Y Thủ Che Thiên

Chương 325: Mỗi người đi một ngả

/655


Hàn Như Liệt nhìn vẻ mặt nghi ngờ mọi người không khỏi lên tiếng giải thích: “Mới vừa rồi là Ma Nhãn Con Báo huyễn hóa ra ảo cảnh, cho nênmọi người mới có thể nhìn thấy cảnh tượng không muốn nhìn thấy trong đáy lòng”.

Lời nói của Hàn Như Liệt rất đơn giản, cũng đã đem chuyện giải thíchrõ ràng sáng tỏ. Nghe hắn nói xong, mọi người lúc này mới như thể hồquán đính *(là thành ngữ chỉ ý thức tỉnh) tỉnh ngộ lại bình thường.

Không nghĩ tới bọn họ tìm Ma Nhãn Con Báo lâu như vậy, thời điểm chân chính gặp được, bọn họ cái gì cũng không biết.

“Ma Nhãn Con Báo đâu?” Một người lập tức hỏi vấn đề mọi người quantâm nhất. Nếu là bắt được Ma Nhãn Con Báo, vậy cũng có nghĩa bọn họ ítnhất có thể trở thành người đứng thứ ba trong Trục Đỉnh Tái Sự .

Lấy hàm kim lượng*(ý là độ khó của cuộc thi này) của Trục Đỉnh TáiSự, có thể đứng thứ ba cũng đã cực kỳ không dễ, có khả năng đứng ở thếlực đỉnh phong của toàn bộ đại lục rồi, chuyện như vậy ai có thể không chú ý?

“Ta đã giải quyết Ma Nhãn Con Báo, hơn nữa chiếm được ma nhãn của nó.” Hàn Như Liệt tuyên bố

“Khó trách, nghe nói ngoại trừ mình tự bài trừ ảo giác ra , chỉ còncó cách giết Ma Nhãn Con Báo thì những thứ ảo tưởng này mới có thể biếnmất.” Tên còn lại cảm khái nói, chuyện tình về Ma Nhãn Con Báo không ítngười biết được

Mới vừa rồi ảo giác kinh khủng kia bọn họ đều rất tinh tường, khôngnghĩ tới Hàn Như Liệt lại có thể thoát khỏi ảo giác nhanh như vậy, cóthể thấy được tâm tính mạnh mẽ, sẽ không bị những chuyện khác dễ dàngảnh hưởng đến mình.

Hết thảy nói thì đơn giản, nhưng thật sự làm có bao nhiêu khó khăn,trong lòng mọi người đều cực kỳ rõ ràng. Người Thần quyết Cung nhìn mộtmàn này, trong lòng có chút bất đắc dĩ. Vốn là mục tiêu của bọn họ chính là Ma Nhãn Con Báo này, nhưng hôm nay người Hàn gia đã đạt được.

Hàn Như Liệt chậm rãi đi tới Mộ Chỉ Ly bên cạnh, nói: “Ly nhi, cáinày cho nàng.” Vừa nói xong, thì đã đưa ma nhãn của Ma Nhãn Con Báo choMộ Chỉ Ly.

Ma nhãn lúc này cũng không còn máu tanh, mà giống như bảo thạch màulam vô cùng mỹ lệ, trong đó đường vân kia không khỏi làm cho người ta có một loại cảm giác quỷ dị. Ma nhãn lúc này có sự chênh lệch so với MộChỉ Ly chứng kiến lúc trước, có lẽ là thiếu mấy phần linh động, hoặc giả là thêm mấy phần cứng rắn.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly ngẩn ra, chợt lắc đầu nói: “Như vậy sao được, đây là của chàng mà.”

Hàn Như Liệt khẽ mỉm cười, nói: “Của ta chính là của nàng, nếu takhông có thoát khỏi ảo giác …, thì nàng cũng giải quyết được Ma Nhãn Con Báo mà, không phải sao?” Ly nhi ngốc này, mỗi lần mình tặng đồ cho nàng thì không muốn nhận, chính vì loại đơn thuần này càng làm cho người tathêm yêu thích.

“Nhưng chuyện cũng không phải là như vậy, cái này vốn là của chàng.”Mộ Chỉ Ly cự tuyệt nói, sao nàng có thể nhận lấy? Đây cũng không phải là quan hệ đến một mình Liệt, mà có liên quan đến toàn cả gia tộc Hàn gia!

