Vương Bài Pháp Thần

Chương 162: Bị Nhạn Điêu Liễu.

/225


“Ta chỉ có một ít này thôi, đến lấy đi.”

Lai Ân vẻ mặt đau khổ, đem đống đồ bỏ ra.“Còn nữa.” Mễ Cách Lôi cười cười nói.

“Không có, ta chỉ cầm chỗ này a.”

“Ngươi mang Bàn Không bảo khố.” Mễ Cách Lôi từ trong người lôi ra một phần, nói “ Bảo khố kỳ thật cũng không chỉ có một phần.”

Lai Ân nhìn Mễ Cách Lôi lôi đồ vật kia ra, bất đắc dĩ nói “ Được rồi, ta tự nhận là từ trên người ngươi ta cho tới bây giờ cũng chưa chiếm được chút tiện nghi nào.”

Lai Ân không còn cách nào khác, phải đem mọi thứ giao ra.

Ba mươi mốt con Bạo Phệ Thử đổi lại trở thành chiến sủng của hắn.

Mễ Cách Lôi thu hồi bảo khố, sau đó vỗ vỗ vai Lai Ân, nói “ Lai Ân a, ngươi dù có muốn kiếm tiền thì cũng không nên kiếm của người một nhà a.”

Lai Ân vẻ mặt tiếc rẻ nhìn Mễ Cách Lôi đem bảo khố thu hồi lại, bất đắc dĩ nói “ Ngoại nhân đều bị ta kiếm hết rồi.”

“Ngươi, tên hỗn đản này, ăn bên ngoài rồi lại còn muốn vặt của người trong nhà sao.”

“ Hừ, chỉ có ta thấy đồ tốt mới muốn cướp đoạt sao? Lão nhân ngươi thì khác gì.” Lai Ân buồn bực thầm nghĩ.

“Tộc trưởng, có sứ giả của Hỏa Tinh Linh bộ tộc đến cầu kiến, bọn họ nói muốn gặp ngài, nghe nói Hỏa Chủng trong tay chúng ta nên bọn họ hy vọng có thể dùng đồ vật để đổi lấy.”

Mễ Cách Lôi phất phất tay, nói “ Bọn họ tin tức cũng thật là nhanh nhạy, bảo bọn chúng đến Trưởng Lão đại sảnh chờ đi.”

Gã Tinh Linh vừa truyền lời nghe vậy liền vội quay người rời đi.

Mễ Cách Lôi nhìn Lai Ân nói “ Ngươi định tính toán thế nào?”

“Dùng đồ vật để đổi lấy đồ vật tất nhiên là được.” Lai Ân khóe miệng hiện lên một tia cười lạnh, nói “ Bất quá khi chúng ta có địch bọn họ cũng không có giúp vì thế chúng ta cũng không cần phải khách khí a.”

“Được rồi, vậy ngươi trực tiếp đi đến Trưởng Lão sảnh tiếp khách, ta còn có chuyện trong tộc cần phải xử lí.”

Lai Ân gật gật đầu, sau đó liền hướng về phía Trưởng Lão sảnh đi đến.”

Thủy Tinh Linh có làn da màu trắng nhạt, còn Hỏa Tinh Linh thì làn da lại mang theo một chút màu đỏ.

Hai gã Hỏa Tinh Linh nhìn thấy một nhân loại xuất hiện cũng không hề kinh ngạc, bọn họ sớm đã biết đến thân phận người này, liền đứng dậy nói “ Lai Ân tiên sinh, người hảo, chúng ta là hai sứ giả đến từ Tinh Linh tộc, lần này qua đây là muốn được đổi Hỏa Chủng về.”

Lai Ân liếc mắt đánh giá hai gã Tinh Linh, âm thanh lạnh lùng nói “ Hai vị tới thật đúng lúc a, chúng ta bên này vừa đánh xong, các người cũng tới.”

Hai gã Hỏa Tinh Linh xấu hổ cười cười, nói “ Cái này… thật sự ngại quá, chúng ta thật sự không dám cùng Ám Tinh Linh chống đối.”

