Y Thủ Che Thiên

Chương 84: TÂM TƯ CỦA MỘ HÀN MẶC

/655


Người tới không phải ai khác, chính là nhân vậtchính trong chuyện này —— Tôn Lâm!

Mộ Chỉ Ly lúc này mới nhìn rõ Tôn Lâm. Một thân yphục màu vàng nhạt càng tôn lên làn da vốn trắng nõn của nàng. Không phải làkhuôn mặt trái xoan tinh xảo khéo léo, mà lại khuôn mặt đầy đặn giống mặt em bé,nhìn phi thường đáng yêu.

Lần đầu tiên chạm mặt dễ để lại cho người khác ấntượng tốt. Ít nhất ấn tượng Mộ Chỉ Ly đối với nàng cũng không tệ lắm. Loại đángyêu kiểu nữ sinh này vốn rất dễ làm người khác ưathích.

Tôn Lâm trước tiên chạy đến bên người Mộ Hàn Mặc,trên mặt tràn đầy lo lắng: "Hàn Mặc ca, Ca... Tại sao ca lại đápứng?"

Dạo trước nàng theo người nhà tới bên kia đảo yêuthú để lịch luyện* (rèn luyện để lấy kinh nghiệm) trong năm ngày rồi mới trở về.Vừa về đến, nghe được tin tức này liền dùng tốc độ nhanh nhất chạytới.

Thấy cách làm quá đáng của Hoàng Lỗi, nàng rất tứcgiận. Nàng vốn đã chán ghét Hoàng Lỗi, hiện tại càng chán ghét hơn. Nhưng cũngkhông thể phủ nhận việc Mộ Hàn Mặc tiếp nhận khiêu chiến làm lòng của nàng khấpkhởi mừng thầm. Chẳng lẽ là vì nàng?

Mộ Hàn Mặc nhìn Tôn Lâm, trầm ngâm không nói gì,Hoàng Lỗi đứng đối diện liền lên tiếng: "Tôn Lâm, ta muốn chứng minh cho muộithấy ta mạnh hơn hắn. Muội nhìn lầm người rồi!"

Ánh mắt lộ vẻ đắc chí, trong mắt hắn Mộ Hàn Mặc nhỏhơn hắn hai tuổi vô luận thế nào cũng không phải đối thủ của hắn. Hắn tu luyệntại đảo yêu thú đã ba năm, mà Mộ Hàn Mặc mới tới chưa đến một năm rưỡi, Mộ HànMặc tuyệt đối đánh không lại hắn!

Nghe vậy, Tôn Lâm nhìn chăm chằm Hoàng Lỗi nói: "Tathích ngươi mới là sai lầm. Hoàng Lỗi, ta nói cho ngươi biết, bất luận ngươi làmnhư thế nào ta đều sẽ không thích ngươi. Ngươi bây giờ tốt nhất nên nhanh chóngtrở về, bằng không thì ta sẽ ngày càng chán ghétngươi!"

Trong lời nói không hề che dấu tình ý đối với MộHàn Mặc. Tâm tư tiểu cô nương này đã hoàn toàn đặt hết trên người Mộ Hàn Mặc,trừ hắn ra bất luận kẻ nào cũng đều không lọt vào mắt củanàng.

Đám người Mộ Tử Hàm ở bên cạnh nhìn thấy một mànnày cũng chỉ mỉm cười, không nói gì thêm. Dù sao đây cũng là chuyện riêng của MộHàn Mặc, không tới phiên bọn họ nói. Bất quá nhìn biểu hiện của bọn hắn là cóthể nhìn ra đối với hành động của Tôn Lâm bọn hắn đã tập mãi thành thói quen. Từkhi quen biết Tôn Lâm, nàng vẫn luôn như vậy.

Mộ Chỉ Ly nghe Tôn Lâm nói, khóe miệng cũng hơigiật giật. Trên đời này, tình cảm chân thành tha thiết như thế quả thật vạn kimkhó cầu. Bỏ qua tư tưởng thế tục, Tôn Lâm dám yêu dám hận, có thể nhìn ra tìnhcảm nàng dành cho Hàn Mặc là rất chân thành.

