Y Thủ Che Thiên

Chương 85: HUYNH MUỘI LÂM GIA

/655


Mộ Chỉ Ly tới gần, Mộ Hàn Mặc cũng cảm nhận được,trong lòng càng thêm thấp thỏm không yên, tâm thần bấtđịnh.

Mộ Chỉ Ly xốc lều vải lên thấy Mộ Hàn Mặc đang ngồibên kia, tâm tình vốn đang phức tạp đột nhiên yên tĩnh trở lại. Trong lòng cũngbớt đi một ít bối rồi, dù sao trước mặt là người nàng quen nhất a!

Mộ Hàn Mặc nhìn Mộ Chỉ Ly, ánh mắt có chút nétránh, muốn mở miệng nhưng trong cổ họng lại phát không ra bất kỳ thanh âm nào,hắn thật sự không biết nên nói cái gì.

"Hàn Mặc" Mộ Chỉ Ly đi tới bên cạnh Mộ Hàn Mặc ngồixuống, hai mắt nhìn thẳng hắn.

Mộ Chỉ Ly chuẩn bị nói, Mộ Hàn Mặc lại mở miệngtrước: "Chỉ Ly, ta biết rõ tỷ không thích ta, chuyện này không cần nhiều lời. Tabiết rõ tâm ý của tỷ, tỷ cũng đã hiểu. Ta không thích Tôn Lâm, cho nêntỷ..."

"Hàn Mặc, thực xin lỗi. Lúc đó ta hơi xúc động. Tacũng không có ý trách cứ đệ. Ta biết rõ đệ không thích Tôn Lâm đó là không cóbiện pháp, hy vọng đệ đừng giận ta."

"Ta như thế nào lại giận tỷ, bất luận tỷ làm chuyệngì quá phận ta cũng sẽ không giận tỷ." Nói đến đây, trong mắt Mộ Hàn Mặc trànngập ôn nhu.

Nghe vậy, khóe miệng Mộ Chỉ Ly khẽ cong lên: "Vậylà tốt rồi, Hàn Mặc, đệ là người ta quan tâm nhất, là thân nhân của ta. Đời nàyngười mà ta không muốn mất đi nhất chính là đệ, đệ hiểuchưa?"

Mộ Hàn Mặc cầm tay Mộ Chỉ Ly, gật đầu nói: "Ta hiểurõ, hiểu rất rõ." Mộ Hàn Mặc trên mặt lộ ra vẻ tươi cười nhưng vẫn không che dấuđược sự thất vọng nơi đáy mắt.

Hai người rất ăn ý không đề cập đến cái đề tài kia,bởi vì rất nhiều chuyện khi đã tỉnh táo bọn hắn đều đã hiểu rõ, từ thái độ củađối phương đã nói lên rất nhiều chuyện.

Mộ Chỉ Ly đem tay còn lại khoác lên trên tay Mộ HànMặc nói: "Cho nên, ta hi vọng chúng ta vẫn có thể tiếp tục như vậy, đệ vĩnh viễnlà người ta quan tâm nhất, được không?"

"Tốt, trong lòng ta, tỷ cũng giống như vậy, làngười ta quan tâm nhất." Mộ Hàn Mặc đáy mắt xuất hiện một tia sáng, bất luận ChỉLy đối với hắn là cái gì cảm tình, ít nhất địa vị của hắn trong lòng của nàngđều là trọng yếu, như vậy đã rất tốt rồi không phảisao?

Hắn không muốn cưỡng cầu những gì không thuộc vềmình, Chỉ Ly không muốn tổn thương hắn, hắn làm sao có thể khiến Chỉ Ly khó xử?Hắn chỉ cần được ở bên cạnh nàng, quan tâm nàng, như thế là đủ rồi. Bên ngườiChỉ Ly nhất định sẽ xuất hiện một nam tử ưu tú và cường đại, tới lúc đó, hắn sẽyên tâm.

Nhiều khi, có những chuyện không cần chính mình tựlàm, có người có thể thay thế mình làm rất tốt, chính mình cần gì phải cưỡngcầu?

Nghe Mộ Hàn Mặc nói, Mộ Chỉ Ly trên mặt lộ vẻ ấmáp, may mắn không vì chuyện này mà ảnh hưởng đến quan hệ của nàng cùng Hàn Mặc,chỉ có trời mới biết lúc đó nàng có bao nhiêu lo lắng.

