"Nếu như có ngày mà em lạc mất anh thì chính sợi dây này sẽ giúp anh tìm thấy em" Ryan đang nhớ về lúc mà tặng sợi dây chuyền cho nó khi nó từ Mĩ trở về
Sâu thẳm trong con tim này là cả thế gian cô quạnh
Tôi muốn xỏa bỏ muốn làm lại tất cả
Tôi muốn xỏa bỏ muốn làm lại tất cả
Tôi muốn xỏa bỏ muốn làm lại tất cả
Đôi mắt buồn chơi vơi giữa màn đêm
Liệu có bàn tay nào cho tôi nắm lấy?
Tôi muốn xỏa bỏ muốn làm lại tất cả
Tôi muốn xỏa bỏ muốn làm lại tất cả
Tôi muốn xỏa bỏ muốn làm lại tất cả
Sau khi nó xuống xe… mặc dù nó đang đi nhưng nó vẫn nhớ chuyện lúc trên xe buýt “Tại sao mình lại gọi anh ấy là Ryan chứ? Ryan là ai. Không lẽ R&A là Ryan và…” nó đang suy nghĩ thì hắn quay sang hỏi nó
“Em không sao chứ Alex”
Nó chỉ lắc đầu
….
“Anh Ryan… anh làm sao vậy” thư kí Jun nhìn Ryan hỏi, cô có vẻ rất quan tâm Ryan
“Anh vừa thấy cái đó” Ryan nói không đầu không đuôi làm sao mà Jun hiểu được chứ
“Cái đó là gì?” Jun thắc mắc hỏi
“Sợi dây chuyền trên cổ cô gái đó Ryan nhớ lại chuyện lúc nảy
“Anh có thấy chữ khắc trên đó không?” Jun nhìn Ryan mong đợi câu trả lời
Ryan chỉ lắc đầu. Anh không có thấy
“Chắc nó chỉ giống với chiếc nhẫn thôi” Jun nói
“Em nói đúng” Ryan nói
“Xe tới rồi. Chúng ta nên đi thôi không sẽ trễ” Jun nhìn Ryan, đi lại bên cửa xe mở cửa
“Mời giám đốc”
Ryan bước lên xe
“Tí nữa em hãy giúp anh tham gia buổi họp tại công ty. Anh không có tâm trí” Ryan nói
“Anh có hẹn với cô Lee Jung” Jun nhìn Ryan nói
“Nói với Lee Jung anh không đến được” Ryan nói xong rơi vào giấc ngủ. Từ ngày nó mất tích Ryan đã không nhắm mắt lúc nào. Do muốn giữ lại tất cả cho nó nên đành phải trở về Seoul.
…
Hắn với nó cũng đã tới đại học Seoul
“Em có nhớ gì không?” hắn nhìn nó mong nó nhớ ra tất cả
Nó lắc đầu.
“Vậy chúng ta vào trong thôi” hắn nhìn nó. Hắn rất mong nó nhớ ra tất cả tại đâu. Nó từng nói với hắn trong giấc mơ nó đã từng đến đây nên hắn đã dẫn tới đây mong nó nhớ ra tất cả
“Chúng ta có thể đến Green Garden không?” nó nói
“Em biết Green Garden sao?” hắn tò mò nhìn nó
“Ừ… tôi thấy tôi từng đến đó với anh hai” nó nói
“Vậy anh hai cô tên gì?” hắn hỏi nó
“Không biết” nó lạnh lùng trả lời… câu nói của nó khiến hắn phải sợ hãi về con người nó
“Được… chúng ta đi thôi” hắn dẫn nó đi. Khi đến nơi
“Woa… nó thật đẹp” nó nhìn xung quanh đi lại bàn ghế đá ở gốc cây
“Nơi này thật tuyệt” nó nhìn hắn nói
“Tức nhiên rồi đây là nơi đẹp nhất của đại học Seoul. Ai đã đến đại học này thì phải ghé thăm nơi này” hắn nói
