Ở Thiên Huyền đại lục, lúc những tu luyện giả của môn phái cùng với thếgia ảm đạm thê lương thì Tần Lãng là người tiêu sái phóng khoáng nhất,hắn đang rất hưởng thụ cảm giác tất cả mọi người khuất phục dưới chânmình, bất luận là hắn đi đến môn phái nào hoặc đến thế gia nào cũng đềuđược mọi người tôn sùng.
Hắn thích nhìn những ánh mắt hoảng sợ của những người đó, nhìn dáng vẻhoảng sợ của bọn họ, cái cảm giác chỉ huy, giơ tay nhấc chân đều khiếnngười khác khiếp sợ này cực kỳ thoải mái.
Trong khoảng thời gian này, mỗi môn phái cùng với thế gia đều được hắnghé thăm một chuyến, cho dù hắn có nói cái gì thì đối phương đều sẽ nghĩ hết biện pháp để làm cho bằng được, mà không hề có dũng khí phản kháng. Bởi vì hễ ai phản kháng đều thành vong hồn dưới tay hắn.
Cuộc sống của hắn từ trước đến nay chưa từng thoải mái như thế, mà tìnhhuống này đã thay đổi khi hắn nhập thế. Sinh hoạt của tu luyện giả cùngvới bình dân bách tính có sự khác biệt rất lớn, mặc dù tất cả tu luyệngiả đều có thái độ như thế nhưng dân chúng vẫn không biết Tần Lãng làai.
Hắn vốn cho rằng khi mình đi qua một đường phố nhỏ cũng sẽ nhận đượcnhững ánh mắt sợ sệt như trước, nhưng không ngờ những người này không hề biết hắn là ai, loại cảm giác này thật sự khiến hắn rất khó chịu.
Như vậy xem ra hắn chỉ là lão đại của giới tu luyện giả, cũng không phải là lão đại của cả Thiên Huyền đại lục. Sau khi hắn biết được chuyện này thì một ý nghĩ đã hình thành trong đầu của hắn.
Hắn lập tức trở về Thiên Âm Môn đem tin tức này thông báo cho tất cả các môn phái và thế gia khác. Ở những vương quốc nho nhỏ thì môn phái vàthế gia là những tồn tại khổng lồ mà bọn họ tôn sùng, chỉ có thể ngửamặt nhìn lên. Cho nên để cho bọn chúng đi làm những chuyện này là thíchhợp nhất.
Yêu cầu của Tần Lãng rất đơn giản, muốn bọn họ đem tin tức Tần Lãngchính là người tiếp quản Thiên Âm Môn loan truyền khắp nơi, nhất địnhphải khiến cho mỗi người ở Thiên Huyền đại lục đều biết đến hắn.
Cho dù đã như vậy, nhưng hắn còn yêu cầu mỗi thành trì đều phải điêukhắc một pho tượng của hắn đặt ở trung tâm của thành trì, để cho mọingười kính ngưỡng và sùng bái.
Như vậy thì vị trí của hắn ở Thiên Huyền đại lục sẽ như một cái cây ăn sâu bén rễ chặt dưới đất.
Sau khi các môn phái và thế gia biết được yêu cầu của Tần Lãng thì bọnhọ đều cảm thấy không biết phải làm sao, trên thực tế bọn họ đã sớm đoán được Tần Lãng sẽ không cam lòng, hắn nhất định sẽ đem chuyện này tuyêndương khắp đại lục. Nhưng bất cứ ai cũng không có cách nào ngăn cản, chỉ có thể chấp hành thôi.
Ngay tức khắc, mỗi hoàng đế của từng vương quốc phụ thuộc vào môn pháiđều được thông truyền, nói Tần Lãng chính là người mạnh nhất Thiên Huyền đại lục, đồng thời cũng là người khống chế Thiên Huyền đại lục, hơn nữa còn kèm theo một bức chân dung của Tần Lãng.
Một khi tin tức này được phát ra thì thợ thủ công của mỗi vương quốccũng bắt đầu bận rộn, bởi vì trong thơ đã nói rất rõ ràng. Nội trong bảy ngày phải đảm bảo mỗi thành trì đều có pho tượng của Tần Lãng.
Sau khi mỗi vị hoàng thượng của mỗi thành trì nghe được tin tức này, aicũng không dám trì hoãn, chọc giận cường giả như vậy, bọn họ không thểtiếp nhận lửa giận vượt quá tưởng tượng của mình như thế.
Nhưng tất cả mọi người đều nghi ngờ cái người mạnh nhất đột nhiên xuấthiện là ai, bọn họ đều biết những thanh niên trẻ tuổi trước kia ở ThiênHuyền đại lục, nhưng rõ ràng khuôn mặt này rất xa lạ, bọn họ chưa từngnhìn thấy người này.
Kỳ quái nhất chính là tất cả môn phái cùng với thế gia đều ra lệnh điêukhắc pho tượng trong cùng một ngày, để mọi người tôn sùng hắn. Xem ra vị cường giả này quả thật không lợi hại như vậy.
Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người đều sôi nổi suy đoán cái tênchống chế cả Thiên Huyền đại lục này đến tột cùng là người nào. Bởi vìchuyện pho tượng mà tất cả mọi người ở Thiên Huyền đại lục đều biết sựtồn tại của Tần Lãng.
Có người khâm phục thực lực của Tần Lãng, đem hắn trở thành mục tiêuphấn đấu của mình, có người lại khinh bỉ hành động của Tần Lãng, dù saothì hành động như thế quá mức phách lối, so với cường giả trong tưởngtượng của bọn họ khác biệt quá lớn.
Tần Lãng đối với hành động lần này lại rất hài lòng, hắn đã đi đến không ít thành trì vương quốc, phát hiện không ít thành trì đều lập pho tượng của hắn, phố lớn ngõ nhỏ đều bàn luận về hắn, lúc này hắn mới cảm thấyhài lòng.
Sau khi Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc biết được chuyện này thì chỉ cảmthấy kỳ quái, chỗ bọn họ sinh sống rất xa xôi, dấu chân người cũng rấthiếm gặp, cho nên lúc bọn họ lấy được tin tức cũng chậm hơn những ngườikhác một chút, nhưng như thế cũng không đại biểu cho bọn họ không biếttin tức này.
Trước kia bọn họ cũng không quan tâm đến chuyện của nhân tộc, chỉ cầnkhông có người đến trêu chọc bọn họ thì bọn họ tuyệt đối sẽ không thèmđể ý tới. Nhưng từ khi Mộ Dật Thần xuất hiện đã thay đổi tất cả suy nghĩ của bọn họ.
Mộ Dật Thần có quan hệ rất chặt chẽ với Mộ gia, về sau lại biết chuyệncủa Chủ thế giới thì bọn họ cũng trông mong một ngày Mộ Dật Thần có thểtrở về, cho nên bọn họ vẫn luôn giữ liên lạc với Mộ Thiên Tĩnh.
Nhưng không biết tại sao mà gần đây lại xuất hiện Tần Lãng khiến chonhân tộc kinh hãi, việc này có phần kỳ quái, lại đột nhiên xuất hiện một người thủ hộ Thiên Huyền đại lục, mà tất cả mọi người đều cung phụnghắn như vua chúa, thế nhưng Mộ Thiên Tĩnh lại chưa từng nói cho bọn hắnchút tin tức gì.
