Y Thủ Che Thiên

Chương 324: Ma Nhãn Con Báo

/655


Edit:Anatasia NguyễnBeta: SakuraSáng sớm hôm sau.

Sau khi đoàn người Thần Quyết Cung trải qua một ngày một đêm nghỉngơi và hồi phục, trạng thái toàn thân đã tốt hơn nhiều. Về phần mộtchút thương thế tương đối hiển nhiên trong thời gian thật ngắn khôngthể nào hoàn toàn nhanh khỏi được.

Ban đêm hôm qua, hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt không có nghỉngơi cũng không có tu luyện, chỉ là lẳng lặng tựa vào trên người Hàn Như Liệt cùng nhau nói chuyện.

Kể từ khi Mộ Chỉ Ly biểu đạt rõ ràng tình ý của mình, cũng bỏ qua cái gọi là rụt rè. Thật sự không có cái gì quan trọng, nàng không hy vọngvì những chuyện khác mà để cho Liệt cảm thấy không vui, bắt đầu từ bâygiờ nàng chỉ cần quan tâm tới cảm thụ của Liệt là tốt rồi.

Những thứ khác, nàng không muốn đi để ý, cũng không có thời gian đi để ý.

Suốt một đêm vành tai tóc mai chạm vào nhau, tinh thần hai người cũng vô cùng tốt. Hai người không coi ai ra gì mà hành động như thế, khiếncho mọi người càng thêm rõ ràng tình cảm của Hàn gia Thiếu chủ và Mộ Chỉ Ly vô cùng tốt , cũng không ai trách móc phê bình , ngược lại rất hâmmộ.

Dù sao, bọn họ bất luận là từ phương diện nào cũng xem là rất xứngđôi. Ở trên thế giới này chỉ có cường giả mới có quyền nói, mà những ýkiến của người khác căn bản không coi là cái gì.

Trong lòng đoàn người Thần quyết Cung miễn bàn có bao nhiêu kinhngạc, lúc trước ở Trục Đỉnh Tái Sự, bọn họ căn bản là không biết Mộ ChỉLy và Thiếu chủ Hàn gia có một tầng quan hệ như vậy, Mộ Chỉ Ly vẫn đềusống ở trong môn phái tu luyện, không nghĩ tới tình cảm giữa hai ngườilại vẫn có thể giữ vững tốt như vậy.

Không phải không thừa nhận, loại tình cảm chống lại thời gian và khoảng cách làm cho người ta bội phục.

Sau khi thương lượng một phen, song phương nhân mã chính là cùng nhau lên đường. Bọn họ cũng không có tách ra, tuy nói Hàn gia và Thần QuyếtCung ở giữa có liên hệ cũng chỉ vì Mộ Chỉ Ly mà thôi, nhưng không thểphủ nhận loại quan hệ này so với tình huống bởi vì ích lợi mà tụ tập ởchung một chỗ thì tình hống này càng có năng lực tin tưởng hơn.

Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt làm như vậy có hai nguyên nhân, thứ nhấtđương nhiên là vì an toàn của đoàn người Thần Quyết Cung. Mặc dù Lôi gia bọn hắn đã bỏ chạy rồi, nhưng không ai có thể xác định bọn hắn cònđang ở chỗ nào đó không xa tùy thời hành động.

Lấy tính cách của Lôi gia, loại chuyện này cũng không phải là khôngcó khả năng, nếu là người Hàn gia rời đi…, vạn nhất gặp phải bọn hắn,kết quả như cũ Thần Quyết Cung vẫn không thể gánh nổi.

Về phần một nguyên nhân khác đương nhiên là hai người bọn họ khôngmuốn tách ra, thật vất vả mới có thể có cơ hội ở chung một chỗ, hi vọng ở cạnh nhau .

Thần Quyết Cung không có phản đối, hiển nhiên đoàn người Hàn gia cũng sẽ không phản đối. Cho nên một nhóm chừng hơn hai mươi người đông đúclên đường, ở nơi Trục Đỉnh Tái Sự này thì số lượng người như thế tuyệtđối là một đội ngũ cường đại

Hàn Như Liệt lôi kéo tay nhỏ bé của Mộ Chỉ Ly đi ở giữa đội ngũ, trên mặt vẫn mang theo nụ cười nhợt nhạt. Kể từ khi bắt đầu nhìn thấy ChỉLy, cái khuôn mặt anh tuấn kia vẫn giương lên nụ cười nhợt nhạt.