“Tôi muốn ngủ” nó ngồi xuống một chiếc ghế rồi nhắm mắt ngủ. Do hôm qua cả đêm nó không ngủ được vì lúc nào cũng nghĩ về chuyện hắn đã nói. Hắn thấy nó nhắm mắt cũng đi lại. Ánh mắt không lúc nào rời khỏi khuôn mặt nó. Hắn cảm thấy tim đang đập rất mạnh… rất mạnh. Hắn nhận được tin nhắn từ điện thoại
“Con nhớ về sớm. Mẹ có chuyện muốn nói với con”
Hắn coi xong cất phone vào trong điện thoại tiếp tục nhìn nó
Nhìn nó lúc ngủ thật đẹp vậy mà hắn không biết, cứ thế nhìn nó mà hắn không biết đã ngủ từ lúc nào
“Xin chào mọi người. Tôi là phóng viên Yoo Soo Young đến từ đài MBC. Hôm nay sẽ là ngày rất quan trọng vì có thông tin cho rằng vị hoàng tử trong lòng chúng ta sẽ chính thức công bố người tình. Liệu vị hôn thê của anh có là người tình trong mộng của nhiều người? Hãy cùng chúng tôi vào trong và đừng rời màn hình nha”
“Thằng bé định làm gì vậy trời” ba Ryan tức giận
“Con rất yêu Eun Ji mà. Ông cũng đừng ép thằng bé quá’’ mẹ hắn bênh vực cho Eun Ji
“Vậy còn Lee Jung thì sao. Ta đã hứa với bố mẹ con bé” ba Ryan nói
“Lee Jung nói với em sẽ giải thích với ba mẹ con bé. Còn con bé sau khi gặp Ryan xong sẽ đi du học” mẹ Ryan nói
“Ta thấy thật có lỗi. Ông cũng đừng ép Ryan quá. Ông quên lúc trước thằng bé như thế nào rồi hả. Chính Eun Ji đã thay đổi thằng bé”
“Nhưng cũng chính con bé khiến Ryan thay đổi”
….
“Có thông tin nói là hôm nay cậu sẽ công bố vị hôn thê phải không?” một PV nói
“Đúng vậy. Hôm nay tôi sẽ công bố” Ryan nhấn giọng
“Vậy là vị thiên kim tiểu thư nào?” một PV khác hỏi
“Tôi đã yêu cô gái đó rất nhiều. Và đó chính là Park Eun Ji” Ryan nói
“Park Eun Ji… có phải là người thừa kế của Dream King Dom không ?’’ PV hỏi
“Đúng vậy. Tôi rất yêu em ấy và chúng tôi sẽ đính hôn’’ Ryan nói
“Có thông tin nói cô ấy đang mất tích. Nó có là thật không ?’’ PV hỏi
“À… chuyện đó à. Thật ra chúng tôi đang chuẩn bị cho hôn lễ nên cô ấy không thể xuất hiện ấy mà. Do cô ấy rất bận rộn’’ Ryan cười trong đau khổ
“Vậy sau khi kết hôn hai người sẽ làm gì ?’’ PV hỏi
“Tôi sẽ trả lời câu hỏi sau nhé’’ Ryan nói xong liền bước đi
“Chỉ một câu nữa thôi mà. Cậu Ryan’’ PV chạy theo nhưng đã bị BV chặn lại
Tất cả những lời của Ryan đã nói nó đều nghe hết do tại vườn Green Garden gần với màn hình phát thanh nên đã lọt hết vào tai nó. Chỉ có Min Woo đang ngủ nên không nghe gì hết thôi.
“Park Eun Ji sao ? Mất tích sao ?’’ nó lặp lại từng câu đó một cách rõ ràng dần dần những hình ảnh hiện về trong đầu nó
“Thật ra mình là ai ? Sợi dây chuyền này là sao ?’’ nó tháo sợi dây chuyền trên cổ ra
….