Ngạo Khinh Cuồng cau mày, nghe tộc nhân bẩm báo, lẩm bẩm nói:
- Chuyện này tuyệt đối không đơn giản như biểu hiện ngoài mặt, ta thấychắc chắn đã xảy ra chuyện nguy hiểm gì đó, nếu không thì Thiên Âm Mônsẽ không thể nào không truyền tin tức đến đây được.
A Vũ đồng ý gật đầu, nói:
- Hoàn toàn chính xác, trước kia cho dù có xuất hiện tu luyện giả có tuvi cực mạnh nhưng cũng chưa từng có ai nói muốn nắm Thiên Huyền đại lụctrong tay cả, trong này chắc chắn có ẩn tình.
- Không bằng chúng ta phái người đến giới tu luyện giả hỏi thăm một phen, đến lúc đó sẽ biết rõ chân tướng sự việc thôi.
A Địa đề nghị.
Hiện tại quan hệ giữa Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc cùng với nhân tộc rấtlà hòa thuận, mà thành viên trong tộc bọn họ cũng không có bài xích nhân loại như trước!
- Người tới là người phương nào?
Trong mắt Ngạo Khinh Cuồng lóe lên môt tia tàn khốc, nơi ẩn náo củaKhiếu Nguyệt Thiên Lang rất là bí mật, người bình thường căn bản khôngthể nào đi đến nơi này.
- Là Mộ môn chủ và Mộ phu nhân, Mộ môn chủ dường như bị thương rất nặng, hiện tại đã hôn mê.
Một tộc nhân vội vàng giải thích.
Vẻ mặt Ngạo Khinh Cuồng hết sức căng thẳng, vẻ tàn khốc trong mắt cũngtản đi, hóa thành sự lo lắng, chạy nhanh ra bên ngoài, nói:
- Ngươi mau chóng mời tất cả mọi người đến đây.
Tộc nhân lập tức gật đầu, thân ảnh lập tức hóa thành một luồng gió laođi, một con người nhanh chóng hóa thành Khiếu Nguyệt Thiên Lang bản thể, chạy ra bên ngoài.
Rất nhanh, Ngạo Khinh Cuồng đã gặp được Bạch Mạt Lăng cùng với Mộ ThiênTĩnh, nhưng mà Mộ Thiên Tĩnh bị thương rất nặng, nằm ngoài dự đoán củahắn, hắn không ngờ lần nữa gặp nhau lại trong tình trạng như vậy.
Bạch Mạt Lăng gấp rút lên đường nên có vẻ rất mệt mỏi, một thân y phụcmàu lam nhiễm lấm tấm bụi bậm, trên gương mặt tinh xảo lộ ra vẻ nhếchnhác và mệt mỏi. Sau khi bà gặp phải Ngạo Khinh Cuồng thì vẻ lo lắngtrên mặt của Bạch Mạt Lăng mới giảm đi vài phần, nhưng mà khuôn mặt vẫn u sầu như trước không hề thay đổi.
- Mộ phu nhân, đây là chuyện thế nào? Mộ môn chủ làm sao lại bị thương nghiêm trọng như thế?
Ngạo Khinh Cuồng lo lắng hỏi, Mộ Thiên Tĩnh ở Thiên Huyền đại lục có địa vị cực cao, đáng lẽ không có người nào dám động thủ với Mộ Thiên Tĩnhmới phải, huống chi là bị thương trầm trọng như vậy.
Trước ngực Mộ Thiên Tĩnh phủ đầy máu tươi, một cổ khí tức thảm thiếtlặng lẽ tràn ra, mặc dù Mộ Thiên Tỉnh đã rơi vào hôn mê mà cổ sát ý kiavẫn chưa tiêu tán đi.
Sắc mặt của Bạch Mạt Lăng rất khó coi, nói:
- Thiên Huyền đại lục xuất hiện một tai họa rất lớn, sự việc cũng rấtphức tạp, không phải chỉ đôi ba câu là có thể nói rõ ràng được.
Nghe nói thế, Ngạo Khinh Cuồng ngoắc tay, quay đầu nói với tộc nhân sau lưng:
- Các ngươi mau đi dọn dẹp ra hai gian phòng đi.
Lúc này hắn mới chuyển mắt qua, nói:
- Hai vị gấp rút tới đây chắc đã mệt mỏi lắm rồi, hay là trước hết cứnghỉ ngơi thật tốt, nếu như chuyện đã phát sinh rồi thì dù có nóng lòngcũng chả thay đổi được gì.
Bạch Mạt Lăng khẽ gật đầu, nói:
- Làm phiền ngươi.
- Chuyện này có phiền toái gì đâu chứ, Dật Thần là đệ đệ của Mộ cônương, lại là cháu của người, lại nói ta cũng là vãn bối của người.
Ngạo Khinh Cuồng nói năng rất khách khí, không hề có chút kiêu ngạo nào.
Sau khi Bạch Mạt Lăng đi nghỉ ngơi thì Ngạo Khinh Cuồng liền phái ngườiđi dò xét tình trạng thương tích của Mộ Thiên Tĩnh, kết quả thật sựkhông tốt. Ngũ tạng lục phủ của Mộ Thiên Tĩnh bị phá hư cực kỳ nghiêmtrọng, hiện tại chỉ còn lại một hơi thở, không chết đã là kỳ tích rồi.
Ngạo Khinh Cuồng lặng lẽ thở dài một hơi, sau đó rơi vào trầm tư. BạchMạt Lăng nói Thiên Huyền đại lục rơi vào một đại kiếp, đến tột cùng làđại kiếp như thế nào mà ngay cả Thiên Âm Môn cũng bị hư tổn như vậy? Thế thì hiện tại giới tu luyện giả của Thiên Huyền đại lục biến thành dángdấp như thế nào?
Xem ra cái tên tiếp quản Thiên Huyền Đại Lục kia cũng không phải khiếncho mọi người thật tâm công nhận địa vị của hắn, mà chính là dùng bạolực để bức ép, nhưng hắn lại có thể khiến cho tất cả giới tu luyện giảkhuất phục thì thực lực của hắn đạt đến trình độ nào?
Một đêm này, Bạch Mạt Lăng ngủ rất say, từ lúc đánh nhau một trận ởThiên Âm Môn thì bà lập tức vó ngựa không ngừng mang theo Mộ Thiên Tĩnhđi đến nơi này. Tần Lãng đã biết Mộ Thiên Tĩnh, cho nên Mộ Thiên Tĩnhkhông thể ở lại Mộ gia. Nếu không một khi Tần Lãng phát hiện thì nhấtđịnh sẽ không thể chạy thoát khỏi ma chưởng của hắn.
Bà nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc là có thể tintưởng được thôi, ở nơi này thì Tần Lãng sẽ không thể nào phát hiện rađược, cho nên bà đã quyết định đi đến nơi này, chỉ là gian khổ trên đoạn đường này đã vượt khỏi tưởng tượng của bà.
