hồn, sau đó lại thêm hai nghìn quân bị diệt, chỉ còn ba đại Tế Tự còn sống.

Đám người Á Khắc Lôi nằm mơ cũng không nghĩ ra rằng Lai Ân cư nhiên lại bố trí Thần Phạt… thoát chết một lần bọn họ lúc này mới biết được Thần Phạt đáng sợ như thế nào…

Vì thế ba người bọn họ cảm thấy mình thật vô cùng may mắn mới có thể sống sót… nhưng vì vậy mà hận ý đối với Lai Ân lại càng sâu.

Tinh Linh Sử Uy Khắc mặt không chút biểu cảm bay trở về bộ lạc… Đi đến trước mặt Á Khắc Lôi nói “Đồ vật kia, ta có thể đưa cho các ngươi, nhưng phải hứa với ta : Lai Ân phải chết”

Á Khắc Lôi ánh mắt nhìn sang hai gã Đại Tế Tự, nghiến răng nghiến lợi, nói : Hắn phải chết… ngươi cho dù không đứa cho chúng ta đồ vật kia, thì chúng ta tuyệt đối cũng sẽ không để hắn tiếp tục được sống.”

Tinh Linh Sử xuất ra một hắc sắc tiểu hạp, nói “ đây chính là thứ mà ta hứa, mong rằng ngươi sẽ giữ được lời.”

Á Khắc Lôi tiếp lấy chiếc hộp, sau đó mở ra, bên trong là một khối Lam Sắc Thạch Đầu, nói “ Không sai, đúng là vật này, có nó rồi thì ngay cả Thần Tộc đối với chúng ta cũng phải kiêng dè.”

Trong lúc này Lai Ân cùng Y Lệ Na đang ở trên mặt biển phi hành.

“ A--- hắt xì” Lai Ân hắt xì hơi một cái, sau đó xoa xoa mũi, lẩm bẩm “ Ai, không biết là tên vương bát đản nào nói xấu lão tử?”

“Hừ, ngươi quan hệ với người khác thật là tốt a, hay là ta đem ngươi đi đến Ám Tinh Linh bộ lạc a?”

Lai Ân theo bản lăng rụt lại, nói “ Ngươi… ngươi thật sự sẽ không tuyệt tình như vậy a? Chúng ta tốt xấu gì thì cũng coi như là bạn bè cùng hoạn nạn…”

Y Lệ Na nghiến răng tăng thêm lực đạo ở cánh tay, nói “ Ai cùng với ngươi chung hoạn nạn? Tiểu tử ngươi đừng có nói lung tung… nếu không ta sẽ băm vằm ngươi.”

Lai Ân bỗng nhiên phát ra một tiếng hét thảm “ A, đau….đau chết mất thôi, ta….không thở được.”

Y Lệ Na thấy vậy liền vội vàng giảm lực đạo, đột nhiên lại chứng kiến nụ cười xấu xa của Lai Ân… biết rằng mình lại bị lừa, nàng lúc này thật sự chỉ muốn đem tên ôn thần này một cước đá đi.”

“Nữ thần điện hạ, chúng ta đang đi đâu vậy?”

“Quay trở về đại lục, bất quá ngươi ở trên đường hảo hảo ngoan ngoãn cho ta… bằng không, ta thề là sẽ cho ngươi cảm thấy hối hận đấy.”

Lai Ân vừa nghe thấy quay về đại lục, lập tức mặt mày hớn hở, nói “ Ta nghĩ là trở về nên đem Hắc Ám Thần Điện diệt đi, điện hạ lúc đó có cần hỗ trợ không?”



Tên tiểu hỗn đản ngươi cho là ta không biết ngươi muốn tìm phương pháp để mở ra không gian giới chỉ…hừ muốn lừa ta nữa sao, đừng có mơ.”

Lai Ân bị nói trúng tim đen, sắc mặt liền xịu xuống, hắn ôm đầu ánh mắt tội nghiệp nhìn Y Lệ Na.

Mặt biển đang yên bình bỗng nhiên nổi lên một cột sóng lớn, rất nhanh phóng đến hai người Y Lệ Na cùng Lai Ân.