Nhưng trong lòng thì hiện lên vài phần cảm động, từ những cử chỉ củaLiệt thì có thể nhìn ra hắn thiệt tình với mình. Nàng chỉ cần biết điểm này là tốt rồi, về phần Trục Đỉnh Tái Sự lần này, bọn họ có thể lại đitìm Xích Luyện Hổ!

Trên mặt Hàn Như Liệt biến sắc nghiêm túc nói: “Đây là vi phu đưa cho nàng, nàng nhất định phải nhận, nếu không, ta sẽ tức giận.”

“Thiếu chủ phu nhân, ngài nhận đi, đây là tâm ý của Thiếu chủ đối với ngài, nếu ngài không nhận lấy…, chúng ta cũng không dùng được nữa.” Một người Hàn gia đi theo ồn ào nói

Theo lời người này vừa nói ra , mọi người Hàn gia rối rít lên tiếngphụ họa. Bộ dáng kia phảng phất Mộ Chỉ Ly không nhận thì thật xin lỗibọn họ, khiến cho Mộ Chỉ Ly rất là làm khó.

“Ly nhi, thu đi. Ma Nhãn Con Báo này vốn là Thần Quyết Cung các nàngđang tìm kiếm . Nếu như bị chúng ta lấy đi …, tình cảnh của nàng sẽ rấtlúng túng, huống chi mục tiêu của chúng ta cũng không phải là Ma NhãnCon Báo này.”

Mộ Chỉ Ly nhìn một chút ma nhãn kia lại nhìn một chút vẻ mặt thànhthật Hàn Như Liệt, chợt gật đầu nói: “Tốt” nàng nhận lấy, Hàn Như Liệtnói rất hợp lý.

Nếu là chỉ có một mình nàng .., nàng tuyệt đối sẽ không nhận lấy,nhưng bây giờ lại cũng không phải một mình nàng. Thần Quyết Cung bọn họtìm lâu như vậy thật vất vả tìm được Ma Nhãn Con Báo, nếu như bị ngườiHàn gia cướp đi …, nghĩ đến trong lòng mọi người cũng sẽ không dễ chịu.

Cách làm của Liệt như thế không thể nghi ngờ là vì nàng suy nghĩ, cứ như vậy quan hệ của nàng ở Thần Quyết Cung chẳng những không lúng túng, ngược lại có vẻ rất tốt. Liệt làm mọi việc đều nghĩ cho nàng, sao nànglại không biết Ma Nhãn Con Báo đối với bọn họ mà nói cũng không phải làđồ có thể bỏ qua.

Bất luận là Xích Luyện Hổ hay là Cuồng Bạo Yêu Long cũng không phảidễ dàng giải quyết, huống chi bọn họ cũng không có thể bảo đảm ngườikhác lúc trước đã tìm được hai loại yêu thú kia tồn tại, nếu không TrụcĐỉnh Tái Sự chuyện lần này bọn họ chính là không có chút thành tíchnào.

Nhìn thấy Mộ Chỉ Ly đáp ứng, trước mặt Hàn Như Liệt nổi nụ cười: “Lúc này mới biết nghe lời sao!” Hắn thân là Thiếu chủ Hàn gia, quyết địnhcủa hắn tuyệt đối sẽ không có bất kỳ người nào phản đối, nhưng Ly nhi sẽ giống như lúc trước.

Ở trong Thần Quyết cung hắn không có biện pháp chiếu cố nàng, đươngnhiên cũng không thể dưới loại tình huống này để cho mọi người ThầnQuyết Cung có ấn tượng không tốt đối với nàng. So với Ly nhi , ma nhãnnày căn bản không coi là cái gì. . . . . .

Hàn Như Liệt dùng đao cắt đầu ngón trỏ Mộ Chỉ Ly, một giọt máu tươichính là rơi xuống ma nhãn . Màu u lam ma nhãn có một đạo huyết sắchiện lên, bên tai mọi người nổi lên một đạo giọng nói nhắc nhở: “Ma nhãn của Ma Nhãn Con Báo đã do Thần Quyết Cung Mộ Chỉ Ly đoạt được!”

Cái giọng nói này liên tục nói ba lần mới hoàn toàn biến mất, mà cùng một thời gian tất cả mọi người nghe được rõ ràng.

Thế nên Mộ Chỉ Ly mới biết thì ra là nhận được vật tranh tài , cần rỉ máu để xác nhận, kể từ đó sẽ không có ai có thể đánh chủ ý lên bọn họ.Mà máu người nào rơi trên đó, sẽ tự động ngầm thừa nhận chính xác ngườibắt được.