“Hừ, dù sao các ngươi cũng đã đến đây, ta cũng không nói chuyện cũ nữa, Hỏa Chủng đúng là đang ở trong tay ta, các vị muốn dùng gì để đổi.”

“Nhất Trương Tàng Bảo Đồ, nghe nói là bản đồ dẫn đến lăng mộ của Thần Tộc, về phần có tồn tại hay không thì cũng chưa có ai dám chứng thực.” Một gã Hỏa Tinh Linh lấy ra một tờ giấy cũ.

Lai Ân nói “ Hừ, thôi khỏi, các ngươi cữ giữ đi, đừng nói là người khác ngay cả các ngươi cũng không biết nó dẫn đến đâu, ta không có hứng thú.”

“ Là chúng ta khi giao dịch cùng hải thú mới biết được, nghe nói đây là một tòa thành của Thần Tộc, được gọi là Vu Không Đảo.”

“Nga, lấy ra để ta xem lần nữa.” Lai Ân có chút sửng sốt, hắn vốn có nghe đến tên Vô Không Đảo, nhưng cũng chưa có gặp qua.

Hai mai hồng sắc bạch thạch phiến tựa như một cái vòng tròn trên mảnh giấy, hợp lại một chỗ tạo thành hình quạt, nhưng văn tự bên trên thì Lai Ân cho tới giờ cũng chưa thấy qua, hao hao giống văn tự của Thần Tộc, nhưng lại giống cả chú ngữ.

Lai Ân đem bản đồ trải lên bàn, nói” Nếu chỉ có thế này thì ta đã sớm coi lâu rồi, Hỏa Chủng không thể có giá thấp như vậy được.”

Hai gã Hỏa Tinh Linh vội vàng nói “ Lai Ân tiên sinh, mời ngài cứ ra giá.”

Lai Ân xuất ra một hồng sắc tiểu cầu, nói “ Hắc Bạch lưỡng sắc thạch đầu, ít nhất hai khỏa. Ma thú Bạo Phệ Thử, ít nhất mười con. Sinh Mệnh Chi Tuyền năm giọt, Kim loại quý hiếm một trăm gram, đương nhiên nếu có nhiều hơn, ta có thể xuất tiền ra mua.”

“Cái giá này…”

Hai gã Hỏa Tinh Linh sửng sốt một chút, sau đó vẻ mặt đau khổ nói “ Bạo Phệ Thử kia đã không dễ tìm được, lại còn cả Sinh Mệnh Chi Tuyền nữa a. Cái giá này không phải là quá cao sao, lại còn cả thạch cầu kia nữa, đây chính là hạch tâm của Thần Tộc sau khi chết đi a, giá trị không thể đo đếm, để đổi lấy Hỏa Chủng tựa hồ…”

Lai Ân hừ lạnh nói “ Đổi hay không đổi tùy các ngươi, nếu không muốn ta cũng không ép.”

Một gã Tinh Linh đang định phát tác, nhưng hắn cuối cùng lại cắn răng nín nhịn, nghĩ tới ngay cả Ám Tinh Linh cũng phải ăn quả đắng như vậy, mình dù sao cũng không muốn Hỏa Tinh Linh cũng có kết quả như vậy.

“Hai vị nếu không có lời gì để nói, vậy thì thôi đi.”

“Tốt chúng ta trở về chuẩn bị , xin người cho chúng ta một chút thời gian, chúng ta sẽ mau chóng thu thập xong, rồi sẽ mang đến.” Hai gã Hỏa Tinh Linh vội vàng nói, sau đó liền rời đi.

Lai Ân vừa tiễn hai gã Hỏa Tinh Linh xong, đang định rời đi, đột nhiên trước mắt tối sầm, không hiểu tại sao lại có một cái cây chắn trước mặt khiến cho đầu của hắn liền tiếp xúc thân mật với thân cây.