Y Lệ Na hừ lạnh một tiếng, đem Lai Ân ném xuống dưới mặt biển, hung hăng nói “ Lại có Hải Thú xuất hiện, ngươi mau đi thu phục nó.”

Lai Ân nhìn thấy mặt biển phía dưới xuất hiện hơn mười đầu Hải Thú hung mãnh, con thì có hai cánh, con thì toàn thân lại như rắn, có những con còn trông gần giống như những mãnh thú trên cạn.

Lai Ân định thần nhìn kỹ, sắc mặt lập tức tái nhợt, oa oa hét lớn “ Không được, không được, bọn chúng ít nhất đều là Á Thần trung giai tứ cấp a, ngươi, ngươi đây là muốn lấy tiểu mệnh của ta…”

Y Lệ Na lăng không đứng, mắt thấy Lai Ân bị hơn mười đầu Hải Thú hung hăng vây quanh, điên cuồng oanh tạc,nhưng nàng ngay cả ý nghĩ giúp đỡ cũng không hề có.

“Ngươi… Ngươi đừng có quên Thần Tộc thệ ước a…”

Lai Ân một bên vừa chống đỡ vừa công kích, không hề dám chậm trễ, hắn dù sao cũng là một ma pháp sư chứ không phải chiến sĩ.”

Y Lệ Na thản nhiên nói “ Thần Tộc thệ ước chỉ nói là ta không thể giết ngươi chứ không ước định là khi ngươi bị người khác giết ta cũng bị liên lụy a”

Lai Ân lúc này chỉ biết cười khổ, đối với hắn mà nói, tình trạng lúc này khiến hắn thật sự muốn chết a, Y Lệ Na ma nữ này cư nhiên bây giờ lại thông minh như vậy, chỉ cần gặp phải bất kỳ Hải Thú nào mặc kệ là cường hãn hay bình thường cũng đều ném Lai Ân ra, cho dù Hải Thú đó có mạnh mẽ thế nào thì Y Lệ Na cũng không bao giờ xuất thủ.

Lai Ân biết Y Lệ Na đang chờ mình xuất ra Ma Luân rồi sau đó cướp lấy, hắn cũng thử liên lạc với Ma Luân, nhưng tựa hồ như tên kia cũng đoán được tình cảnh hiện tại của Lai Ân, chờ cháy nhà hôi của nên nhất định không đáp lại, Lai Ân tức giận thầm nghĩ, con bà nó bình thường đều là mình chèn ép người khác, hiện tại không ngờ lại bị một cái bánh xe đè ép ngược lại, thật là không có thiên lý mà?”

Hải Thú phần nhiều là thủy thuộc tính, chỉ có một số ít là hỏa thuộc tính, nhưng bất luận là loại nào thì ma pháp do chúng xuất ra cũng vô cùng cường đại.

Lai Ân toàn thân được bao bọc trong Ma Pháp Thuẫn, đại bộ phận tinh thần đều dùng để khống chế Ma Pháp Thuẫn, chỉ dùng một chút để công kích.

Lai Ân từ trước đến nay, khi gặp địch nhân đa số thường đầu cơ trục lợi, dùng kế hoặc lợi để dụ, nhưng hiện tại hắn cái gì cũng không làm được, vì thế áp lực vô cùng lớn.

Chiến đấu cứ như vậy tiếp tục từ sang sớm đến đêm khuya.

Lai Ân lúc này toàn thân đã ướt đẫm mồ hôi, ma pháp năng lượng cũng bị tiêu hao gần hết… Mà mấy chục đầu Hải Thú kia cũng bị hắn giết mất ba , bốn con.

“Người này, cũng quá khó chơi a…” Một đầu Hải Thú híp mắt nhìn chằm chằm vào Lai Ân nói.

“Bất quá, nhìn qua trông hắn dường như đã hết hơi rồi, các ngươi mau tăng thêm công kích, đã lâu lắm rồi không được ăn thịt người.”

“Nhưng tên này người cơ bản là quá nhỏ.. chỉ sợ không đủ để nhét kẽ răng a?”

“Có còn hơn không.”

“Đúng vậy, còn hơn là không có.”

Mấy chục đầu ma thú rốt cục cũng đồng tình với nhau, kết quả là tốc độ công kích liền gia tăng.