Nhìn ánh mắt là biết, nếu Hàn Mặc thích Tôn Lâm,nàng tin tương lai hắn nhất định sẽ rất hạnh phúc.

Bị Tôn Lâm cự tuyệt, Hoàng Lỗi vẻ mặt băn khoăn:"Tôn Lâm, muội đúng là không biết xấu hổ. Cho dù muội không thích ta, ta cũngkhông cho phép muội cùng tên tiểu tử thúi này ở cùng mộtchỗ."

"Ngươi!" Tôn Lâm khó thở, nhưng lại nói không nênlời.

"Mồm chó nhả không ra ngà voi, muốn khiêu chiến thìđộng thủ đi, lải nhải như nữ nhân có ích gì." Mộ Hàn Mặc mở miệng nói. Hắn córất nhiều chuyện muốn nói với Chỉ Ly. Nghĩ vậy, Mộ Hàn Mặc nhìn về phía Mộ ChỉLy, cũng tận lực cùng Tôn Lâm giữ vững khoảng cách...

Mộ Chỉ Ly nghe Mộ Hàn Mặc nói cũng khẽ gật đầu. Đệđệ mình thế mà ngày càng có mùi vị nam nhân. Lời nói tuy không được văn nhã cholắm nhưng làm người khác cảm thấy rất có vị nam nhân

"Ngươi đã vội vã muốn chết như vậy, ta sẽ thanhtoàn ngươi!" Thanh âm vừa thốt ra, Hoàng Lỗi liền tiếntới.

Mộ Hàn Mặc cũng tiến lên phía trước. Tôn Lâm nhìnthân ảnh Mộ Hàn Mặc lên tiếng gọi: "Hàn Mặc ca "

Mộ Hàn Mặc khoát tay áo, ra hiệu nàng không cầnnhiều lời. Trong mắt hắn, cuộc tỷ thí này không phải vì Tôn Lâm, mà vì nó liênquan đến tôn nghiêm của hắn. Hắn tuyệt đối sẽ khôngthua.

Nghĩ đến Chỉ Ly đứng phía sau, Mộ Hàn Mặc lưng càngthêm thẳng tắp vài phần. Hắn muốn chứng minh cho Chỉ Ly thấy, thời gian qua, hắnchưa từng lười biếng. So với một năm rưỡi trước kia, thực lực của hắn tăng lênkhông ít.

Mộ Chỉ Ly không ngăn cản bọn hắn. Theo nàng, đây làcuộc chiến của nam nhân, đã là nam nhân thì không thể lùi bước. Hơn nữa nàng xemHoàng Lỗi này cũng không thuận mắt. Nàng tin tưởng đệ đệ của mình nhất định cóthể đem đối phương đánh gục.

Hai người tiến đến khu vực trung tâm, mọi người đềului về phía sau, cấp cho hai người bọn họ một cái sân đấu. Người Hoàng gia cùngMộ gia im lặng đứng ở một bên nhìn xem hai người.

Không ngăn cản được Mộ Hàn Mặc, Tôn Lâm nhìn vềphía đám người Mộ Tử Hàm, lại thấy được một nữ tử cho tới bây giờ chưa từng thấyqua. Liếc mắt qua, nàng chính là ngây ngẩn cả người. Từ lúc nào lại xuất hiệnmột nữ tử quốc sắc thiên hương như vậy?

Cho tới giờ, nàng đều cảm giác mình lớn lên có chútkhông sai, dù sao người quen biết đều nói nàng rất xinh đẹp. Nhưng so sánh vớinữ tử này, nàng một chút tự tin cũng không có.

Đi đến bên cạnh Mộ Tử Hạm, hỏi: "Tử Hạm tỷ, vị tỷtỷ này là?"

