Mái tóc mềm mại dàitới tận eo, không búi tóc, chỉ dùng một sợi dây màu xanh tùy ý buộc lại, nhưnglại càng lộ vẻ phiêu dật, màu đen của tóc, màu xanh của sợi dây, màu trắng củaáo tất cả lộ ra vẻ thanh nhã, không giống như các cô gái son phấn tầm thườngkia, làm cho người ta càng thêm yêu thích.
Trên eo nhỏ buộc mộtcái gấm đai lưng màu trắng, nổi bật lên dáng người tuyệt đẹp của nàng, mi láliễu dài nhỏ, một đôi mắt phượng câu hồn, sóng mắt lưu chuyển long lanh như ngọclưu ly , tinh khiết mà đẹp đẽ, bởi vì đang tác chiến nên hai má của nàng lộ vẻphiếm hồng, lại càng tăng thêm mấy phần xinh đẹp.
Tóm lại, đây là mộtcô gái vô cùng có mị lực.
Lăng Lạc Trần cũngkhông dừng sự chú ý ở chỗ này, bởi vì dáng vẻ của cô gái này hắn nhớ được, hắntừng thấy qua một cô gái như vậy, ở trong một gia tộc, lúc đó nàng đang luyệntập vũ kỹ, mà hai người chỉ nói có hai câu, thậm chí hắn còn không biết tên củanàng.
Chẳng qua là để lạitên mình, sau khi trở về, nhìn thấy cô gái mặc áo trắng sẽ đột nhiên nhớ tớinàng, hắn cũng không biết đến tột cùng là do nguyên nhân gì, vốn là hắn rất íttiếp xúc với các cô gái, mà hắn cảm thấy lần đầu tiên gặp một cô gái lại đi hỏitên họ thì thật là thất lễ, cho nên chưa từng hỏi.
Ban đầu hắn chỉ hyvọng ngày sau có thể gặp lại, nhưng mơ hồ biết rằng hy vọng rất nhỏ, vì thếtrong tâm hắn từng có chút tiếc nuối, song không nghĩ tới hôm nay lại có thể gặplần nữa.
Hơn nữa, ám văn trênmặt của nàng đã biến mất? Quả nhiên như hắn dự đoán lúc đầu, trên mặt không cóám văn, nàng hiển nhiên là một mỹ nhân.
Mộ Chỉ Ly ứng phó với ba người càngngày càng khó nhọc, ba người họ bất luận là thực lực hay là vũ kỹ đều không phảilà người bình thường có thể so được, hiển nhiên chính là thực lực của Mộ Chỉ Lycũng không thể dùng cái này để ước định, nhưng là ba người giáp công làm chonàng chỉ có thể ứng phó, cứ như vậy đối với nàng tuyệt đối là bấtlợi.
Nếu là có thể phântán ra để đánh, nàng có lòng tin, nhưng ba người bọn họ hợp tác ăn ý như thế,làm cho nàng không tìm được chỗ sơ hở, cho nên mới bị vây trong cục diện bế tắcnày.
Trong này, khuyếtđiểm của tụ thế vũ kỹ cũng lộ ra, muốn làm bọn họ bị thương nặng thì thủy chungchỉ có thể là chiêu thức có uy lực thật lớn, nhưng là chiêu thức có uy lực lớnthì đều cần thời gian, bọn hắn lúc này cả ba người từng bước ép sát, Mộ Chỉ Lycăn bản là không thể ra tay, thì làm thế nào để phát động vũ kỹ?
Phiêu miểu thân phápvừa động, Mộ Chỉ Ly tránh qua hai người công kích, song tránh qua hai gã ToànThiên cảnh thì không tránh thoát được gã Ngự Thiên cảnh kia, dù sao thực lực củabọn hắn như vậy, chênh lệch của mỗi cấp bậc kỳ thực vô cùng lớn, ở thực lựctrước mặt, ưu thế thân pháp đã bị chặn lại, huống chi bọn họ còn có thân pháp vũkỹ?
Tình huống là càngngày càng nguy cấp, Mộ Chỉ Ly đầu óc lại càng rõ ràng, nàng đang suy nghĩ phươngpháp đối phó.
Song, lúc Mộ Chỉ Lycau mày suy nghĩ biện pháp,thì một thân ảnh màu trắng đã chắn trước ngườinàng.
Lăng Lạc Trần cũngkhông biết tại sao mình phải làm như vậy, nhưng là nhận ra Mộ Chỉ Ly rồi thìtrong đầu hắn liền hiện lên cái ý nghĩ này, vốn luôn luôn rất ít để ý tới chuyệncủa người khác, hắn đối với hành động lần này của mình không có hối hận chútnào, đã không có thời gian đi suy nghĩ những chuyện này, hắn chẳng qua là khônghy vọng nàng bị thương.
Không hơn.
Nếu nói vốn là mọingười xem chuyện này chỉ như là một chuyện râu ria khôi hài, thì Lăng Lạc Trầnđột nhiên xuất hiện cũng làm cho không ít người kinh ngạc một phen, dù sao địavị của Lăng Lạc Trần không thấp, tất cả mọi người đều rõ.
Mấy cô gái đang cườiMộ Chỉ Ly bị khi dễ nhìn thấy Lăng Lạc Trần che trước người nàng thì nụ cười củahọ không cách nào duy trì được nữa, tức giận dậm chân, không biết tại sao LăngLạc Trần lại đi giúp nữ tử này!
Các nàng bình thườngthì ngay cả cơ hội nói chuyện với Lăng Lạc Trần cũng không có, chỉ có người rấtquen thuộc với Lăng Lạc Trần mới có cơ hội này, cứu người? Đây quả là chuyện màbọn họ không cách nào tưởng tượng được.
Đang tức giận, cămphẫn, ghen tỵ với Mộ Chỉ Ly, các nàng cũng là hâm mộ, nếu có thể các nàng cỡ nàohy vọng chính mình là Mộ Chỉ Ly a, nếu có thể được Lăng Lạc Trần cứu giúp, thìchính là chuyện hạnh phúc nhất trong đời bọn họ.
Các nàng cho là LăngLạc Trần chẳng qua là không nhìn được một cô gái bị ba nam nhân khi dễ, cho nênrút đao tương trợ, hai người chưa từng có gặp gỡ, dù sao thân phận của bọn họchênh lệch, huống chi bọn họ cũng không có cơ hội để biết?