Y Lệ Na thanh âm châm chọc nói “ Có muốn ta hỗ trợ ngươi một chút không? Chỉ cần ngươi giao ra Ma Luân là được.”

“Ngươi… cứ chờ đi, bản thiếu gia còn chưa đến mức phải nhờ ngươi hỗ trợ đâu…hừ” Lai Ân cắn răng, trong lòng sớm đã đem Y Lệ Na mắng chửi thậm tệ.”

Y Lệ Na ở bên trên cười cười, nàng cũng không tiếp tục khiêu khích Lai Ân nữa.”

Đám Hải Thú cũng không phải ngu ngốc, bọn chúng cũng nhìn ra nữ tử bên trên kia có thực lực vô cùng khủng bố, chỉ sợ nàng ta dùng một ngón tay thôi cũng đủ thu thập bọn chúng rồi, bất quá xem ra quan hệ của hai người này cũng không có gì gọi là thân mật, vì thế đám Hải Thú này mới yên tâm vây công Lai Ân.

Lai Ân vất vả nửa ngày mới thu thập được thêm một con Hải Thú, nhưng lại bị một đạo Thủy Long do một đầu Hải Thú khác đánh trúng, văng đi xa… Hắn tức giận, hét lớn một tiếng nói “ Mẹ nó, thiếu gia ta với ngươi ngươi liều mạng, có gan thì đừng có chạy.”

Đúng lúc đó, hai luồng hắc mang đột nhiên lại xuất hiện.

Khi còn cách Lai Ân cùng đám Hải Thú kia vài trăm thước, từ hắc mang bay ra hai con hỏa long, nhanh như một tia chớp phóng đến, mà hai đạo hỏa long này sau khi đi ra càng lúc lại càng bành trướng.

Hai đạo Hỏa Long như hai ngọn núi nhỏ hướng về phía đám Hải Thú phóng đến.

“Lực lượng Á Thần hạ giai sao? Ha ha, như vậy mà cũng muốn đến để hôi thịt sao” Một đầu Hải Thú ha ha cười ,dùng thân thể to lớn hiện ra chặn một đầu Hỏa Long, vảy của Hải Thú nếu tính về lực phòng ngự thì so với Ma Pháp Thuẫn cũng không hề thua kém, Hỏa Long sau khi va chạm với đầu Hải Thú này liền tự nhiên tiêu thất khiến cho nó không nhịn được đắc ý cười to.

Bất quá tiếng cười kia còn chưa dứt, đột nhiên đầu Hải Thú phát hiện ra nửa thân thể dưới của mình đã… không còn.

Hỏa Long mặc dù lực sát thương vô cùng mạnh mẽ nhưng cũng không thể nào gây tổn thương cho nó, bất quá Hỏa Long bên trong hắc động kia lại là ngoại lệ.

Một đầu Hải Thú khác cũng bị như vậy, đồng dạng bị mất nửa thân dưới, mà lúc này một đoàn hắc cầu lại không ngừng cắn nuốt thân thể còn lại của chúng.

Đến khi những đầu Hải Thú còn lại phát giác thì hắc cầu đã đem hai đầu Hải Thú kia hoàn toàn thôn phệ.

“Chẳng lẽ hắn là không gian pháp sư?” Hải Thú lúc này mới sợ hãi nhận định lại.

“Thật kin khủng? người này vừa rồi đã dùng qua phong, hỏa, thủy tam hệ ma pháp, hiện trên người còn lộ ra thổ hệ ma pháp thuẫn, lại còn là một không gian ma pháp sư? Người này… còn là người sao a?”

“Mẹ nó, đám vương bát đản các ngươi, lão tử không phải là người thì là gì?” Lai Ân rống lên một tiếng giận dữ, từ không gian giới chỉ xuất ra hơn phân nửa Vĩnh Hằng Chi Huyết, như vậy đối với hắn cũng đã là giới hạn, Vĩnh Hằng Chi Huyết mặc dù có thể giúp hắn nhưng lực phản phệ cũng rất lớn, nếu dùng quá nhiều thì chỉ sợ kẻ thù chưa sao mà mình đã ô hô tai tai.