“Thật là tức chết đi mà’’ một giọng đàn ông vang lên
“Cô ấy đã chết rồi… chúng ta có nên đăng tin đó không’’ một thuộc hạ ông ta nói
“Muốn chết sao ? Để xem tình hình đã, tiếp tục giám sát họ’’
“Dạ’’
…
“Ông à… Cổ phiếu Dream King Dom lại tăng rồi’’ mẹ nó chạy vào phòng làm việc của chồng mình
“Sẽ kéo dài được bao lâu ? Đây chỉ là tạm thời’’ papa nó thất vọng nói
… Nó đang ôm lấy đầu tất cả hình ảnh đều hiện về. Một tiếng hét vang lên
“A’’ tiếng hét đó khiến Min Woo tỉnh giấc
“Em không sao chứ ?’’ Min Woo đỡ lấy nó, hỏi han
“Tôi nhớ ra tất cả rồi. Tôi chính là…” nó nói tới đây ngưng lại
“Không được tôi phải đi tìm họ. Anh về trước đi” nó buông tay Min Woo ra
“Để tôi đi với em” Min Woo định đi theo nó nhưng nó không nghe vẫn chạy về phía trước. Min Woo chạy theo nó nhưng đột nhiên phone rung
“Con về gấp cho mẹ. mẹ Min Woo lo lắng
“Nhưng con đang ở Seoul” Min Woo nói
“Ta không cần biết con ở đâu? Về gấp cho mẹ. Mẹ đã biết Alex là ai?”” nói xong mẹ hắn cúp máy. Min Woo định đuổi theo nó tiếp nhưng đã không thấy nó đâu.
“Em ấy đã nhớ ra rồi mà. Chắc không sao đâu. Về coi mẹ đã” nói xong Min woo bắt taxi về nhà. Do đang ở Seoul nên việc bắt taxi cũng không khó khăn lắm.
“Mẹ đã biết em ấy là ai sao?” suốt đường về nhà hắn chỉ nghĩ về nó. Còn nó lúc này đang chạy rất nhanh.
“Ryan… em trở về rồi. Ba mẹ con về rồi nè” nó đang chạy đến trung tâm Seoul, nói hắn ra là khu Gang Nam…
“Dạ… cháu sắp đến nhà bác rồi” Ryan đang nghe điện thoại
“Ba mẹ à… chờ con. Con về với ba mẹ đây. Anh hai em về đây’’ nó vừa nói vừa chạy, trên khuôn mặt bắt đầu rơi từng giọt nước mắt, còn tay thì đng nắm chặt sợi dây chuyền
“Cháu sắp tới rồi’’
“A” một vụ tai nạn đang hiện ra trước mắt. Bỗng một vật gì đó văng ra xa dừng ngay trước mặt Ryan
“Cháu không sao chứ” mẹ nó lo lắng hỏi Ryan, do nghe thấy tiếng gì đó không rõ lắm
“Cháu không sao’’ Ryan nói rồi nhìn chằm chằm xuống vật dưới đó, cúi xuống cầm nó lên. Nhìn xung quanh chiếc nhẫn
“Là em sao… Alex’’
“Em quay về với anh rồi’’ Ryan vui vẻ nói nhưng chợt nhìn lại
“Cô không sao chứ’’
“Mau gọi xe cấp cứu đi’’
Ryan quay lại thì thấy một đám đông tụ tập ỏ trước mặt.
“Không phải là em phải không… Alex’’ Ryan mừng thầm
“Em đừng bỏ anh được chứ’’ Ryan chạy lại khiến mọi người không thể nào không nhận ra
“Là Ryan phải không’’ một tiếng nào nói
Ryan đi đến bên cô gái đó.
“Eun Ji… em không sao chứ’’
“Cô ấy không phải là Park Eun Ji sao? “ một PV nào đó nói vang lên, chuẩn bị lấy dụng cụ ra đăng tin tức. Do lúc nảy Ryan công bố vị hôn thê nên có rất nhiều PV tụ tập ở đó để chụp hình hay đăng tin.
“Em tỉnh lại đi Park Eun Ji’’ Ryan đau khổ, nước mắt tự nhiên rơi xuống
“Eun Ji em đừng bỏ anh được chứ’’ Ryan nói. Nó từ từ mở mắt ra “Em xin lỗi .Em rất yêu anh Ryan. Em xin lỗi. Em không còn sức nữa. Em không còn sức nữa hãy… hãy sống tốt. Chăm sóc ba mẹ giúp em’’ nó cố gắng lấy tay đụng lên mặt Ryan “Em yêu…’’ chưa nói hết câu nó đã bất tỉnh
“Em tỉnh lại đi. Đừng bỏ anh mà’’ Ryan hét lớn
Tình yêu có lẽ như Đại Dương
Đầy rẫy mâu thuẫn,đầy rẫy nỗi đau
Như một ngọn lửa ngoài trời lạnh giá
Như sấm sét khi trời mưa.