Mộ Chỉ Ly nhìn LăngLạc Trần cũng khó hiểu, hắn tại sao phải giúp mình? Hắn còn nhớ rõ mình sao?Nhìn nghiêng khuôn mặt của Lăng Lạc Trần, nàng cũng không rõ suy nghĩ củahắn.
Ba người nhìn thấyLăng Lạc Trần đột nhiên xuất hiện, mọi người sắc mặt cũng có chút ít khó coi,chuyện này cũng có thể nói là nửa đường nhảy ra một Trình Giảo Kim, vốn là chỉcần kiên trì một thời gian ngắn, Mộ Chỉ Ly sẽ không địch lại được rồi, thì hắnlại xuất hiện.
“Chuyện này không cóliên quan đến ngươi, hy vọng ngươi không nên nhúng tay vào!” Một nam tử hoảng sợnói, đối với thân phận của Lăng Lạc Trần bọn họ vẫn còn có chút kiêng kỵ, nếubọn họ có thể làm cho hắn không nhúng tay vào mới là tốt nhất.
Nghe vậy, thân hìnhLăng Lạc Trần cũng không di chuyển, cánh môi mỏng như nước khẽ mở: “Nếu là cácngươi hiện tại rời đi, chuyện lúc trước ta sẽ không truy cứu.”
Lời nói khí pháchmười phần, không có ai nghĩ đến Lăng Lạc Trần bộ dạng lạnh nhạt, không để ý tớithế sự lại có thể nói ra những lời như vậy, ngay cả Mộ Chỉ Ly cũng có chút khôngthể tin được.
Một chút cũng khônglưu lại chút mặt mũi cho ba người kia, xem ra đối với Lăng Lạc Trần, ba bốn namtử khi dễ một cô gái vốn là chuyện rất đáng xấu hổ, có thể làm ra chuyện như vậytất nhiên cũng không phải người tốt đẹp gì.
Nếu là bình thường,hắn có thể không để ý tới, nhưng là hôm nay mình đã nhúng tay rồi, liền sẽ khôngcó đạo lý thu tay lại, hắn mới bất kể bọn họ là cái gì Tiền gia đệ tử.
Giatộc thế lực khổng lồ, nhưng Tiền gia cũng không phải chỉ có mấy người bọn hắn làđệ tử, huống chi nếu như Tiền gia dựa vào mấy người này để cường thịnh thì quảthật là có chút đáng buồn, đối với Tiền gia hắn không sợ hãi chút nào, cho dùhắn động thủ, thì đối phương có thể làm gì hắn nào?
Các cô gái xung quanhnghe thấy lời của Lăng Lạc Trần xong, lại càng hít vào một hơi lãnh khí, vẻ áimộ trong mắt càng sâu, vốn là trích tiên nam tử mà bọn họ hằng mơ ước, những lờinày của Lăng Lạc Trần lại càng thể hiện khí khái nam tử của hắn, hình ảnh ngườianh hùng mà các cô gái đang ôm ấp trong lòng, có thể nói là mỹ nữ xứng với anhhùng, đây là ảo tưởng của đại đa số các cô gái.
Mà Lăng Lạc Trần lạiđem hai điểm này tập trung vào cùng với nhau, lực hấp dẫn đối với các nàng lạidâng cao chưa từng có, để cho bọn họ si ngốc trầm mê, nếu nói đúng ra lần này cócảm giác bất đồng chỉ có mấy người bạn tốt của Lăng Lạc Trần.
Cử động lần này củahắn có thể nói là ngoài dự liệu thật lớn của bọn họ, bọn họ đều biết Lăng LạcTrần đối với sự việc chưa quen thuộc sẽ không quan tâm, huống chi là người khôngquen biết, đối với hắn bất luận là nam nữ già trẻ đều không có chút ấn tượngnào, hành động của hắn bây giờ quả là khác thường, thế nhưng lại đột nhiên đicứu một cô gái.
Vì một cô gái lần đầuquen biết lại tình nguyện đi đắc tội với Tiền gia, mặc dù lấy thân phận Lăng LạcTrần cũng không sợ hãi Tiền gia, nhưng chuyện này giống như là một vụ mua báncái được không bù nổi cái mất?
Chẳng lẽ Lăng LạcTrần lại thích cô gái này? Rất nhanh, bọn họ liền bỏ đi ý nghĩ này, bởi vì LăngLạc Trần cũng không phải dễ dàng động tâm, hắn tuyệt không phải loại người trôngmặt mà bắt hình dong, bọn họ cùng hắn quen biết, phải tốn bao nhiêu thời gianmới được Lăng Lạc Trần tiếp nhận, bọn họ trong lòng đều rất rõ ràng.
Chẳng qua là biểuhiện của hắn đối với cô gái này thật sự có chút kỳ quái, có lẽ lúc trước bọn họcó quen biết? Bọn họ khá là khẳng định chuyện này, bất luận như thế nào, nữ tửnày trong lòng Lăng Lạc Trần không giống với bình thường, bọn họ xác định nhưvậy!
“Lăng Lạc Trần, lời này của ngươi là có ý gì, không khỏi quá cuồng vọngđi!” Nam tử mặc áo xanh biếc kia nhíu mày nói, nếu không phải vì thân phận cùngthực lực của Lăng Lạc Trần thì bọn họ đã sớm động thủ, hắn không rõ, có nhiều côgái vây quanh hắn (Lăng Lạc Trần) rồi, tại sao lại còn muốn đoạt cô gáinày?
Hai người khác mặc dùkhông nói chuyện, nhưng là ý nghĩ trong lòng giống nhau, cho dù thực lực của hắnmạnh, cũng không thể đối với bọn họ như vậy! Nhất là có nhiều người chăm chúnhìn như vậy, bọn họ cảm thấy xuống đài không được.
“Nàng là bằng hữu củata, hoặc là đi, hoặc là chết.” Lăng Lạc Trần hiển nhiên không muốn cùng bọn họnói nhiều lời, liền nói thẳng.
Trong lời nói đã biểulộ thái độ của hắn, vô luận như thế nào hắn cũng muốn che chở cho Mộ Chỉ Ly chutoàn, nếu bọn họ không rời đi, cũng chỉ có một kết cục, đó chính làchết!
