Xuyên Qua Làm Nông Phụ

Chương 31 - Chương 31

/91


Editor: ChieuNinh

Thông qua mấy tháng cố gắng, Tằng Tử Phu và Vương Thạch thị làm được 1560 Nguyệt sự thư, mỗi bao năm cái, đều dùng chỉ trắng buộc lại. Hỏi được ngày tốt, liền để cho Vương Thạch thị cầm đến cháu gái của nàng đưa qua cho tiểu thư Trần phủ. Đợi vài ngày, không ngoài dự đoán của Tằng Tử Phu, Trần tiểu thư muốn dùng tiền mua nhiều, Tằng Tử Phu vừa báo lên giá cả mười văn tiền một bao, mỗi bao năm cái.

Xế chiều hôm đó cháu gái Vương Thạch thị liền tới đến nhà Vương Thạch thị, Vương Thạch thị lại kêu Tằng Tử Phu đi qua. Ba người hàn huyên trò chuyện, Vương Hiểu Quyên cười cười nói: Thím, không nhìn ra ngài còn có biện pháp kiếm tiền như vậy. Vương Thạch thị cười cười nói: Cái đó à, đều là thím Tằng của ngươi nghĩ ra được chủ ý, ngoảnh lại việc này phải cảm ơn ngươi. Ngươi yên tâm, thím tuyệt đối sẽ không thiếu sót ngươi, khi về ngươi lại cầm vài bao đi.

Vương Hiểu Quyên mím miệng cười cười nói: Sao lại không biết xấu hổ chứ, đều là thân thích, nếu để cho cha con biết được, còn không phải quở trách con sao? Vương Thạch thị cười cười: Chuyện này chúng ta biết là được, đã bao nhiêu tuổi rồi, ta không nói thì cha ngươi cũng không biết. Vương Hiểu Quyên cũng không nói tiếp mắt nhìn Tằng Tử Phu, Tằng Tử Phu cười cười nói: Việc này chị dâu làm chủ là được, có thể cùng Trần phủ nhấc lên quan hệ, cũng chính là công lao của ngươi, nên được.

Vương Hiểu Quyên cười cười: Được, con cũng không đưa đẩy nữa, Trần tiểu thư có ý tứ là để cho các ngươi buổi sáng ngày mai cầm cái ‘nguyệt sự thư’ này đi qua Trần phủ một chuyến, lời nói con cũng đã chuyển xong, giờ cũng không còn sớm, trong phủ còn một đống công việc đây.

Tằng Tử Phu vội vàng đứng dậy cùng Vương Thạch thị tiễn Vương Hiểu Quyên ra ngoài. Trước khi Vương Hiểu Quyên đi cầm mười Nguyệt sự thư. Vương Thạch thị có chút áy náy nhìn Tằng Tử Phu nói: Muội tử, đây coi như là của ta, ai. . . . . . cháu gái của ta bình thường cũng không như thế, trong thành có một công việc làm nên tầm mắt cũng cao. Ai, không giống như trước kia lúc xin của chúng ta.

Tằng Tử Phu lắc đầu: Chị dâu, người nói ngốc gì thế ? Đây đều là phải làm, trước kia ta đã nói chia đôi, chính là chia đôi, nếu không ta cũng không đồng ý.

Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Tằng Tử Phu và Vương Thạch thị ngồi xe lừa lão Vương ca đi Trần phủ. Ở bên ngoài phủ đợi gần một canh giờ, Vương Hiểu Quyên mới đi ra, để cho hai người Tằng Tử Phu đi vào từ cửa sau. Vương Thạch thị lắc đầu có chút áy náy nhìn Tằng Tử Phu, ai, đứa cháu gái nhà mẹ đẻ này thật sự là không cho mình mặt mũi, thôi! Ai bảo mình cầu đến người ta.

Ngược lại Tằng Tử Phu không có cảm thấy cái gì, chỉ là trong nội tâm đối với Vương Hiểu Quyên nâng cao giẫm thấp như vậy rất là không ưa. Đời này thì cũng chỉ như vậy, đã định là người không có bản lĩnh to lớn gì .

Vương Hiểu Quyên mang theo hai người Tằng Tử Phu đến hậu viện, bên trong đi ra một lão bà tử trung niên rất có uy nghiêm, hẳn là một người quản sự. Chỉ thấy Vương Hiểu Quyên quyến rũ nịnh nọt bà tử, Tằng Tử Phu rất thức thời tiến lên đút năm mươi văn tiền vào trong tay bà ta.

Mặt bà tử không chút thay đổi thu nhận, liền bắt đầu dặn dò hai người không cần phải hết nhìn đông tới nhìn tây, thành thành thật thật vân.vân. Tằng Tử Phu và Vương Thạch thị đều thành thành thật thật gật gật đầu. Lại đợi nửa canh giờ, Trần tiểu thư mới chậm rãi đi ra, để cho hai người Tằng Tử Phu ngồi, Tằng Tử Phu và Vương Thạch thị cũng không dám ngồi hẳn, an vị




/91

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status