Lai Ân đang hùng hổ định mở nắp chai, đột nhiên lại cảm thấy nhẹ bẫng đi…

Sau đó hắn mới nhìn thấy Y Lệ Na đang cầm chai đựng Vĩnh Hằng Chi Huyết ở cách xa mấy ngàn thước, khóe miệng nàng nở nụ cười tươi, nói “ Không được dùng phụ trợ vật phẩm a.”

“Ta kháo, con bà nó….nếu như thế thì còn hơn là ngươi giết ta.”

Lai Ân nhấc chân bỏ chạy, ma lực đã bị tiêu hao khá nhiều, nếu không đi, thì chỉ một lát nữa chỉ sợ rằng ngay cả bay cũng không thể.

Lai Ân lúc này không nhịn được hồi tưởng đến quãng thời gian ở Ma Thú Sâm Lâm, khi đó muốn chạy là chạy, nếu không được thì cũng có thể trốn, nhưng hiện tại… chỉ sợ là muốn chạy cũng không được.

Đám ma thú đằng sau vẫn đuổi theo không ngừng nghỉ.

Y Lệ Na lăng không đứng, thần tình lạnh lùng nhìn chằm chằm Lai Ân xem náo nhiệt, vẫn như trước, ngay cả ý tứ nhúng tay vào cũng không có.”

Lai Ân trong long tức giận, bất đắc dĩ thầm nghĩ” Nếu có thể trở lại hồi xưa thì mình sẽ cố gắng học tập, đến bây giờ mới biết học tập rốt cục quan trọng như thế nào. A a…. cứu mạng a.”

“Tiểu tử.. đừng chạy, ngươi xem, nữ tử kia với ngươi nhất định là có thù oán, ngay cả khi ngươi bị truy đuổi nàng cũng không quản, hay là ngươi hãy ngoan ngoãn dừng lại làm đồ ăn cho chúng ta a.”

“Ta cũng biết là ta với nàng có cừu oán, bất quá ta và các ngươi không hề có a? Tại sao nhất định phải ăn ta?” Lai Ân toát mồ hôi lạnh, cố gắng kéo dài thời gian “ Ta với ngươi mặc dù không có cừu oán, nhưng ai bảo ngươi là nhân loại, ta đã vài chục năm chưa có được nếm qua thịt người a, hắc hắc….” Hải Thú cười cười nói.

“Thiếu gia ta về sau nếu có quay lại hải vực, nhất định phải mang theo hơn hai mươi vạn quân, dẹp sạch mọi chướng ngại a.”

“Hắc, muốn làm được thì ít ra cũng phải có bổn sự đã. Ha hả, tiểu tử nhìn vẻ mặt của ngươi xem ra không còn nhiều tinh thần lực lắm a, hiện tại ngươi còn có thể phóng ra ma pháp nữa sao?”

Một con Hải Thú hướng về phía Lai Ân phun ra một đoàn thủy cầu.

Lai Ân vội vàng né tránh, ma pháp thuẫn trên người vội vàng hình thành, tránh đươc một kiếp.

Nếu một màn này xuất hiện ở đại lục thì chỉ sợ trong phạm vi trăm dặm toàn bộ sinh vật sống sẽ đều bị tiêu diệt.

Ngay cả trên mặt biển thì cũng không khác là mấy, ngoại trừ một số ít Hải Thú ở sâu dưới lòng đại dương có thể tránh được, số còn lại sớm đã bị sức ép nổ tan tành, nơi này hiện tại giống như một địa ngục trần gian.

Đối với đám Hải Thú thì Lai Ân trong mắt bọn chúng đã như là người chết, nhất định sẽ phải gặp gỡ “thân mật” với dạ dày của chúng, nhưng bọn chúng cũng không vội ăn, khi mỹ thực tự động đưa đến miệng mình thì mới là điều tuyệt diệu.

Lai Ân cũng không hề biết là đám Hải Thú lại có ý nghĩa như vậy.

Đám Hải Thú hứng thú dạt dào nhìn Lai Ân, chỉ chờ hắn tự mình nhận thua, sau đó ngoãn ngoãn đi đến để làm thức ăn.

