Cốc Thanh Vũ lắc đầu nói.
- Vậy chẳng lẽ chúng ta không thể liên hợp với Chiến tộc và Yêu tộc sao?
Mạnh Cường có chút không rõ.
Âu Dương lắc đầu nói:
- Chiến tộc có thể cho ta làm Tịnh Kiên Vương, chứng tỏ Chiến Vương không hy vọng ta tự xưng Vương. Mặc dù Yêu tộc có một vài điều ước với ta, nhưng ngươi thật sự tin tưởng Bạch Tinh sẽ liên hợp với ta sao? Nếu hắn không giở ám chiêu sau lưng ta, ta đã đủ hài lòng! Thời đại lớn lần này ta chắc chắn không phải là nhân vật chính. Ta chẳng qua chỉ là một con thuyền nhỏ trong biển rộng nước chảy bèo trôi, chỉ cầu không bị sóng dữ của thời đại lớn lật tung thôi!
Âu Dương cũng biết, bây giờ thực lực của mình vẫn quá yếu. Hiện tại thời đại lớn mở ra, Tiên đế nhiều như chó, tiên tôn đi đầy đường. Tuy rằng mình có thể thoải mái đánh giết tiên tôn, nhưng Âu Dương biết, người có thực lực tương đương với mình bây giờ khẳng định rất nhiều. Càng không cần phải nói tới những vương giả kia, chỉ nói Quỷ Vương đang ngồi cách mình không xa. Hiện tại còn có Tu La Vương áp chế Quỷ Vương, Quỷ Vương lại có việc cần nhờ tới mình. Nếu như không có Tu La Vương, Quỷ Vương muốn giết chết mình, không phải là không có khả năng.
- Xem ra sau khi chúng ta trở lại đại lục Tiên giới, sợ là sẽ phải nghênh đón bão táp!
Mạnh Cường lắc đầu. Trước đây mỗi người bọn họ đều là cường giả. Nhưng bây giờ bọn họ chỉ có thể coi là là trung tầng. Muốn được phong quang giống như trước kia, căn bản không có khả năng.
- Cũng không nhất định. Tứ tông chắc đang giả vờ giả vịt. Có khả năng bọn họ sẽ dễ dàng để Vạn Tiên Chi Vương cướp đi tất cả sao? Vào lúc này sự thống trị Vạn Tiên Chi Vương tạm thời bất ổn. Sau khi chúng ta trở lại có thể đi nhờ vả Hàn Băng Cung! Chúng ta sở hữu Tây Bắc. Lại thêm hiệu triệu của Tiễn Thần, cũng không phải không có sức liều mạng!
Mê Đồ Hòa Thượng biết, người thống trị Hàn Băng Cung chính là người có quan hệ thân thiết với Âu Dương. Chỉ cần đến Hàn Băng Cung, cơ bản có thể xem như đã về đến nhà.
- Hàn Băng Cung...
Âu Dương nghe nhắc tới Hàn Băng Cung, hắn liền cảm giác mình có chút đau đầu. Tuy nhiên hắn có chút khó hiểu. Tại sao mỗi lần có người nhắc tới Hàn Băng Cung đầu mình lại đau như vậy? Hàn Băng Cung có quan hệ gì với mình sao?
Lựa chọn quên là một cách để Âu Dương tự bảo hộ mình. Có lúc hắn nhớ tới, nhưng trong lòng hắn không muốn để bản thân nhớ lại tất cả, cho nên không bao lâu hắn lại có thể quên lãng tất cả...
Tây Bắc, trong Hàn Băng Cung, Lý Uyển Như đang ngồi ngay ngắn ở trên tôn vị nhìn một đám cường giả phía dưới Hàn Băng Cung. Bây giờ Hàn Băng Cung có thể nói là binh cường mã tráng. Uy hiếp của Bích Huyết Vân Đình cũng không mang lại phiền toái quá lớn đối với Hàn Băng Cung. Bởi vì giết Quan Hãn Thanh chính là Âu Dương. Cho dù Bích Huyết Vân Đình muốn tìm phiền phức cho Hàn Băng Cung cũng không có lý do gì.
Mặc dù nói ngọc gia chi tội, nhưng Bích Huyết Vân Đình không phải là người ngu. Thực lực của Hàn Băng Cung lớn mạnh như vậy. Nếu đánh nhau, cho dù Bích Huyết Vân Đình có thể thắng, cuối cùng vẫn là nguyên khí đại thương. Thực lực vạn năm cũng khó hồi phục lại. Dưới tình huống như thế, gia chủ Bích Huyết Vân Đình chỉ cần không phải là kẻ ngu si, sẽ không đi khai chiến với Hàn Băng Cung.