Nếu tôi sống mãi
Và tất cả niềm mong ước của tôi thành sự thật
Bạn sẽ là ký ức yêu thương của tôi
Và một vài người nói giữ chặt tình yêu
Một vài người nói để nó ra đi
Sâu thẳm trong con tim này là cả thế gian cô quạnh
Tôi muốn xỏa bỏ muốn làm lại tất cả
Tôi muốn xỏa bỏ muốn làm lại tất cả
Tôi muốn xỏa bỏ muốn làm lại tất cả
Đôi mắt buồn chơi vơi giữa màn đêm
Liệu có bàn tay nào cho tôi nắm lấy?
Tôi muốn xỏa bỏ muốn làm lại tất cả
Tôi muốn xỏa bỏ muốn làm lại tất cả
Tôi muốn xỏa bỏ muốn làm lại tất cả
Sau khi nó xuống xe… mặc dù nó đang đi nhưng nó vẫn nhớ chuyện lúc trên xe buýt “Tại sao mình lại gọi anh ấy là Ryan chứ? Ryan là ai. Không lẽ R&A là Ryan và…” nó đang suy nghĩ thì hắn quay sang hỏi nó
“Em không sao chứ Alex”
Nó chỉ lắc đầu
….
“Anh Ryan… anh làm sao vậy” thư kí Jun nhìn Ryan hỏi, cô có vẻ rất quan tâm Ryan
“Anh vừa thấy cái đó” Ryan nói không đầu không đuôi làm sao mà Jun hiểu được chứ
“Cái đó là gì?” Jun thắc mắc hỏi
“Sợi dây chuyền trên cổ cô gái đó Ryan nhớ lại chuyện lúc nảy
“Anh có thấy chữ khắc trên đó không?” Jun nhìn Ryan mong đợi câu trả lời
Ryan chỉ lắc đầu. Anh không có thấy
“Chắc nó chỉ giống với chiếc nhẫn thôi” Jun nói
“Em nói đúng” Ryan nói
“Xe tới rồi. Chúng ta nên đi thôi không sẽ trễ” Jun nhìn Ryan, đi lại bên cửa xe mở cửa
“Mời giám đốc”
Ryan bước lên xe
“Tí nữa em hãy giúp anh tham gia buổi họp tại công ty. Anh không có tâm trí” Ryan nói
“Anh có hẹn với cô Lee Jung” Jun nhìn Ryan nói
“Nói với Lee Jung anh không đến được” Ryan nói xong rơi vào giấc ngủ. Từ ngày nó mất tích Ryan đã không nhắm mắt lúc nào. Do muốn giữ lại tất cả cho nó nên đành phải trở về Seoul.
…
Hắn với nó cũng đã tới đại học Seoul
“Em có nhớ gì không?” hắn nhìn nó mong nó nhớ ra tất cả
Nó lắc đầu.
“Vậy chúng ta vào trong thôi” hắn nhìn nó. Hắn rất mong nó nhớ ra tất cả tại đâu. Nó từng nói với hắn trong giấc mơ nó đã từng đến đây nên hắn đã dẫn tới đây mong nó nhớ ra tất cả
“Chúng ta có thể đến Green Garden không?” nó nói
“Em biết Green Garden sao?” hắn tò mò nhìn nó
“Ừ… tôi thấy tôi từng đến đó với anh hai” nó nói
“Vậy anh hai cô tên gì?” hắn hỏi nó
“Không biết” nó lạnh lùng trả lời… câu nói của nó khiến hắn phải sợ hãi về con người nó
“Được… chúng ta đi thôi” hắn dẫn nó đi. Khi đến nơi
“Woa… nó thật đẹp” nó nhìn xung quanh đi lại bàn ghế đá ở gốc cây
“Nơi này thật tuyệt” nó nhìn hắn nói
“Tức nhiên rồi đây là nơi đẹp nhất của đại học Seoul. Ai đã đến đại học này thì phải ghé thăm nơi này” hắn nói
“Tôi muốn ngủ” nó ngồi xuống một chiếc ghế rồi nhắm mắt ngủ. Do hôm qua cả đêm nó không ngủ được vì lúc nào cũng nghĩ về chuyện hắn đã nói. Hắn thấy nó nhắm mắt cũng đi lại. Ánh mắt không lúc nào rời khỏi khuôn mặt nó. Hắn cảm thấy tim đang đập rất mạnh… rất mạnh. Hắn nhận được tin nhắn từ điện thoại
“Con nhớ về sớm. Mẹ có chuyện muốn nói với con”
Hắn coi xong cất phone vào trong điện thoại tiếp tục nhìn nó
Nhìn nó lúc ngủ thật đẹp vậy mà hắn không biết, cứ thế nhìn nó mà hắn không biết đã ngủ từ lúc nào