Gió biển thổi tới mỗi lúc càng lạnh, ngay cả hơi thở lúc này cũng đã mang theo một làn sương trăng băng giá, đám Hải Thú kỳ quặc nhìn bốn phía, buồn bực nói “ Thời tiết thế nào mà đang nóng tự nhiên lại lạnh như vậy?”

“Đúng vậy, đúng vậy, nhưng ngoại trừ thời tiết thì mặt biển và sóng biển cũng biến đổi khác a?”

Đám Hải Thú còn đang ngạc nhiên thì lúc này mặt biển đã bắt đầu kết băng, hải vực ngay cả địa phương gần bắc cực băng nguyên từ trước đến nay cũng chưa bao giờ xảy ra chuyện như vậy.

“ Là băng ma pháp” Đám Hải Thú lúc này mới phát hiện ra được vấn đề.

Hải Thú bản thân là Thủy thuộc tính, nhưng bọn chúng với băng lại vô cùng mẫn cảm, cũng là lực lượng khắc chế chúng mạnh nhất.

Trên mặt biển, băng càng ngày càng dày, cuồng phong cuốn những băng tuyết trắng bay khắp nơi, vừa đẹp vừa thế lương….

“Đáng chết… người này không phải là thần lực không đủ sao? Như thế nào mà lại có thể dùng ma pháp?”

Mấy chục con ma thú ngửa mặt lên trời rít gào một tiếng nhưng sau đó liền phát giác ra thiên địa ma pháp lại đem Lai Ân bao phủ hoàn toàn bên trong.

Một cự đại băng thương từ bên trong ma pháp mọc ra, ngay sau đó lai thêm một cái nữa, chỉ trong chốc lát, hàng nghìn, hàng vạn băng thương theo ma pháp đi ra, sau đó liền bắn về bốn phương tám hướng.

Đám Hải Thú ngay cả trốn tránh cũng không kịp, bị băng thương đâm thủng lỗ chỗ.

Đám hải thú sống sót còn lại lúc này liền kinh hoàng chạy trốn, chỉ hận cha mẹ không sinh bốn chân để chạy cho nhanh.

Y Lệ Na lăng không đứng nhìn, đột nhiên sợ hãi nói “ không tốt, tiểu tử này muốn chạy.”Khi băng vụ tan đi thì ngay cả cái bóng của Lai Ân cũng đã không còn.

“Tiểu vương bát đản, lại dám đùa giỡn trước mặt ta.”

Y Lệ Na nhìn chung quanh bốn phía, sau đó nhìn chằm chằm vào bên trái mặt biển, đột nhiên một đạo lôi quang từ trên trời giáng xuống, băng tuyết đóng trên mặt biển liền ngay lập tức bị chấn nát, vô số hải ngư không kịp trốn chạy cũng cùng số phận, nằm phơi xác trên mặt biển.

Lai Ân tóc tai dựng ngược, nhìn như cô hồn dã quỷ, chật vật từ trong mặt biển chui ra.

Y Lệ Na cười khanh khách nói “ hiện tại cảm giác thế nào? Dám ở trước mặt ta đùa giỡn sao? Thật là thiếu thông minh.”

Lai Ân cũng không đáp lại, vẻ mặt chán nản lảo đảo đi đến bên cạnh người Y Lệ Na…

“Lần trước bị ngươi đùa giỡn cũng chỉ là bất đắc dĩ, lần này nếu lại bị ngươi lừa nữa thì ta còn có thể là Thần Tộc nữa sao… Vĩnh hằng chi huyết trả lại cho ngươi, ta với thứ này cũng không hề có hứng thú, bất quá nếu ngươi còn lấy ra một lần nữa để sử dụng, ta sẽ tịch thu.

Lai Ân không nói gì, hắn hiện tại thật sự rất muốn đánh người, nhưng ít nhất bây giờ hắn có muốn cũng không thể làm được.

Trên đường đi những sự tình xảy ra khiến cho Lai Ân nếu có muốn viết sách thì chắc chắn cũng có thể viết thành một quyển tiểu thuyết kể về sự cực khổ cộng gian nan của hắn.

Khi đến được lục địa thì cũng đã là hai tháng sau.

Lai Ân đáy lòng không kìm được phát ra một tiếng hoan hô, vô cùng kích động lau nước mắt,cảm khái nói “ Thật không dễ dàng a, ta rốt cục cũng còn sống để nhìn thấy lục địa.”

