Y Thủ Che Thiên

Chương 87: ĐỐI CHIẾN SƠN TẶC

/655


Sơn tặc đầu lĩnh đối với cách làm của Lâm Việt Thưcũng không có ngoài ý muốn. Từ khi mới bắt đầu hắn đã không tính tha cho bọn họ,mà Lâm Việt Thư giao tiền cho hắn có thể nói là thu hoạch ngoài ýmuốn.

Phất tay, đám sơn tặc liền rõ ràng ý của hắn, giơvũ khí lên hò hét lao về phía Lâm Việt Thư và đoàn xe. Gã sơn tặc đầu lĩnhkhoanh hai tay quanh trước ngực cười nhìn xem một màn này.

Trong mắt hắn, bọn hắn hơn trăm người đối phó haimươi mấy người kết quả vừa nhìn đã rõ. Tuy trong nhóm người này mấy người đầulĩnh thoạt nhìn thực lực không tệ, nhưng cũng không mạnh hơn bọn hắn baonhiêu.

Đối với cái loại quần chiến này, lực lượng cá nhânkhông có bao nhiêu tác dụng, trừ phi trong bọn họ có người là tiên thiên caothủ, nhưng mà... Điều này có thể sao?

Thiên Huyền Đại Lục tiên thiên cao thủ thân phậntôn quý không cần nói nhiều. Nếu là tiên thiên cao thủ sao có thể lại hạ mìnhvận chuyển hàng hóa? Tùy ý tới một đại gia tộc nào đó đều có thể làm trưởng lãodanh dự. So sánh thiệt hơn, chỉ cần không phải kẻ đần đều chọn làm khách khanhtrưởng lão.

Trưởng lão danh dự tuy không phải người trong giatộc, nhưng đãi ngộ cùng các trưởng lão khác giống như đúc, không có bất kỳ khácbiệt. Cuộc sống như vậy thật là thích ý.

Lâm Việt Thư sắc mặt dị thường khó coi, nhưng khôngchút nào bối rối, tâm niệm vừa động, Thiên Lực trong cơ thể liền nhanh chóng vậnchuyển.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, trong nháy mắtsong phương đã ra tay. Mộ Chỉ Ly quan sát Lâm Việt Thư, nàng có thể đoán đượcLâm Việt Thư là Hậu Thiên cao cấp cao thủ, thân thủ không tầmthường.

Tại hậu thiên cảnh giới cũng đã là cường giả nhấtlưu rồi, cách hắn đối địch cho thấy kinh nghiệm chiến đấu của hắn thập phầnphong phú, nhất cử nhất động đều là kinh nghiệm côđọng.

Những sơn tặc này có rất nhiều người bình thường,cũng có rất nhiều Hậu Thiên cao thủ, thực lực cao thấp không đều. Tuy nói nhânsố gây nên áp lực, nhưng mọi người tạm thời còn có thể ứng phó, chỉ là càng kéodài thời gian bọn họ ngày càng bất lợi.

Mà sơn tặc đầu lĩnh kia hiển nhiên cũng chú ý tớiđiểm này. Lâm Việt Thư một mình ngăn cản rất nhiều sơn tặc, giúp những ngườikhác giảm đi rất nhiều áp lực. Lâm Việt Thư thực lực cường hãn, những sơn tặccông kích hắn phần lớn đều là bị hắn giết hoặc mất đi sức chiếnđấu.

Tiếp tục như vậy, nhân số chênh lệch sẽ được kéora, ưu thế của bọn hắn cũng không tồn tại nữa.

Trong nháy mắt, sơn tặc đầu lĩnh liền ra quyếtđịnh, bay thẳng đến công kích Lâm Việt Thư, âm thanh binh khí va chạm khôngngừng truyền tới. Những sơn tặc bị Lâm Việt Thư ngăn lại nhìn thấy một màn nàyđều hướng những người khác công kích. Dù sao công kích những người khác bọn hắncòn có mấy phần tin tưởng, chống lại Lâm Việt Thư bọn hắn không có hi vọngrồi.