Không có ai hoài nghinhững lời này của Lăng Lạc Trần là thật hay giả, bởi vì hắn vốn là một người nóiđược làm được, hắn không thích nói giỡn, cũng không cùng người khác nói giỡn,điểm này cũng là điểm nổi danh của hắn.
Ba người trước mặt sắc mặt âm trầm,Lăng Lạc Trần không ngờ không lưu tình nể mặt, nói thật, trong lòng bọn họ rấtlà tức giận, để bọn họ tự nhiên rời đi như vậy, vô cùng không cam lòng, nhưng làhết lần này tới lần khác bọn họ đều không bằng thực lực của Lăng Lạc Trần, nếunhư bọn họ không buông tay, vậy thì cũng chỉ có một kết quả, chết!
Bọn họ đều yêu quýmạng mình, cứ như vậy chết đi bọn họ tự nhiên không muốn, bọn họ chết rồi, có lẽgia tộc sẽ thay họ báo thù, nhưng bọn họ cũng đã chết, báo thù thì còn có íchlợi gì nữa?
Mộ Chỉ Ly đứng ở phíasau Lăng Lạc Trần một câu cũng không nói, chẳng qua là nhìn Lăng Lạc Trần giảiquyết vấn đề này, mặc dù chưa từng thấy Lăng Lạc Trần động thủ, nhưng là từ phảnứng của đối phương, nàng có thể nhìn ra thân thủ của hắn là bất phàm.
Tu luyện lâu như vậy,thực lực của nàng cũng không kém, nhưng là nàng giống như có thể cảm nhận đượcthực lực của hắn so với mình muốn mạnh hơn nhiều, bọn họ chênh lệch rất lớn, bấtquá ít nhất so với thời điểm lần gặp đầu tiên đã khá hơn rồi không phải sao?Nghĩ tới đây Mộ Chỉ Ly cũng được trấn an không ít.
Ba người liếc lẫnnhau một cái rồi mới ra quyết định: “Xem như ngươi lợi hại, ngươi nhớ lấy!” Bangươi vươn ngón trỏ nhìn hắn, sắc mặt đầy ý cảnh cáo, lúc này mới xoay người rờiđi.
Lăng Lạc Trần đối vớicảnh cáo của bọn hắn xem như không thấy, nếu có bổn sự thì đã không cần hắnchờ.
Đợi sau khi ba ngườirời đi, Lăng Lạc Trần lúc này mới xoay người nhìn Mộ Chỉ Ly, vốn là Mộ Chỉ Lyđứng ở phía sau hắn, Lăng Lạc Trần đột nhiên quay lại như vậy, giữa hai ngườiliền không có khoảng cách.
Hai mắt nhìn nhau,gần như trong gang tấc, hai người cũng có chút ít ngây ngẩn cả người, bọn họthậm chí còn có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương, trong lúc vô tình, vẻửng đỏ xuất hiện trên khuôn mặt Mộ Chỉ Ly, nàng là lần đầu tiên ở gần một nam tửnhư vậy, cho dù thời điểm ở thế kỷ hai mươi mốt, nàng cũng chưa từng, ngay cảlúc đó toàn bộ tâm tư nàng cũng đặt ở trung y, đối với những chuyện khác cũngkhông có hứng thú.
Lăng Lạc Trần nhìndáng vẻ xinh đẹp của Mộ Chỉ Ly, trong khoảng thời gian ngắn liền quên đi hànhđộng, chỉ có thể trì độn đứng ở đó, hắn cũng là lần đầu tiên đứng gần một cô gáinhư vậy, phải biết rằng hắn với các cô gái khác vẫn luôn duy trì một khoảng cáchnhất định, trừ vài người bạn tốt ra.
Mọi người nhìn thấymột màn này, mỗi người đều u mê, đây là cái tình huống gì? Chẳng lẽ Lăng LạcTrần thật sự thích Mộ Chỉ Ly sao?
Các nữ nhân đều điêncuồng, chuyện này sao lại biến thành như vậy? Trong đó một cô gái lại thừa dịplúc người khác không chú ý đem một cục đá ném trúng mắt cá chân Mộ Chỉ Ly, ýnghĩ muốn đánh ngã nàng.
Mộ Chỉ Ly mới đầu kịpphản ứng, lúc này mới lui một bước về phía sau, song cục đá kia vừa lúc đánhtrúng mắt cá chân của nàng, mất thăng bằng liền ngã về phía sau, Lăng Lạc Trầnthấy thế tự nhiên kéo tay Mộ Chỉ Ly lại, đồng thời thân thể gần lại, Mộ Chỉ Lychính là rơi vào trong ngực Lăng Lạc Trần.
Một cỗ hương trúcnhàn nhạt truyền vào trong mũi Mộ Chỉ Ly, thanh đạm tao nhã , mùi vị rất kỳ lạ,cũng giống như phong cách của Lăng Lạc Trần.
Lăng Lạc Trần nhìn Mộ Chỉ Lytrong ngực, tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng, xúc cảm mềm mại chạy nhanhtrong lòng hắn, nhất là nhìn đôi mắt trong suốt của Mộ Chỉ Ly, đột nhiên cảmgiác tâm mình xúc động.
Hai người ôm nhau làmcho con ngươi của mọi người lại càng mở lớn hơn, lúc trước chỉ là nhích tới gầnhơn, bây giờ đã thấy ôm nhau rồi? Mọi người tự nhiên là nhìn Lăng Lạc Trần là vìcứu Mộ Chỉ Ly mới làm như vậy, nhưng bọn họ lại cho đây là Mộ Chỉ Ly tự mình ngãvề phía sau đi.
Chỉ có cô gái ném cụcđá kia mới biết được đây đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra, trong lòng thầmbực mình thật là trộm gà không được còn mất nắm gạo!
“Cô gái này sao lạihạ tiện như vậy, thế nhưng lại làm bộ như bị ngã!”
“Đúng vậy a, đổi lạilà ta cũng không làm ra được chuyện như thế này!” Chẳng qua là chính nàng tacũng chưa từng chú ý tới hâm mộ trong mắt mình, nếu đổi lại là nàng, sợ là chỉcó hơn chứ không có kém đi!