Ngay cả bản thân bà cũng không biết là mấy ngày nay làm sao mình có thểvượt qua được nữa, chỉ cảm thấy bỗng dưng một cơn ác mộng đã phủ xuống,khiến cho bà chuẩn bị không kịp.
Khi bà chạy tới Thiên Âm Môn thì đã nhìn thấy Mộ Thiên Tĩnh đang hấphối, bà cảm giác như có một mũi tên cắm thật sâu vào trong trái tim củabà, một cảm giác lạnh như băng lan ra, khiến cả người bà đều bị phủ lênmột tầng hơi sương giá lạnh, tựa như bị rơi vào trong hầm băng.
Nhiều năm về trước, khi bà nhìn thấy hình ảnh Mộ Thiên Tĩnh hấp hối cùng với hình ảnh trước mắt chồng chéo lên nhau, khiến bà đau lòng đến tộtđỉnh. Bà không có thời gian lo lắng đến những thứ khác, chỉ có một ýnghĩ duy nhất chính là mang theo Mộ Thiên Tĩnh nhanh chóng rời đi, bằngkhông thì bọn họ sẽ vĩnh viễn ở lại nơi đó.
Bây giờ, Mộ Thiên Tĩnh vẫn bị hôn mê, nhưng ít nhất không chết, vậy thìchứng minh vẫn còn có hy vọng. Bây giờ, ngoại trừ đau lòng ra thì bà vẫn thấy mình còn chút may mắn, ít nhất hết thảy đều có khả năng khôi phụclại như cũ.
Lúc Bạch Mạt Lăng tỉnh lại đã là chuyện của ba ngày sau.
Dường như đi đường mệt nhọc cùng với áp lực trong lòng đã khiến cho bàcực kỳ mệt mỏi, sau khi cảm giác mình đã an toàn thì bà đã hoàn toàntrầm tĩnh lại, cho nên mới không ý thức ngủ một mạch mấy ngày như thế.
Sau khi Bạch Mạt Lăng tỉnh lại, trước tiên liền đi thăm Mộ Thiên Tĩnh ởphòng cách vách, sau khi bà nhìn thấy Ngạo Khinh Cuồng đã phái ngườichăm sóc Mộ Thiên Tĩnh thì mới yên lòng. Tình hình của Mộ Thiên Tĩnhcũng không có tiến triển gì, vẫn hôn mê như cũ, muốn cứu hắn tỉnh lạicũng không phải là một chuyện dễ dàng, ít nhất bây giờ không có biệnpháp nào.
Bà không kềm được mà hồi tưởng lại khuôn mặt quen thuộc kia, nếu như cóChỉ Ly ở đây thì sẽ không xuất hiện tình huống thúc thủ vô sách như vậy. Không biết Chỉ Ly bọn họ khi nào mới trở mới có thể trở về.
Nếu như chúng quay trở về, vậy thì tất cả nguy hiểm đều có thể tiêu tan, số phận của Tần Lãng chắc chắn sẽ cực kỳ thảm thương.
Sau khi Ngạo Khinh Cuồng biết được Bạch Mạt Lăng đã tỉnh lại thì liềnphái người mời Bạch Mạt Lăng đến. Hắn thật sự muốn biết đến tột cùng đãxảy ra chuyện gì.
Trong đại sảnh, chỉ có hai người Bạch Mạt Lăng và Ngạo Khinh Cuồng,trước kia hai người đã từng gặp mặt qua, cho nên mới không thấy lúngtúng.
- Mộ phu nhân, không biết Thiên Huyền đại lục đến tột cùng đã gặp phải đại nạn gì?
Ngạo Khinh Cuồng hỏi thẳng vào vấn đề, hiện tại dù chỉ có mình nhân tộcchịu ảnh hưởng, nhưng chắc chắn thú tộc bọn họ cũng sẽ bị ảnh hưởng nhất định. Huống chi trước đó hắn đã đáp ứng Mộ Dật Thần nhất định phải giúp đỡ Thiên Âm Môn cùng với Mộ gia, nên đương nhiên không thể ngồi yênkhông nhúng tay vào được.
Bạch Mạt Lăng thở dài một hơi, trong đôi mắt long lanh nước tràn ngập sương mù bi thương, giọng nói nặng trĩu:
- Trước đó vài ngày, ta cùng với Thiên Tĩnh đã bàn giao xong tất cảchuyện của Thiên Âm Môn, nên đã trở về Mộ gia một chuyến, định chuẩn bịđi đến Chủ thế giới.
Ngạo Khinh Cuồng nghe rất chăm chú, nói đến Chủ thế giới thì hắn cũngmuốn đến đó, nhưng hắn thân là Khiếu Nguyệt Thiên Lang vương nên khôngthể rời khỏi Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc được, cho nên cái ý nghĩ nàyvẫn luôn vấn vương trong đầu của hắn. Lại nói tiếp, hắn ngược lại khôngthể phóng khoáng như Mộ Dật Thần, vô ưu vô lo.
- Nhưng ngay khi chúng ta ở Mộ gia cáo biệt người thân thì ở Thiên ÂmMôn đã xảy ra một chuyện lớn. Một tu luyện giả ở Chủ thế giới chẳng biết tại sao lại đến Thiên Huyền đại lục. Những trưởng lão môn phái đã nghĩhết biện pháp để đuổi hắn rời đi, nhưng hắn lại phát hiện điểm khác biệt của Thiên Huyền đại lục, chính là nơi này không có một tu luyện giả nào có thể kềm chế được hắn!
Giọng nói của Bạch Mạt Lăng đột nhiên dừng lại, trong đáy mắt tràn đầy oán hận.
Ngạo Khinh Cuồng ngẩn ra, lúc này hắn đã hiểu đại khái sự tình, cái tên tu luyện giả đến từ Chủ thế giới chính là Tần Lãng.
Suy nghĩ kỹ càng một chút liền có thể biết được mức độ hóc búa củachuyện này, thực lực của tu luyện giả đến từ Chủ thế giới chắc chắn mạnh hơn bọn họ rất nhiều, nên Mộ Thiên Tĩnh mới bị Tần Lãng đánh bị thươngđến thế.
- Sau khi Thiên Tĩnh biết chuyện này liền đem tin tức nói cho tất cả môn chủ của môn phái cùng với gia chủ thế gia biết. Mọi người vốn lưỡng lựkhông biết phải làm sao, nhưng Tần Lãng lại nói ra rất nhiều điều kiệnhà khắc, cuối cùng mọi người mới quyết định cùng nhau hợp sức đối phóvới Tần Lãng.
- Trong trận chiến ấy, tất cả cường giả của Thiên Huyền đại lục đều tềtựu lại, cùng nhau đánh lên Thiên Âm Môn, nhưng sau cùng Tần Lãng lại là người chiến thắng, rất nhiều cường giả đã ngã xuống. Lúc đó, ta cảmthấy rất bất an, nên đã đi theo, kết quả lại gặp được Thiên Tĩnh bị hônmê nên đã mang chàng ra ngoài.