Thì ra là, đây chính là điều kiện tiên quyết để một người nổi danhnhư thế nào. Nếu không phải Liệt cắt tay nàng …, nàng còn không biếtlại có một sự việc như vậy.

Mọi người Thần Quyết Cung kinh ngạc nhìn Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt,vốn bọn họ đều cho rằng Ma Nhãn Con Báo này bị người Hàn gia chiếm được, trong lòng không khỏi có chút buồn bực, chẳng qua loại chuyện này bọnhọ không có biện pháp nào nói ra, dù sao trước đó không lâu Hàn gia mớicứu bọn họ.

Ai cũng không nghĩ tới cuối cùng ma nhãn này lại rơi vào trong tayThần Quyết Cung bọn họ, hiển nhiên là Hàn gia giao cho Mộ Chỉ Ly, lầnnày thật khiến bọn họ không biết nói gì cho phải.

Cái này, ít nhất Thần Quyết Cung đã giữ vững thành tích thứ ba, màHàn gia vẫn như cũ cái hạng gì cũng không có. Nếu là lúc này đi tới nóikhông muốn khỏi quá mức dối trá, nhưng cái gì cũng không nói thật giốngnhư quá. . . . . . Nhưng không thể phủ nhận chính là trong lòng mọingười đều có chút vui mừng.

Tầm mắt Lăng Lạc Trần rơi vào trên người Hàn Như Liệt, trong mắtthoáng lên vẻ phức tạp, cuối cùng cũng không nói gì. Việc đã đến nướcnày, hắn nói gì cũng là vô dụng.

Chuyện Ma Nhãn Con Báo đã bị Thần Quyết Cung lấy được đã bị tất cả thế lực đều biết, có người hâm mộ, có người ghen tỵ.

Đoàn người Lôi gia và Thần Vực minh khi nghe tin tức kia , trên mặtđều hiện tức giận. Nếu không phải lúc trước có người Hàn gia xuất thủ …, bọn hắn đã giải quyết toàn bộ người Thần Quyết Cung !

Kể từ đó, Ma Nhãn Con Báo cũng sẽ không rơi vào trên tay của bọn họ,lúc này xem ra rõ ràng chính là Thần Quyết Cung đoạt Ma Nhãn Con Báo của bọn hắn!

“Chết tiệt, Ma Nhãn Con Báo lại rơi vào trong tay Thần Quyết Cung !”

“Ghê tởm người Hàn gia, nếu không phải bọn họ làm hư chuyện tốt của chúng ta…, Ma Nhãn Con Báo kia chính là của chúng ta rồi!”

Trong mắt Lôi Thừa Vĩ hiện lên vẻ tàn khốc: “Khoản nợ này, chúng tatổng sẽ đòi lại ! Tuyệt đối sẽ không để cho bọn họ nhẹ nhàng như vậy!”

“Đúng vậy a, sẽ làm cho bọn họ trong một thời gian ngắn biết được đắc tội Lôi gia chúng ta cũng sẽ không có quả ngon để ăn, không được baolâu sẽ khiến bọn họ hối hận!”

. . . . . .

Đoàn người Thần quyết Cung trầm mặc chỉ chốc lát, sau đó Lăng Lạc Trần lên tiếng gọi Mộ Chỉ Ly tới đây.

Đoàn người Thần Quyết Cung tụ tập lại với nhau, cách đoàn người Hàngia cũng không gần. Bọn họ cần phải thương thảo một chút chuyện kế tiếp.

“Lăng Sư huynh, chuyện gì?” Mộ Chỉ Ly lên tiếng hỏi, nhưng trong lòng thì đại khái cũng có đáp án.

Nghe vậy, Lăng Lạc Trần nhìn thoáng qua mọi người lúc này mới lêntiếng nói: “Tin tưởng mọi người hiện tại cũng biết người Lôi gia và Thần Vực Minh cũng không có ở xung quanh chúng ta, nói vậy đã rời đi. Đã như vậy, chúng ta cũng không cần thiết phải tiếp tục ở cùng với người Hàngia, dù sao không phải cùng một thế lực, ở chung một chỗ lúc gặp chuyệnluôn có một chút bất đồng.”