“Chỉ có Lăng đại catâm tính lương thiện, mới có thể nhiều lần cứu nàng, chẳng qua là cô gái nàythật sự là làm cho người ta chán ghét.”
“Đúng vậy a. Đúng vậya.”
Lời mọi người nói khónghe, sắc mặt Mộ Chỉ Ly cũng khó coi vài phần, từ sau khi thoát ra khỏi tay LăngLạc Trần, liền khập khiễng bước đi, nếu Lăng Lạc Trần không có ở đây, nàng đãngồi xuống tự trị liệu, nhưng là trong tình huống hiện tại nàng không muốn làmnhư vậy.
Trong ngực cảm giácmềm mại biến mất, Lăng Lạc Trần nhìn thân ảnh Mộ Chỉ Ly, trong lòng cũng có chútkhông đành lòng, đi tới ôm ngang người Mộ Chỉ Ly, đi về phía chỗ mình nghỉ ngơilúc trước.
Cách làm của Lăng LạcTrần làm cho Mộ Chỉ Ly kinh hô một trận, song bờ vai của hắn cứng như sắt đátràn đầy năng lượng, dĩ nhiên, nguyên nhân chủ yếu làm cho Mộ Chỉ Ly không tránhthoát ra là vì nàng kinh ngạc, Lăng Lạc Trần lại làm ra hành động như vậy, thậtsự là có chút khó tin.
Đừng nói là Mộ ChỉLy, ngay cả Lăng Lạc Trần chính mình cũng không hiểu tại sao, nhưng là hắn khôngmuốn nhìn thấy Mộ Chỉ Ly nhịn đau bước đi.
“Ông trời ơi, đến tột cùng bọn họ có quan hệ gì? Tại sao Lăng đại ca lại chủ động ôm nàng? Cái này không thể nào,tuyệt đối không thể nào!”
“Nữ nhân này có cáigì đặc biệt hơn người, tại sao Lăng đại ca lại đối tốt với nàng như vậy, vẻngoài quyến rũ như vậy, căn bản chính là kẻ lẳng lơ!”
. . . . ..
Đợi đến chỗ đó, LăngLạc Trần mới cẩn thận đem Mộ Chỉ Ly thả xuống, cùng lúc đó, mấy người bạn tốtcủa Lăng Lạc Trần cũng đi tới, bọn họ tự nhiên không giống với những người kia,ngược lại bọn họ đối với Mộ Chỉ Ly rất có hảo cảm.
“Chân của ngươi thếnào?” Người khác không biết, hắn cũng biết là có người cố ý hãm hại nàng, thìnàng mới bị như vậy.
Nghe được lời củaLăng Lạc Trần, Mộ Chỉ Ly lắc đầu nói: “Ta không sao.” Làm một thầy thuốc, nàngđối với thương tích của mình rất rõ ràng, chỉ cần châm mấy châm vào chân sẽkhông có vấn đề gì.”
“Làm sao lại không cóchuyện gì được? Mau nhìn xem sao.” Một vị nữ tử áo xanh đứng bên cạnh Lăng LạcTrần có vẻ quan tâm mở miệng nói, nàng có thể nhìn ra lực đạo của cục đá khôngnhỏ, đấy cũng có thể là chuyện lớn, mà cũng có thể là chuyện nhỏ, người tuluyện mặc dù tố chất thân thể so với người thường mạnh hơn không ít, nhưng nếulà làm suy giảm gân cốt thì cũng không tốt.”
Nghe vậy, Mộ Chỉ Lycũng nhìn về phía cô gái này, hằn là bằng hữu của Lăng Lạc Trần đi, gặp nàngkhông có bộ dạng ác ý, trên mặt nàng cũng là nở nụ cười, nàng đối với nữ tử nàyấn tượng không tệ.
Mộ Chỉ Ly xem xétthương thế trên chân, đem ống quần khẽ kéo lên nhìn thấy mắt cá chân đã có màuxanh tím, mọi người nhìn một màn này đều hít một hơi lãnh khí: “Hẳn là nghiêmtrọng như vậy, đem một viên Mai Khâu đan dùng thử chút đi.”
Mộ Chỉ Ly lắc đầu,nói: “Không cần, tự ta làm được.” Thiên Huyền Đại Lục đối với trị liệu ngoạithương vốn là lạc hậu, cho dù dùng Mai Khâu đan cũng cần một ít thời gian mớikhỏi, huống chi hiệu quả còn không có tốt bằng châm cứu.
Nghe được lời nói củaMộ Chỉ Ly, mấy người ở đây cũng có chút ít nghi ngờ, đây là ý gi?
Chợt, nhìn thấy MộChỉ Ly lấy ra năm cái ngân châm màu lam, ngân châm tinh xảo như vậy bọn họ làlần đầu tiên nhìn thấy, chẳng qua là nàng lấy ngân châm ra ngoài để làmgì?
Lăng Lạc Trần nhìnđộng tác của Mộ Chỉ Ly, cũng không có lên tiếng hỏi, nếu nàng lấy ra rồi, tấtnhiên là có chỗ dùng đến.
Sau một khắc, mọingười đều kinh ngạc.
Đuôi ngân châm kiahắn là xuất hiện quang mang màu lam, tuy là ban ngày nhưng cũng sáng dị thường,chỉ thấy Mộ Chỉ Ly dùng tốc độ cực nhanh đem năm cái ngân châm đâm vào mắt cáchân bị xanh tím.
Hai tay không ngừngnặn, vê, đẩy, chuyển, đủ loại thủ pháp làm cho người ta hoa cả mắt, bọn họ khôngbiết đến tột cùng Mộ Chỉ Ly đang làm cái gì vậy, nhưng là lại cũng biết tuyệtđối không phải là vớ vẩn, trong đó tất nhiên là còn có cái bí quyết nữa, hơn nữabộ dạng Mộ Chỉ Ly chuyên chú mà thật tâm, nhìn thủ pháp của nàng thành thạo, bọnhọ phảng phất thấy được phong phạm của đại sư.
Song, kinh ngạc lại ởphía sau, bởi vì thủ pháp của Mộ Chỉ Ly, vết sưng kia dùng tốc độ mắt thường cóthể thấy được đã nhanh chóng biến mất rồi! Phảng phất như chưa từng xuất hiện,liền biến mất như kỳ tích vậy!