"Chỉ Ly, người tỷ thích có phải chính là hồng y namtử lần trước?" Mộ Hàn Mặc không khỏi lên tiếng hỏi, tuy đã quyết định buông taynhưng hắn vẫn là nhịn không được.

Kỳ thật hắn rất muốn hỏi, chỉ là không có hỏi ramiệng mà thôi, bây giờ mượn cơ hội này hỏi. Hồng y nam tử kia từ khi xuất hiện ởbên ngoài hơn một năm trước đến nay thì chưa từng xuất hiện nữa, nhưng hắn thủychung không quên chuyện này.

Mộ Chỉ Ly sững sờ, Hàn Như Liệt sao? Từ lần gặp mặttrước về sau cũng đã mất đi tin tức của hắn, nàng cũng khôngrõ...

"Không phải, ta cùng hắn bất quá mới gặp mặt mộtlần mà thôi." Mộ Chỉ Ly nhàn nhạt nói, nhưng trong đầu không khỏi hồi tưởng lạichuyện xảy ra lúc đó.

Bên trong túi càn khôn, một tờ giấy màu trắng im imlặng lặng nằm tại đâu đó tựa như chứng cớ hùng hồn chứng minh chuyện đã từngphát sinh.

Nàng còn nhớ rõ hắn đã từng nói sẽ trở lại, nhưngđã hơn một năm lại không có tin tức. Ngạc nhiên là nàng lại không hoài nghi lờihắn nói, tuy thời gian nhận thức không dài, nhưng nàng tin hắn là một người nóiđược làm được. Hắn đã nói sẽ trở về tìm nàng thì nhất định sẽ trở về tìm nàng,bất luận là vì lý do gì.

"Hắn rất ưu tú, nếu như người tỷ thích là hắn, tasẽ buông tay."

Mộ Hàn Mặc đột nhiên nói ra những lời này làm choMộ Chỉ Ly kinh ngạc vạn phần, nàng không thể tưởng được hắn sẽ nói như thế,chẳng lẽ trong mắt hắn Hàn Như Liệt ấn tượng tốt như vậysao?

Thấy sự kinh ngạc trên mặt Mộ Chỉ Ly, Mộ Hàn Mặcgiải thích: "Ta tuy chưa từng cùng hắn tiếp xúc qua, nhưng hắn cho ta một loạicảm giác: hắn thoạt nhìn tựa hồ rất tùy tiện, nhưng kỳ thật nội tâm của hắn rấtcố chấp, chỉ cần hắn nhận định là của hắn, nhất định hắn sẽ không buôngtha."

...

Hôm sau, Mộ Chỉ Ly một mình một người rời khỏi yêuthú đảo.

Đêm qua nàng cùng Mộ Hàn Mặc hàn huyên suốt mộtbuổi tối, cũng nói cho hắn biết nàng chuẩn bị ra ngoài lịch luyện, cho nên sángsớm hôm nay nàng đã xuất phát.

Từ lúc Thủ tịch trưởng lão rời đi, nàng đã ra quyếtđịnh này, Thiên Nhi cũng đồng ý, chính mình muốn tự mình đảm đương một phía thì năng lực là phi thường trọng yếu. Tại yêu thú đảo lịch luyện lâu như vậythực lực của nàng đã đề cao rõ rệt, nhưng tiếp tục sống ở chỗ này cũng không thểtiếp tục tiến bộ, cho nên nàng mới quyết định như vậy.

Một mình ra ngoài làm Mộ Chỉ Ly có một loại cảmgiác khác biệt. Trước đây tại thành La Thiên nàng cũng đã từng tự mình đi lênnúi tu luyện, nhưng tình huống hiện tại khác trước rất nhiều, nàng phải ly khaithành La Thiên đi tới những địa phương khác.

Tuy chỉ có nửa năm thời gian, nhưng ít ra cũng cóthể mở rộng tầm mắt, đối với cái thế giới này biết nhiều một chút lợi bất cậphại a.

Đến thời điểm này, Mộ Chỉ Ly chỉ hiểu được sinhhoạt của thành La Thiên Mộ gia, những địa phương khác tất cả đều khôngbiết.

Rời khỏi đảo yêu thú, Mộ Chỉ Ly định tìm một phươnghướng tùy ý, dù sao nàng bây giờ cũng không có bất kỳ mục đích nào, đi đến đâuhay đến đó.

Nhưng Thiên Nhi lại chỉ dẫn cho Mộ Chỉ Ly một cáiphương hướng.