- Sau đó ta mới biết được tất cả cường giả tham gia trận chiến ấy, ngoại trừ Thiên Tĩnh ra thì không còn người nào có thể quay trở về cả. Ta lolắng Thiên Tĩnh sẽ có chuyện cho nên mới đến nơi này.
Nghe Bạch Mạt Lăng kể lại, nỗi khiếp sợ trong lòng Ngạo Khinh Cuồng càng ngày càng lớn, sau khi đánh một trận kinh thiên thì tất cả cường giảđều tan thành mây khói.
Đây quả thật là một trận đánh vang dội nhất Thiên Huyền đại lục, nhưngkết quả trận chiến này lại thê lương như thế. Nhiều cường giả tụ tập lại một chỗ nhưng lại chẳng thay đổi được kết quả này chút nào, bọn họ chắc chắn đều chết không nhắm mắt được.
- Như vậy mấy ngày gần đây, chuyện mấy vương quốc đúc tượng Tần Lãng đều là do hắn hạ lệnh sao?
- Đúng vậy, hắn là một người vô cùng ham hố hư vinh, không chỉ như vậyhắn còn rất háo sắc, tuyệt đối không phải là một cường giả chân chính.
Bạch Mạt Lăng cắn răng nghiến lợi nói.
- Cường giả chân chính chắc chắn không làm những chuyện đáng khinh nhưthế, ta cảm thấy cách hành động của hắn giống như một tên vô lại. ThiênHuyền đại lục bị một người như vậy chế ngự thật sự là một nỗi ô nhục mà!
Trên gương mặt tuấn lãng của Ngạo Khinh Cuồng tràn đầy vẻ giận dữ.
Trên mặt của Bạch Mạt Lăng tràn đầy vẻ u sầu, đôi chân mày lá liễu xinh đẹp nhíu chặt, nói:
- Hiện tại, thực lực của hắn mạnh nhất Thiên Huyền đại lục, chúng ta căn bản không có cách nào chống đối, hơn nữa lòng dạ của hắn lại rất nhamhiểm, chỉ cần người nào không phục tùng hắn thì đều bị hắn chém giết,cho đến bây giờ không biết có bao nhiêu người chết trên tay của hắn rồi.
Ngạo Khinh Cuồng rơi vào trầm tư:
- Bọn người Dật Thần ở Chủ thế giới vẫn không thể quay trở về sao?
- Nếu như có thể trở lại thì hẳn đã sớm trở lại rồi. Gần như tất cả mọingười đều đặt tất cả hy vọng lên người bọn họ, nhưng mà thông đạo khônggian kia đâu có dễ dàng sửa chữa như vậy chứ?
Bạch Mạt Lăng có chút bất đắc dĩ, đó chính là thông đạo nối hai thếgiới. Nếu như không phải Chỉ Ly nói có cách sửa chữa thông đạo thì bọnhọ sẽ không ôm ấp hy vọng như thế. Tuy rằng Chỉ Ly mới đến Chủ thế giớivài năm, thế nhưng Chủ thế giới là nơi cường đại như thế nào chứ? Cườnggiả như mây, những trở ngại mà Chỉ Ly gặp phải chắc chắn không nhỏ.
- Vậy cũng được, chỉ có điều sớm muộn gì thì bọn họ cũng sẽ trở lại.
Ngạo Khinh Cuồng chậm rãi nói, ánh mắt vô cùng nghiêm túc:
- Thiên Huyền đại lục bị Tần Lãng khống chế như vậy, còn không biết sẽphát sinh chuyện thế nào, mọi người có biết thực lực của hắn đến tộtcùng mạnh bao nhiêu không?
Nghe nói thế, Bạch Mạt Lăng tưởng là Ngạo Khinh Cuồng muốn đi giải quyết Tần Lãng nên vội vàng khuyên giải:
- Tuy rằng ta không biết thực lực chân chính của Tần Lãng, nhưng nếu như hắn có thể chém giết toàn bộ cao thủ của Thiên Huyền đại lục thì thựclực của hắn chắc chắn không phải là trình độ mà ngươi có thể đối phóđược.
Thiên Lang Vương quả thật rất mạnh mẽ, nhưng nhiều nhất chỉ có thể sosánh với cao thủ Càn Khôn Cảnh, nhưng nếu như giao thủ với Tần Lãng thìsợ là không có nhiều hy vọng.
Khóe miệng Ngạo Khinh Cuồng giương lên một nụ cười:
- Nếu như thực lực của Tần Lãng không phải vô cùng mạnh mẽ thì chúng tacó thể tìm kiếm một chủng tộc khác trợ giúp, dù sao thì bọn họ cũng làthú tộc mạnh nhất Thiên Huyền đại lục.
Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc cũng là thần thú, thực lực cũng rất mạnh, nhưng nếu so sánh với bọn họ thì vẫn có chút chênh lệch.
Bạch Mạt Lăng nhíu mày nói:
- Ngươi nói là Long tộc?
Long tộc trong truyền thuyết ngoại trừ Thiên Nhi ra thì bà chưa từngthấy qua bất cứ người nào khác. Long tộc rất ít khi xuất thế, rất nhiềungười còn tưởng là Long tộc chỉ là chủng tộc trong truyền thuyết, càngkhông có ai biết được bọn họ ở nơi nào. Lúc bà nghe được Ngạo KhinhCuồng đề cập tới thì nàng mới nghĩ đến.
Ngạo Khinh Cuồng khẽ gật đầu, trầm ngâm chốc lát rồi nói:
- Hiện tại, không còn biện pháp nào tốt hơn cả, ta đi thử liên hệ với Long tộc xem sao, xem bọn họ có ý kiến gì.
Trước mắt Thiên Huyền đại lục đều gặp nguy hiểm, tất cả Thiên Huyền đạilục đều phải liên kết lại, đuổi cái tên ngoại tộc Tần Lãng này đi mớiphải.
Trong mắt Bạch Mạt Lăng hiện lên vẻ chờ mong, nếu như Long tộc thật sựcó biện pháp thì tốt quá, dù sao thì nàng cũng nghe nói Long tộc rấtcường đại. Hiện tại, ba cái gia tộc khiến bà cực kỳ lo lắng là Mộ gia;Bạch gia; Hàn gia đều cực kỳ thê thảm.
Bạch Mạt Lăng cũng đều tham dự trận chiến ấy, hiện tại sợ rằng đã ngãxuống rồi, mối hận này đã trở thành mối thù không đội trời chung!
- Người bây giờ nên ở trong tộc nghỉ ngơi, có gì cần thì cứ nói cho người hầu biết, không cần lo lắng đến những chuyện khác.
- Thật sự làm phiền ngươi.
Bạch Mạt Lăng cảm kích nói, nếu không phải không có đường nào khác để đi thì bà cũng sẽ không mang theo Mộ Thiên Tĩnh đi tới nơi này.
- Mộ phu nhân thật sự quá khách khí rồi, chúng ta là người thân, ngườiđến nơi này sống là chuyện bình thường. Ngược lại thương thế của Mộ mônchủ khiến cho ta lo lắng!
Ngạo Khinh Cuồng cau mày nói, ít nhất Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc cũngkhông có biện pháp giải quyết, trước đó hắn cũng có hỏi thăm qua.