Ai cũng không hi vọng chính mình gặm xương cứng,cùng lúc đó, những người khác áp lực đại tăng.

Thực lực sơn tặc đầu lĩnh so với Lâm Việt Thư cònmạnh hơn vài phần, Lâm Việt Thư chỉ đủ sức ngăn cản, nhưng nhìn bộ dáng kia hiểnnhiên cũng cầm cự không được bao lâu.

Những người khác nhìn thấy Lâm Việt Thư bị áp chế,nguyên một đám sắc mặt đều thập phần khó coi. Hy vọng của bọn hắn đều đặt hếtlên người Lâm Việt Thư, hiện tại xem ra bọn họ hết hi vọngrồi.

Đối với việc này bọn hắn cũng không xa lạ gì, mộtkhi bọn hắn thua, kết quả chỉ có một chữ chết.

Giết người diệt khẩu là quy củ của sơn tặc, cho nênmọi người đều liều mạng chém giết, mỗi người đều ôm tâm trạng giết một người hồivốn, giết hai người là buôn bán lời.

Mộ Chỉ Ly quan sát hết thảy, Hậu Thiên cao thủ giaothủ cũng không có gì quá sức tưởng tượng, so với tiên thiên cao thủ giao thủchiêu thức rực rỡ tươi đẹp cùng với lực phá hoại có khác biệt rất lớn. Hậu Thiêncùng Tiên Thiên chênh lệch rất lớn ở chỗ là lực khốngchế.

Hậu Thiên cao thủ chỉ là dựa vào tu luyện Thiên Lựcđể tăng cường thân thể của mình, tuy nói biết một chút vũ kỹ, nhưng những vũ kỹnày phần lớn đều là tạo thành mặt trên cường độ thân thể. Nhưng khi tiến vàoTiên Thiên cảnh giới trở về sau có thể mượn lực lượng của thiên nhiên, khiếnPhong Vân biến hóa, thực lực càng cao, lực ảnh hưởng cànglớn.

Mộ Chỉ Ly, Lâm Kỳ, Hỏa Nhi ba người nguyên ở trênxe ngựa, nhưng hiện tại cũng đã đứng trên mặt đất. Trong tình huống này, nếu cònngu ngốc trốn trong xe ngựa vậy cũng chỉ có thể thúc thủ chịutrói.

Hỏa Nhi tay cầm trương tiên, mỗi khi tới gần mộtsơn tặc, nàng dùng trường tiên của chính mình đánh bọn chúng dạt ra, cho nêntrong khoảng thời gian ngắn bọn họ có thể bình yên vôsự.

Những sơn tặc kia không phải muốn giết mà là muốnbắt sống các nàng, cho nên trường tiên của Hỏa Nhi mới mang đến cho bọn hắn mộtchút phiền toái.

Bất quá bằng vào nhãn lực của Mộ Chỉ Ly, liếc cũngcó thể thấy được tiếp tục như vậy kiên trì cũng không được bao lâu, một khi sơntặc đầu lĩnh chế ngự được Lâm Việt Thư, hậu quả cho Hỏa Nhi chính là từng phútđồng hồ.

Hỏa Nhi tâm tình bây giờ phi thường không tốt, nhìnxem đại ca đang gặp nguy hiểm, chính mình lại không cách nào giúp hắn, tronglòng có thể không vội sao? Khóe mắt thoáng nhìn chứng kiến Mộ Chỉ Ly thản nhiênkhông chút khẩn trương, trong lòng liền nảy sinh tứcgiận.

"Hiện tại tình huống khẩn cấp như vậy, còn muốn tađến bảo hộ ngươi, nếu không phải vì ngươi, ta hiện tại cũng có thể đi trợ giúpđại ca rồi!" Hỏa Nhi hằm hằm nhìn Mộ Chỉ Ly.

