Xuyên không ta là lão bà của Xà háo sắc

Chương 2: Xuyên không gặp gỡ mỹ nam tắm rửa .

/3


Chương 2 : Xuyên không gặp gỡ mỹ nam tắm rửa .

Hữu duyên, thiên lý năng tương ngộ,
Vô duyên, đối diện bất tương phùng.

( Sưu tầm )


=== =========

Tiêu Nguyệt Nha không có đi nhanh đến vậy , cô cũng đâu phải là một nhóm trưởng không có trách nhiệm mà biến mất trước cả nhóm . Trong lúc sương mù dần tan hẳn thì cũng là lúc Nguyệt Nha bị một đám sương mù dày đặc bao phủ quanh mình , lôi kéo cô một cách nhanh chóng đến bên vách đá cao nhất của núi Đoạn Trường .

Đám sương mù dần tách ra và tan biến , gió mạnh thổi qua khe đá phát ra những tiếng rít rợn người, thổi tung lọn tóc dài hai bên má của người đứng trên đỉnh vách núi, một bộ đồ đen làm nổi lên dáng người yểu điệu của cô gái.  

- Đây là ... !? - Tiêu Nguyệt Nha bần thần nhớ lại lúc bị đám sương dày đặc bao phủ quanh mình thật chặt khiến cô không thể vùng vẫy , cử động được , cô cố la hét gọi Từ Chính nhưng cậu ta dường như không nghe thấy tiếng của cô.Và giờ kết quả của sự việc này là cô đang đứng ở vách đá phía nam của núi Đoạn Trường dựng đứng sừng sững, thỉnh thoảng lại có một vài mỏm đá nhô ra, địa thế vô cùng hiểm trở .  

- Nha đầu , ta đợi ngươi lâu lắm rồi đó , đi thôi nha đầu , đi đến nơi vốn dĩ thuộc về ngươi . - Giọng nói từ tính vang lên .

- Là ai đang nói chuyện với ta - Tiêu Nguyệt Nha dè chừng cất lời.

- Tiểu nha đầu nhà ngươi , ta biết ngươi quên lão giả này rồi , nhưng không sao rồi sẽ có ngày ngươi nhớ ra tất cả mọi chuyện . - Giọng nói đó lại vang lên.

- Lão gia tử ngươi không nói cũng chẳng hề gì , ta đây đi tìm đồng học của ta - Nói xong Tiêu Nguyệt Nha dứt khoát quay lưng lại tiến về rừng sâu. Nhưng chỉ mới đi vài bước chân cô lại bị hất ngược trở lại . "Chuyện quái quỷ gì đang diễn ra vậy " cô nhủ thầm .

- Ha ha ha .... Nha đầu ngươi vẫn hiếu thắng như vậy !!! Mau ngắt đóa hoa Thất Liên Tiên đi , đây là chìa khóa để ngươi biết được chuyện gì đang xảy ra với ngươi.

Tiêu Nguyệt Nha ưu nhã xoay thân mình kiều diễm hướng tới bóng dáng lão gia tử đang uống rượu vắt vẻo trên cành cây mà nói , giọng nói trong trẻo chứa đựng sự vui vẻ trong đó :

- Thất Liên Tiên hoa , ở núi ĐoạnTrường này thực sự có Thất Liên Tiên hoa !? - Giọng nói trong trẻo chứa đựng sự vui vẻ trong đó.

- Cái đóa hoa đó vốn dĩ là của ngươi , được rồi , nha đầu mau nhìn xem ngay mỏm đá kia kìa mau hái nó nhanh chút để ta còn được nghỉ ngơi , ngươi có biết ta ở đây chờ ngươi suốt mấy nghìn năm rồi không hả , mệt chết ta , nhanh mà hái đóa Thất Liên Tiên đó đi - Lão gia tử thúc giục .

Tiêu Nguyệt Nha mặc kệ lão già lải nhải , cô bước lại gần mỏm đá nhọn đang nhô ra , vươn mình hái lấy đóa hoa Thất Liên Tiên , khi Thất Liên Tiên rời khỏi mặt đất thì đá lớn đá nhỏ theo nhau rơi xuống, đập vào vách đá phát ra tiếng vọng trầm vang . Tiêu Nguyệt Nha hoảng hốt cô cố giữ thăng bằng , nhưng vừa giữ được thăng bằng thì một cơn chấn động tựa trời long đất lở lại từ đáy vực truyền đến , đất đá sụp đổ , cát bụi mịt mù.

Hình ảnh cuối cùng khi Nguyệt Nha rơi xuống vực là lão già bụng đầy rượu đó đang cười đắc ý.

=== ====== ====

Đại lục Thập Khí , thành Nguyệt Trì về đêm.

Đêm nay là Đêm Nguyên Tiêu , nhà nhà trưng đèn trên cây nêu , những đèn lồng 12 con giáp được treo đầy phố , những gian hàng bán bánh trôi đầy ắp người ăn , những câu đố câu thơ được treo đầy bảng , ánh trăng tròn lung linh soi nghiêng bóng của đoàn người đi tới đi lui .

Trên lầu hai của Ảo Mộng Tiên Cư , ngồi cạnh cửa sổ một nhân ảnh mặc áo đen có vẻ rất thần bí , mái tóc đen đổ xuống như thác nước, phát sáng rực rỡ như những vì sao, ánh trăng mông lung chiếu rọi xuống nhã gian hắt lên khuôn mặt nam tử trẻ tuổi tuyệt mỹ, da thịt không tỳ vết, trắng nõn như ngọc, phảng phất như một pho tượng bằng băng ngọc.Bàn tay bạch ngọc nâng chén nhấm tửu một cách tao nhã.