“Xin chào mọi người. Tôi là phóng viên Yoo Soo Young đến từ đài MBC. Hôm nay sẽ là ngày rất quan trọng vì có thông tin cho rằng vị hoàng tử trong lòng chúng ta sẽ chính thức công bố người tình. Liệu vị hôn thê của anh có là người tình trong mộng của nhiều người? Hãy cùng chúng tôi vào trong và đừng rời màn hình nha”
“Thằng bé định làm gì vậy trời” ba Ryan tức giận
“Con rất yêu Eun Ji mà. Ông cũng đừng ép thằng bé quá’’ mẹ hắn bênh vực cho Eun Ji
“Vậy còn Lee Jung thì sao. Ta đã hứa với bố mẹ con bé” ba Ryan nói
“Lee Jung nói với em sẽ giải thích với ba mẹ con bé. Còn con bé sau khi gặp Ryan xong sẽ đi du học” mẹ Ryan nói
“Ta thấy thật có lỗi. Ông cũng đừng ép Ryan quá. Ông quên lúc trước thằng bé như thế nào rồi hả. Chính Eun Ji đã thay đổi thằng bé”
“Nhưng cũng chính con bé khiến Ryan thay đổi”
….
“Có thông tin nói là hôm nay cậu sẽ công bố vị hôn thê phải không?” một PV nói
“Đúng vậy. Hôm nay tôi sẽ công bố” Ryan nhấn giọng
“Vậy là vị thiên kim tiểu thư nào?” một PV khác hỏi
“Tôi đã yêu cô gái đó rất nhiều. Và đó chính là Park Eun Ji” Ryan nói
“Park Eun Ji… có phải là người thừa kế của Dream King Dom không ?’’ PV hỏi
“Đúng vậy. Tôi rất yêu em ấy và chúng tôi sẽ đính hôn’’ Ryan nói
“Có thông tin nói cô ấy đang mất tích. Nó có là thật không ?’’ PV hỏi
“À… chuyện đó à. Thật ra chúng tôi đang chuẩn bị cho hôn lễ nên cô ấy không thể xuất hiện ấy mà. Do cô ấy rất bận rộn’’ Ryan cười trong đau khổ
“Vậy sau khi kết hôn hai người sẽ làm gì ?’’ PV hỏi
“Tôi sẽ trả lời câu hỏi sau nhé’’ Ryan nói xong liền bước đi
“Chỉ một câu nữa thôi mà. Cậu Ryan’’ PV chạy theo nhưng đã bị BV chặn lại
Tất cả những lời của Ryan đã nói nó đều nghe hết do tại vườn Green Garden gần với màn hình phát thanh nên đã lọt hết vào tai nó. Chỉ có Min Woo đang ngủ nên không nghe gì hết thôi.
“Park Eun Ji sao ? Mất tích sao ?’’ nó lặp lại từng câu đó một cách rõ ràng dần dần những hình ảnh hiện về trong đầu nó
“Thật ra mình là ai ? Sợi dây chuyền này là sao ?’’ nó tháo sợi dây chuyền trên cổ ra
….
“Thật là tức chết đi mà’’ một giọng đàn ông vang lên
“Cô ấy đã chết rồi… chúng ta có nên đăng tin đó không’’ một thuộc hạ ông ta nói
“Muốn chết sao ? Để xem tình hình đã, tiếp tục giám sát họ’’
“Dạ’’
…
“Ông à… Cổ phiếu Dream King Dom lại tăng rồi’’ mẹ nó chạy vào phòng làm việc của chồng mình
“Sẽ kéo dài được bao lâu ? Đây chỉ là tạm thời’’ papa nó thất vọng nói
… Nó đang ôm lấy đầu tất cả hình ảnh đều hiện về. Một tiếng hét vang lên
“A’’ tiếng hét đó khiến Min Woo tỉnh giấc
“Em không sao chứ ?’’ Min Woo đỡ lấy nó, hỏi han
“Tôi nhớ ra tất cả rồi. Tôi chính là…” nó nói tới đây ngưng lại
“Không được tôi phải đi tìm họ. Anh về trước đi” nó buông tay Min Woo ra
“Để tôi đi với em” Min Woo định đi theo nó nhưng nó không nghe vẫn chạy về phía trước. Min Woo chạy theo nó nhưng đột nhiên phone rung
“Con về gấp cho mẹ. mẹ Min Woo lo lắng
“Nhưng con đang ở Seoul” Min Woo nói
“Ta không cần biết con ở đâu? Về gấp cho mẹ. Mẹ đã biết Alex là ai?”” nói xong mẹ hắn cúp máy. Min Woo định đuổi theo nó tiếp nhưng đã không thấy nó đâu.