Đây tột cùng là xảyra chuyện gì? Mấy người mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt kinh ngạc, Lăng Lạc Trần mặcdù không hiểu, cũng là có chút nghi ngờ.
Trên eo nhỏ buộc mộtcái gấm đai lưng màu trắng, nổi bật lên dáng người tuyệt đẹp của nàng, mi láliễu dài nhỏ, một đôi mắt phượng câu hồn, sóng mắt lưu chuyển long lanh như ngọclưu ly , tinh khiết mà đẹp đẽ, bởi vì đang tác chiến nên hai má của nàng lộ vẻphiếm hồng, lại càng tăng thêm mấy phần xinh đẹp.
Tóm lại, đây là mộtcô gái vô cùng có mị lực.
Lăng Lạc Trần cũngkhông dừng sự chú ý ở chỗ này, bởi vì dáng vẻ của cô gái này hắn nhớ được, hắntừng thấy qua một cô gái như vậy, ở trong một gia tộc, lúc đó nàng đang luyệntập vũ kỹ, mà hai người chỉ nói có hai câu, thậm chí hắn còn không biết tên củanàng.
Chẳng qua là để lạitên mình, sau khi trở về, nhìn thấy cô gái mặc áo trắng sẽ đột nhiên nhớ tớinàng, hắn cũng không biết đến tột cùng là do nguyên nhân gì, vốn là hắn rất íttiếp xúc với các cô gái, mà hắn cảm thấy lần đầu tiên gặp một cô gái lại đi hỏitên họ thì thật là thất lễ, cho nên chưa từng hỏi.
Ban đầu hắn chỉ hyvọng ngày sau có thể gặp lại, nhưng mơ hồ biết rằng hy vọng rất nhỏ, vì thếtrong tâm hắn từng có chút tiếc nuối, song không nghĩ tới hôm nay lại có thể gặplần nữa.
Hơn nữa, ám văn trênmặt của nàng đã biến mất? Quả nhiên như hắn dự đoán lúc đầu, trên mặt không cóám văn, nàng hiển nhiên là một mỹ nhân.
Mộ Chỉ Ly ứng phó với ba người càngngày càng khó nhọc, ba người họ bất luận là thực lực hay là vũ kỹ đều không phảilà người bình thường có thể so được, hiển nhiên chính là thực lực của Mộ Chỉ Lycũng không thể dùng cái này để ước định, nhưng là ba người giáp công làm chonàng chỉ có thể ứng phó, cứ như vậy đối với nàng tuyệt đối là bấtlợi.
Nếu là có thể phântán ra để đánh, nàng có lòng tin, nhưng ba người bọn họ hợp tác ăn ý như thế,làm cho nàng không tìm được chỗ sơ hở, cho nên mới bị vây trong cục diện bế tắcnày.
Trong này, khuyếtđiểm của tụ thế vũ kỹ cũng lộ ra, muốn làm bọn họ bị thương nặng thì thủy chungchỉ có thể là chiêu thức có uy lực thật lớn, nhưng là chiêu thức có uy lực lớnthì đều cần thời gian, bọn hắn lúc này cả ba người từng bước ép sát, Mộ Chỉ Lycăn bản là không thể ra tay, thì làm thế nào để phát động vũ kỹ?
Phiêu miểu thân phápvừa động, Mộ Chỉ Ly tránh qua hai người công kích, song tránh qua hai gã ToànThiên cảnh thì không tránh thoát được gã Ngự Thiên cảnh kia, dù sao thực lực củabọn hắn như vậy, chênh lệch của mỗi cấp bậc kỳ thực vô cùng lớn, ở thực lựctrước mặt, ưu thế thân pháp đã bị chặn lại, huống chi bọn họ còn có thân pháp vũkỹ?
Tình huống là càngngày càng nguy cấp, Mộ Chỉ Ly đầu óc lại càng rõ ràng, nàng đang suy nghĩ phươngpháp đối phó.
Song, lúc Mộ Chỉ Lycau mày suy nghĩ biện pháp,thì một thân ảnh màu trắng đã chắn trước ngườinàng.
Lăng Lạc Trần cũngkhông biết tại sao mình phải làm như vậy, nhưng là nhận ra Mộ Chỉ Ly rồi thìtrong đầu hắn liền hiện lên cái ý nghĩ này, vốn luôn luôn rất ít để ý tới chuyệncủa người khác, hắn đối với hành động lần này của mình không có hối hận chútnào, đã không có thời gian đi suy nghĩ những chuyện này, hắn chẳng qua là khônghy vọng nàng bị thương.
Không hơn.
Nếu nói vốn là mọingười xem chuyện này chỉ như là một chuyện râu ria khôi hài, thì Lăng Lạc Trầnđột nhiên xuất hiện cũng làm cho không ít người kinh ngạc một phen, dù sao địavị của Lăng Lạc Trần không thấp, tất cả mọi người đều rõ.
Mấy cô gái đang cườiMộ Chỉ Ly bị khi dễ nhìn thấy Lăng Lạc Trần che trước người nàng thì nụ cười củahọ không cách nào duy trì được nữa, tức giận dậm chân, không biết tại sao LăngLạc Trần lại đi giúp nữ tử này!
Các nàng bình thườngthì ngay cả cơ hội nói chuyện với Lăng Lạc Trần cũng không có, chỉ có người rấtquen thuộc với Lăng Lạc Trần mới có cơ hội này, cứu người? Đây quả là chuyện màbọn họ không cách nào tưởng tượng được.
Đang tức giận, cămphẫn, ghen tỵ với Mộ Chỉ Ly, các nàng cũng là hâm mộ, nếu có thể các nàng cỡ nàohy vọng chính mình là Mộ Chỉ Ly a, nếu có thể được Lăng Lạc Trần cứu giúp, thìchính là chuyện hạnh phúc nhất trong đời bọn họ.
Các nàng cho là LăngLạc Trần chẳng qua là không nhìn được một cô gái bị ba nam nhân khi dễ, cho nênrút đao tương trợ, hai người chưa từng có gặp gỡ, dù sao thân phận của bọn họchênh lệch, huống chi bọn họ cũng không có cơ hội để biết?