Nghe vậy, Mộ Tử Hạm cười nói: "Đây là người Hàn Mặcthường xuyên nhắc tới, nhưng mà muội chưa từng gặp qua - Mộ ChỉLy."

Trong khoảng thời gian Mộ Chỉ Ly rời đi, Mộ Hàn Mặcthường xuyên nhắc tới nàng, nàng bây giờ thế nào? Nói thật, ngay cả bọn hắn cũngtò mò không thôi. Theo như lời trưởng lão nói, bọn hắn biết được Mộ Chỉ Ly vẫntu luyện tại đảo yêu thú không có rời đi. Nhưng suốt một năm rưỡi, bọn hắn lạichưa từng gặp qua nàng.

Thế cho nên bọn hắn rất tò mò, Chỉ Ly đến tột cùnglà ẩn nấp tu luyện ở địa phương nào?

Nghe Mộ Tử Hạm nói, Tôn Lâm mở to hai mắt, vẻ mặtkhông thể tin: "Nàng là Chỉ Ly tỷ? Lớn lên thật là xinh đẹp." Tiểu cô nươngtrong mắt toát ra hồng tâm* (trái tim hồng), hâm mộ không chút nào che dấu. Tuynhiên như chợt nhớ ra điều gì đó, trên mặt hiện lên vẻ thất vọng, lẩm bẩm nói:"Khó trách lúc ta hỏi Hàn Mặc ca “Ta có xinh đẹp hay không?” Hàn Mặc ca đềukhông để ý ta, nguyên lai là bởi vì Chỉ Ly tỷ a. Bất quá cũng khó trách, nhìnthấy người xinh đẹp như vậy rồi, nhìn ta như thế nào sẽ cảm thấy xinh đẹpđây."

Nhìn bộ dáng của Tôn Lâm, Mộ Chỉ Ly nhịn cười khôngđược. Tiểu cô nương này tâm tư thật sự là rất đơn giản, đều ghi hết ở trênmặt.

Lúc mọi người nói chuyện, Hoàng Lỗi cùng Mộ Hàn Mặcđã giao thủ. Vũ khí của Hoàng Lỗi là một cây trường thương, trong tích tắc hướngMộ Hàn Mặc đâm tới. Mộ Hàn Mặc nghiêng người vừa vặn tránh né trường thươngtrước mặt.

Ngay tại lúc đó, Mộ Hàn Mặc tay cầm kiếm vũ độngđâm về phía mặt Hoàng Lỗi. Trường thương trong tay Hoàng Lỗi linh hoạt khôngkém. Trước tiên, ngăn chặn kiếm chiêu của Mộ Hàn Mặc, đồng thời trường thươngnhư vẽ ra một đường thương hoa khiến Mộ Hàn Mặc căn bản không tiếp cận được. Đâychính là ưu điểm của vũ khí dài.

Mộ Hàn Mặc sử dụng vũ khí là kiếm. Ưu điểm nhẹnhàng, linh hoạt, thích hợp khi cận chiến. Nhưng nếu không thể tiếp cận HoàngLỗi thì vẫn không cách nào phát huy. Giao thủ được một lúc, Mộ Hàn Mặc cũng ýthức được điểm này, nhanh chóng biến đổi phương thức côngkích.

Trên người Thiên Lực bắt đầu khởi động, thân kiếmhiện lên ánh sáng màu xanh —— Thiên Lực hệ Mộc. Một cỗ cường đại sinh mệnh khítức từ trên người hắn truyền ra . Cây cỏ xung quanh bị luồng khí tức này ảnhhưởng, tốc độ sinh trưởng tăng nhanh hơn vài phần.

Nhìn thấy một màn này, Mộ Chỉ Ly xác định Mộ HànMặc đã đột phá Tiên Thiên cảnh giới, không nghĩ tới Thiên Lực của hắn lại làthuộc tính mộc.

