Tiểu Tuyết nói:
"Bởi vì Tam Vương gia trời sanh tính phong lưu, bên ngoài lại có không ít lời đồn về Vương gia, đương nhiên đều là những lời đồn xấu, đáng tiếc cho tiểu thư, làm Vương phi của Tam Vương gia, vốn người sẽ làm Hoàng hậu, nhưng bởi vì mưu đồ của nhị tiểu thư...Thật sự rất bất công cho Đại tiểu thư."
Tiểu Tuyết càng nói càng ủy khuất giống như người chịu ủy khuất chính là nàng ta chứ không phải Thượng Quan Giai Ngưng.
Thượng Quan Nhu trong lòng cũng có một chút an ủi, dù sao tới nơi khác sống, có nha đầu luôn quan tâm đến mình, nếu nói không cảm động thì thật giả dối.”
Tiểu Tuyết nói:
"Đúng rồi! Vương phi, người như thế nào mà đột nhiên có thể nói? 17 năm qua người chưa bao giờ nói qua một câu, hơn nữa thầy thuốc cũng nói tiểu thư trời sinh thất thanh, như thế nào đột nhiên..."
Thượng Quan Nhu xấu hổ nói: "Ách... Cái này nói ra rất dài dòng, ta sợ ngươi không hiểu, nhưng mà mặc kệ ngươi hiểu hay không ta cũng muốn nói cho ngươi, kỳ thật ta không phải là Vương phi của ngươi."
Tiểu Tuyết há mồm, định nói cái gì thì Thượng Quan Nhu giành nói trước:
"Ta biết ngươi không tin, nhưng ta nói sự thật, Vương phi Thượng Quan Giai Ngưng của ngươi đã chết, cũng có thể linh hồn xuyên qua đến nơi khác, tóm lại hiện tại, người ngồi trước mặt ngươi, không phải Thượng Quan Giai Ngưng, nói chính xác thì thân thể của Thượng Quan Giai Ngưng, nhưng linh hồn là của một người khác."
Tiểu Tuyết mơ màng nhìn Thượng Quan Nhu, Thượng Quan Nhu nói:
"Ta biết ngươi không hiểu, ta cũng lười giải thích, tóm lại ngươi nhớ kỹ, không được nói cho kẻ nào biết ta nói được, ở trước mặt người khác thì ta là tiểu thư bị câm của ngươi, chỉ khi không có ai thì chúng ta mới nói chuyện, biết không? Ngươi yên tâm, ta sẽ đối xử tốt với ngươi, về sau chúng ta là tỷ muội với nhau."
Tiểu Tuyết lắc đầu nói:
"Không được, không được, Tiểu Tuyết làm sao có thể cùng Vương phi làm tỷ muội được? Vương phi là chủ nhân, Tiểu Tuyết là nô tỳ, làm sao có thể mạo phạm?"
Thượng Quan Nhu không nói gì, nàng ta rốt cuộc có nghe những gì nàng nói không a? Tiểu Tuyết nói:
"Mặc kệ Vương phi có phải Vương phi hay không, tóm lại về sau người vẫn là chủ nhân của Tiểu Tuyết, Tiểu Tuyết phải hầu hạ người cả đời, người vĩnh viễn là Vương phi của Tiếu Tuyết."
Thượng Quan Nhu nói:
"Ta không thích tỳ nữ, ta thích tỷ muội, ngươi không thể thỏa mãn nguyện vọng của ta sao?"
Tiểu Tuyết khó xử nói:
"Vương phi... Ta..."
Nhìn bộ dạng của Tiểu Tuyết, Thượng Quan Nhu cũng không muốn ép nàng ta, dù sao cũng còn nhiều thời gian, nàng ta sẽ thay đổi quan niệm, Thượng Quan Nhu không tin, con gái thế kỷ 21 như mình, không thay đổi được quan niệm cổ xưa của một nha đầu.
"Bởi vì Tam Vương gia trời sanh tính phong lưu, bên ngoài lại có không ít lời đồn về Vương gia, đương nhiên đều là những lời đồn xấu, đáng tiếc cho tiểu thư, làm Vương phi của Tam Vương gia, vốn người sẽ làm Hoàng hậu, nhưng bởi vì mưu đồ của nhị tiểu thư...Thật sự rất bất công cho Đại tiểu thư."
Tiểu Tuyết càng nói càng ủy khuất giống như người chịu ủy khuất chính là nàng ta chứ không phải Thượng Quan Giai Ngưng.
Thượng Quan Nhu trong lòng cũng có một chút an ủi, dù sao tới nơi khác sống, có nha đầu luôn quan tâm đến mình, nếu nói không cảm động thì thật giả dối.”
Tiểu Tuyết nói:
"Đúng rồi! Vương phi, người như thế nào mà đột nhiên có thể nói? 17 năm qua người chưa bao giờ nói qua một câu, hơn nữa thầy thuốc cũng nói tiểu thư trời sinh thất thanh, như thế nào đột nhiên..."
Thượng Quan Nhu xấu hổ nói: "Ách... Cái này nói ra rất dài dòng, ta sợ ngươi không hiểu, nhưng mà mặc kệ ngươi hiểu hay không ta cũng muốn nói cho ngươi, kỳ thật ta không phải là Vương phi của ngươi."
Tiểu Tuyết há mồm, định nói cái gì thì Thượng Quan Nhu giành nói trước:
"Ta biết ngươi không tin, nhưng ta nói sự thật, Vương phi Thượng Quan Giai Ngưng của ngươi đã chết, cũng có thể linh hồn xuyên qua đến nơi khác, tóm lại hiện tại, người ngồi trước mặt ngươi, không phải Thượng Quan Giai Ngưng, nói chính xác thì thân thể của Thượng Quan Giai Ngưng, nhưng linh hồn là của một người khác."
Tiểu Tuyết mơ màng nhìn Thượng Quan Nhu, Thượng Quan Nhu nói:
"Ta biết ngươi không hiểu, ta cũng lười giải thích, tóm lại ngươi nhớ kỹ, không được nói cho kẻ nào biết ta nói được, ở trước mặt người khác thì ta là tiểu thư bị câm của ngươi, chỉ khi không có ai thì chúng ta mới nói chuyện, biết không? Ngươi yên tâm, ta sẽ đối xử tốt với ngươi, về sau chúng ta là tỷ muội với nhau."
Tiểu Tuyết lắc đầu nói:
"Không được, không được, Tiểu Tuyết làm sao có thể cùng Vương phi làm tỷ muội được? Vương phi là chủ nhân, Tiểu Tuyết là nô tỳ, làm sao có thể mạo phạm?"
Thượng Quan Nhu không nói gì, nàng ta rốt cuộc có nghe những gì nàng nói không a? Tiểu Tuyết nói:
"Mặc kệ Vương phi có phải Vương phi hay không, tóm lại về sau người vẫn là chủ nhân của Tiểu Tuyết, Tiểu Tuyết phải hầu hạ người cả đời, người vĩnh viễn là Vương phi của Tiếu Tuyết."
Thượng Quan Nhu nói:
"Ta không thích tỳ nữ, ta thích tỷ muội, ngươi không thể thỏa mãn nguyện vọng của ta sao?"
Tiểu Tuyết khó xử nói:
"Vương phi... Ta..."
Nhìn bộ dạng của Tiểu Tuyết, Thượng Quan Nhu cũng không muốn ép nàng ta, dù sao cũng còn nhiều thời gian, nàng ta sẽ thay đổi quan niệm, Thượng Quan Nhu không tin, con gái thế kỷ 21 như mình, không thay đổi được quan niệm cổ xưa của một nha đầu.
/6
|