Tiếng bước chân từ cầu thang lại gần hướng cửa sổ , nam tử thanh y nghiêng người kính cẩn bẩm báo với hắc y nam tử :

- Chủ tử , theo thiên tượng mà tế ti trưởng lão xem được thì thiên nữ sẽ xuất hiện ở gần Nguyệt hồ.

- Vô Cực ngươi trở về Mạc thành trước tụ họp với nhóm của Vô Minh , còn về việc thiên nữ hiện thế ta sẽ một mình đi tìm.

- Thuộc hạ tuân lệnh - Dứt lời bóng dáng thanh y biến mất khỏi nhã gian.

=== ====== ====

Ngoại thành Nguyệt Trì , ôn tuyền Địa Thánh Sơn .

Sương trắng lượn lờ che kín toàn bộ không gian, tiếng nước chảy không ngừng , hơi nước mịt mù.Trong làn sương mù, thân hình nam tính săn chắc với những đường cong duyên dáng hoàn mỹ, mờ mờ ảo ảo giữa làn hơi nước mỏng ,làm huyết mạch kẻ khác không khỏi sục sôi.

Mộ Hàn đi vào ôn tuyền , chậm rãi cởi bỏ bộ y sam, mái tóc đen tuyền liền xõa tung, trải dài trên tấm lưng tuyệt đẹp của hắn, chỉ lộ ra cái cổ cùng đường cong duyên dáng của bờ vai, làn da trắng như bạch ngọc vì nhiễm khí nóng nên dù chưa đi vào trong nước cũng đã ửng đỏ , đôi chân thon dài thong thả đi từng bước vào trong ôn tuyền.

Bước đến giữa bể , thân thể của hắn cũng đã chìm vào trong ôn tuyền, mái tóc đen bóng nổi bồng bềnh trên mặt nước một lát sau mới chìm xuống, dính vào lưng hắn. Đôi mắt câu hồn khẽ nhắm lại dưỡng thần, hưởng thụ sự thoải mái do làn nước ấm mang lại.

Nhưng thả lỏng cơ thể không được bao lâu thì phiền não lại ập đến haizzz tất cả phải quay trở lại buổi sáng ngày hôm nay , đoạn đối thoại với lão thầy bói đó lại hiện lên từng chữ từng câu trong đầu hắn :

- Vị công tử này xin dừng bước - Lão gia tử râu tóc bạc phơ,cái tay nhăn nheo của lão đang vuốt vuốt bộ râu không dài mấy nhìn chằm chằm vào Mộ Hàn.

- Lão nhân gia ngươi gọi ta - Hắn dừng bước chân , lại gần chỗ lão thầy bói.

- Nào nào công tử ngồi xuống , ta đây bói cho ngươi một quẻ , nhìn công tử  thuần thanh khí sảng , hẳn không phải là người bình thường , là một nam nhân đỉnh thiên lập địa sao đường tình duyên của ngươi lại "độc nhất vô nhị" đến vậy.Thê tử của ngươi không phải người của đại lục này với lại ngươi là có tướng thê nô , coi trọng nàng ấy hơn cả mạng sống của mình.Hahaha , nàng ta còn chưa có xuất hiện đâu phải đợi ... thiên cơ tiết lộ chỉ đến vậy thôi... - Lão gia tử vừa nói vừa gật gù cái đầu.

- Vô Cực trả tiền cho lão - Hắn phất áo quay người nói với hộ pháp rồi bước đi đầy anh tuấn nhưng cái lưng đang run rẩy đã bán đứng tâm trạng của hắn lúc này hắn phẫn nộ nghĩ "Đường đường là Xà Vương đại danh đỉnh đỉnh , ấy thế mà bị phán có tướng thê nô , chẳng phải ý nói hắn sợ vợ sao , khí phách khí phách nam nhi của hắn chẳng phải không còn nữa sao "

=== ====== ======

Hồi tưởng lại sự việc lúc sáng hắn thấy tức cười , hắn là Xà Vương chí tôn cao ngạo, huyết sát lạnh lùng tàn nhẫn , người đời thấy hắn thì phải cách xa ngàn trượng tránh họa sát thân huống chi là nữ nhân dù yểu điệu hay hung hăng cũng bị cái đuôi của hắn quất ra xa nếu cố tình đến gần hắn . Nữ nhân sợ sệt hắn , hắn cũng chán ghét họ , giờ lão giả phán hắn có tướng thê nô thì cũng thực tức cười đi.Mộ Hàn ngước lên trời hô lên :

- Nguyệt lão già, ở nhà mà ôm lão bà bà nhà ngươi đừng có quản chuyện nhân duyên của ta , cái gì mà "tướng thê nô" ngươi hành nghề bói toán lúc nào vậy hả ? Có giỏi thì làm cho thê tử tương lai của ta xuất hiện ngay trước mắt ta lúc này đi. - Mộ Hàn nghiến răng thách thức.

- A....a... a cứu mạng! "Bõm..." - Một vật thể từ trên cao rơi xuống ôn tuyền.

Mộ Hàn há hốc mồm không phải vậy chứ lão gia tử Nguyệt lão đầu kia làm việc nhanh chóng đến vậy sao.

Hắn nhẹ nhàng bước đến trước mặt Tiêu Nguyệt Nha, ôm lấy nàng , kề sát tai nàng, ám muội nói: “Tiểu nha đầu , lén nhìn mỹ nam tắm là phải trả giá đó.”


/3

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status