Mộc thuộc tính cùng thủy thuộc tính đồng dạng.Trong năm loại thuộc tính, lực công kích tương đối yếu kém, nhưng mộc thuộc tínhlại sở hữu một ưu điểm mà những thuộc tính khác không có - sinh mệnh lực. Trongquá trinh chiến đấu, nếu chẳng may bị thương, sinh mệnh lực sẽ lập tức khởi độngtự chữa trị, miệng vết thương khép lại với tốc độ nhanh chóng, năng lực chiếnđấu dẻo dai bền bỉ.

Thực lực càng cao, điểm này thể hiện càng rõ rệt.Năm loại thuộc tính, không có cái mạnh cái yếu, mỗi loại thuộc tính đều có ưukhuyết điểm riêng. Quan trọng là phải biết vận dụng một cách hợp lý để mang lạihiệu quả tốt nhất.

"Thanh Đằng trói buộc!" Mộ Hàn Mặc khẽ quát mộttiếng

Một màn kỳ lạ chợt xuất hiện, bảo kiếm Mộ Hàn Mặcgiống như dây leo tràn đầy sinh mệnh lực vô cùng vô tận, mấy đạo ánh sáng màuxanh hướng phía Hoàng Lỗi lao tới, làm cho người khác có loại cảm giác khôngcách nào trốn tránh được.

Một chiêu này làm đám người đều cảm thấy kinh diễm,nhưng Hoàng Lỗi hiển nhiên cũng không phải người tầm thường. Trường thương khôngngừng vũ động, mỗi lần khẽ động liền đánh nát một đầu ánh sáng, cuối cùng đemtất cả ánh sáng tiêu diệt sạch.

Mộ Chỉ Ly nhìn chiêu thức của Hoàng Lỗi cũng cóchút kinh ngạc. Thương pháp thật tinh xảo, nhất định phải học rất lâu, bằngkhông sẽ không có khả năng đạt tới sự ảo diệu và tinh chuẩn nhưthế.

Trường thương – Đối với loại vũ khí này nàng rất lạlẫm. Trước đây, nàng một mực cảm thấy loại vũ khí này không có gì tốt, sử dụngcũng bất tiện. Nhưng hôm nay nhìn Hoàng Lỗi, nàng đối với loại vũ khí này đã cónhận thức hoàn toàn mới.

Hai người giao thủ hơn mười chiêu nhưng lại chưatừng phân ra cao thấp. Xét thưc lực, Mộ Hàn Mặc tuy nhỏ tuổi nhưng so với HoàngLỗi lại mạnh hơn. Đáng tiếc Hoàng Lỗi thuộc tính là kim, kim khắc mộc, nguyênnhân vì thuộc tính áp chế, nên dẫn đến tình trạng ngang tay. Nếu không Mộ HànMặc đã sớm thắng.

Hoàng Lỗi sắc mặt ngày càng khó coi, trong lúc giaothủ hắn đã xác định tiểu tử này so với hắn thực lực không chênh lệch, thậm chícòn mạnh hơn. May mắn đã có thuộc tính áp chế, hắn muốn lợi dụng tốt điểm này.Trước đó hắn tự cao, lại còn khoa trương hạ hải khẩu * (nói khoác), nếu thật sựthua, hắn còn mặt mũi nào tiếp tục lăn lộn?

Mộ Hàn Mặc lại không nghĩ phức tạp như vậy. Trongmắt chỉ có sự kiên định, bất luận như thế nào, hắn nhất định phải đả bại HoàngLỗi. Hắn muốn chứng minh thực lực của mình. Hắn nhất định phải làmđược.

Hoàng Lỗi biến đổi thế công, trường thương trongtay bắt đầu lăn mình quay cuồng. Thiên Lực màu vàng kim tràn ngập bao phủ trườngthương màu đỏ, đầu thương phản xạ ánh mặt trời phát ra hào quang chóimắt.

Trường thương múa vũ động biến ảo thành nhiều đóakiếm hoa xinh đẹp, tràn đầy khí thế, lại thêm tràn đầy hơi thở bén nhọn làm chongười người khiếp sợ không dám lại gần.