Mộ Chỉ Ly nghe lời tùy ý Hàn Như Liệt lôi kéo tay của mình, giống như chim nhỏ nép vào bên người. Phảng phất như ở bên Hàn Như Liệt, nàngkhông còn là Mộ Chỉ Ly cường thế mà chỉ là một người con gái bìnhthường thôi.

Lúc này, trong lòng mọi người chính là cảm giác như vậy. Ai có thểnghĩ đến Mộ Chỉ Ly vẫn còn có một mặt như vậy, chẳng qua là nhìn nam tửbên cạnh nàng, suy nghĩ một chút rồi cũng lạnh nhạt dần.

Sắc mặt Lăng Lạc Trần vẫn như thường tiêu sái ở trong đội ngũ phíatrước của Thần Quyết Cung, phảng phất như cái gì cũng chưa từng phátsinh qua. Trong lòng khổ sở nhưng đồng thời cũng vì Chỉ Ly mà cảm thấyvui vẻ, bởi vì hành động hôm qua của mình nên Hàn Như Liệt mới bộc phátnhư vậy, không phải sao?

Hắn không biết, hôm qua bọn họ rời đi thì xảy ra chuyện gì, nhưng hắn vẫn rõ ràng, sau khi bọn họ quay lại trở nên như keo như sơn . Dườngnhư Chỉ Ly cũng buông xuống tất cả ý nghĩ, cứ như vậy đơn giản làm tiểunữ nhân của Hàn Như Liệt sao.

Thật ra thì, Chỉ Ly như vậy mới chính thức hạnh phúc, không phải sao? Hắn chỉ cần nàng ấy hạnh phúc là tốt, trong ngày thường nhìn bộ dángnàng cường thế kia, nhưng kỳ thật nàng ấy cũng là một cô gái cần bảo vệ.

Trầm Thanh Nhân như có loại cảm xúc nhìn thân ảnh Lăng Lạc Trần phíatrước, không khỏi thầm than một tiếng: Lăng đại ca thật là đáng thương.Trong mắt Chỉ Ly cũng chỉ có Hàn Như Liệt, chỉ cần hắn ta xuất hiện cănbản là nhìn không thấy tới sự tồn tại của Lăng sư huynh a. . . . .

Song phương tụ tập ở chung một chỗ, sau khi loại bỏ lộ trình riêng của từng người , phạm vi tìm kiếm thu nhỏ lại không ít

Ở bên trong nơi này không ngừng tìm kiếm, trong chớp mắt đã đến xếchiều. Xung quanh yên tĩnh không tiếng động, mọi người dần dần loại bỏviệc có thể người Lôi gia đang ở nơi phụ cận, rừng rậm này muốn giấu một tổ người như vậy không tính là khó khăn, nhưng muốn không bị phát hiện ra thì cũng không phải là chuyện đơn giản.

“Ôi, Ma Nhãn Con Báo này đến tột cùng ở địa phương nào a! Ở đây tìmkhắp nơi đã lâu như thế, kết quả thì ngay cả bóng dáng cũng không nhìnthấy.” Trầm Thanh Nhân không khỏi oán hận lên tiếng nói.

Bọn họ ở nơi Trục Đỉnh Tái Sự này dạo chơi một thời gian đã lâu, bấtngờ gặp yêu thú có một lần, có thể tưởng tượng muốn gặp yêu thú là không dễ dàng

“Ai biết Ma Nhãn Con Báo này chạy đi nơi nào, quả thực không thấybóng dáng.” Người bên cạnh phụ họa nói, ở nơi lớn như thế này trong rừng rậm tìm được Ma Nhãn Con Báo thật đúng là không dễ dàng.

Đi tới đi tới, mọi người kinh ngạc phát hiện bọn họ lại đi vào mộtnơi toàn màu hồng phấn. Bất luận là cây cối hay mặt đất đều hoàn toànbiến thành màu hồng phấn!

“Đây là cái gì? Thậm chí có rừng cây màu hồng phấn!”

” Lần đầu tiên trong đời ta nhìn thấy, lá cây cũng là màu hồng phấn , thật sự quá thần kỳ!”

Nhìn rừng cây màu hồng phấn này, mọi người rối rít cảm khái nói,phảng phất đi vào nhân gian tiên cảnh, tựa như ảo mộng. Ở bên trong nơimàu hồng phấn này trên mặt tất cả các cô gái đều giương lên nụ cười nhợt nhạt.