"Chỉ Ly, nếu không có địa phương muốn đi, khôngbằng đi thành Ngải Y a." Thiên Nhi đột nhiên mở miệngnói

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly cũng có chút tò mò: "Vì cáigì?"

" Thành Ngải Y là một thành trì hỗn loạn, thậm chímột vài khu vực không có ai quản lý, tại đó mọi người rất dã man, giết ngườicướp của thường phát sinh. Nhưng địa phương nguy hiểm cũng có một mặt khác đó làthường có các kỳ ngộ, đồ vật quý hiếm cùng với bảo bối các loại xuất hiện vớitần suất phi thường cao.

Ta trước kia đã từng đi qua, rất nhiều đồ vật tạingoại giới mua không được nhưng tại đó đều có thể mua được. Hơn nữa tại đó cũngcó thể rèn luyện ngươi đối với việc xử lý quan hệ nhân mạch, một điểm trọng yếunữa là thành trì kia không có đội hộ vệ, lại thường có yêu thú xâm nhập, đối vớingươi bây giờ mà nói nơi này tối thích hợp để ngươi rènluyện."

Nghe Thiên Nhi giới thiệu, Mộ Chỉ Ly cũng ngây ngẩncả người, nàng không nghĩ tới có một thành trì giống như vậy, thật sự là quá kỳlạ, thành trì Thiên Thăng quốc có lớn có nhỏ, nhưng tuyệt đại đa số đều là bìnhổn phồn vinh. Người chết là khó tránh khỏi, dù sao đây là thế giới tu luyện,đánh giết có thể nói là sự tình rất bình thường.

Nhưng thành trì giống như thành Ngải Y nàng thậtđúng là chưa từng nghe nói qua, bất quá thành trì như vậy cũng đã khơi dậy lònghiếu kỳ của Mộ Chỉ Ly, nàng có một loại dự cảm, tới nơi này nhất định có thể đạtđược thu hoạch!

Thiên Nhi thấy Mộ Chỉ Ly cả buổi không nói gì,không khỏi lên tiếng hỏi: "Ngươi cảm thấy hứng thúsao?"

Mộ Chỉ Ly khóe miệng cong lên dáng vẻ tươi cười:"Có hứng thú! Như vậy chúng ta đi hướng thành Ngải Y!"

Vài ngày sau, Mộ Chỉ Ly xuất hiện ở thành BạchNhật, nhưng bây giờ nàng đang gặp một ít khó khăn, bởi vì nàng không biết đườngtới thành Ngải Y, cũng may nơi này có người, có thể vừa đi vừa hỏi, nhưng mộtkhi đi đến nơi vắng vẻ thì không biết phải làm sao.

Mộ Chỉ Ly đi vào tửu lầu, gọi một vài món ăn rồisuy nghĩ cách giải quyết vấn đề. Nâng quai hàm, Mộ Chỉ Ly nhíu mày, cuối cùngnên làm thế nào cho phải?

Lúc này đúng giữa trưa, giờ cao điểm ăn cơm, hiểnnhiên sinh ý của tửu lầu này phi thường tốt, trong thời gian thật ngắn, bêntrong đã chật kín người, các bàn đều đầy người.

Lâm Việt Thư, Lâm Kỳ cùng Đới Tuấn ba người lúc nàycũng từ từ đi vào.

"Lão bản, còn bàn trống không?" Lâm Việt Thư nhìntửu lầu đã kín người mở miệng hỏi

Lão bản nhìn ba người bọn họ áy náy nói: "Công tử,chúng ta hết bàn trống rồi, chỉ có thể ngồi cùng bàn, bàn kia chỉ có một vị cônương, các ngươi có thể hỏi nàng có nguyện ý haykhông."

Nghe lão bản nói, ba người cũng không lộ ra thầnsắc không hài lòng, dù sao bọn họ cũng hiểu được tình huống hiện tại, nhìn theohướng lão bản chỉ, ba người hướng nơi đó đi tới.

Đang dùng cơm, Mộ Chỉ Ly cũng sớm đã chú ý tới tìnhhuống bên này, dù sao tu vi hiện tại của nàng đã không tệ, ngũ quan cảm giác đềuso trước kia mạnh hơn rất nhiều, huống chi bọn hắn cũng không có tận lực hạgiọng, nàng tự nhiên là nghe được tinh tường.