- Chỉ cần kiên trì đến lúc Chỉ Ly trở về là được, sẽ không có vấn đề gì đâu.
Giọng điệu của Bạch Mạt Lăng rất kiên quyết.
Hắn thích nhìn những ánh mắt hoảng sợ của những người đó, nhìn dáng vẻhoảng sợ của bọn họ, cái cảm giác chỉ huy, giơ tay nhấc chân đều khiếnngười khác khiếp sợ này cực kỳ thoải mái.
Trong khoảng thời gian này, mỗi môn phái cùng với thế gia đều được hắnghé thăm một chuyến, cho dù hắn có nói cái gì thì đối phương đều sẽ nghĩ hết biện pháp để làm cho bằng được, mà không hề có dũng khí phản kháng. Bởi vì hễ ai phản kháng đều thành vong hồn dưới tay hắn.
Cuộc sống của hắn từ trước đến nay chưa từng thoải mái như thế, mà tìnhhuống này đã thay đổi khi hắn nhập thế. Sinh hoạt của tu luyện giả cùngvới bình dân bách tính có sự khác biệt rất lớn, mặc dù tất cả tu luyệngiả đều có thái độ như thế nhưng dân chúng vẫn không biết Tần Lãng làai.
Hắn vốn cho rằng khi mình đi qua một đường phố nhỏ cũng sẽ nhận đượcnhững ánh mắt sợ sệt như trước, nhưng không ngờ những người này không hề biết hắn là ai, loại cảm giác này thật sự khiến hắn rất khó chịu.
Như vậy xem ra hắn chỉ là lão đại của giới tu luyện giả, cũng không phải là lão đại của cả Thiên Huyền đại lục. Sau khi hắn biết được chuyện này thì một ý nghĩ đã hình thành trong đầu của hắn.
Hắn lập tức trở về Thiên Âm Môn đem tin tức này thông báo cho tất cả các môn phái và thế gia khác. Ở những vương quốc nho nhỏ thì môn phái vàthế gia là những tồn tại khổng lồ mà bọn họ tôn sùng, chỉ có thể ngửamặt nhìn lên. Cho nên để cho bọn chúng đi làm những chuyện này là thíchhợp nhất.
Yêu cầu của Tần Lãng rất đơn giản, muốn bọn họ đem tin tức Tần Lãngchính là người tiếp quản Thiên Âm Môn loan truyền khắp nơi, nhất địnhphải khiến cho mỗi người ở Thiên Huyền đại lục đều biết đến hắn.
Cho dù đã như vậy, nhưng hắn còn yêu cầu mỗi thành trì đều phải điêukhắc một pho tượng của hắn đặt ở trung tâm của thành trì, để cho mọingười kính ngưỡng và sùng bái.
Như vậy thì vị trí của hắn ở Thiên Huyền đại lục sẽ như một cái cây ăn sâu bén rễ chặt dưới đất.
Sau khi các môn phái và thế gia biết được yêu cầu của Tần Lãng thì bọnhọ đều cảm thấy không biết phải làm sao, trên thực tế bọn họ đã sớm đoán được Tần Lãng sẽ không cam lòng, hắn nhất định sẽ đem chuyện này tuyêndương khắp đại lục. Nhưng bất cứ ai cũng không có cách nào ngăn cản, chỉ có thể chấp hành thôi.
Ngay tức khắc, mỗi hoàng đế của từng vương quốc phụ thuộc vào môn pháiđều được thông truyền, nói Tần Lãng chính là người mạnh nhất Thiên Huyền đại lục, đồng thời cũng là người khống chế Thiên Huyền đại lục, hơn nữa còn kèm theo một bức chân dung của Tần Lãng.
Một khi tin tức này được phát ra thì thợ thủ công của mỗi vương quốccũng bắt đầu bận rộn, bởi vì trong thơ đã nói rất rõ ràng. Nội trong bảy ngày phải đảm bảo mỗi thành trì đều có pho tượng của Tần Lãng.
Sau khi mỗi vị hoàng thượng của mỗi thành trì nghe được tin tức này, aicũng không dám trì hoãn, chọc giận cường giả như vậy, bọn họ không thểtiếp nhận lửa giận vượt quá tưởng tượng của mình như thế.
Nhưng tất cả mọi người đều nghi ngờ cái người mạnh nhất đột nhiên xuấthiện là ai, bọn họ đều biết những thanh niên trẻ tuổi trước kia ở ThiênHuyền đại lục, nhưng rõ ràng khuôn mặt này rất xa lạ, bọn họ chưa từngnhìn thấy người này.
Kỳ quái nhất chính là tất cả môn phái cùng với thế gia đều ra lệnh điêukhắc pho tượng trong cùng một ngày, để mọi người tôn sùng hắn. Xem ra vị cường giả này quả thật không lợi hại như vậy.
Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người đều sôi nổi suy đoán cái tênchống chế cả Thiên Huyền đại lục này đến tột cùng là người nào. Bởi vìchuyện pho tượng mà tất cả mọi người ở Thiên Huyền đại lục đều biết sựtồn tại của Tần Lãng.
Có người khâm phục thực lực của Tần Lãng, đem hắn trở thành mục tiêuphấn đấu của mình, có người lại khinh bỉ hành động của Tần Lãng, dù saothì hành động như thế quá mức phách lối, so với cường giả trong tưởngtượng của bọn họ khác biệt quá lớn.
Tần Lãng đối với hành động lần này lại rất hài lòng, hắn đã đi đến không ít thành trì vương quốc, phát hiện không ít thành trì đều lập pho tượng của hắn, phố lớn ngõ nhỏ đều bàn luận về hắn, lúc này hắn mới cảm thấyhài lòng.
Sau khi Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc biết được chuyện này thì chỉ cảmthấy kỳ quái, chỗ bọn họ sinh sống rất xa xôi, dấu chân người cũng rấthiếm gặp, cho nên lúc bọn họ lấy được tin tức cũng chậm hơn những ngườikhác một chút, nhưng như thế cũng không đại biểu cho bọn họ không biếttin tức này.
Trước kia bọn họ cũng không quan tâm đến chuyện của nhân tộc, chỉ cầnkhông có người đến trêu chọc bọn họ thì bọn họ tuyệt đối sẽ không thèmđể ý tới. Nhưng từ khi Mộ Dật Thần xuất hiện đã thay đổi tất cả suy nghĩ của bọn họ.
Mộ Dật Thần có quan hệ rất chặt chẽ với Mộ gia, về sau lại biết chuyệncủa Chủ thế giới thì bọn họ cũng trông mong một ngày Mộ Dật Thần có thểtrở về, cho nên bọn họ vẫn luôn giữ liên lạc với Mộ Thiên Tĩnh.
Nhưng không biết tại sao mà gần đây lại xuất hiện Tần Lãng khiến chonhân tộc kinh hãi, việc này có phần kỳ quái, lại đột nhiên xuất hiện một người thủ hộ Thiên Huyền đại lục, mà tất cả mọi người đều cung phụnghắn như vua chúa, thế nhưng Mộ Thiên Tĩnh lại chưa từng nói cho bọn hắnchút tin tức gì.