Mộ Chỉ Ly nhìn thế giới màu hồng trước mắt này, trong lòng cũng làkhông khỏi cảm thán, nơi này thật sự là thế giới tuyệt đẹp. Song sau một khắc, mọi người xung quanh lại hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại một mình nàng tại chỗ!

Trên mặt không khỏi hiện lên vẻ kinh dị, mới vừa rồi tay nàng còn vẫn bị Liệt lôi kéo, làm sao một chớp mắt lại hoàn toàn biến mất? Tỉnh táolại nàng đánh giá thế giới xung quanh màu hồng phấn này, đây hết thảytuyệt đối không đơn giản.

Chẳng qua là, những thứ này đến tột cùng là cái gì?

Nếu lúc này có những người khác tại chỗ, chính là có thể phát hiện có hơn hai mươi người bị vây trong rừng rậm, trên mặt mỗi người đều lộ ravẻ mặt mờ mịt, phảng phất ở như lọt vào trong sương mù nhìn không thấyhết thảy trước mắt, thậm chí còn đang liều mạng la lên tìm đồng bạn củamình.

Ở nơi những người này đang đứng cách đó không xa chính là có một conbáo màu hồng phấn, con báo có da lông vừa mềm vừa rực rỡ sắc thái màuhồng phấn khiến cho nó thoạt nhìn làm người khác phải chú ý, giống nhưđang đánh giá một tác phẩm nghệ thuật trân quý.

Làm người khác chú ý nhất chính là đôi mắt to của con báo màu hồng,ánh mắt kia chiếm nửa khuôn mặt, màu u lam trong con ngươi mang theochút ít quỷ dị, phảng phất chỉ cần nhìn một cái chính là hoàn toàn rơivào trong đó.

Đang lúc Mộ Chỉ Ly tự hỏi nguyên nhân hết thảy biến hóa , thì có mộtđạo thân ảnh màu trắng xuất hiện ở trước mặt nàng, màu trắng phiêu dậtkia trừ Lăng Lạc Trần ở ngoài còn có thể là ai?

“Lăng sư huynh?” Vẻ mặt Mộ Chỉ Ly kinh ngạc nói, kể từ khi Liệt nóivới nàng, không thích nàng gọi Lăng Lạc Trần thân thiết như vậy, nênnàng gọi thành Lăng sư huynh.

Lăng Lạc Trần nhìn Mộ Chỉ Ly trước mắt nói: “Chỉ Ly, vì sao nàng lạilạnh nhạt với ta như thế? Chẳng lẽ nàng không biết rằng ta yêu nàngsao?”

Vừa nói, Lăng Lạc Trần vừa đến gần Mộ Chỉ Ly, trong con ngươi trongsuốt kia tràn đầy thâm tình, trên dung nhan tuấn tú kia lại mang theomột tia thần sắc thống khổ. Tay của hắn đặt ở trước ngực của mình, nói:“Nàng có biết, ta nhìn nàng ở cùng với Hàn Như Liệt, lòng ta rất đau hay không? Đi theo ta có được hay không? Ta sẽ đối xử rất tốt với nàng!”

“Lăng Sư huynh, ngươi làm sao vậy?” Mộ Chỉ Ly nhìn Lăng Sư huynhtrước mặt, này thật sự có chút kỳ quái, đột nhiên hắn làm sao nói nhưvậy?

“Ta không sao, ta chỉ biểu đạt lòng mình mà thôi. Đi theo ta có đượchay không?” Lăng Lạc Trần thâm tình nhìn Mộ Chỉ Ly, phảng phất một khiMộ Chỉ Ly cự tuyệt hắn , hắn sẽ chết vậy.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng nghiêm mặt nói: “Lăng Sư huynh, trong lòng của ta chỉ có một mình Liệt mà thôi, thật xin lỗi.”

Nghe được câu trả lời của Mộ Chỉ Ly, Lăng Lạc Trần lộ ra vẻ rất làthương tâm, lại cầm lấy kiếm của mình hung hăng đâm vào ngực mình. Thếmà từ đầu tới cuối Mộ Chỉ Ly cũng không có nói ra đáp án mà hắn muốn.

Thời điểm kiếm của Lăng Lạc Trần đâm đến trước ngực hắn, Lăng Lạc Trần trước mắt lại biến thành những mảnh nhỏ .