Trong tửu lầu, ánh mắt đại đa số nam nhân lúc nàyđều đồng nhất hướng về một điểm, chính là nữ tử áo trắng đang ngồi một mình. Tạiđại đa số người xem ra, ngắm nhìn nàng xem ra còn thích thú hơn ăn cơm, cho nêntất cả mọi người là có dụng ý khác.

Biểu hiện là đang dùng cơm, nhưng kỳ thật đều vụngtrộm đánh giá Mộ Chỉ Ly.

Mộ Chỉ Ly theo thói quen như trước một mình dùngcơm, theo thời gian trôi qua, nàng cũng càng ngày càng xinh đẹp. Mộ Thiên Tĩnhlà mỹ nam tử, nhưng nhìn tướng mạo hiện tại của mình, nàng tin tưởng mẫu thâncủa mình cũng tuyệt đối là nữ tử phong hoa tuyệt đại. Nàng là kế thừa gen xinhđẹp của hai người nên mới được như vậy.

Nghĩ vậy, nàng không khỏi bắt đầu tưởng tượng mẹruột của mình đến tột cùng là bộ dáng gì? Thời gian dần trôi qua tay cầm trởthành nắm đấm, nàng muốn trở nên cường đại, chỉ có như vậy mới có thể nhanhchóng đi tìm mẹ.

Mọi người nhìn thấy Lâm Việt Thư ba người hướngphía Mộ Chỉ Ly đi đến, trong mắt họ đều xuất hiện ít nhiều nghi hoặc. Bọn hắnđều muốn đến ngồi bên cạnh mỹ nữ này, nhưng cái khí chất “người lạ chớ gần” củanàng làm bọn hắn không dám tới gần.

Dù sao bọn họ đều là người thông minh, mỹ nữ nàymột thân khí chất bất phàm, hiển nhiên không phải người bình thường, rất có thểlà người bọn hắn không thể trêu vào, cho nên bọn hắn mới không có tiến lên. NếuMộ Chỉ Ly không có cái khí chất Phiêu Miểu kia, chỉ là đơn thuần xinh đẹp, sợ làchung quanh nàng đã có không biết bao nhiêu nam nhân vâyquanh.

Lâm Việt Thư ba người hiển nhiên cũng phát hiện bầukhông khí bất thường. Vì cái gì tất cả mọi người đều nhìn bọn hắn? Hơn nữa ánhmắt còn quái dị như vậy?

Nhưng mà, lúc bọn hắn nhìn thấy Mộ Chỉ Ly thì đãbiết nguyên nhân. Nguyên lai không phải do bọn hắn, mà là do nữ tử trước mặt.Bọn hắn cũng là nhịn không được kinh diễm một phen, nữ tử xinh đẹp như vậy thậtđúng là lần đầu tiên gặp được.

Lâm Kỳ thời điểm nhìn thấy Mộ Chỉ Ly, đáy mắt cànglà kinh ao ước chi sắc. Nữ tử xinh đẹp như vậy, nàng đúng thật hâmmộ.

"Vị cô nương này, không biết chúng ta có thể ngồicùng bàn không? Chung quanh nơi này đã không còn bàn trống." Lâm Việt Thư nhonhã lễ độ nói, trong lời nói không có bất kỳ ý tứ tầm thường thèm muốn sắc đẹpMộ Chỉ Ly, có chăng chỉ là thưởng thức.

Mộ Chỉ Ly hiển nhiên cũng chú ý tới điểm này, LâmViệt Thư ước chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, khí vũ hiên ngang, tuy nhiênso ra vẻ anh tuấn vẫn kém Mộ Hàn Mặc, lại coi như là không sairồi.

Hắn so với Mộ Hàn Mặc là muốn thành thục lão luyệnkhông ít, hơn nữa nhìn chung, tính tình người này có lẽ cũng không tệlắm.

"Có thể." Mộ Chỉ Ly gật đầu nói, đi ra ngoài há lạigây nhiều chú ý như vậy? Cùng bàn mà thôi, nàng cũng không ngại, dù sao nàngcũng ăn gần xong rồi.