Ngạo Khinh Cuồng cau mày, nghe tộc nhân bẩm báo, lẩm bẩm nói:
- Chuyện này tuyệt đối không đơn giản như biểu hiện ngoài mặt, ta thấychắc chắn đã xảy ra chuyện nguy hiểm gì đó, nếu không thì Thiên Âm Mônsẽ không thể nào không truyền tin tức đến đây được.
A Vũ đồng ý gật đầu, nói:
- Hoàn toàn chính xác, trước kia cho dù có xuất hiện tu luyện giả có tuvi cực mạnh nhưng cũng chưa từng có ai nói muốn nắm Thiên Huyền đại lụctrong tay cả, trong này chắc chắn có ẩn tình.
- Không bằng chúng ta phái người đến giới tu luyện giả hỏi thăm một phen, đến lúc đó sẽ biết rõ chân tướng sự việc thôi.
A Địa đề nghị.
Hiện tại quan hệ giữa Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc cùng với nhân tộc rấtlà hòa thuận, mà thành viên trong tộc bọn họ cũng không có bài xích nhân loại như trước!
- Người tới là người phương nào?
Trong mắt Ngạo Khinh Cuồng lóe lên môt tia tàn khốc, nơi ẩn náo củaKhiếu Nguyệt Thiên Lang rất là bí mật, người bình thường căn bản khôngthể nào đi đến nơi này.
- Là Mộ môn chủ và Mộ phu nhân, Mộ môn chủ dường như bị thương rất nặng, hiện tại đã hôn mê.
Một tộc nhân vội vàng giải thích.
Vẻ mặt Ngạo Khinh Cuồng hết sức căng thẳng, vẻ tàn khốc trong mắt cũngtản đi, hóa thành sự lo lắng, chạy nhanh ra bên ngoài, nói:
- Ngươi mau chóng mời tất cả mọi người đến đây.
Tộc nhân lập tức gật đầu, thân ảnh lập tức hóa thành một luồng gió laođi, một con người nhanh chóng hóa thành Khiếu Nguyệt Thiên Lang bản thể, chạy ra bên ngoài.
Rất nhanh, Ngạo Khinh Cuồng đã gặp được Bạch Mạt Lăng cùng với Mộ ThiênTĩnh, nhưng mà Mộ Thiên Tĩnh bị thương rất nặng, nằm ngoài dự đoán củahắn, hắn không ngờ lần nữa gặp nhau lại trong tình trạng như vậy.
Bạch Mạt Lăng gấp rút lên đường nên có vẻ rất mệt mỏi, một thân y phụcmàu lam nhiễm lấm tấm bụi bậm, trên gương mặt tinh xảo lộ ra vẻ nhếchnhác và mệt mỏi. Sau khi bà gặp phải Ngạo Khinh Cuồng thì vẻ lo lắngtrên mặt của Bạch Mạt Lăng mới giảm đi vài phần, nhưng mà khuôn mặt vẫn u sầu như trước không hề thay đổi.
- Mộ phu nhân, đây là chuyện thế nào? Mộ môn chủ làm sao lại bị thương nghiêm trọng như thế?
Ngạo Khinh Cuồng lo lắng hỏi, Mộ Thiên Tĩnh ở Thiên Huyền đại lục có địa vị cực cao, đáng lẽ không có người nào dám động thủ với Mộ Thiên Tĩnhmới phải, huống chi là bị thương trầm trọng như vậy.
Trước ngực Mộ Thiên Tĩnh phủ đầy máu tươi, một cổ khí tức thảm thiếtlặng lẽ tràn ra, mặc dù Mộ Thiên Tỉnh đã rơi vào hôn mê mà cổ sát ý kiavẫn chưa tiêu tán đi.
Sắc mặt của Bạch Mạt Lăng rất khó coi, nói:
- Thiên Huyền đại lục xuất hiện một tai họa rất lớn, sự việc cũng rấtphức tạp, không phải chỉ đôi ba câu là có thể nói rõ ràng được.
Nghe nói thế, Ngạo Khinh Cuồng ngoắc tay, quay đầu nói với tộc nhân sau lưng:
- Các ngươi mau đi dọn dẹp ra hai gian phòng đi.
Lúc này hắn mới chuyển mắt qua, nói:
- Hai vị gấp rút tới đây chắc đã mệt mỏi lắm rồi, hay là trước hết cứnghỉ ngơi thật tốt, nếu như chuyện đã phát sinh rồi thì dù có nóng lòngcũng chả thay đổi được gì.
Bạch Mạt Lăng khẽ gật đầu, nói:
- Làm phiền ngươi.
- Chuyện này có phiền toái gì đâu chứ, Dật Thần là đệ đệ của Mộ cônương, lại là cháu của người, lại nói ta cũng là vãn bối của người.
Ngạo Khinh Cuồng nói năng rất khách khí, không hề có chút kiêu ngạo nào.
Sau khi Bạch Mạt Lăng đi nghỉ ngơi thì Ngạo Khinh Cuồng liền phái ngườiđi dò xét tình trạng thương tích của Mộ Thiên Tĩnh, kết quả thật sựkhông tốt. Ngũ tạng lục phủ của Mộ Thiên Tĩnh bị phá hư cực kỳ nghiêmtrọng, hiện tại chỉ còn lại một hơi thở, không chết đã là kỳ tích rồi.
Ngạo Khinh Cuồng lặng lẽ thở dài một hơi, sau đó rơi vào trầm tư. BạchMạt Lăng nói Thiên Huyền đại lục rơi vào một đại kiếp, đến tột cùng làđại kiếp như thế nào mà ngay cả Thiên Âm Môn cũng bị hư tổn như vậy? Thế thì hiện tại giới tu luyện giả của Thiên Huyền đại lục biến thành dángdấp như thế nào?
Xem ra cái tên tiếp quản Thiên Huyền Đại Lục kia cũng không phải khiếncho mọi người thật tâm công nhận địa vị của hắn, mà chính là dùng bạolực để bức ép, nhưng hắn lại có thể khiến cho tất cả giới tu luyện giảkhuất phục thì thực lực của hắn đạt đến trình độ nào?
Một đêm này, Bạch Mạt Lăng ngủ rất say, từ lúc đánh nhau một trận ởThiên Âm Môn thì bà lập tức vó ngựa không ngừng mang theo Mộ Thiên Tĩnhđi đến nơi này. Tần Lãng đã biết Mộ Thiên Tĩnh, cho nên Mộ Thiên Tĩnhkhông thể ở lại Mộ gia. Nếu không một khi Tần Lãng phát hiện thì nhấtđịnh sẽ không thể chạy thoát khỏi ma chưởng của hắn.
Bà nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc là có thể tintưởng được thôi, ở nơi này thì Tần Lãng sẽ không thể nào phát hiện rađược, cho nên bà đã quyết định đi đến nơi này, chỉ là gian khổ trên đoạn đường này đã vượt khỏi tưởng tượng của bà.
Ngay cả bản thân bà cũng không biết là mấy ngày nay làm sao mình có thểvượt qua được nữa, chỉ cảm thấy bỗng dưng một cơn ác mộng đã phủ xuống,khiến cho bà chuẩn bị không kịp.