Nhìn hình ảnh bể tan tành trước mắt, Mộ Chỉ Ly mở to hai mắt nhìn,bất khả tư nghị nói: “Ảo giác! Hóa ra là ảo giác. Trên đời lại có ảogiác rất thật như thế, nhưng đối phương làm thế nào biết chuyện của bọnhọ, lại từ đâu mà ngưng kết ra ảo tưởng như vậy?

Không đợi Mộ Chỉ Ly nghĩ xong cái vấn đề này, cả người nàng đã được đưa vào bên trong Hàn gia.

Nhìn cửa phòng Hàn Như Liệt trước mắt, nàng chậm rãi đẩy ra đi vào.Song, vừa đi vào liền nhìn thấy một màn khó coi như vậy, màn ở trêngiường che xuống, hai cỗ thân ảnh đang đan vào nhau, kèm theo từng tiếng thở dốc, cả gian phòng đều tràn đầy vẻ mập mờ.

Sau một khắc, rốt cục Mộ Chỉ Ly thấy rõ người trước mặt. Nam tử trên giường dĩ nhiên là người nàng yêu, Liệt!

“Liệt, nữ nhân này là ai? Thế nhưng lại tới quấy rầy chuyện tốt củachúng ta!” Nàng kia hờn dỗi một tiếng, rất bất mãn nhìn Mộ Chỉ Ly trướcmắt.

Hàn Như Liệt nhìn Mộ Chỉ Ly một cái, nói: “Người không liên quan, bảo bối, chúng ta không cần để ý nàng ta.”.Vừa nói xong, Hàn Như Liệt không e dè tiếp tục cùng nữ nhân đan vào nhau.

Mộ Chỉ Ly nhìn một màn xốc xếch trước mắt, trong mắt cũng hiện lênmột tia hỗn loạn. Hết thảy trước mắt thoạt nhìn chân thực như vậy, đâychính là gian phòng của Liệt, gian phòng giống như đúc gian phòng lúctrước nàng chứng kiến , chẳng qua bức họa thuộc về nàng lúc này lại đãbiến mất.

Hành động của Liệt cùng với giọng nói chuyện của hắn đều giống nhau,đây hết thảy cũng chân thật như vậy, trước ngực Liệt vì cứu nàng mà lưulại vết đao cũng còn đó.

Trong lúc nhất thời, tâm tình Mộ Chỉ Ly rất là phức tạp.

Nàng rõ ràng biết trước mắt hết thảy chỉ là ảo giác thôi, nhưng khichân chính thấy một màn trước mắt lại khó tiếp nhận như vậy. Nếu như tất cả là thật …, nàng không thể đoán được rằng mình sẽ làm ra hành độnggì, bởi vì trong lòng nàng lúc này đây đang có một loại xúc động muốnhủy diệt tất cả.

Chậm rãi nhắm hai mắt lại, người trước mắt bất quá là ảo giác, một ảo tưởng giống hệt Liệt, nhưng cũng không phải là Liệt, tuyệt đối Liệt sẽkhông làm ra chuyện như vậy, nàng tin tưởng.

Nàng tuyệt đối tin tưởng vào tình cảm giữa bọn họ, Liệt sẽ không phản bội nàng mà làm ra chuyện như vậy .Hết thảy trước mắt chỉ muốn che đậyánh mắt của nàng thôi, chẳng qua là một màn trước mắt đối với nàng mànói căn bản sẽ không đưa đến bất kỳ tác dụng gì!

Thời điểm Mộ Chỉ Ly mở mắt ra lần nữa, hết thảy trước mắt đã biến mất không thấy.

Cùng một thời gian, trên người Hàn Như Liệt đã ở phát sinh chuyện tương tự.

Trong mắt Hàn Như Liệt tràn đầy kiên định, hết thảy trước mắt là hưảo, trong đầu hắn không ngừng hiện lên chính là cuộc sống trước kia haingười ở chung một chỗ.

Hắn tin tưởng tình cảm của Chỉ Ly đối với hắn, chuyện như vậy tuyệtđối không thể nào phát sinh. Ảo giác trước mắt bể tan tành, kèm theonhững thứ ảo tưởng này cũng bể tan tành, khóe miệng Hàn Như Liệt conglên nụ cười tươi rói.

Thời điểm ảo giác trước mắt Mộ Chỉ Ly hoàn toàn biến mất , vừa mở mắt chính là thấy mặt đối mặt với Hàn Như Liệt cũng đang mở mắt ra.