Kỳ thật, dù có Mộ Chỉ Ly hay không, Hỏa Nhi cũngphải bảo vệ Lâm Kỳ mà không cách nào đi hỗ trợ, chỉ là cảm thấy đang lúc nguyhiểm như vậy mà còn phải bảo vệ một người vướng víu như Mộ Chỉ Ly nên nàng cảmthấy dị thường khó chịu.

Hỏa Nhi vung roi tay cũng dần dần bắt đầu run rẩy,không chỉ vì mỏi mệt, mà còn vì khẩn trương. Đám nam nhân một khi bị chế ngự chỉcó một vận mệnh là bị giết, mà nàng một khi thất thủ sẽ bị bắt mang về sơn trại,kết quả của nó không cần nói cũng biết.

Vừa nghĩ tới đó, nàng cảm giác sợ nổi da gà. Nếunói như vậy, nàng tình nguyện chết cho thống khoái.

Lâm Kỳ mắt chăm chú nhìn chằm chằm về phía Lâm ViệtThư, lo lắng Lâm Việt Thư sẽ bị thương. Nhưng mà càng không muốn chuyện đó xảyra nó lại càng xảy ra, ngăn cản cả buổi Lâm Việt Thư rốt cục cũng không địch lạibị sơn tặc đầu lĩnh đâm bị thương cánh tay.

Máu tươi rất nhanh nhuộm đỏ cả vạt áo của hắn,nhưng mà, động tác của hắn như trước không có dừng lại, tiếp tục chiến đấu chỉlà kết quả không cách nào cải biến...

Lâm Kỳ nhìn Lâm Việt Thư bị thương không khỏi khóclên, đồng thời cầm kiếm hướng phía sơn tặc đánh tới. Mộ Chỉ Ly lúc này cũng chúý tới người của đoàn xe ít nhiều đều đã bị thương, không bị thương cũng chỉ cónữ nhân mấy người bọn họ, nam nhân tất cả đều bịthương.

Mà trên mặt đất cũng có thi thể sơn tặc. Nhìn thấythi thể trên mặt đất, Mộ Chỉ Ly không chút cảm giác, nàng từ lâu đã luyện thànhthói quen này.

Thiên Nhi mở miệng nói: "Không ra tay giúp đỡsao?"

"Ngươi không phải nói trên thế giới này lòng tốtchính là thứ xa xỉ nhất hay sao?" Mộ Chỉ Ly hỏi ngược lại, những ngày này nàngmột mực đang suy tư theo lời Thiên Nhi nói.

Nàng biết rõ Thiên Nhi nói lời này cũng không sai.Người sống trên thế giới này cần tuân theo đạo pháp tắc, nói thì dễ làm mớikhó. Hiện tại Mộ Chỉ Ly đang thử làm theo lời Thiên Nhinói.

Thiên Nhi nhìn tay Mộ Chỉ Ly nắm chặt thì đã biết ýnghĩ của nàng, cười cười nói: "Hoàn toàn chính xác, ta nói trên đời này nhấtkhông cần nhất đúng là lòng tốt, bởi vì nhất thời mềm lòng sẽ đẩy ngươi lâm vàovạn kiếp bất phục.

Nhưng đôi khi cũng có một chút ngoại lệ. Như làthực lực của ngươi có thể triệt để giải quyết hết thảy, như vậy ngẫu nhiên banphát lòng tốt cũng không ảnh hưởng gì lớn."

Nghe vậy, Mộ Chỉ ly liền nở nụ cười, hiển nhiênnàng biết rõ Thiên Nhi nói lời này là có ý gì đấy.

Người có máu lạnh thường thường có thể đem lại lợiích lớn nhất cho bản thân, mà nàng lại đến từ thế kỷ hai mươi mốt nên đối vớiviệc máu lạnh như vậy hiển nhiên có chút không làm được. Tuy trước kia thườngphải đối mặt với việc bị khi dễ, trào phúng làm tính cách của nàng trở nên cóchút cao ngạo, nhưng lúc nhìn thấy Lâm Kỳ bộ dáng thút thít nỉ non, trong lòngliền xúc động xuất hiện một tia mềm mại.