- Sứ giả của Nghi Quân tới. Chúng nói nếu trong vòng một năm Hàn Băng Cung chúng ta không quy hàng, chịu sự thống trị của Tiên vương, chúng sẽ khiến chúng ta biến thành tro bụi...
Trong mắt Lưu Linh có mấy phần lo lắng. Tiên vương quá cường đại. Thủ đoạn của Tiên vương Nghi Quân này quá sắc bén. Lúc trước Vô Hồi Cốc muốn đối kháng với Nghi Quân, một mình Nghi Quân lên Vô Hồi Cốc. Chỉ sau một đêm, Vô Hồi Cốc liền biến mất khỏi Tiên giới. Từ tiên tôn, cho tới đệ tử nhập môn, tất cả thân thể đều bị nát vụn. Ngay cả một thi thể lành lặn cũng không thấy! linh hồn của bọn họ đều bị Nghi Quân vây chết dưới mặt đất, khiến bọn họ vĩnh viễn không được vào luân hồi. Thủ đoạn này đã khiến toàn Tiên giới phải kinh sợ. Từ đó về sau sứ giả của Nghi Quân đi tới đâu, cho dù là Chúng Thần Điện cũng chỉ có thể cúi đầu xưng thần.
- Chúng ta không hàng!
Trong mắt Lý Uyển Như đầy ý chí quyết đấu nói:
- Nghi Quân thật sự mạnh mẽ, nhưng Thiên Nam đến Tây Bắc. Cho dù là hắn muốn đến cũng không đơn giản như vậy. Bên chúng ta rất gần với lối vào Ma giới. Nói không chừng lúc nào đó Chiến tộc sẽ xuất hiện. Nếu như bây giờ chúng ta đầu hàng, vậy đồng dạng là một con đường chết. So với Chiến tộc, ta muốn đối kháng với Nghi Quân hơn...
- Nhưng cung chủ, nếu như chúng ta không hàng, vậy Nghi Quân có thể thật sự khiến chúng ta biến thành tro bụi hay hông?
Rõ ràng đám trưởng lão phía dưới có chút sợ chết. Lời của bọn họ nói ra khiến Lý Uyển Như phải nhíu mày.
- Ta không cưỡng ép bất cứ người nào lưu lại. Nếu nguyện ý cùng sống chết với Hàn Băng Cung thì có thể lưu lại. Nếu không muốn có thể rời đi bất cứ lúc nào!
Lý Uyển Như nói xong liền đứng lên đi vào đại điện!
- Ôi...
Một đám trưởng lão bất đắc dĩ lắc đầu. Sau đó mỗi người đều quay về phía Lưu Linh hành lễ nói:
- Lão cung chủ, vào lúc này người nên khuyên nhủ đệ tử của mình đi...
- Uyển Như nói không sai. Nếu như chúng ta đầu hàng, như vậy khi Chiến tộc xuất hiện, nhất định sẽ bắt chúng ta để khai đao đầu tiên. Với sự khủng bố của Chiến tộc, ta cảm thấy chúng ta làm trung lập vẫn tốt hơn!
Lưu Linh cũng lắc đầu.
Quỷ đảo thật sự không hổ danh là quỷ đảo. Trên đường đi đi tới, khắp nơi trên đảo đều là âm khí bao trùm. Thỉnh thoảng có mấy ác quỷ bay sát qua mọi người, nhìn qua cũng khiến người ta kinh sợ. Tuy nhiên những ác quỷ này theo bản năng đều rời xa Âu Dương. Sát khi trên người Âu Dương nặng đã đủ để giết quỷ. Cho nên cho dù là ác quỷ nhìn thấy Âu Dương cũng phải đi đường vòng.
- Âm binh âm tướng đều ở trên đảo sao?
Từ lúc Âu Dương đi tới quỷ đảo này, hán đã cảm thấy có chút cổ quái. Tại sao cho tới bây giờ đều không gặp phải bất kỳ âm binh âm tướng nào? Chẳng lẽ nói một mình Quỷ Vương chỉ huy? Chỉ dựa vào những ác quỷ chết tiệt này có thể giết người sao? Những ác quỷ này dùng để hù dọa tiểu cô nương một chút còn được, nếu muốn đối phó với cường giả chân chính thì có dùng được rắm. Ban đầu Quỷ Vương biểu diễn cầu bạch cốt cầu, gộp lại cũng phải hơn một nghìn. Như vậy quỷ tộc cũng hơi yếu một chút?