Nghe Mộ Chỉ Ly nói, ba người Lâm Việt Thư trên mặtlộ vẻ vui mừng. Mấy người bọn họ tiện đường đi qua nơi này, không muốn vì sinh ýmà nóng nảy, nhưng do quá đói nên bọn hắn cũng không muốn tìm tửu lầu khác, chonên mới có một màn hiện tại. Sau khi ngồi xuống, ba người đối với Mộ Chỉ Ly ấntượng hiển nhiên cũng không xấu, vốn là bọn hắn nhìn tướng mạo Mộ Chỉ Ly chorằng đối phương là một người rất khó nói chuyện, cho nên bọn hắn cũng cũng địnhđi tìm tửu lầu khác rồi, không nghĩ tới nàng lại trực tiếp đáp ứng, điểm ấy đểcho bọn hắn có chút ngoài ý muốn.

Lâm Kỳ là một nữ tử tính cách rất hoạt bát, nhìnthấy Mộ Chỉ Ly xinh đẹp như vậy trong nội tâm cũng nổi lên thêm vài phần hiếukỳ, ngồi ở bên cạnh Mộ Chỉ Ly nàng không khỏi mở miệng nói: "Tỷ tỷ, ngươi khôngphải người thành Bạch Nhật? Ta cho tới bây giờ đều chưa từng gặp qua ngươi ởđây!"

Nghe Lâm Kỳ nói, Lâm Việt Thư chuẩn bị ngăn cảnnàng, dù sao bọn hắn cùng Mộ Chỉ Ly cũng không quen, đối phương nguyện ý cùngbọn họ ngồi cùng bàn đã là rất tốt rồi, hiện tại còn quấy rầy người ta ăn cơm,đây chẳng phải là?

Không ngờ Mộ Chỉ Ly lại cười cười, nói: "Ta xácthực không phải người Bạch Nhật thành, nghe lời ngươi nói ngươi đối với thànhBạch Nhật rất quen thuộc?"

Mộ Chỉ Ly nghĩ nên kết giao thêm bằng hữu bênngoài, hơn nữa mấy người này thoạt nhìn cũng không tệ lắm, ít nhất không phảingười xấu.

Nghe vậy, Lâm Kỳ lộ ra vẻ rất tự hào: "Đó là đươngnhiên, thành Bạch Nhật này ta phi thường quen thuộc, chúng ta người vận chuyểnhàng hóa, không riêng gì thành Bạch Nhật, thành trì xung quanh chúng ta đều rấtquen thuộc."

Lâm Kỳ ước chừng mười bốn mười lăm tuổi, so với MộChỉ Ly muốn nhỏ hơn mấy tuổi, tướng mạo có chút đáng yêu, là hình tượng biểumuội điển hình, trong lời nói không có bất kỳ tâm cơ, rất là ngây thơ, vài câungắn ngủi trong lúc nói chuyện với nhau Mộ Chỉ Ly đã nhìn ra điểmnày.

"Thì ra là thế, không biết thành Ngải Y ngươi cóquen thuộc hay không?" Mộ Chỉ Ly mở miệng hỏi, hiện tại khó khăn lớn nhất lànàng không biết đường.

Nghe lời Mộ Chỉ Ly nói, sắc mặt Lâm Việt Thư cùngĐới Tuấn đồng dạng biến thành âm tình bất định, ánh mắt nhìn Mộ Chỉ Ly thêm vàiphần biến hóa, Lâm Việt Thư cau mày mở miệng hỏi: "Vị cô nương này, không biếtngươi vì sao phải hỏi thăm thành Ngải Y?"

Thần thái của bọn hắn biến hóa, Mộ Chỉ Ly tự nhiêncũng chú ý tới. Trước tiên chính là ý thức được nguyên nhân bọn hắn xảy ra biếnhóa, vì vậy giải thích nói: "Ta muốn đi thành Ngải Y mua một ítđồ."

Nghe nói như thế, sắc mặt đám người Lâm Việt Thưlúc này mới hòa hoãn vài phần, nói: "Cô nương, thành Ngải Y không an toàn, đithì có thể nhưng ngàn vạn phải cẩn thận ah!" Thành Ngải Y thường xuyên xuất hiệnrất nhiều đồ vật ở bên ngoài mua không được, cũng chính bởi vì điểm này đã làmkinh tế thành Ngải Y ngày càng phát triển, rất nhiều người đều đi thành Ngải Y mua sắm một ít đồ gì đó, đối với cái này bọn hắn đương nhiên hiểurõ.

Mộ Chỉ Ly quan sát thái độ của bọn hắn liền biếtbọn hắn hiển nhiên hiểu rõ ngải theo thành: "Cảm ơn đã nhắc nhở, ta sẽ cẩn thận,đáng tiếc ta hiện tại không biết nên đi thành Ngải Ynhư thế nào? Ta không biếtđường."