“ Ặc, đi đứng cái kiểu gì vậy, muốn giết người khác sao.” Lai Ân ôm mũi, trước mặt hắn là một đại thụ mà chỉ liếc mắt qua hắn cũng không thể quên được.

Đứng bên cạnh Sinh Mệnh Chi Thụ là gã Tinh Linh Sử đã đuổi theo Lai Ân, bất quá bộ dạng lúc này có chút chật vật, Lai Ân khi khởi động thần phạt, đã đặc biệt chiếu cố cho người này, mặc dù không đánh chết được nhưng cũng đủ cho hắn đến giờ vẫn còn khiếp sợ.”

Vốn Tinh Linh Sử định chờ sau khi Lai Ân thi triển thần phạt xong tiêu hao hết linh lực, lúc đó liền bóp chết Lai Ân, kết quả lại bị Thủy Tinh Linh sử giữa đường phá đám.

Sinh Mệnh Chi Thụ khuôn mặt tức giận, nói “ Lai Ân, chúng ta không phải là đã có hiệp nghị sao? Như thế nào mà ngươi lại làm như vậy?”

Lai Ân xoa xoa mũi, vừa nhìn thấy Tinh Linh Sử, hắn liền biết ngay là có chuyện, âm thanh lạnh lùng nói “ Ta có nói là sẽ không làm quá mức, nhưng Thụ Lão Đầu, người xem nếu như ta không tãn nhẫn một chút thì giờ này người đã phải nhặt xác của ta rồi.”

Sinh Mệnh Chi Thụ nhíu mày, nói “ Được rồi, cứ cho như là đám người Ám Tinh Linh quá phận đi, nhưng ngươi cũng không thể đem cả lão gia người ta diệt chứ.”

Lai Ân mặt không chút thay đổi nói “ Thủy Tinh Linh bên này cũng bị hủy, hai bên coi như huề nhau.”

Sinh Mệnh Chi Thụ dùng đọc tâm thuật biết được rằng hành động lần này của Ám Tinh Linh thật sự đã chọc giận Lai Ân, nộ khí của hắn đến bây giờ vẫn chưa có tiêu.

“Vậy ngươi thu bảo khố của Ám Tinh Linh là có ý tứ gì?” Tinh Linh Sử nổi giận đùng đùng gào thét, đường đường là Tinh Linh Sử vậy mà sau khi trở về mới biết mình bị lừa.

“Ta cũng đã thu bảo khố của Thủy Tinh Linh.”

“Việc đó liên quan mẹ gì đến ta.”

Tinh Linh Sử rốt cục cũng không chịu nổi, văng tục.

Lai Ân nghiêm mặt nói “ Vì thế nên hòa nhau.”

Sinh Mệnh Chi Thụ cùng Tinh Linh Sử đều ngây cả người, cùng kêu lên hỏi “ Cái gì hòa nhau?”

“Ta thu của Ám Tinh Linh, sau đó lại lấy của Thủy Tinh Linh, vì thế nên hòa nhau.”

“Ngươi, ngươi như vậy mà cũng nói được sao, con bà nó, lão tử thịt ngươi.” Tinh Linh Sử rốt cục cũng không nhịn được, định bay đến làm thịt Lai Ân.

“Uy Khắc, tỉnh táo lại đi, ta đến đây là mong hai ngươi bàn luận, chứ không phải xem đánh nhau.”

Nhánh cây của Sinh Mệnh Chi Thụ cũng không chậm, liền phóng lên ngăn cản Tinh Linh Sử Uy Khắc.

“Không được, ta sợ để thêm một lúc nữa,chắc ta phát điên mất, tên tiểu tử này quá vô sỉ.”

Lai Ân hừ lạnh một tiếng, nói “ ta vô sỉ? Đám người Ám Tinh Linh các ngươi, ỷ vào thế lực khi dễ bức hôn người khác, người ta không đáp ứng liền lại muốn động võ, như vậy có phải vô sỉ không?”

Tinh Linh Sử nghiến răng nói “ Chúng ta đúng là sai, nhưng ngươi đã lấy đi đồ vật trong bảo khố của chúng ta thì cũng phải trả lại.”