Khi bà chạy tới Thiên Âm Môn thì đã nhìn thấy Mộ Thiên Tĩnh đang hấphối, bà cảm giác như có một mũi tên cắm thật sâu vào trong trái tim củabà, một cảm giác lạnh như băng lan ra, khiến cả người bà đều bị phủ lênmột tầng hơi sương giá lạnh, tựa như bị rơi vào trong hầm băng.
Nhiều năm về trước, khi bà nhìn thấy hình ảnh Mộ Thiên Tĩnh hấp hối cùng với hình ảnh trước mắt chồng chéo lên nhau, khiến bà đau lòng đến tộtđỉnh. Bà không có thời gian lo lắng đến những thứ khác, chỉ có một ýnghĩ duy nhất chính là mang theo Mộ Thiên Tĩnh nhanh chóng rời đi, bằngkhông thì bọn họ sẽ vĩnh viễn ở lại nơi đó.
Bây giờ, Mộ Thiên Tĩnh vẫn bị hôn mê, nhưng ít nhất không chết, vậy thìchứng minh vẫn còn có hy vọng. Bây giờ, ngoại trừ đau lòng ra thì bà vẫn thấy mình còn chút may mắn, ít nhất hết thảy đều có khả năng khôi phụclại như cũ.
Lúc Bạch Mạt Lăng tỉnh lại đã là chuyện của ba ngày sau.
Dường như đi đường mệt nhọc cùng với áp lực trong lòng đã khiến cho bàcực kỳ mệt mỏi, sau khi cảm giác mình đã an toàn thì bà đã hoàn toàntrầm tĩnh lại, cho nên mới không ý thức ngủ một mạch mấy ngày như thế.
Sau khi Bạch Mạt Lăng tỉnh lại, trước tiên liền đi thăm Mộ Thiên Tĩnh ởphòng cách vách, sau khi bà nhìn thấy Ngạo Khinh Cuồng đã phái ngườichăm sóc Mộ Thiên Tĩnh thì mới yên lòng. Tình hình của Mộ Thiên Tĩnhcũng không có tiến triển gì, vẫn hôn mê như cũ, muốn cứu hắn tỉnh lạicũng không phải là một chuyện dễ dàng, ít nhất bây giờ không có biệnpháp nào.
Bà không kềm được mà hồi tưởng lại khuôn mặt quen thuộc kia, nếu như cóChỉ Ly ở đây thì sẽ không xuất hiện tình huống thúc thủ vô sách như vậy. Không biết Chỉ Ly bọn họ khi nào mới trở mới có thể trở về.
Nếu như chúng quay trở về, vậy thì tất cả nguy hiểm đều có thể tiêu tan, số phận của Tần Lãng chắc chắn sẽ cực kỳ thảm thương.
Sau khi Ngạo Khinh Cuồng biết được Bạch Mạt Lăng đã tỉnh lại thì liềnphái người mời Bạch Mạt Lăng đến. Hắn thật sự muốn biết đến tột cùng đãxảy ra chuyện gì.
Trong đại sảnh, chỉ có hai người Bạch Mạt Lăng và Ngạo Khinh Cuồng,trước kia hai người đã từng gặp mặt qua, cho nên mới không thấy lúngtúng.
- Mộ phu nhân, không biết Thiên Huyền đại lục đến tột cùng đã gặp phải đại nạn gì?
Ngạo Khinh Cuồng hỏi thẳng vào vấn đề, hiện tại dù chỉ có mình nhân tộcchịu ảnh hưởng, nhưng chắc chắn thú tộc bọn họ cũng sẽ bị ảnh hưởng nhất định. Huống chi trước đó hắn đã đáp ứng Mộ Dật Thần nhất định phải giúp đỡ Thiên Âm Môn cùng với Mộ gia, nên đương nhiên không thể ngồi yênkhông nhúng tay vào được.
Bạch Mạt Lăng thở dài một hơi, trong đôi mắt long lanh nước tràn ngập sương mù bi thương, giọng nói nặng trĩu:
- Trước đó vài ngày, ta cùng với Thiên Tĩnh đã bàn giao xong tất cảchuyện của Thiên Âm Môn, nên đã trở về Mộ gia một chuyến, định chuẩn bịđi đến Chủ thế giới.
Ngạo Khinh Cuồng nghe rất chăm chú, nói đến Chủ thế giới thì hắn cũngmuốn đến đó, nhưng hắn thân là Khiếu Nguyệt Thiên Lang vương nên khôngthể rời khỏi Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc được, cho nên cái ý nghĩ nàyvẫn luôn vấn vương trong đầu của hắn. Lại nói tiếp, hắn ngược lại khôngthể phóng khoáng như Mộ Dật Thần, vô ưu vô lo.
- Nhưng ngay khi chúng ta ở Mộ gia cáo biệt người thân thì ở Thiên ÂmMôn đã xảy ra một chuyện lớn. Một tu luyện giả ở Chủ thế giới chẳng biết tại sao lại đến Thiên Huyền đại lục. Những trưởng lão môn phái đã nghĩhết biện pháp để đuổi hắn rời đi, nhưng hắn lại phát hiện điểm khác biệt của Thiên Huyền đại lục, chính là nơi này không có một tu luyện giả nào có thể kềm chế được hắn!
Giọng nói của Bạch Mạt Lăng đột nhiên dừng lại, trong đáy mắt tràn đầy oán hận.
Ngạo Khinh Cuồng ngẩn ra, lúc này hắn đã hiểu đại khái sự tình, cái tên tu luyện giả đến từ Chủ thế giới chính là Tần Lãng.
Suy nghĩ kỹ càng một chút liền có thể biết được mức độ hóc búa củachuyện này, thực lực của tu luyện giả đến từ Chủ thế giới chắc chắn mạnh hơn bọn họ rất nhiều, nên Mộ Thiên Tĩnh mới bị Tần Lãng đánh bị thươngđến thế.
- Sau khi Thiên Tĩnh biết chuyện này liền đem tin tức nói cho tất cả môn chủ của môn phái cùng với gia chủ thế gia biết. Mọi người vốn lưỡng lựkhông biết phải làm sao, nhưng Tần Lãng lại nói ra rất nhiều điều kiệnhà khắc, cuối cùng mọi người mới quyết định cùng nhau hợp sức đối phóvới Tần Lãng.
- Trong trận chiến ấy, tất cả cường giả của Thiên Huyền đại lục đều tềtựu lại, cùng nhau đánh lên Thiên Âm Môn, nhưng sau cùng Tần Lãng lại là người chiến thắng, rất nhiều cường giả đã ngã xuống. Lúc đó, ta cảmthấy rất bất an, nên đã đi theo, kết quả lại gặp được Thiên Tĩnh bị hônmê nên đã mang chàng ra ngoài.
- Sau đó ta mới biết được tất cả cường giả tham gia trận chiến ấy, ngoại trừ Thiên Tĩnh ra thì không còn người nào có thể quay trở về cả. Ta lolắng Thiên Tĩnh sẽ có chuyện cho nên mới đến nơi này.