"Ha ha, ta cùng đại ca bọn hắn gần đây vừa vặn đithành trì kế bên thành Ngải Y, tỷ tỷ có thể theo chúng ta cùng đi." Lâm Kỳ caohứng nói, nàng rất ưa thích vị tỷ tỷ này.

Lâm Việt Thư muốn ngăn cản Lâm kỳ nhưng đã khôngcòn kịp nữa rồi, bọn hắn bất quá mới vừa quen Mộ Chỉ Ly, thậm chí cả tên của đốiphương cũng không biết, một chút cũng không biết, cứ như vậy đáp ứng mang nàngcùng đi, điều này thật sự là có chút không thích hợp.

"Thật không? Nếu như có thể thì thật sự tốt quá!"Mộ Chỉ Ly tự nhiên là biết rõ Lâm Việt Thư không muốn, nàng vốn không phải ngườida mặt dày, nhưng hiện tại ngoại trừ biện pháp này cũng không còn biện pháp nàokhác, cho nên cũng chỉ có thể da dầy một lần.

Lâm Việt Thư trên mặt lộ ra vài phần xấu hổ: "Cáinày thật là thật sự..."

"Ta gọi Mộ Chỉ Ly, nếu như các ngươi có thể tiệnđường dẫn ta đi qua ta vô cùng cảm kích, ta có thể trả thù lao cho cácngươi."

"Mộ cô nương, tại hạ Lâm Việt Thư, đây là muội muộita Lâm Kỳ, đây là huynh đệ của ta Đới Tuấn." Lâm Việt Thư giớithiệu.

"Mộ cô nương, chúng ta lần này là muốn đi vậnchuyển hàng hóa, trên đường không thể để xảy ra bất cứ sai lầm nào, ngươi đitheo chúng ta có chút không thích hợp ?" Đới Tuấn lạnh mặtnói

Mộ Chỉ Ly lúc này mới chú ý tới người nãy giờ chưatừng mở miệng nói chuyện – Đới Tuấn, chỉ thấy Đới Tuấn sắc mặt phi thường bănglãnh. Vốn là còn nói Mộ Chỉ Ly là sinh ra “người lạ chớ gần”, nhưng Mộ Chỉ Lylại cảm thấy người chính thức sinh ra người lạ chớ gần là hắn mớiđúng.

Không khí trở nên có chút xấu hổ, Lâm Việt Thư cũnglà có chút không ý tứ: "Mộ cô nương, huynh đệ của ta nóichuyện..."

Mộ Chỉ Ly khoát khoát tay: "Không có vấn đề gì,chuyện này quên đi." Nói xong, Mộ Chỉ Ly liền tiếp tục ăn, bọn hắn không đượcnàng sẽ tìm những người khác, cũng không phải chỉ có biện phápnày.

Lâm Kỳ rất không cao hứng, bỉu môi reo lên: "Có cáigì bất tiện, tỷ tỷ cũng không phải người xấu, ca ca các ngươi thật nhỏmọn!"

Đúng là tiểu cô nương tánh tình trẻ con, nhưng MộChỉ Ly lại cảm thấy Lâm Kỳ rất đáng yêu.

"Lâm Kỳ, muội không phải đói bụng sao? Nhanh ăncơm đi!"

...

Lúc này, một người ở bàn khác lấy ra một khối yêutinh. Trong cơ thể yêu thú sẽ ngưng kết thành yêu tinh, rất nhiều yêu tinh đềulà dược liệu luyện đan. Có lẽ đối với người bình thường mà nói nó không có tácdụng gì, nhưng đối với dược sư mà nói nó có tác dụng vô cùng tolớn.

Chính vì có những nhu cầu này, giá trị yêu tinhhiển nhiên không thấp, càng là yêu tinh phẩm giai cao giá trị lại cànglớn.

Đó là một quả yêu tinh cấp hai hỏa thuộc tính, yêutinh màu đỏ thoạt nhìn rất là xinh đẹp.

"Ta lần này đi ra ngoài thu hoạch lớn nhất chính làkhỏa yêu tinh này. Đợi ta đem khỏa yêu tinh này bán đi có thể thu về không ítlợi nhuận rồi, ha ha." Nam tử bàn kia đắc ý nói

"Vận khí của ngươi thật là tốt, ta thực hâm mộngươi!"