Lai Ân khinh thường liếc mắt nhìn gã Tinh Linh Sử trước mặt, nói “ Đây là chiến lợi phẩm, ngươi đã gặp qua chiến lợi phẩm trả lại bao giờ chưa?”

“Chiến lợi phẩm cái đầu ngươi, ngươi rõ rang là cướp đoạt mà.”

“Cái gì là cướp đoạt, ta bị các ngươi ép tiến vào bảo khố, vì thế đây coi như là một chút bồi thường”

“Ngươi…” Uy Khắc hai mắt phun máu, nếu không giết được tên tiểu tử trước mặt này, hắn chắc phải tức chết.

“ Chiến lợi phẩm luôn luôn thuộc về người chiến thắng, vì thế đồ vật này thuộc quyền sở hữu của ta, các ngươi không phải là vẫn làm như vậy sao? Ta làm như vậy thì có gì không đúng chứ? Hừ chỉ sợ số đồ vật trong bảo khố kia không ít cũng là chiến lợi phẩm a.”

Tinh Linh Sử biết mình không thể nói lại hắn, chỉ đành bất đắc dĩ thở dài nói “ Vậy được rồi, ngươi nói đi, ngươi muốn đổi lấy cái gì?”

“Bạo Phệ Thử, ta rất có hứng thú thu thập loại vật này.”

“Ngươi chuyên đi thu thập đồ đạc của người khác thì có.” Uy Khắc tức giận nói.

Lai Ân âm thanh lạnh lùng nói “ Ngươi như vậy cũng có thể nói được sao, dù sao thì nếu

không có thứ ta muốn thì đừng mong bảo khố trở về.”

Sinh mệnh Chi Thụ liền hòa giải, nói “ Ta xem hay là thôi đi, Lai Ân trong người ngươi cũng đâu có thiếu gì, bảo khố của Ám Tinh Linh hay là trả lại cho bọn họ đi.”

“Không được, lần này dù là ai xin cũng không được.” Lai Ân sắc mặt trầm xuống hắn lúc này đã thật sự tức giận.

Sinh Mệnh Chi Thụ sửng sốt một chút, biết lần này tên tiểu tử kia đã thực sự tức giận, đành bất đắc dĩ nói “ Bạo Phệ Thử trên Tinh Linh Đại Lục cũng không có nhiều, ngươi cũng Mễ Cách Lôi đã lấy đi hơn một trăm con, bây giờ nhiều lắm cũng chỉ còn lại hơn ba mươi con, ta giúp ngươi toàn bộ bắt đến là được a.”

“Vậy các ngươi muốn đổi bao nhiêu thứ?”

Uy Khắc đứng bên cạnh liền nói “ Tất cả.”

Lai Ân liền có chút sửng sốt, sau đó thanh âm lạnh lùng nói “ chuyện làm ăn thua lỗ như vậy lão tử không làm.”

Sinh Mệnh Chi Thụ nói “ Vậy ngươi còn muốn cái gì nữa?”

“Thêm một số thứ nữa, tỷ như Hắc Bạch Lưỡng Sắc Thạch Đầu.”

“Ngươi cho Tinh Linh Đại Lục là nơi ở của nhân loại sao? Cướp đâu ra nhiều hạch tâm của Thần Tộc như vậy chứ?”

Lai Ân lạnh giọng nói “ Thứ khác ta không cần, ta phải vì Thủy Tinh Linh chuẩn bị một chút, vạn nhất các ngươi tái chiến, thì ta biết làm thế nào?”

“Ta có thể cam đoan với ngươi sẽ không có chuyện đó xảy ra, vì thế chuyện này nên dừng lại ở đây a?” Hạch tâm ta chỉ có một mai” Sinh Mệnh Chi Thụ bất đắc dĩ thở dài, rễ cây vươn xa, sau đó mang theo một hạch tâm hình quả trứng bên trên còn dính một chút bùn đất mang đến.