Hai người nhìn nhau cười một tiếng, tay của bọn như cũ mười ngón tayđan xen. Mắt của Mộ Chỉ Ly lần nữa hoàn toàn thành hình trăng lưỡi liềm, hai người nhìn đối phương ai cũng không nói gì, lúc này không tiếngđộng có thể hoàn toàn thắng việc lên tiếng..

Từ chuyện đã xảy ra trên người mình thì có thể phỏng đoán đến chuyệnlúc trước đối phương đối mặt với ảo giác, trong thời gian ngắn như vậymà có thể thoát ra khỏi ảo giác, đó chính là ý nghĩa đối phương cũnggiống mình, kiên định tin tưởng tình cảm giữa bọn họ!

Khi mọi người bên cạnh bọn họ vẫn như cũ bị vây trong ảo tưởng, từ vẻ mặt thống khổ của bọn họ chính là có thể nhìn ra.

“Những thứ này đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?” Mộ Chỉ Ly nghi ngờlên tiếng nói, chuyện tình quỷ dị như vậy thật sự lần đầu tiên gặp phải

Hàn Như Liệt hơi chút trầm ngâm nói: “Ta nghĩ chúng ta hẳn là tìmđược Ma Nhãn Con Báo rồi, chỉ có Ma Nhãn Con Báo mới có thể huyễn hóara ảo tưởng cường đại như vậy.

Nghe được lời nói của Hàn Như Liệt …, trước mặt Mộ Chỉ Ly dâng tràolên vẻ kinh ngạc. Chợt tầm mắt chính là không ngừng đanh giá ở bốn phía, rốt cục, ở chỗ không xa thấy được vẻ sáng ngời màu hồng phấn.

“Liệt, cái kia có phải chính là Ma Nhãn Con Báo hay không?” Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếng nói, nàng chẳng qua nghe nói về Ma Nhãn Con Báonhưng trên thực tế nàng cũng không nhìn thấy Ma Nhãn Con Báo.

Trước mặt Hàn Như Liệt dâng trào lên vẻ vui mừng: “Không sai! Chínhlà nó! Tìm lâu như vậy cuối cùng tìm được rồi! Ta đi bắt nó lại.”

“Cẩn thận một chút.” Mặc dù Ma Nhãn Con Báo này thoạt nhìn nhỏ nhắnxinh xắn nhưng là thực lực của nó không hề giống như mặt ngoài vô hạinhư vậy a.

“Yên tâm đi, lực công kích của Ma Nhãn Con Báo không coi là cườnghãn. Chỉ cần có thể bài trừ được ảo tưởng của nó, muốn giải quyết nócũng không khó khăn.” Hàn Như Liệt khẽ gật đầu chính là nhanh chóng chạy về phía Ma Nhãn Con Báo.

Động tác mặc dù mau, nhưng không có phát ra chút tiếng động nào. Chỉcảm thấy trước mắt thoáng một cái, thân ảnh Hàn Như Liệt đã xuất hiện ởbên cạnh Ma Nhãn Con Báo.

Mộ Chỉ Ly đánh giá những người khác ở bên cạnh, vẫn bị vây trong ảogiác của bọn họ, sợ là cũng không có thể quấy rầy, bằng không mà nóinàng cũng không biết có xuất hiện hậu quả gì nghiêm trọng không. Cũngmay chỉ cần giải quyết Ma Nhãn Con Báo nó huyễn hóa ra những thứ này, ảo giác cũng sẽ hoàn toàn biến mất.

Nghĩ tới đây, tầm mắt Mộ Chỉ Ly chính là nhìn về phía Hàn Như Liệt.Nàng lẳng lặng đứng ở tại chỗ vẫn không nhúc nhích, chẳng qua là nhìnHàn Như Liệt, nàng tin tưởng hắn có thể làm được.

Nếu là hắn nói, nàng liền tin tưởng.

Nếu đi hỗ trợ, nói không chừng sẽ đưa đến hiệu quả ngược lại. Thựclực của Ma Nhãn Con Báo là nửa bước Sinh Cảnh, nàng đối phó có một chútkhó khăn, nhưng đối mặt cao thủ Sinh Cảnh Hàn Như Liệt chắc là không có vấn đề gì .

Động tác của Hàn Như Liệt có thể nói là vô cùng nhanh chóng, chỉ thấy thân hình kia lướt một cái chính là đi tới trước mặt Ma Nhãn Con Báo.Ma Nhãn Con Báo cảm nhận được nguy cơ chuẩn bị chạy trốn, song Hàn NhưLiệt cũng trực tiếp phong tỏa đường đi của nó.