Yêu thú cấp hai tương đương với Tiên Thiên cảnhgiới, mà ở chỗ này có mấy người là cao thủ Tiên Thiên cảnh giới? Cho nên đối vớibọn hắn mà nói khỏa yêu tinh này là phi thường khó cóđược.

Lâm Kỳ hiển nhiên cũng chú ý tới động tĩnh bàn bênkia, một đôi thủy linh vẫn không nhúc nhích thích thú nhìn khỏa yêu tinh kia,cuối cùng thì thầm nói: "Thật xinh đẹp ah! Nếu ta cũng có thì tốtquá!"

Mộ Chỉ Ly nhìn Lâm Kỳ phát hiện trong mắt của nànglộ vẻ hâm mộ, hiển nhiên muốn đến không được. Nhìn Lâm Kỳ như vậy, Mộ Chỉ Lychỉ cảm thấy như thấy được muội muội.

"Lâm Kỳ vì cái gì muốn khỏa yêu tinhkia?"

"Rất đẹp ah! Màu đỏ tựa như bảo thạch, những vậtkhác đều không xinh đẹp như vậy!"

Nghe vậy, Lâm Việt Thư hai người cũng là vẻ mặt bấtđắc dĩ, người bình thường có yêu tinh đều là lập tức bán đi đổi kim tệ với muađồ, nàng thì lại muốn dùng làm trang sức.

Mộ Chỉ Ly lại cảm thấy câu trả lời của Lâm Kỳ rấtbình thường, tiểu nữ sinh đều ưa thích đồ vật xinh đẹp, óng ánh sáng long lanh.Yêu tinh kia nhìn đích xác rất không tồi, nếu như nàng không phải trước kia đãsống hơn hai mươi tuổi, hiện tại cũng sẽ thích a.

"Ngươi thật sự rất muốnsao?"

"Vâng!" Lâm Kỳ gật đầu, ánh mắt vẫn nhìn khỏa yêutinh kia không rời.

Thấy thế, Mộ Chỉ Ly lấy ra một khối yêu tinh màu đỏrực đưa cho Lâm Kỳ: "Tặng cho ngươi, xem như là lễ gặpmặt."

Một khối yêu tinh đối với nàng mà nói không coi làcái gì. Ở yêu thú đảo lâu như vậy, giết yêu thú nhiều vô số kể, cho nên tích trữyêu tinh cũng tuyệt đối không ít, bất quá đại đa số đều là phẩm cấp thấp, hiếmcó phẩm giai cao.

Lâm Kỳ nhìn yêu tinh trước mặt vẻ mặt hết sức kinhngạc, bất quá kinh ngạc rất nhanh chuyển thành kinh hỉ, tiếp nhận yêu tinh trongtay Mộ Chỉ Ly trong tay vẻ mặt hưng phấn nói: "Thật sự cho tasao?"

Mộ Chỉ Ly gật đầu: "Đúng vậy, tặng chongươi."

"Đa tạ tỷ tỷ!"

Lúc này, Lâm Việt Thư vội vàng nói: " Đồ vật quýtrọng như vậy sao có thể thu! Lâm Kỳ muội thật sự là quá không hiểu chuyện rồi,nhanh lên trả lại cho Mộ cô nương!"

Lâm Kỳ không hiểu chuyện, hắn làm ca ca cũng khôngthể cùng nàng đồng dạng. Hắn rất rõ giá trị của yêu tinh này, bọn hắn vận chuyểnbao nhiêu lần hàng hóa mới có thể kiếm được một khối a!

Nghe vậy, Lâm Kỳ trên mặt lộ vẻ ủy khuất, tuy yêuthích không buông tay, nhưng vẫn là đem yêu tinh đưa tới trước mặt Mộ Chỉ Ly:"Tỷ tỷ..."

Mộ Chỉ Ly nhìn Lâm Việt Thư nói: "Đây là ta cho LâmKỳ, chỉ là một lễ vật nhỏ mà thôi, cái gì mà quý trọng với không quý trọng, chỉcần Lâm Kỳ thích là được rồi."

Nói xong, Mộ Chỉ Ly vỗ vỗ đầu Lâm Kỳ sau đó đứngdậy: "Các ngươi từ từ ăn, ta đi trước." Nàng còn những chuyện khác cầnphải làm.

Ngay tại lúc Mộ Chỉ Ly chuẩn bị rời đi, Lâm ViệtThư gọi nàng ở lại….

/655

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status