Lai Ân xuất ra Hắc Ám Chi Cung cùng với tất cả châu bảo, nói “ tiền giao cháo múc, thứ này để đổi lấy Bạo Phệ Thử của ngươi.”

“Hảo, cứ làm như thế.” Uy Khắc mặc dù tức giận nhưng bị Sinh Mệnh Chi Thụ ngăn cản, đành phải nén cục tức xuống.

Lai Ân vội vàng nhắc nhở, nói “ Lần này phải là Á Thần giai ma thú đó nhá.”

“Ngươi cho là cao cấp Bạo Phệ Thử đầy đất sao, nói bắt là bắt được ngay a, lại còn đòi Á Thần giai, có giết ta cũng không ra ngần ấy?” Sinh Mệnh Chi Thụ có chút tức giận nói.

Lai Ân lắc lắc đầu, nói “ Quên đi, dù sao con người ta cũng rất tốt, lần này coi như là tiện nghi cho các ngươi rồi.”

Ba mươi mốt con Bạo Phệ Thử liền đượ truyền tống đến.

Một tay giao hàng, một tay nhận hàng.

Ba mươi mốt con Bạo Phệ Thử đổi lấy Hắc Ám Chi Cung cùng với một đống Châu Bảo.

Uy Khắc vô cùng buồn bực, nếu không phải Sinh Mệnh Chi Thụ vẫn ngầm nhắc nhở hắn không được nhiều chuyện thì hắn đã sớm nhảy ra, xé xác tên tiểu tử kia ra rồi.

Uy Khắc mặc dù vô cùng ương ngạnh, nhưng ở trước Sinh Mệnh Chi Thu hắn cũng không dám làm bậy.

Sinh Mệnh Chi Thu nói “ Lai Ân lần này ngươi cũng đã chiếm được không ít tiện nghi rồi, không bằng đem chỗ đồ còn lại trả lại cho người ta a.”

Lai Ân vẻ mặt đau khổ, nói “ Trong bảo khố kia ngoại trừ Châu bảo ra thì cũng chỉ còn Phá Cung là tạm được, đồ vật khác ta đã sớm bị hủy rồi.”

“Phá Cung?” Uy Khắc nghe thấy vậy liền nghiến răng kèn kẹt.

Sinh Mệnh Chi Thụ nháy mắt, nói “ Lai Ân ta cho ngươi biết một bí mật sau đó ngươi đem những đồ vật kia trả lại cho Ám Tinh Linh được không?”

Lai Ân ánh mắt loang loáng. Nói” Bí mật gì? Đừng có đem những bí mật tầm thường để qua mắt ta nhá.”

“Ta đâu dám,ta còn sợ ngươi sẽ đốt Tinh Linh Sâm Lâm này cơ, bí mật này đã ngàn vạn năm, ngươi có muốn biết hay không, bí mật này là về ta.”

“Nga.” Lai Ân hoa mắt, nói “ Không phải là về phụ mẫu ngươi đó chứ.”

Sinh Mệnh Chi Thụ thiếu chút nữa thì ngất xỉu, cười mắng “ Ngươi cái tên vương bát đản này, ta là cây mà, ngươi chả lẽ còn không nhìn ra được?”

“Cái này khó nói.” Lai Ân vuốt vuốt cằm, nói “ rất khó nói, vạn nhất ngươi là nữ, nhưng lại có khuôn mặt của nam giới thì sao? Người như thế ta cũng đã gặp qua.”

“Ngươi có muốn nghe hay không?” Sinh Mệnh Chi Thụ nở nụ cười.

“Có chỗ gì tốt sao?”

“Đương nhiên là có,cũng đủ để cho ngươi khoe khoang với người khác.”

“Ta đổi”

Lai Ân cắn răng hạ quyết tâm, nói “ Ngươi nếu dám gạt ta, ta thề sẽ hảo hảo “ chiếu cố “ cho ngươi cẩn thận.”

“Ta tuyệt đối không lừa ngươi, dù sao thì gây thù kết oán với ngươi cũng không phải điều mà ta muốn.”