Lời nói của Lăng Lạc Trần đúng là nói ra tiếng lòng của mọi người,bọn họ cùng Hàn gia quan hệ ở giữa đều là Mộ Chỉ Ly. Trên thực tế bọn họ đều chẳng qua là người xa lạ thôi, như vậy ở chung một chỗ bất luận làhành động hay là ngôn ngữ đều có chút không được tự nhiên.

“Đúng vậy , Hàn gia lần này đúng là giúp chúng ta một việc lớn, nhưng tiếp tục cùng nhau song phương cũng sẽ phát sinh mâu thuẫn, ta nghĩchúng ta hay là tách ra thì tương đối thích hợp.” Kỳ Mạnh Nhiên nói ra ý kiến của mình.

Mọi người rối rít phụ họa, đồng ý cái nhìn này. Mộ Chỉ Ly ở một bênnghe lời của bọn hắn cũng chưa lên tiếng, điểm này nàng cũng đã sớm nghĩ tới.

Dù sao bọn họ cũng là hai thế lực, không có cách nào luôn ở cùngnhau. Đối với lần này nàng cũng rất là bất đắc dĩ, vốn là rất muốn ởcùng với Liệt trong Trục đỉnh Tái Sự, nhưng trên thực tế căn bản khôngthể thực hiện được.

Ánh mắt Lăng Lạc Trần rơi vào trên người Mộ Chỉ Ly, nhìn Mộ Chỉ Ly vẫn chưa nói chuyện không khỏi lên tiếng nói: “Chỉ Li sư muội, ta nghĩngươi dứt khoát hãy đi cùng người Hàn gia đi, đợi đến lúc kết thúc cuộcthi chúng ta sẽ cùng nhau trở về.”

“A?” Mộ Chỉ Ly một trận kinh ngạc, hiển nhiên không nghĩ tới Lăng Lạc Trần lại sẽ nói ra những lời như vậy.

Khóe miệng Lăng Lạc Trần tràn ra nụ cười nhợt nhạt , lần nữa xác định lời hắn vừa mới nói : “Ma Nhãn Con Báo hiện tại đã thuộc về Thần Quyết Cung chúng ta, mặc dù chúng ta không tìm thấy những thứ yêu thú kháchoặc là không đối phó được, chúng ta cũng đứng thứ ba.

Chuyện này, mặc dù Hàn gia không có nói thẳng ra, nhưng rõ ràng làbọn hắn tặng cho chúng ta . Nếu không phải nhìn mặt mũi của Chỉ Ly sưmuội…, quả quyết sẽ không phát sinh chuyện như vậy.

Ta thấy ngươi hãy đi theo bọn họ, nếu là có thể có khả năng giúp bọnhọ, đó cũng là một phần tâm ý của Thần Quyết Cung chúng ta. Về phầnchúng ta, ngươi không cần có gánh nặng.”

Hắn có thể hỗ trợ cũng chỉ có như vậy thôi, hắn biết Chỉ Ly khôngmuốn rời khỏi Hàn Như Liệt, vậy cũng chỉ có mượn một lý do như thế đểcho bọn họ tiếp tục ở cùng nhau rồi, mà hắn có thể làm chính là để cho mọi người ngậm miệng không nói chuyện này.

Vừa nói xong, không đợi Mộ Chỉ Ly trả lời, Lăng Lạc Trần chính lànhìn mọi người nói: “Chuyện này sau khi trở về không cho phép nói chobất luận kẻ nào, biết không?”

Nghe vậy, mọi người rối rít gật đầu: “Biết!” Vốn là chuyện tình MaNhãn Con Báo bọn họ đã cảm thấy rất là băn khoăn, hiện tại chuyện nhỏnày bọn họ nhất định làm được .

“Chỉ Ly sư muội, ngươi hãy đi đi! Yên tâm, chúng ta tuyệt đối sẽ không nói ra !”

“Đúng vậy, chúng ta bên này đã không có chuyện gì rồi, ngươi cứ yên tâm đi đi.”

Mọi người rối rít phụ họa nói, trong khoảng thời gian ngắn nhìn thấyHàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly ở cùng nhau, bọn họ có thể nhìn ra tình cảmcủa hai người có nhiều sâu đậm, đương nhiên là không muốn tách ra , màbọn họ cũng nguyện ý thành toàn bọn hắn.

Trong mắt Thiên Nhi mang theo một nụ cười thúc giục nhìn Chỉ Ly nói:“Đúng a tỷ, tỷ hãy đi đi! Nếu là tỷ phu biết tin tức kia nhất định sẽrất vui!”