Mộ Chỉ Ly nhìn LăngLạc Trần cũng khó hiểu, hắn tại sao phải giúp mình? Hắn còn nhớ rõ mình sao?Nhìn nghiêng khuôn mặt của Lăng Lạc Trần, nàng cũng không rõ suy nghĩ củahắn.
Ba người nhìn thấyLăng Lạc Trần đột nhiên xuất hiện, mọi người sắc mặt cũng có chút ít khó coi,chuyện này cũng có thể nói là nửa đường nhảy ra một Trình Giảo Kim, vốn là chỉcần kiên trì một thời gian ngắn, Mộ Chỉ Ly sẽ không địch lại được rồi, thì hắnlại xuất hiện.
“Chuyện này không cóliên quan đến ngươi, hy vọng ngươi không nên nhúng tay vào!” Một nam tử hoảng sợnói, đối với thân phận của Lăng Lạc Trần bọn họ vẫn còn có chút kiêng kỵ, nếubọn họ có thể làm cho hắn không nhúng tay vào mới là tốt nhất.
Nghe vậy, thân hìnhLăng Lạc Trần cũng không di chuyển, cánh môi mỏng như nước khẽ mở: “Nếu là cácngươi hiện tại rời đi, chuyện lúc trước ta sẽ không truy cứu.”
Lời nói khí pháchmười phần, không có ai nghĩ đến Lăng Lạc Trần bộ dạng lạnh nhạt, không để ý tớithế sự lại có thể nói ra những lời như vậy, ngay cả Mộ Chỉ Ly cũng có chút khôngthể tin được.
Một chút cũng khônglưu lại chút mặt mũi cho ba người kia, xem ra đối với Lăng Lạc Trần, ba bốn namtử khi dễ một cô gái vốn là chuyện rất đáng xấu hổ, có thể làm ra chuyện như vậytất nhiên cũng không phải người tốt đẹp gì.
Nếu là bình thường,hắn có thể không để ý tới, nhưng là hôm nay mình đã nhúng tay rồi, liền sẽ khôngcó đạo lý thu tay lại, hắn mới bất kể bọn họ là cái gì Tiền gia đệ tử.
Giatộc thế lực khổng lồ, nhưng Tiền gia cũng không phải chỉ có mấy người bọn hắn làđệ tử, huống chi nếu như Tiền gia dựa vào mấy người này để cường thịnh thì quảthật là có chút đáng buồn, đối với Tiền gia hắn không sợ hãi chút nào, cho dùhắn động thủ, thì đối phương có thể làm gì hắn nào?
Các cô gái xung quanhnghe thấy lời của Lăng Lạc Trần xong, lại càng hít vào một hơi lãnh khí, vẻ áimộ trong mắt càng sâu, vốn là trích tiên nam tử mà bọn họ hằng mơ ước, những lờinày của Lăng Lạc Trần lại càng thể hiện khí khái nam tử của hắn, hình ảnh ngườianh hùng mà các cô gái đang ôm ấp trong lòng, có thể nói là mỹ nữ xứng với anhhùng, đây là ảo tưởng của đại đa số các cô gái.
Mà Lăng Lạc Trần lạiđem hai điểm này tập trung vào cùng với nhau, lực hấp dẫn đối với các nàng lạidâng cao chưa từng có, để cho bọn họ si ngốc trầm mê, nếu nói đúng ra lần này cócảm giác bất đồng chỉ có mấy người bạn tốt của Lăng Lạc Trần.
Cử động lần này củahắn có thể nói là ngoài dự liệu thật lớn của bọn họ, bọn họ đều biết Lăng LạcTrần đối với sự việc chưa quen thuộc sẽ không quan tâm, huống chi là người khôngquen biết, đối với hắn bất luận là nam nữ già trẻ đều không có chút ấn tượngnào, hành động của hắn bây giờ quả là khác thường, thế nhưng lại đột nhiên đicứu một cô gái.
Vì một cô gái lần đầuquen biết lại tình nguyện đi đắc tội với Tiền gia, mặc dù lấy thân phận Lăng LạcTrần cũng không sợ hãi Tiền gia, nhưng chuyện này giống như là một vụ mua báncái được không bù nổi cái mất?
Chẳng lẽ Lăng LạcTrần lại thích cô gái này? Rất nhanh, bọn họ liền bỏ đi ý nghĩ này, bởi vì LăngLạc Trần cũng không phải dễ dàng động tâm, hắn tuyệt không phải loại người trôngmặt mà bắt hình dong, bọn họ cùng hắn quen biết, phải tốn bao nhiêu thời gianmới được Lăng Lạc Trần tiếp nhận, bọn họ trong lòng đều rất rõ ràng.
Chẳng qua là biểuhiện của hắn đối với cô gái này thật sự có chút kỳ quái, có lẽ lúc trước bọn họcó quen biết? Bọn họ khá là khẳng định chuyện này, bất luận như thế nào, nữ tửnày trong lòng Lăng Lạc Trần không giống với bình thường, bọn họ xác định nhưvậy!
“Lăng Lạc Trần, lời này của ngươi là có ý gì, không khỏi quá cuồng vọngđi!” Nam tử mặc áo xanh biếc kia nhíu mày nói, nếu không phải vì thân phận cùngthực lực của Lăng Lạc Trần thì bọn họ đã sớm động thủ, hắn không rõ, có nhiều côgái vây quanh hắn (Lăng Lạc Trần) rồi, tại sao lại còn muốn đoạt cô gáinày?
Hai người khác mặc dùkhông nói chuyện, nhưng là ý nghĩ trong lòng giống nhau, cho dù thực lực của hắnmạnh, cũng không thể đối với bọn họ như vậy! Nhất là có nhiều người chăm chúnhìn như vậy, bọn họ cảm thấy xuống đài không được.
“Nàng là bằng hữu củata, hoặc là đi, hoặc là chết.” Lăng Lạc Trần hiển nhiên không muốn cùng bọn họnói nhiều lời, liền nói thẳng.
Trong lời nói đã biểulộ thái độ của hắn, vô luận như thế nào hắn cũng muốn che chở cho Mộ Chỉ Ly chutoàn, nếu bọn họ không rời đi, cũng chỉ có một kết cục, đó chính làchết!
Không có ai hoài nghinhững lời này của Lăng Lạc Trần là thật hay giả, bởi vì hắn vốn là một người nóiđược làm được, hắn không thích nói giỡn, cũng không cùng người khác nói giỡn,điểm này cũng là điểm nổi danh của hắn.