“Được rồi.”

Lai Ân hạ quyết tâm đem đồ vật còn lại toàn bộ mang ra.

Ám Tinh Linh nhìn thấy vậy, vẻ mặt nghi ngờ, hỏi “ Còn gì nữa không?”

“Ngươi cho rằng còn gì nữa sao, tất cả những thứ còn lại ta đã đem bố trí thần phạt rồi, bằng không ngươi cho rằng thần phạt chỉ cần hai khối tài liệu là xong sao? Đó là phải có số lượng lớn tài liệu quý hiếm a.”

Tinh Linh Sử thiếu chút nữa thì thổ huyết, con bà nó đồ đạc của bộ lạc mình tự nhiên lại được hắn dùng để đánh mình, ai có thể dễ chịu được.

“Hiện tại có thể nói a.”

Sinh Mệnh Chi Thụ nháy mắt, ý bảo Uy Khắc đem chỗ đồ vật thu lại rồi rời đi.

Uy Khắc mặc dù có chút không đành long, nhưng Sinh Mệnh Chi Thụ đã nói vậy, hắn cũng không có biện pháp lưu lại.

Sauk hi Uy Khắc rời đi, Lai Ân liền thúc giục hỏi “ Bây giờ có thể nói rồi a.”

Sinh Mệnh Chi Thụ thở dài, nói “ Kỳ thật ta năm nay đã một triệu sáu nghìn ba trăm tuổi.”

“Sau đó thì sao?” Lai Ân đang chờ nghe tiếp, đột nhiên lại phát hiện Sinh Mệnh Chi Thụ lại không nói lời nào. Nhưng hắn lại có cảm giác rằng hình như mình bị lừa.

“Nếu nói chính xác một chút thì là một triệu sáu nghìn ba trăm năm, bảy tháng mười sáu ngày hai mươi bốn giờ bảy phút.”

“ Lão đầu, ngươi cư nhiên lại gạt ta.” Lai Ân lúc này thật sự muốn khóc.

“Ta không hề lừa ngươi, trên thế giới này biết được tuổi của ta cũng không có ba người, ta là một, ngươi là hai, còn một người nữa không thể nói cho ngươi biết được.”

“ Cái này mà cũng tính là bí mật sao?”

Lai Ân thiếu chút nữa thì ngất đi.

“Ngươi nghĩ lại đi, toàn bộ thế giới chỉ có ba người biết, cái này không phải là bí mật sao?”

“ta có mấy cái tóc ngươi có biết không?”

“ngươi cứ đếm trên đầu là biết thôi.”

Lai Ân ngẩn người, vẻ mặt đau khổ nói “ Thụ lão đầu, ta rốt cục cũng phát hiện ra người so với ta còn tệ hại hơn rất nhiều, ngươi nếu có thể đến đại lục thì ta chắc chắn sẽ không còn chỗ dung chân a.”

“Hừ, đều không phải bị tiểu tử ngươi bức thì ta phải làm như thế sao, nếu không đừng nói là Sinh Mệnh Chi Thủy ngay cả ta có lẽ ngươi cũng có thể đem chẻ làm củi đun .”

“ Lão đầu, ngươi lừa ta, vì thế hiện tại nếu có di ngôn gì thì mau nói đi, nhanh nên nếu chậm thì đừng trách tan ngay cả di ngôn cũng không cho ngươi nói.”

“Có phải hay không cái gì cũng có thể đáp ứng?”

“nếu là lưu lại cho ngươi một cái mạng thì không được.” Lai Ân cắn răng, bộ dáng hung tợn nói.

“Được rồi, di ngôn của ta là có thể để cho ta sống thêm hai năm nữa không.”

Lai Ân da mặt nhăn lại, con bà nó trước kia toàn mình khi dễ người khác, bây giờ lại ngược lại, tư vị này thật sự rất khó chịu a.