- Đúng...
Quỷ Vương gật đầu, nhưng không nói nhiều về vấn đề này. Nhưng thời điểm Quỷ Vương gật đầu sắc mặt Âu Dương lại hơi thay đổi một chút. Tuy nhiên thoáng nhìn về phía trấn hồn ngọc trong tay, Âu Dương không tiếp tục suy nghĩ gì nữa. Dù sao âm binh của Quỷ Vương có phải ở chỗ này hay không đối với hắn cũng không có ảnh hưởng gì. Lần này hắn làm chỉ vì trấn hồn ngọc này mà thôi.
- Nơi này có gì đó quái lạ!
Sở Yên Nhiên không ngừng nhìn bốn phía xung quanh. Những ác quỷ thiếu cánh tay thiếu chân bồng bềnh khắp nơi, nhưng Sở Yên Nhiên lại không để ý tới những ác quỷ này, mà không ngừng dùng khí tức quan sát trên đảo.
- Vậy chẳng lẽ chúng ta không thể liên hợp với Chiến tộc và Yêu tộc sao?
Mạnh Cường có chút không rõ.
Âu Dương lắc đầu nói:
- Chiến tộc có thể cho ta làm Tịnh Kiên Vương, chứng tỏ Chiến Vương không hy vọng ta tự xưng Vương. Mặc dù Yêu tộc có một vài điều ước với ta, nhưng ngươi thật sự tin tưởng Bạch Tinh sẽ liên hợp với ta sao? Nếu hắn không giở ám chiêu sau lưng ta, ta đã đủ hài lòng! Thời đại lớn lần này ta chắc chắn không phải là nhân vật chính. Ta chẳng qua chỉ là một con thuyền nhỏ trong biển rộng nước chảy bèo trôi, chỉ cầu không bị sóng dữ của thời đại lớn lật tung thôi!
Âu Dương cũng biết, bây giờ thực lực của mình vẫn quá yếu. Hiện tại thời đại lớn mở ra, Tiên đế nhiều như chó, tiên tôn đi đầy đường. Tuy rằng mình có thể thoải mái đánh giết tiên tôn, nhưng Âu Dương biết, người có thực lực tương đương với mình bây giờ khẳng định rất nhiều. Càng không cần phải nói tới những vương giả kia, chỉ nói Quỷ Vương đang ngồi cách mình không xa. Hiện tại còn có Tu La Vương áp chế Quỷ Vương, Quỷ Vương lại có việc cần nhờ tới mình. Nếu như không có Tu La Vương, Quỷ Vương muốn giết chết mình, không phải là không có khả năng.
- Xem ra sau khi chúng ta trở lại đại lục Tiên giới, sợ là sẽ phải nghênh đón bão táp!
Mạnh Cường lắc đầu. Trước đây mỗi người bọn họ đều là cường giả. Nhưng bây giờ bọn họ chỉ có thể coi là là trung tầng. Muốn được phong quang giống như trước kia, căn bản không có khả năng.
- Cũng không nhất định. Tứ tông chắc đang giả vờ giả vịt. Có khả năng bọn họ sẽ dễ dàng để Vạn Tiên Chi Vương cướp đi tất cả sao? Vào lúc này sự thống trị Vạn Tiên Chi Vương tạm thời bất ổn. Sau khi chúng ta trở lại có thể đi nhờ vả Hàn Băng Cung! Chúng ta sở hữu Tây Bắc. Lại thêm hiệu triệu của Tiễn Thần, cũng không phải không có sức liều mạng!
Mê Đồ Hòa Thượng biết, người thống trị Hàn Băng Cung chính là người có quan hệ thân thiết với Âu Dương. Chỉ cần đến Hàn Băng Cung, cơ bản có thể xem như đã về đến nhà.
- Hàn Băng Cung...
Âu Dương nghe nhắc tới Hàn Băng Cung, hắn liền cảm giác mình có chút đau đầu. Tuy nhiên hắn có chút khó hiểu. Tại sao mỗi lần có người nhắc tới Hàn Băng Cung đầu mình lại đau như vậy? Hàn Băng Cung có quan hệ gì với mình sao?