Nhìn thấy một màn này, Mộ Hàn Mặc biết Hoàng Lỗimuốn sử dụng tuyệt chiêu. Ánh mắt kiên định không đổi nhưng cũng không dám khinhthường, bảo kiếm tràn ngập Thiên Lực màu xanh trong tay hắn phảng phất như đangsống. Cùng lúc đó, khí thế toàn thân Mộ Hàn Mặc cũng chậm rãi tăng lên. Kiếm kiagiống như vừa mới khai phong trở nên sáng bóng đẹpmắt.

Khí thế hai người tăng lên một cách nhanh chóng.Đám người chung quanh nhìn tình huống đều là biết rõ thành bại hoàn toàn ở lầnnày. Qua chiêu này là có thể biết rõ kết quả.

Mặc cho người khác khẩn trương, Mộ Chỉ Ly trong mắtlại lộ vẻ bình tĩnh. Nàng tin tưởng Mộ Hàn Mặc nhất định sẽ chiến thắng. Khôngcó lý do nào khác, chỉ có tin tưởng. Chỉ như vậy là đủrồi.

Trong tầm mắt của nọi người, cả hai bắt đầu áp sátvào nhau. Trong lúc nhất thời, cát bay đá chạy, một mảnh hỗn loạn, hoàn toànkhông thể thấy rõ đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.

Tiên thiên cao thủ giao đấu bởi vì uy lực quá lớnsẽ tạo thành biến hóa như thế. Đổi lại Hậu Thiên cao thủ vô luận như thế nào đềukhông có cách nào tạo thành loại cảnh tượng này. Cao thủ càng cường đại, độngtĩnh dĩ nhiên càng lớn.

Sau nửa ngày, mọi người mới thấy rõ: Hoàng Lỗi khóemiệng tràn ra máu tươi, trường thương bị kiếm Mộ Hàn Mặc chém thành hainửa.

Mộ Hàn Mặc không nói gì, chỉ là chậm rãi xoay ngườiđi về phía người Mộ gia. Tuy không nói, nhưng tất cả mọi người cũng đã biết kếtquả.

Hoàng Lỗi đứng nguyên tại chỗ, cầm trường thương bịcắt thành hai đoạn, trong mắt lộ vẻ không thể tin: "Không có khả năng, điều đókhông có khả năng!" Chỉ là không có ai trả lời hắn.

Tôn Lâm càng thêm vui vẻ nhảy lên, chạy đến bênngười Mộ Hàn Mặc dáng vẻ tươi cười: "Hàn Mặc ca, ca thật lợi hại, thắngrồi!"

Mộ Hàn Mặc nhẹ gật đầu nhưng lại đưa mắt nhìn sangMộ Chỉ Ly. Thấy thế, Mộ Chỉ Ly cũng cười nói: "Tiến bộ rất lớn, lúc nào đột pháTiên Thiên cảnh giới?"

Nghe Mộ Chỉ Ly tán thưởng, Mộ Hàn Mặc trong mắttràn đầy vui sướng nói: "Một năm trước đột phá." Ở trong mắt hắn, không gì cóthể làm hắn vui vẻ hơn so với lời tán thưởng của Mộ ChỉLy.

"Ha ha, ta biết ngay đệ nhất định sẽ làm được,những ngày này chắc chắn tu luyện vô cùng khắc khổ đúng không?" Nếu không khắckhổ tu luyện, tốc độ tiến bộ cũng không thể nhanh như vậy. Nàng liếc mắt là cóthể nhìn ra.

Tôn Lâm thấy Mộ Hàn Mặc chỉ lo nói chuyện cùng MộChỉ Ly lại không để ý đến mình, trong lòng có hơi buồn bực. Bất quá nàng cũnghiểu, Mộ Hàn Mặc đã lâu không gặp Mộ Chỉ Ly, làm như vậy cũng là bìnhthường.