Nghe lời mọi người nói…,trên mặt Mộ Chỉ Ly cũng chậm rãi hiện lên nụcười. Ngẫm nghĩ dưới tình huống này xác thực không có gì không thể , lập tức không hề cự tuyệt nữa: “Vậy thì cám ơn các ngươi!”

Lời này vừa nói ra, mọi người Thần Quyết Cung rối rít nở nụ cười.

Đơi sau khi xác định điểm này, đoàn người chính là cùng đi đến trước mặt người Hàn gia.

Lăng Lạc Trần nhìn đoàn người Hàn Như Liệt thi lễ một cái nói: “Vôcùng cảm tạ quý gia tộc lúc trước xuất thủ tương trợ, phần ân tình nàychúng ta tuyệt đối sẽ không quên mất. Nếu có chỗ nào cần chúng ta , chỉcần lên tiếng chúng ta nhất định bất chấp gian nguy không chối từ!”

Đoàn người Thần Quyết Cung rối rít ôm quyền nhìn đoàn người Hàn gia,bọn họ trao đổi cùng vớingười Hàn gia mặc dù không nhiều lắm, đối phương cũng chỉ là vì Mộ Chỉ Ly gặp nguy hiểm nên mới cứu bọn họ, nhưng khôngthể phủ nhận nếu không có bọn họ xuất thủ.., bây giờ bọn hắn đã là mộtcỗ thi thể.

“Gặp chuyện bất bình rút dao tương trợ, vốn là việc chúng ta nên làm, quý phái khách khí.” Trước mặt Hàn Như Liệt vẫn như cũ là nụ cười tàkhí, trong lời nói cũng là có chút thành khẩn.

Không thể phủ nhận, lời nói của Hàn Như Liệt làm cho người ta tìmkhông được chút sai xót, nếu không phải hiểu rõ Hàn Như Liệt sẽ cho rằng hắn là một người chung đụng vô cùng tốt.

“Làm phiền lâu như vậy thật sự không tốt, chúng ta ở chỗ này đi trước phải từ biệt tại đây rồi!” Lăng Lạc Trần đem mục đích nói ra.

Nghe được lời của Lăng Lạc Trần…, trên mặt đoàn người Hàn gia cũngkhông có chút kinh ngạc nào. Bọn họ vốn là hợp tác ngắn ngủi, cái nàychia ra cũng làhợp tình lý. Song nụ cười nơi khóe miệng Hàn Như Liệtcũng không khỏi đọng lại ở, tầm mắt rơi vào trên người Mộ Chỉ Ly .

Chẳng lẽ lúc này mới gặp mặt không bao lâu lại muốn chia lìa sao?Nghĩ tới đây, trong tim của hắn chính là không khỏi dâng lên cảm giácmất mát..

Mặc dù tâm tình mất mát, Hàn Như Liệt đáp lời nhưng cũng không chậm:“Tốt lắm, lúc này nên từ biệt đi.” Dù sao lúc này cũng không phải là một mình hắn, nếu hắn do dự …, thì chắc chắn chuyện tình sẽ cực kì lúngtúng.

Đoàn người Thần Quyết Cung lần nữa thi lễ một cái, chính là rối rítxoay người rời đi, mí mắt Hàn Như Liệt buông xuống, ánh sáng trong mắtdần dần lờ mờ. . . . . .

Cho đến khi một đôi giày màu trắng rơi vào trong tầm mắt của Hàn NhưLiệt, lúc này mới kinh ngạc ngẩng đầu lên. Vừa ngẩng đầu chính là thấygương mặt hoa đào tuyệt mỹ chói lọi của Mộ Chỉ Ly.

“Ly nhi, làm sao nàng ?” Hàn Như Liệt kinh ngạc lên tiếng

Trước mặt Mộ Chỉ Ly tràn đầy nụ cười sáng lạn: “Làm sao vậy! Hiện tại ta phải dựa vào chàng, không hoan nghênh a?” Sao nàng lại nhìn không ra cảm xúc của Liệt trong nháy mắt chứ, nhìn bộ dáng hắn lúc ngây ngườilại càng vô cùng khả ái.

“Hoan nghênh, hoan nghênh!” Hàn Như Liệt vừa nói vừa ôm Mộ Chỉ Ly vào trong lòng: “Ta cứ nghĩ rằng nàng lại muốn đi.”

Mộ Chỉ Ly đỏ mặt tựa vào trong ngực Hàn Như Liệt, phải biết rằng lúcnày mọi người Hàn gia vẫn nhìn hai người bọn họ đây.”Mau buông ra , ởđây còn có người!”