Chỉ cần không nhìn chăm chú vào đôi tròng mắt của Ma Nhãn Con Báo ,sẽ không có vấn đề gì. Dĩ nhiên thực lực của hắn để đối phó Ma Nhãn ConBáo tuyệt đối là dễ như trở bàn tay.

Mặc dù Mộ Chỉ Ly biết Hàn Như Liệt đối phó với Ma Nhãn Con Báo cũngkhông khó khăn, lại không nghĩ rằng hắn lại làm dễ dàng như thế. Ở trước mặt hắn Ma Nhãn Con Báo phảng phất như không có bất kỳ uy lực nào, chỉ có thể ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói.

Rất nhanh, thân ảnh hồng sắc lần nữa đi tới trước mắt Mộ Chỉ Ly , cười nói: “Ly nhi, nhìn nó không sai đi!”

Mộ Chỉ Ly gật đầu, nhìn Ma Nhãn Con Báo trước mắt không khỏi cảm khái nói: “Nó lớn lên thật là xinh đẹp, ấy vậy mà da lông lại màu hồng phấn, thật thần kỳ.”

Hàn Như Liệt nghe được lời của Mộ Chỉ Ly cũng không có chút kinhngạc nài, cô gái đều thích loại yêu thú lông xù này, thoạt nhìn là mộtloại sủng vật vô hại ”Không nên nhìn ánh mắt của nó, nếu không sẽ bịnó mê hoặc. Ma Nhãn Con Báo này nhìn có vẻ khả ái, nhưng trên thực tếnguy hiểm vô cùng, nó còn có một cái tên gọi khác là Ác Mộng ChiVương.”

“Ác Mộng Chi Vương?” Nàng còn không biết Ma Nhãn Con Báo còn có tên gọi như vậy.

“Gọi Ác Mộng Chi Vương này chắc là thể hiện trình độ kinh khủng củaMa Nhãn Con Báo, nghe nói nếu như Ma Nhãn Con Báo phát triển đến hậukỳ.., nó có thể huyễn hóa ra ảo giác làm cho người ta chân chính bị vâytrong đó mà không cách nào phát hiện, một khi lâm vào chính là cả đời.”

Mộ Chỉ Ly biết điều nhìn Ma Nhãn Con Báo trước mắt, không khỏi mở tohai mắt nhìn: “Tên tiểu tử này vậy mà kinh khủng, hiện tại huyễn tượngcũng đã vây khốn cường giả thực lực Thiên Huyền cảnh rồi, thật là thúthì không nên nhìn tướng mạo a!”

Nhìn bộ dáng Mộ Chỉ Ly đáng yêu như vậy, trong mắt Hàn Như Liệt trànđầy đều là nụ cười. Bình thời rất ít khi nhìn thấy bộ dáng Chỉ Ly kinhngạc như vậy, càng ở cùng với nàng thì càng yêu thích nàng ấy hơn.

“Đem giải quyết đi, như vậy bọn họ mới có thể thoát ra khỏi áo giác. Mộ Chỉ Ly quay đầu đi, hiển nhiên yêu thú đáng yêu như thế nàng có chút không đành lòng. Nếu không phải vì lần tỷ thí này yêu cầu là ma nhãncủa Ma Nhãn Con Báo mà nói…, nàng có loại ý nghĩ muốn chiếm dụng, chẳngqua là hôm nay là không thể nào.

Ngay sau đó chính là nghe một tiếng hét , mọi người phía sau bắt đầu thoát ra khỏi ảo giác.

“Ôi, mới vừa rồi là chuyện gì xảy ra a?” Một người không khỏi lên tiếng nói

“Sao lại không thấy rừng rậm màu hồng? Mới vừa rồi ta thấy đến mộtchút chuyện kỳ quái, sau đó đột nhiên đã không thấy tăm hơi, ”

“Chẳng lẽ mới vừa rồi xuất hiện hết thảy cũng chỉ là ảo giác sao? Nhưng cứ giống như thật vậy”

Mọi người rối rít kinh hô, bàn về chuyện mới vừa rồi, trên mặt đều là bất khả tư nghị. Dù sao bất thình lình một màn quỷ dị nếu là không cóchuẩn bị tư tưởng căn bản là không biết là chuyện gì xảy ra.


/655

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status