Nàng nghĩ người có thể làm cho Mộ Hàn Mặc quan tâmnhất định là không tệ. Mộ Chỉ Ly vóc dàng người rất đẹp hơn nữa rất có khí chất,nàng thấy cũng rất ưa thích. Hàn Mặc ca quan tâm nàng như vậy, mình cũng phảilàm cho nàng tiếp nhận mình mới được. Chỉ có như vậy Hàn Mặc ca mới có thể tiếpnhận mình.

Nghĩ vậy, Tôn Lâm đi tới bên cạnh Mộ Chỉ Ly, kéotay Mộ Chỉ Ly nói: "Chỉ Ly tỷ, tỷ lớn lên thật là xinh đẹp, ta trước kia thườngnghe được Hàn Mặc ca bọn hắn nhắc tới tỷ."

"Ha ha, vậy sao? Muội lớn lên cũng rất đẹp." Mộ ChỉLy khóe mắt có chút cong lên, nàng đối với Tôn Lâm ấn tượng cũng không tệ lắm,huống chi tiểu cô nương này còn thích đệ đệ của nàng.

Nghe vậy, Tôn Tâm có chút không ý tứ: "Cùng Chỉ Lytỷ so, ta còn kém xa, bất quá đều là người một nhà, Chỉ Ly tỷ xinh đẹp cũng làta xinh đẹp!"

Nghe Tôn Lâm nói, Mộ Chỉ Ly chỉ cảm thấy buồn cười,Tôn Lâm này thật sự coi mình là người quen a: "Người mộtnhà?"

"Đúng vậy, tương lai ta chính là đệ muội của tỷrồi, Chỉ Ly tỷ cần phải chiếu cố ta nhiều hơn a." Tôn lâm cười hì hì nói, nàngcảm thấy Mộ Chỉ Ly là người không tệ, rất dễ thân cận.

Nhưng mà, sau một khắc Mộ Hàn Mặc mặt đen lại, nhìnTôn Lâm tức giận nói: "Ngươi lại nói bậy bạ gì đó!"

Tôn Lâm thấy Mộ Hàn Mặc rống lên như vậy,hoảng sợ,nói: "Ta... Ta không có..."

Mộ Hàn Mặc trực tiếp cắt đứt lời Tôn Lâm nói: "Cáigì đệ muội? Ta và ngươi thậm chí ngay cả bằng hữu cũng đều không phải, hi vọngngươi đừng tự mình đa tình. Ta không có nhiều thời giờ như vậy đến xử lý nhữngphiền toái này."

Mộ Hàn Mặc nói ra lời này phi thường không kháchkhí. Tôn Lâm mắt ửng đỏ ngân ngấn nước mắt, khóe miệng nhúc nhích nhưng lại nóikhông ra lời, cuối cùng la lên một câu: "Ngươi quá đáng!" Rồi khóc chạyđi.

Mộ Chỉ Ly cũng ngây ngẩn cả người, cùng Hàn Mặcnhận thức nhiều năm đây là lần đầu tiên nhìn thấy hắn như vậy. Trước kia, tínhcách hắn rất tốt, chưa bao giờ biết nói những lời đả thương người. Chẳng lẽtrong một năm rưỡi, tính cách Hàn Mặc lại cải biến nhiều nhưvậy?

Nhìn bóng lưng chạy đi một cách đáng thương của TônLâm, Mộ Chỉ Ly cũng cho rằng Mộ Hàn Mặc xử sự quá mức liền lôi kéo Mộ Hàn Mặcrời khỏi tầm mắt của mọi người đi đến một mảnh đất trống: "Đệ vừa rồi thật sự làquá đáng, người ta là một cô gái, đệ nói như vậy không phải một chút thể diệnđều không lưu cho nàng sao?"

Mộ Hàn Mặc nhìn Mộ Chỉ Ly, trong mắt lộ vẻ phứctạp: "Nàng ta nói vớ vẫn, ta cùng nàng ấy căn bản là không có cái gì, ta khôngthích như vậy!"