“Ta không yêu cầu ngươi lưu lại mệnh cho ta, chỉ là muốn sống lâu thêm hai năm. Vì thế chỉ cần hai năm nữa là mọi phiền toái của ngươi sẽ chấm rứt.”

“Được, thụ lão đầu, xem như ngươi lợi hại.” Lai Ân căm giận buông tay nói “ Lần này tuy ngươi thắng, nhưng cũng đừng để cho ta có cơ hội nữa.”

“Ai ta nói Lai Ân này, ta có đọc tâm thuật, mọi suy nghĩ của ngươi ta đều vô cùng rõ ràng, vì thế ngươi vĩnh viễn cũng không thể thắng được ta.”

“Ngươi có biết là ngươi đang khi dễ một thiếu niên ngây thơ vô tội, thuần khuyết thiện lương hay không.”

“Hừ, nếu ngươi mà thiện lương vô tội thì ta tin rằng ngay cả dã thú cũng sẽ không ăn thịt a.”

“Ô, ngươi đây chính là phỉ báng người khác, đả kích một thiếu niên có long cầu tiếng, vạn nhất ta vì câu nói này mà tụt dốc không phanh, trở thành một kẻ xấu suốt ngày chỉ biết cướp bóc giết người, còn có thể tạo thành phản loạn, ngươi xem dưới tay ta có nhiều người như vậy, nếu phản loạn thì chắc chắn sẽ là quy mô lớn a, lúc ấy sẽ có chiến tranh, mà có chiến tranh thì sẽ có người chết…”

Sinh Mệnh Chi Thụ vừa nghe, liền vội vàng ngăn cản, nói “ đừng nói nữa, dù ngươi có nói thêm gì đi nữa thì đại lục cũng sẽ bị hủy trong chiến tranh thôi.”

“Ngươi xem, nếu không muốn đại lục sớm bị hủy, không muốn ta bị sa ngã thì hẳn phải bồi thường tổn thất tinh thần cho ta a.”

“Đòi tiền sao? Hắc ta một cắc cũng không có/”

Lai Ân rốt cục cũng gặp được một cái xương khó nhằn, bất đắc dĩ nói “ Ngươi quả thật vô cùng vô lại.:

“Không có biện pháp a, chỉ cần không phải mất tiền thì vô lại một lần cũng chả sao.”

Lai Ân biết là mình không chiếm được tiện nghi gì của Sinh Mệnh Chi Thụ, vì thế đành phải rời đi.

Sinh Mệnh Chi Thụ nhìn Lai Ân rời đi, lúc này mới thở dài một hơi.

Lai Ân cúi đầu, sau đó não bộ dùng tốc độ nhanh nhất vận chuyển, muốn thu phục đọc tâm thuật,lần trước thu phục được Y Lệ Na cũng chỉ là do vận khí, lần thứ hai thật sự không có khả năng.

Lai Ân nghĩ đến đây, vuốt vuốt cằm, nói “ Thời giạn cũng đã khá lâu rồi, sau này nếu quay về đại lục, nhất định phải đi tìm nàng để hảo hảo nghiên cứu.”

“hừ, nếu muốn chọc giận ta thì cũng không cần phải trở về, ta không phải là đã đến đây sao?”

Lai Ân nhìn về phía đối diện, từ một đạo không gian liệt phùng, Y Lệ Na xinh đep đang bước ra.

“Nữ thần điện hạ, đã lâu không gặp.”

Lai Ân nói xong liền quay đầu bỏ chạy, hiện tại chỗ an toàn nhất chính là Thụ Lão đầu, sống đã hơn triệu năm, hẳn là có thể thu thập được Y Lệ Na.

“Lai Ân ngươi tên vương bát đản kia, trong long ngươi lại dám nghĩ loại chuyện này, ta phải làm thịt ngươi.”

Y Lệ Na ở phía sau tức giận kêu lên.

Lai Ân lúc này có chút hối hận sao lại không đem Độc Giác Thú đến đây, cứu binh chưa thấy đâu, nhưng truy binh đã đến.”

“Thiếu Độc Giác Thú ngươi có thể chạy trốn được nữa sao?”