Ba người trước mặt sắc mặt âm trầm,Lăng Lạc Trần không ngờ không lưu tình nể mặt, nói thật, trong lòng bọn họ rấtlà tức giận, để bọn họ tự nhiên rời đi như vậy, vô cùng không cam lòng, nhưng làhết lần này tới lần khác bọn họ đều không bằng thực lực của Lăng Lạc Trần, nếunhư bọn họ không buông tay, vậy thì cũng chỉ có một kết quả, chết!
Bọn họ đều yêu quýmạng mình, cứ như vậy chết đi bọn họ tự nhiên không muốn, bọn họ chết rồi, có lẽgia tộc sẽ thay họ báo thù, nhưng bọn họ cũng đã chết, báo thù thì còn có íchlợi gì nữa?
Mộ Chỉ Ly đứng ở phíasau Lăng Lạc Trần một câu cũng không nói, chẳng qua là nhìn Lăng Lạc Trần giảiquyết vấn đề này, mặc dù chưa từng thấy Lăng Lạc Trần động thủ, nhưng là từ phảnứng của đối phương, nàng có thể nhìn ra thân thủ của hắn là bất phàm.
Tu luyện lâu như vậy,thực lực của nàng cũng không kém, nhưng là nàng giống như có thể cảm nhận đượcthực lực của hắn so với mình muốn mạnh hơn nhiều, bọn họ chênh lệch rất lớn, bấtquá ít nhất so với thời điểm lần gặp đầu tiên đã khá hơn rồi không phải sao?Nghĩ tới đây Mộ Chỉ Ly cũng được trấn an không ít.
Ba người liếc lẫnnhau một cái rồi mới ra quyết định: “Xem như ngươi lợi hại, ngươi nhớ lấy!” Bangươi vươn ngón trỏ nhìn hắn, sắc mặt đầy ý cảnh cáo, lúc này mới xoay người rờiđi.
Lăng Lạc Trần đối vớicảnh cáo của bọn hắn xem như không thấy, nếu có bổn sự thì đã không cần hắnchờ.
Đợi sau khi ba ngườirời đi, Lăng Lạc Trần lúc này mới xoay người nhìn Mộ Chỉ Ly, vốn là Mộ Chỉ Lyđứng ở phía sau hắn, Lăng Lạc Trần đột nhiên quay lại như vậy, giữa hai ngườiliền không có khoảng cách.
Hai mắt nhìn nhau,gần như trong gang tấc, hai người cũng có chút ít ngây ngẩn cả người, bọn họthậm chí còn có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương, trong lúc vô tình, vẻửng đỏ xuất hiện trên khuôn mặt Mộ Chỉ Ly, nàng là lần đầu tiên ở gần một nam tửnhư vậy, cho dù thời điểm ở thế kỷ hai mươi mốt, nàng cũng chưa từng, ngay cảlúc đó toàn bộ tâm tư nàng cũng đặt ở trung y, đối với những chuyện khác cũngkhông có hứng thú.
Lăng Lạc Trần nhìndáng vẻ xinh đẹp của Mộ Chỉ Ly, trong khoảng thời gian ngắn liền quên đi hànhđộng, chỉ có thể trì độn đứng ở đó, hắn cũng là lần đầu tiên đứng gần một cô gáinhư vậy, phải biết rằng hắn với các cô gái khác vẫn luôn duy trì một khoảng cáchnhất định, trừ vài người bạn tốt ra.
Mọi người nhìn thấymột màn này, mỗi người đều u mê, đây là cái tình huống gì? Chẳng lẽ Lăng LạcTrần thật sự thích Mộ Chỉ Ly sao?
Các nữ nhân đều điêncuồng, chuyện này sao lại biến thành như vậy? Trong đó một cô gái lại thừa dịplúc người khác không chú ý đem một cục đá ném trúng mắt cá chân Mộ Chỉ Ly, ýnghĩ muốn đánh ngã nàng.
Mộ Chỉ Ly mới đầu kịpphản ứng, lúc này mới lui một bước về phía sau, song cục đá kia vừa lúc đánhtrúng mắt cá chân của nàng, mất thăng bằng liền ngã về phía sau, Lăng Lạc Trầnthấy thế tự nhiên kéo tay Mộ Chỉ Ly lại, đồng thời thân thể gần lại, Mộ Chỉ Lychính là rơi vào trong ngực Lăng Lạc Trần.
Một cỗ hương trúcnhàn nhạt truyền vào trong mũi Mộ Chỉ Ly, thanh đạm tao nhã , mùi vị rất kỳ lạ,cũng giống như phong cách của Lăng Lạc Trần.
Lăng Lạc Trần nhìn Mộ Chỉ Lytrong ngực, tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng, xúc cảm mềm mại chạy nhanhtrong lòng hắn, nhất là nhìn đôi mắt trong suốt của Mộ Chỉ Ly, đột nhiên cảmgiác tâm mình xúc động.
Hai người ôm nhau làmcho con ngươi của mọi người lại càng mở lớn hơn, lúc trước chỉ là nhích tới gầnhơn, bây giờ đã thấy ôm nhau rồi? Mọi người tự nhiên là nhìn Lăng Lạc Trần là vìcứu Mộ Chỉ Ly mới làm như vậy, nhưng bọn họ lại cho đây là Mộ Chỉ Ly tự mình ngãvề phía sau đi.
Chỉ có cô gái ném cụcđá kia mới biết được đây đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra, trong lòng thầmbực mình thật là trộm gà không được còn mất nắm gạo!
“Cô gái này sao lạihạ tiện như vậy, thế nhưng lại làm bộ như bị ngã!”
“Đúng vậy a, đổi lạilà ta cũng không làm ra được chuyện như thế này!” Chẳng qua là chính nàng tacũng chưa từng chú ý tới hâm mộ trong mắt mình, nếu đổi lại là nàng, sợ là chỉcó hơn chứ không có kém đi!
“Chỉ có Lăng đại catâm tính lương thiện, mới có thể nhiều lần cứu nàng, chẳng qua là cô gái nàythật sự là làm cho người ta chán ghét.”
“Đúng vậy a. Đúng vậya.”