Cảm nhận được người ở trong ngực xấu hổ, lúc này Hàn Như Liệt mớibuông lỏng nàng ra. Xoay người thấy đệ tử Hàn gia xung quanh với vẻ mặtmập mờ nói: “Nên làm gì thì làm đi!”

Lời này vừa nói ra, mọi người tại chỗ rối rít quay đầu đi, cũng không dám nhìn nữa. Phải biết rằng Thiếu chủ nổi giận…, bộ dáng kia rất kinhkhủng .

Thấy thế, Mộ Chỉ Ly không khỏi cười ra tiếng.

Ngay sau đó, mọi người chính là hướng phương hướng đã định mà đi tới. Lúc này bọn họ phải tìm chính là nơi ở Xích Luyện Hổ và Cuồng Bạo YêuLong ! Ở chỗ này mặc dù không xưng là giành giật từng giây khủng bố nhưvậy, nhưng trên thực tế cũng không kém bao nhiêu.

Dù sao hành động chậm một phân chính là thiếu một phân cơ hội, đươngnhiên bọn họ sẽ không nguyện ý không công bỏ qua cơ hội như vậy.

“Nàng không đi chung với đoàn người Thần Quyết Cung sao ? Ở cùng takhông có vấn đề gì chứ?” Nắm tay nhỏ bé của Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt lêntiếng hỏi

Đối với việc Chỉ Ly có thể lưu lại ở cùng hắn, đương nhiên hắn là hết sức vui mừng, chẳng qua là hắn cũng không hi vọng chuyện này có ảnhhưởng gì đến Chỉ Ly.

Khóe miệng Mộ Chỉ Ly giương lên nụ cười nhợt nhạt : “Yên tâm đi,không có vấn đề !” Tiếp theo, Mộ Chỉ Ly nói ra mấy lời nói mới vừa rồicủa các huynh đệ Thần Quyết Cung.

Nghe xong đây hết thảy, trước mặt Hàn Như Liệt cũng hiện lên vẻ kinh dị: “Đây là đề nghị của Lăng Lạc Trần?” Thiên tính vạn tính hắn cũngkhông nghĩ tới đây chính là đề nghị của Lăng Lạc Trần, này có chút không phù hợp lẽ thường a.

Nhìn bộ dáng Hàn Như Liệt kinh ngạc, khóe miệng Mộ Chỉ Ly nụ cườinồng đậm rực rỡ: “Phát hiện chàng lúc trước ăn dấm sai đi? Chàng hiểulầm Lăng sư huynh a .”

Nghe vậy, Hàn Như Liệt bĩu môi: “Vậy làm sao biết tiểu tử kia có phải hay không đánh những chú ý khác. . . . . .”

“. . . . . .”

Vốn là nếu là một ngoại nhân tiến vào trong đoàn người Hàn gia …,tất cả mọi người sẽ có ý kiến , nhưng là đối với cái vị Thiếu chủ phunhân mọi người cũng vô cùng hài lòng.

Phảng phất vốn là chính là từ trong cùng một gia tộc, mọi người ởchung vô cùng hòa hợp. Y thuật của Mộ Chỉ Ly, hiển nhiên cũng có khôngít người hỏi, đối với lần này Mộ Chỉ Ly cũng giải thích vì sao phải châm cứu.

Biết được điều này các đệ tử rối rít cảm khái cái kia thật thần kỳ,mà ở trong khoảng thời gian này, có mấy đệ tử tu luyện hoặc bình thườngđi ra ngoài tạo thành bệnh không tiện nói ra cũng bị Mộ Chỉ Ly châm đếnkhi bệnh được giải trừ hết!

Mà ở trong quá trình như vậy, Mộ Chỉ Ly thử đem năng lượng màu đenkia cho tràn vào trong Thiên Huyền Thần Châm , kể từ đó chữa khỏi lại có hiệu quả tốt! Hiệu quả tốt hơn so với dùng Thiên Lực để vận dụng châmpháp, chẳng qua là nàng vẫn như cũ không rõ ràng lắm năng lượng màu đenkia đến tột cùng là vì sao.

Cho đến khi Hàn Như Liệt hỏi đến năng lượng màu đen kì là này, hắncảm nhận được nồng đậm sinh cơ, có cảm giác vô cùng tương tự với mộtloại năng lượng không thể nào tồn tại!


/655

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status