Y Lệ Na cưỡi Độc Giác Thú,trong nháy mắt đã chặn trước mặt Lai Ân.

“Ta không chạy nữa là được chứ gì.”

Lai Ân buồn bực ngừng lại, ánh mắt nhìn bốn phía chuẩn bị chạy trốn.

“ Ta dám thu thập ngươi sao? Lai Ân tiên sinh thực sự dễ quên quá a, ta và ngươi còn có Thần tộc thế ước đó nha.”

“A, ha ha, biết là tốt rồi.” Lai Ân cũng mặc kệ, quay đầu bỏ chạy.

“Chạy a, bất quá ngươi trốn cũng không thoát đâu.”

Y Lệ Na giơ tay liền nắm được cổ của Lai Ân.

“Ta yêu cầu ngươi cùng ta công bình quyết đấu.” Lai Ân lúc này buồn khổ nói.

“ta chưa có ngu đến mức đấy, công bình cùng ngươi quyết đấu sao, hừ chỉ sợ làm ngươi bị thương một cái tóc thì mạng cùa ta cũng đã mất rồi.”

“Đã như vậy, ngươi còn nắm cổ ta, không may ta bị nghẹt thở, rồi chết thì làm sao?”

“ta cũng không dùng sức a.”

Lai Ân biết lần này thất sự đã gặp đại phiền toái, uể oải nói “ Chúc mừng ngươi, Y Lệ Na nữ thần, ngươi hiện tại thật thông minh.”

“Ngươi đang mắng ta trước kia ngu ngốc sao? Được rồi, ta thừa nhận trước kia ta đúng là có chút ngu ngốc, bị tiểu tử ngươi lừa gạt, nhưng lần này thì khác, ta đã có chuẩn bị.”

“Chiếu theo thần tộc thệ ước thì ngươi không thể làm ta bị thương.”

“Thệ ước chỉ nói ta không thể đánh ngươi chứ không nói không thể nhốt ngươi a, vì thế đừng có dở trò ra với ta, lần này nếu ta còn bị ngươi lừa thì ta thà không làm thần nữa.”

“Cả ngày đánh nhạn, hôm nay rốt cục lại bị nhạn mổ a, người cũng là thần việc gì phải chấp nhặt cùng ta như vậy?”

“được rồi, Lai Ân tiên sinh, không cần phải nói những lời vô nghĩa nữa, ngươi muốn kéo dài thời gian sao, hừ đừng quên là ta có đọc tâm thuật, chúng ta lúc này liền rời đi.”

“ Cho nên ta mới vô cùng căm ghét đọc tâm thuật, ta nguyền rủa tên biến thái nào đã nghĩ ra cái thuật này.” Lai Ân cắn răng kêu.

Cứu binh rốt cuộc cũng không tới.

Lai Ân bị mang theo, trong đầu nghĩ ra ngàn vạn phương pháp để thoát ra nhưng sau đó cũng không có cái nào hữu dụng.

Lai Ân lúc này muốn khóc cũng không được, nói “ Lúc này ta thật ước có thể thành Thần a”

“Vì thế ngươi đừng mong có thể chạy được, mau ngoãn ngoãn đem vật kia nộp ra đây.”

Sinh Mệnh Chi Thụ mặc dù với mọi chuyện xảy ra đều biết rõ nhưng cũng không dám nhúng tay vào, bởi vì bên cạnh hắn có hai gã chiến thần cao lớn đứng.

“Lão đầu, cám ơn đã hợp tác, chúng ta đều cũng biết thực lực của nhau, hai người ta chưa chắc đã là đối thủ của ngươi, nhưng ngươi nếu có chuyện gì thì toàn bộ Tinh Linh đại lục cũng coi như bị xóa sổ a, vì thế ngươi tốt nhất chớ nên manh động, chúng ta cũng chỉ muốn mang Lai Ân đi thôi, sẽ không làm hắn bị tổn thương, chỉ là muốn lấy lại vài thứ thôi.”


/225

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status