"Đệ không thích nàng cũng không thể nói như vậy.Người ta đối với đệ một mảnh chân tình, đệ lại như vậy, đệ nói đi Tôn Lâm có cáigì không tốt? Người đáng yêu, tính tình lại cởi mở." Mộ Chỉ Ly cau mày nóira

"Tỷ không hiểu, tỷ cái gì cũng đều không hiểu!" MộHàn Mặc rống lớn nói, nghe Mộ Chỉ Ly khen nữ nhân khác tốt hắn cảm thấy rấtkhông vui. Chẳng lẽ nàng thật sự cho là hắn ưa thích Tôn Lâmsao?

"Ta không hiểu cái gì? Tôn Lâm là cô nương tốt, đệvề sau nhất định sẽ thích nàng ấy." Nếu như hai người bọn họ có thể ở cùng mộtchỗ, cũng là một chuyện tốt. Tôn gia tại thành La Thiên cũng là một đại gia tộc,có thể nói là môn đăng hộ đối.

Nghe vậy, trên mặt Mộ Hàn Mặc hiện lên thần sắcthống khổ: "Ta nói tỷ không hiểu! Ta sẽ không thích Tôn Lâm, bởi vì người ta yêuchính là tỷ!"

Những lời này Mộ Hàn Mặc nói rất chậm, lâu như vậy,hắn rốt cục cũng đem những điều trong lòng nói ra. Trước kia, hắn chỉ biết là MộChỉ Ly đối với hắn rất trọng yếu, nhưng vẫn không rõ ràng lắm tình cảm của mình.Chỉ biết hắn không thể mất đi nàng mà thôi.

Nhưng từ lúc Mộ Chỉ Ly rời đi, hắn phát hiện mìnhlúc nào cũng tưởng niệm nàng nên mới dốc sức liều mạng tu luyện. Hắn muốn dùnghết toàn lực của mình để rút ngắn khoảng cách chênh lệch giữa haingười.

Nhưng mà, thời điểm Tôn Lâm xuất hiện, nàng hỏingười mình thích là ai? Hắn đột nhiên ý thức được, không biết bắt đầu từ lúcnào, trong lòng hắn đã có hình ảnh của Mộ Chỉ Ly. Có lẽ từ lúc còn bé, khi nàngngăn cản ở trước mặt hắn, một khắc này đã bắt đầu tiến vào trong lòng của hắn.Chỉ do hắn phản ứng chậm chạp nên đến bây giờ mới phát hiệnra.

"Tỷ nói ta tổn thương Tôn Lâm, như vậy tỷ có biếthay không khi tỷ nói lời nói này, đem lại cho ta bao nhiêu khổ sở?" Người mìnhthích một mực nói muốn mình thích người khác, loại cảm giác này thực khó chịukhông tả được.

Nói xong, Mộ Hàn Mặc không nhìn Mộ Chỉ Ly liền quayngười rời đi. Hắn cần thời gian yên tĩnh một chút.

Mộ Chỉ Ly sững sờ đứng tại nguyên chỗ, phản ứng tựahồ vẫn không theo kịp lời nói của Mộ Hàn Mặc. Nhìn bóng lưng Mộ Hàn Mặc ly khai,cổ họng của nàng như bị phong bế. Cái gì cũng đều nói không nênlời.

Hàn Mặc thích nàng? Điều này sao có thể? Việc nàymang lại cho Mộ Chỉ Ly rung động quá lớn. Nàng cho tới bây giờ đều không có nghĩtới phương diện này. Mặc dù nàng không phải Mộ Chỉ Ly nguyên bản, nhưng nàng lạichân chính đem Mộ Hàn Mặc trở thành đệ đệ của nàng.

Hắn quan tâm nàng, hắn đối tốt với nàng, nàng biếtđiều đó. Tất cả đều sâu sắc khắc ghi ở trong lòng nàng. Nàng đã xem Mộ Hàn Mặclà thân nhân của nàng, là người nàng quan tâm nhất, là người vô luận như thế nàocũng không thể mất đi.