“Em ấy đã nhớ ra rồi mà. Chắc không sao đâu. Về coi mẹ đã” nói xong Min woo bắt taxi về nhà. Do đang ở Seoul nên việc bắt taxi cũng không khó khăn lắm.
“Mẹ đã biết em ấy là ai sao?” suốt đường về nhà hắn chỉ nghĩ về nó. Còn nó lúc này đang chạy rất nhanh.
“Ryan… em trở về rồi. Ba mẹ con về rồi nè” nó đang chạy đến trung tâm Seoul, nói hắn ra là khu Gang Nam…
“Dạ… cháu sắp đến nhà bác rồi” Ryan đang nghe điện thoại
“Ba mẹ à… chờ con. Con về với ba mẹ đây. Anh hai em về đây’’ nó vừa nói vừa chạy, trên khuôn mặt bắt đầu rơi từng giọt nước mắt, còn tay thì đng nắm chặt sợi dây chuyền
“Cháu sắp tới rồi’’
“A” một vụ tai nạn đang hiện ra trước mắt. Bỗng một vật gì đó văng ra xa dừng ngay trước mặt Ryan
“Cháu không sao chứ” mẹ nó lo lắng hỏi Ryan, do nghe thấy tiếng gì đó không rõ lắm
“Cháu không sao’’ Ryan nói rồi nhìn chằm chằm xuống vật dưới đó, cúi xuống cầm nó lên. Nhìn xung quanh chiếc nhẫn
“Là em sao… Alex’’
“Em quay về với anh rồi’’ Ryan vui vẻ nói nhưng chợt nhìn lại
“Cô không sao chứ’’
“Mau gọi xe cấp cứu đi’’
Ryan quay lại thì thấy một đám đông tụ tập ỏ trước mặt.
“Không phải là em phải không… Alex’’ Ryan mừng thầm
“Em đừng bỏ anh được chứ’’ Ryan chạy lại khiến mọi người không thể nào không nhận ra
“Là Ryan phải không’’ một tiếng nào nói
Ryan đi đến bên cô gái đó.
“Eun Ji… em không sao chứ’’
“Cô ấy không phải là Park Eun Ji sao? “ một PV nào đó nói vang lên, chuẩn bị lấy dụng cụ ra đăng tin tức. Do lúc nảy Ryan công bố vị hôn thê nên có rất nhiều PV tụ tập ở đó để chụp hình hay đăng tin.
“Em tỉnh lại đi Park Eun Ji’’ Ryan đau khổ, nước mắt tự nhiên rơi xuống
“Eun Ji em đừng bỏ anh được chứ’’ Ryan nói. Nó từ từ mở mắt ra “Em xin lỗi .Em rất yêu anh Ryan. Em xin lỗi. Em không còn sức nữa. Em không còn sức nữa hãy… hãy sống tốt. Chăm sóc ba mẹ giúp em’’ nó cố gắng lấy tay đụng lên mặt Ryan “Em yêu…’’ chưa nói hết câu nó đã bất tỉnh
“Em tỉnh lại đi. Đừng bỏ anh mà’’ Ryan hét lớn
Tình yêu có lẽ như Đại Dương
Đầy rẫy mâu thuẫn,đầy rẫy nỗi đau
Như một ngọn lửa ngoài trời lạnh giá
Như sấm sét khi trời mưa.
Nếu tôi sống mãi
Và tất cả niềm mong ước của tôi thành sự thật
Bạn sẽ là ký ức yêu thương của tôi
Và một vài người nói giữ chặt tình yêu
Một vài người nói để nó ra đi
/20
|