Lời mọi người nói khónghe, sắc mặt Mộ Chỉ Ly cũng khó coi vài phần, từ sau khi thoát ra khỏi tay LăngLạc Trần, liền khập khiễng bước đi, nếu Lăng Lạc Trần không có ở đây, nàng đãngồi xuống tự trị liệu, nhưng là trong tình huống hiện tại nàng không muốn làmnhư vậy.
Trong ngực cảm giácmềm mại biến mất, Lăng Lạc Trần nhìn thân ảnh Mộ Chỉ Ly, trong lòng cũng có chútkhông đành lòng, đi tới ôm ngang người Mộ Chỉ Ly, đi về phía chỗ mình nghỉ ngơilúc trước.
Cách làm của Lăng LạcTrần làm cho Mộ Chỉ Ly kinh hô một trận, song bờ vai của hắn cứng như sắt đátràn đầy năng lượng, dĩ nhiên, nguyên nhân chủ yếu làm cho Mộ Chỉ Ly không tránhthoát ra là vì nàng kinh ngạc, Lăng Lạc Trần lại làm ra hành động như vậy, thậtsự là có chút khó tin.
Đừng nói là Mộ ChỉLy, ngay cả Lăng Lạc Trần chính mình cũng không hiểu tại sao, nhưng là hắn khôngmuốn nhìn thấy Mộ Chỉ Ly nhịn đau bước đi.
“Ông trời ơi, đến tột cùng bọn họ có quan hệ gì? Tại sao Lăng đại ca lại chủ động ôm nàng? Cái này không thể nào,tuyệt đối không thể nào!”
“Nữ nhân này có cáigì đặc biệt hơn người, tại sao Lăng đại ca lại đối tốt với nàng như vậy, vẻngoài quyến rũ như vậy, căn bản chính là kẻ lẳng lơ!”
. . . . ..
Đợi đến chỗ đó, LăngLạc Trần mới cẩn thận đem Mộ Chỉ Ly thả xuống, cùng lúc đó, mấy người bạn tốtcủa Lăng Lạc Trần cũng đi tới, bọn họ tự nhiên không giống với những người kia,ngược lại bọn họ đối với Mộ Chỉ Ly rất có hảo cảm.
“Chân của ngươi thếnào?” Người khác không biết, hắn cũng biết là có người cố ý hãm hại nàng, thìnàng mới bị như vậy.
Nghe được lời củaLăng Lạc Trần, Mộ Chỉ Ly lắc đầu nói: “Ta không sao.” Làm một thầy thuốc, nàngđối với thương tích của mình rất rõ ràng, chỉ cần châm mấy châm vào chân sẽkhông có vấn đề gì.”
“Làm sao lại không cóchuyện gì được? Mau nhìn xem sao.” Một vị nữ tử áo xanh đứng bên cạnh Lăng LạcTrần có vẻ quan tâm mở miệng nói, nàng có thể nhìn ra lực đạo của cục đá khôngnhỏ, đấy cũng có thể là chuyện lớn, mà cũng có thể là chuyện nhỏ, người tuluyện mặc dù tố chất thân thể so với người thường mạnh hơn không ít, nhưng nếulà làm suy giảm gân cốt thì cũng không tốt.”
Nghe vậy, Mộ Chỉ Lycũng nhìn về phía cô gái này, hằn là bằng hữu của Lăng Lạc Trần đi, gặp nàngkhông có bộ dạng ác ý, trên mặt nàng cũng là nở nụ cười, nàng đối với nữ tử nàyấn tượng không tệ.
Mộ Chỉ Ly xem xétthương thế trên chân, đem ống quần khẽ kéo lên nhìn thấy mắt cá chân đã có màuxanh tím, mọi người nhìn một màn này đều hít một hơi lãnh khí: “Hẳn là nghiêmtrọng như vậy, đem một viên Mai Khâu đan dùng thử chút đi.”
Mộ Chỉ Ly lắc đầu,nói: “Không cần, tự ta làm được.” Thiên Huyền Đại Lục đối với trị liệu ngoạithương vốn là lạc hậu, cho dù dùng Mai Khâu đan cũng cần một ít thời gian mớikhỏi, huống chi hiệu quả còn không có tốt bằng châm cứu.
Nghe được lời nói củaMộ Chỉ Ly, mấy người ở đây cũng có chút ít nghi ngờ, đây là ý gi?
Chợt, nhìn thấy MộChỉ Ly lấy ra năm cái ngân châm màu lam, ngân châm tinh xảo như vậy bọn họ làlần đầu tiên nhìn thấy, chẳng qua là nàng lấy ngân châm ra ngoài để làmgì?
Lăng Lạc Trần nhìnđộng tác của Mộ Chỉ Ly, cũng không có lên tiếng hỏi, nếu nàng lấy ra rồi, tấtnhiên là có chỗ dùng đến.
Sau một khắc, mọingười đều kinh ngạc.
Đuôi ngân châm kiahắn là xuất hiện quang mang màu lam, tuy là ban ngày nhưng cũng sáng dị thường,chỉ thấy Mộ Chỉ Ly dùng tốc độ cực nhanh đem năm cái ngân châm đâm vào mắt cáchân bị xanh tím.
Hai tay không ngừngnặn, vê, đẩy, chuyển, đủ loại thủ pháp làm cho người ta hoa cả mắt, bọn họ khôngbiết đến tột cùng Mộ Chỉ Ly đang làm cái gì vậy, nhưng là lại cũng biết tuyệtđối không phải là vớ vẩn, trong đó tất nhiên là còn có cái bí quyết nữa, hơn nữabộ dạng Mộ Chỉ Ly chuyên chú mà thật tâm, nhìn thủ pháp của nàng thành thạo, bọnhọ phảng phất thấy được phong phạm của đại sư.
Song, kinh ngạc lại ởphía sau, bởi vì thủ pháp của Mộ Chỉ Ly, vết sưng kia dùng tốc độ mắt thường cóthể thấy được đã nhanh chóng biến mất rồi! Phảng phất như chưa từng xuất hiện,liền biến mất như kỳ tích vậy!
Đây tột cùng là xảyra chuyện gì? Mấy người mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt kinh ngạc, Lăng Lạc Trần mặcdù không hiểu, cũng là có chút nghi ngờ.
/655
|