Hiện tại, hắn nói hắn thích nàng? Nghĩ đến lời nóilúc nãy, nàng đã hiểu tại sao Mộ Hàn Mặc lại tức giận như vậy. Nguyên lai hắnnói ra những lời quá đáng như vậy không phải vì tính cách của hắn thay đổi, màlà bởi vì nàng...

Nàng hiện tại phải đối mặt với Hàn Mặc như thế nàođây? Nàng chỉ xem hắn là đệ đệ, người nàng quan tâm nhất. Nàng không hi vọngquan hệ hai người bọn họ vì thế mà bất hòa

Mộ Hàn Mặc giờ phút này trên mặt cũng là tràn đầyảo não. Hắn đã nói ra, Chỉ Ly sẽ nghĩ như thế nào? Có thể hay không không để ýtới hắn nữa?

Thời điểm đó hắn không khống chế được cảm xúc, lạinghe Tôn Lâm ở trước mặt Chỉ Ly nói nàng là đệ muội Chỉ Ly, hắn đã rất không caohứng rồi. Nhưng Chỉ Ly vậy mà còn có thể bật cười, hắn cảm thấy trong lòng bịngăn chặn tựa như muốn phun trào. Lúc nãy mới làm nhưvậy.

Nàng một chút cũng không để ý, còn nói hắn nhấtđịnh sẽ thích Tôn Lâm, điều này sao có thể? Trong lòng hắn đã có nàng, làm saocó thể dung nạp thêm những nữ nhân khác?

Thân ảnh Mộ Chỉ Ly trong lòng của hắn dừng lại đãhơn mười năm, lại làm sao có thể biến mất? Mộ Hàn Mặc nội tâm rất là khổ sở. ChỉLy không thích hắn, hắn nên làm thế nào cho phải? Tương lai hai người bọn hắn sẽtrở thành cái dạng gì nữa hả trời?

Trở lại căn cứ Mộ gia, nhìn đám người Mộ Tử Hạm, MộHàn Mặc chưa nói câu nào liền tiến nhập vào trong lều vải. Hắn muốn được yênlặng một chút, cái gì cũng không muốn nói.

Đám người Mộ Tử Hạm liếc lẫn nhau một cái, tronglòng âm thầm suy đoán chuyện gì đã xảy ra? Rất nhanh sau đó, Mộ Chỉ Ly cũng trởvề. Ngay lúc bọn hắn chuẩn bị hỏi Mộ Chỉ Ly đã thấy sắc mặt Mộ Chỉ Ly có chútphức tạp đồng dạng cùng Mộ Hàn Mặc chưa nói câu nào đã tiến vào trong lều vảirồi.

Những người khác vẻ mặt nghi hoặc, đây rốt cuộc làlàm sao vậy? Bọn hắn sau khi rời khỏi liền biến thành như bâygiờ.

Ngồi ở trong lều vải, Mộ Chỉ Ly trong đầu vô cùngphức tạp. Trên đời này, người nàng không nguyện ý tổn thương nhất chính là MộHàn Mặc, nhưng hết lần này tới lần khác nàng lại tổn thương hắn. Lòng nàng hiệntại phức tạp hơn có thể nghĩ.

Từng phút từng giây trôi qua, Mộ Chỉ Ly duy trì mộttư thế trọn vẹn mấy canh giờ. Trong đầu không ngừng tự hỏi chuyện này phải xử lýnhư thế nào, trong nháy mắt đã đến nửa đêm.

Thời điểm Mộ Chỉ Ly trầm mặc, Mộ Hàn Mặc cũng làkhông có gì khác biệt, tiến vào xong cũng không có có bất cứ động tĩnhgì.

Đột nhiên, Mộ Chỉ Ly phá vỡ yên lặng, tựa hồ đã hạquyết tâm lẩm bẩm nói: "Bất luận như thế nào, cũng không thể tiếp tục tình trạngnày."

Nghĩ vậy, Mộ Chỉ Ly hướng về phía lều vải của MộHàn Mặc đi tới...

/655

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status