Y Lệ Na cười khanh khách nói “ Sự khổ cục vừa qua bất quá mới chỉ là bắt đầu, cho đến khi ngươi giao Ma Luân cùng Phong Ấn Chi Thư thì ngươi vẫn là tù binh của ta, đương nhiên nếu ngươi nghĩ sẽ chiếm được tiện nghi của ta thì kết quả chắc chắn sẽ rất thảm đấy”

Y Lệ Na mang theo Lai Ân đến một toàn thành nhỏ.

“Biết nơi này là chỗ nào không?” Y Lệ Na mang theo Lai Ân lững thững đi vào tiểu thành.

“Không biết.”

“Ngươi biết mục đích của ta là gì sao?”

“Dù sao thì chắc chắn đối với ta cũng không phải là chuyện gì tốt.”

Y Lệ Na cười nói “ Nơi này có một người mà ngươi nhất định sẽ nhận ra.

Y Lệ Na mỉm cười nhưng đối với Lai Ân thì lại như một ác ma, cười khan nói “ Nhìn ngươi cười, khiến cho ta có cảm giác sợ hãi, tên kia hẳn là có cừu hận với ta.”

“Tất nhiên là có cừu oán với ngươi.”

Y Lệ Na mang theo Lai Ân đi đến trước một tòa nhà lớn, toàn nhà xoa hoa tráng lệ, trước của có hai gã hộ vệ đứng cư nhiên lại là thập nhị cấp thánh giai chiến sĩ, điều này khiến cho Lai Ân không khỏi có chút sửng sốt.

Trong một cái tiểu thành như vậy mà lại có được hai gã thánh giai chiến sĩ hộ vệ, người này rốt cục là ai a?

Ngoại trừ Lôi Âu Nạp gia tộc đã bị hắn thu thập ra thì hắn thật sự không nhớ rõ nhà ai mà có thể lợi hại được như vậy.

Hai gã hộ vệ vừa nhìn thấy Y Lệ Na liền ngay lập tức cung kính cúi người xuống nghênh đón.

“Cái này không phải là… Lôi Âu Nạp gia tộc sao?” Lai Ân da đầu run lên, nếu như mình bị đưa đến đây thì chỉ e là chi dù có đến mười lớp da cũng không đủ cho người ta lột.

“Không biết sao, một hồi nữa ngươi sẽ biết.”

Y Lệ Na vẫn như trước cười xấu xa nói.

Xuyên qua khoảng sân rộng lớn, đi đến đại sảnh đã có hai người một già một trẻ đang ngồi.

Lão già dáng người cao gầy, sắc mặt hồng quang, bộ dáng.. trông có chút quen thuộc.

Gã trẻ tuổi còn lại vẻ mặt âm đọc, ánh mắt luôn lóe ra quang mang âm trầm, thân thể cũng đồng dạng gầy như lão già.

“Lặc Lan Đặc…” Lai Ân lúc này cũng nhận ra cái tên từng bị mình chèn ép, không ngờ lại có thể ở Dã Lang thành lại có thể sống sót, hơn nữa nhìn toáng qua thực lực hình như còn tăng hơn trước rất nhiều.”

“Hắc hắc, không nghĩ tới a, thật sự khó có thể nghĩ đến, chúng ta còn có thể gặp mặt nhau” Lạc Lan Đặc không hảo ý nói, hai tay xoa xoa vào nhau…

Lão già bên cạnh vẻ mặt ác độc, âm trầm nói “ Chúng ta phải cảm tạ ngươi mới đúng, nếu không có ngươi thì hai người chúng ta làm sao có thể gặp lại Y Lệ Na nữ thần điện hạ.”

“Đúng vậy, không sau, hai người các ngươi đúng là phải cảm tạ ta a” Lai Ân ha ha cười lớn nói “ Nếu đã như vậy, mau xuất ra chút thành ý đi”

“Tự nhiên là có thành ý.” Lạc Lan Đặc âm thanh băng lãnh nói “ Nữ thần điện hạ đã nói với chúng ta là phải hảo hảo chiêu đãi ngươi cho đến khi nào ngươi giao ra đồ vật kia mới thôi.”