Có đôi khi, giúp người khác cũng không phải việc gìlớn, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là đối phương đối với mình tốt. Nếu mọingười trong đoàn xe đều có thái độ như Hỏa Nhi, nàng Mộ Chỉ Ly nhất định sẽ vỗvỗ bờ mông rời đi. Nhưng Lâm Việt Thư cùng Lâm Kỳ đối với nàng rấttốt.

Nghĩ vậy, Mộ Chỉ Ly khóe miệng nhẹ nhàng lộ ra sựvui vẻ.

Hỏa Nhi vừa quay đầu lại nhìn thấy Mộ Chỉ Ly dángtươi cười, lập tức giận điên lên, không khỏi mắng: "Ngươi đúng là không timkhông phổi, loại tình huống này ngươi còn có thể cườiđược?

Ngươi cho rằng chuyện này đối với ngươi không cóvấn đề gì? Ta cho ngươi biết, một khi chúng ta thất bại, kết quả chỉ có một chữchết!

Ngươi cầm kiếm làm gì? Không phải bày ra một bộdáng rất giỏi hay sao? Sao không để cho chúng ta chiêm ngưỡng tư thái đệ tử đạigia tộc? Hay ngươi chỉ là một kẻ bất lực vô dụng"

Nghe Hỏa Nhi nói, Mộ Chỉ Ly mặt lạnh nhìn nàng mộtcái, nói: "Tự cho là đúng, cảm giác rất tốt sao?" Hướng phía Hỏa Nhi đến gần mộtbước, tại bên tai của nàng nói: "Nói ta là kẻ bất lực? Ngươi, còn không có tưcách!"

Âm thanh rơi, Mộ Chỉ Ly một kiếm đã đâm trúng mộtsơn tặc đang đánh tới.

Một chiêu trí mạng.

Sơn tặc kia tựa hồ có chút không tin nhìn Mộ ChỉLy, trong mắt lóe ra nghi hoặc, không cam lòng đủ loại cảm xúc, nhưng tất cả đềuđã đã muộn, hắn đã triệt để rời khỏi thế giới này.

Hỏa Nhi nhìn thấy một màn này khẽ giật mình, nhấtlà nhìn Mộ Chỉ Ly mặt lạnh ánh mắt không có bất cứ ba động nào. Nàng đột nhiênphát giác mình đã phán đoán sai rồi, tư thái này người bình thường có thể cóđược hay sao?

Tuy Mộ Chỉ Ly không biểu hiện ra chỗ đặc thù, nhưngnàng không tự giác tản mác ra khí chất làm Hỏa Nhi sinh ra một loại cảm giáchoảng hốt, tựa hồ trước mặt nàng không thể chiếnthắng.

Nguyên bản vốn là nghe lời Mộ Chỉ Ly nói trong lòngtràn ngập tức giận chuẩn bị phản bác nhưng nàng lúc này lại là nói không ra lời, nói đúng ra là không có dũng khí để nói!

"Ta, ta tại sao không có tưcách?"

"Bảo vệ tốt Lâm Kỳ." Nói xong, Mộ Chỉ Ly nhìn cũngkhông nhìn, hướng phía Lâm Việt Thư đi đến...

Nàng biết mục đích những sơn tặc này chính là bắtsống nữ nhân, cho nên Hỏa Nhi bọn họ tạm thời không có nguy hiểm, gặp nguy hiểmchính là những nam nhân này.

Hiện tại tình huống của Lâm Việt Thư có thể nói làcực kỳ nguy hiểm, cánh tay bị thương làm động tác không còn linh hoạt như trước,ngắn ngủn mấy tức thời gian trên người hắn đã xuất hiện khá nhiều vết thương lớnnhỏ.

Nếu không có kinh nghiệm chiến đấu nhiều năm, hắnđã sớm chết rồi.

Đột nhiên sơn tặc đầu lĩnh sử xuất kỳ chiêu, góc độxảo trá đâm về phía trái tim Lâm Việt Thư làm cho hắn phản ứng khôngkịp...

/655

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status