Nghe Bạch Mạt Lăng kể lại, nỗi khiếp sợ trong lòng Ngạo Khinh Cuồng càng ngày càng lớn, sau khi đánh một trận kinh thiên thì tất cả cường giảđều tan thành mây khói.
Đây quả thật là một trận đánh vang dội nhất Thiên Huyền đại lục, nhưngkết quả trận chiến này lại thê lương như thế. Nhiều cường giả tụ tập lại một chỗ nhưng lại chẳng thay đổi được kết quả này chút nào, bọn họ chắc chắn đều chết không nhắm mắt được.
- Như vậy mấy ngày gần đây, chuyện mấy vương quốc đúc tượng Tần Lãng đều là do hắn hạ lệnh sao?
- Đúng vậy, hắn là một người vô cùng ham hố hư vinh, không chỉ như vậyhắn còn rất háo sắc, tuyệt đối không phải là một cường giả chân chính.
Bạch Mạt Lăng cắn răng nghiến lợi nói.
- Cường giả chân chính chắc chắn không làm những chuyện đáng khinh nhưthế, ta cảm thấy cách hành động của hắn giống như một tên vô lại. ThiênHuyền đại lục bị một người như vậy chế ngự thật sự là một nỗi ô nhục mà!
Trên gương mặt tuấn lãng của Ngạo Khinh Cuồng tràn đầy vẻ giận dữ.
Trên mặt của Bạch Mạt Lăng tràn đầy vẻ u sầu, đôi chân mày lá liễu xinh đẹp nhíu chặt, nói:
- Hiện tại, thực lực của hắn mạnh nhất Thiên Huyền đại lục, chúng ta căn bản không có cách nào chống đối, hơn nữa lòng dạ của hắn lại rất nhamhiểm, chỉ cần người nào không phục tùng hắn thì đều bị hắn chém giết,cho đến bây giờ không biết có bao nhiêu người chết trên tay của hắn rồi.
Ngạo Khinh Cuồng rơi vào trầm tư:
- Bọn người Dật Thần ở Chủ thế giới vẫn không thể quay trở về sao?
- Nếu như có thể trở lại thì hẳn đã sớm trở lại rồi. Gần như tất cả mọingười đều đặt tất cả hy vọng lên người bọn họ, nhưng mà thông đạo khônggian kia đâu có dễ dàng sửa chữa như vậy chứ?
Bạch Mạt Lăng có chút bất đắc dĩ, đó chính là thông đạo nối hai thếgiới. Nếu như không phải Chỉ Ly nói có cách sửa chữa thông đạo thì bọnhọ sẽ không ôm ấp hy vọng như thế. Tuy rằng Chỉ Ly mới đến Chủ thế giớivài năm, thế nhưng Chủ thế giới là nơi cường đại như thế nào chứ? Cườnggiả như mây, những trở ngại mà Chỉ Ly gặp phải chắc chắn không nhỏ.
- Vậy cũng được, chỉ có điều sớm muộn gì thì bọn họ cũng sẽ trở lại.
Ngạo Khinh Cuồng chậm rãi nói, ánh mắt vô cùng nghiêm túc:
- Thiên Huyền đại lục bị Tần Lãng khống chế như vậy, còn không biết sẽphát sinh chuyện thế nào, mọi người có biết thực lực của hắn đến tộtcùng mạnh bao nhiêu không?
Nghe nói thế, Bạch Mạt Lăng tưởng là Ngạo Khinh Cuồng muốn đi giải quyết Tần Lãng nên vội vàng khuyên giải:
- Tuy rằng ta không biết thực lực chân chính của Tần Lãng, nhưng nếu như hắn có thể chém giết toàn bộ cao thủ của Thiên Huyền đại lục thì thựclực của hắn chắc chắn không phải là trình độ mà ngươi có thể đối phóđược.
Thiên Lang Vương quả thật rất mạnh mẽ, nhưng nhiều nhất chỉ có thể sosánh với cao thủ Càn Khôn Cảnh, nhưng nếu như giao thủ với Tần Lãng thìsợ là không có nhiều hy vọng.
Khóe miệng Ngạo Khinh Cuồng giương lên một nụ cười:
- Nếu như thực lực của Tần Lãng không phải vô cùng mạnh mẽ thì chúng tacó thể tìm kiếm một chủng tộc khác trợ giúp, dù sao thì bọn họ cũng làthú tộc mạnh nhất Thiên Huyền đại lục.
Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc cũng là thần thú, thực lực cũng rất mạnh, nhưng nếu so sánh với bọn họ thì vẫn có chút chênh lệch.
Bạch Mạt Lăng nhíu mày nói:
- Ngươi nói là Long tộc?
Long tộc trong truyền thuyết ngoại trừ Thiên Nhi ra thì bà chưa từngthấy qua bất cứ người nào khác. Long tộc rất ít khi xuất thế, rất nhiềungười còn tưởng là Long tộc chỉ là chủng tộc trong truyền thuyết, càngkhông có ai biết được bọn họ ở nơi nào. Lúc bà nghe được Ngạo KhinhCuồng đề cập tới thì nàng mới nghĩ đến.
Ngạo Khinh Cuồng khẽ gật đầu, trầm ngâm chốc lát rồi nói:
- Hiện tại, không còn biện pháp nào tốt hơn cả, ta đi thử liên hệ với Long tộc xem sao, xem bọn họ có ý kiến gì.
Trước mắt Thiên Huyền đại lục đều gặp nguy hiểm, tất cả Thiên Huyền đạilục đều phải liên kết lại, đuổi cái tên ngoại tộc Tần Lãng này đi mớiphải.
Trong mắt Bạch Mạt Lăng hiện lên vẻ chờ mong, nếu như Long tộc thật sựcó biện pháp thì tốt quá, dù sao thì nàng cũng nghe nói Long tộc rấtcường đại. Hiện tại, ba cái gia tộc khiến bà cực kỳ lo lắng là Mộ gia;Bạch gia; Hàn gia đều cực kỳ thê thảm.
Bạch Mạt Lăng cũng đều tham dự trận chiến ấy, hiện tại sợ rằng đã ngãxuống rồi, mối hận này đã trở thành mối thù không đội trời chung!
- Người bây giờ nên ở trong tộc nghỉ ngơi, có gì cần thì cứ nói cho người hầu biết, không cần lo lắng đến những chuyện khác.
- Thật sự làm phiền ngươi.
Bạch Mạt Lăng cảm kích nói, nếu không phải không có đường nào khác để đi thì bà cũng sẽ không mang theo Mộ Thiên Tĩnh đi tới nơi này.
- Mộ phu nhân thật sự quá khách khí rồi, chúng ta là người thân, ngườiđến nơi này sống là chuyện bình thường. Ngược lại thương thế của Mộ mônchủ khiến cho ta lo lắng!
Ngạo Khinh Cuồng cau mày nói, ít nhất Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc cũngkhông có biện pháp giải quyết, trước đó hắn cũng có hỏi thăm qua.
- Chỉ cần kiên trì đến lúc Chỉ Ly trở về là được, sẽ không có vấn đề gì đâu.
Giọng điệu của Bạch Mạt Lăng rất kiên quyết.
/655
|