Lạc Lan Đặc khi nói đến Y Lệ Na, trên mặt cũng hiện lên vẻ kính sợ không hề giả dối.

Lai Ân nhìn Lạc Lan Đặc, cười nói “ Chỉ bằng ngươi? Ta xem hay là thôi đi… ngươi có bổn sự đó sao”

“Hừ, chưa chắc đã không thể.” Lạc Lan Đặc cười ha ha, ngay sau đó gầm lên giận dữ, toàn thân đột nhiên lớn lên gấp đôi, không chỉ có vậy sau lưng hắn còn mọc ra một đôi cánh chim trắng toát.

Lai Ân theo bản nắng sờ sờ đầu. sắc mặt khó tin thì thầm “ Ách, cái này, này, hắn mà cũng có thể trở thành Thiên Sứ sao?”

“Á thần thượng giai thập cấp , ha ha Lai Ân ngươi không nghĩ tới a? Hiện tại lực lượng của ta so với ngươi đã cường đại hơn gấp nhiều lần, ngươi nói đi, lần này chúng ta phải chiêu đãi ngươi thế nào đây?”

“Hừ, chút tài mọn, ta cũng biến thân một chút cho ngươi biết được bản lãnh chân chính của ta.” Lai Ân nhất thời cũng không chịu kém thế, bộ dáng như sắp sửa biến thân.

Lạc Lan Đặc sửng sốt một chút, cho dù hắn hiện tại đã rất cường đại nhưng bóng ma trước kia bị Lai Ân thu thập vẫn còn, vừa nghe nói Lai Ân muốn biến thân, nhất thời vẻ mặt vốn đang cuồng ngạo liền biến mất không còn lại chút gì.

“Ngươi nếu có bản lĩnh thì mau biến thân a…” Y Lệ na ở phía sau nhìn Lai Ân cười khanh khách nói “ Ta cũng chưa có nghe nói là ngươi có thể biến thân đó.”

“Nga.” Lạc Lan Đặc vừa nghe thấy tức thì liền hiểu gia, lạnh lùng nói “ Hóa ra chỉ là phô trương thanh thế, hừ dám gạt ta a, ngươi có bản lĩnh thì biến đi, ta thật sự cũng muốn nhìn xem ngươi hiện tại có bổn sự gì không.”

“Ngươi, các ngươi ngàn vạn lần đừng có ép ta.” Lai Ân vẻ mặt nghiêm túc nói “chó bị dồn đến chân tường cũng còn phản kháng, huống chi là Lai Ân ta ( bu cái thằng này, tự nhiên đi ví mình với chó ), vạn nhất các ngươi bức ta tức giận, ta nhất định sẽ cho các ngươi phải hối hận.”

“Ha ha, Lai Ân, ngươi có bản lĩnh thì khiến ta hối hận đi, ta chờ ngươi.”

Y Lệ Na phất tay, có chút không kiên nhẫn nói “ được rồi, Lạc Lan Đặc ngươi không phải nói là đã chuẩn bị rất tốt rồi sao?”

Lạc Lan Đặc vừa nghe thấy Y Lệ Na nói, liền cúi đầu khom lưng, thái độ thập phần cung kính nói “ Điện hạ, đã chuẩn bị rất tốt rồi, hiện tại ngài muốn xử hắn thế nào?”

“Đương nhiên là muốn nhốt hắn ở nơi này, mang hắn đến đây cũng chủ yếu là vì điều đó.”

Lai Ân ở bên cạnh lớn tiếng nói “ Ta phản đối, không được nhốt ta, không được nhốt ta.”

Y Lệ Na liếc mắt nhìn Lai Ân, nói “ Phản đối không có hiệu quả, ngươi hiện tại là tù binh, không có quyền nói chuyện.”

Lai Ân chán nản bị Lạc Lan Đặc áp giải, đi theo sát phía sau Y Lệ Na.

Xuyên qua chính sảnh, phía sau là một phòng ở rất lớn, tường màu trắng như những phòng khác, có một cái cửa sổ năm mươi lý thước vuông, song của sổ được làm từ ngân sắc kim chúc, ở giữa có một cánh cửa lớn.


/225

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status