Lựa chọn quên là một cách để Âu Dương tự bảo hộ mình. Có lúc hắn nhớ tới, nhưng trong lòng hắn không muốn để bản thân nhớ lại tất cả, cho nên không bao lâu hắn lại có thể quên lãng tất cả...
Tây Bắc, trong Hàn Băng Cung, Lý Uyển Như đang ngồi ngay ngắn ở trên tôn vị nhìn một đám cường giả phía dưới Hàn Băng Cung. Bây giờ Hàn Băng Cung có thể nói là binh cường mã tráng. Uy hiếp của Bích Huyết Vân Đình cũng không mang lại phiền toái quá lớn đối với Hàn Băng Cung. Bởi vì giết Quan Hãn Thanh chính là Âu Dương. Cho dù Bích Huyết Vân Đình muốn tìm phiền phức cho Hàn Băng Cung cũng không có lý do gì.
Mặc dù nói ngọc gia chi tội, nhưng Bích Huyết Vân Đình không phải là người ngu. Thực lực của Hàn Băng Cung lớn mạnh như vậy. Nếu đánh nhau, cho dù Bích Huyết Vân Đình có thể thắng, cuối cùng vẫn là nguyên khí đại thương. Thực lực vạn năm cũng khó hồi phục lại. Dưới tình huống như thế, gia chủ Bích Huyết Vân Đình chỉ cần không phải là kẻ ngu si, sẽ không đi khai chiến với Hàn Băng Cung.
- Sứ giả của Nghi Quân tới. Chúng nói nếu trong vòng một năm Hàn Băng Cung chúng ta không quy hàng, chịu sự thống trị của Tiên vương, chúng sẽ khiến chúng ta biến thành tro bụi...
Trong mắt Lưu Linh có mấy phần lo lắng. Tiên vương quá cường đại. Thủ đoạn của Tiên vương Nghi Quân này quá sắc bén. Lúc trước Vô Hồi Cốc muốn đối kháng với Nghi Quân, một mình Nghi Quân lên Vô Hồi Cốc. Chỉ sau một đêm, Vô Hồi Cốc liền biến mất khỏi Tiên giới. Từ tiên tôn, cho tới đệ tử nhập môn, tất cả thân thể đều bị nát vụn. Ngay cả một thi thể lành lặn cũng không thấy! linh hồn của bọn họ đều bị Nghi Quân vây chết dưới mặt đất, khiến bọn họ vĩnh viễn không được vào luân hồi. Thủ đoạn này đã khiến toàn Tiên giới phải kinh sợ. Từ đó về sau sứ giả của Nghi Quân đi tới đâu, cho dù là Chúng Thần Điện cũng chỉ có thể cúi đầu xưng thần.
- Chúng ta không hàng!
Trong mắt Lý Uyển Như đầy ý chí quyết đấu nói:
- Nghi Quân thật sự mạnh mẽ, nhưng Thiên Nam đến Tây Bắc. Cho dù là hắn muốn đến cũng không đơn giản như vậy. Bên chúng ta rất gần với lối vào Ma giới. Nói không chừng lúc nào đó Chiến tộc sẽ xuất hiện. Nếu như bây giờ chúng ta đầu hàng, vậy đồng dạng là một con đường chết. So với Chiến tộc, ta muốn đối kháng với Nghi Quân hơn...
- Nhưng cung chủ, nếu như chúng ta không hàng, vậy Nghi Quân có thể thật sự khiến chúng ta biến thành tro bụi hay hông?
Rõ ràng đám trưởng lão phía dưới có chút sợ chết. Lời của bọn họ nói ra khiến Lý Uyển Như phải nhíu mày.
- Ta không cưỡng ép bất cứ người nào lưu lại. Nếu nguyện ý cùng sống chết với Hàn Băng Cung thì có thể lưu lại. Nếu không muốn có thể rời đi bất cứ lúc nào!
Lý Uyển Như nói xong liền đứng lên đi vào đại điện!
- Ôi...
Một đám trưởng lão bất đắc dĩ lắc đầu. Sau đó mỗi người đều quay về phía Lưu Linh hành lễ nói:
- Lão cung chủ, vào lúc này người nên khuyên nhủ đệ tử của mình đi...
- Uyển Như nói không sai. Nếu như chúng ta đầu hàng, như vậy khi Chiến tộc xuất hiện, nhất định sẽ bắt chúng ta để khai đao đầu tiên. Với sự khủng bố của Chiến tộc, ta cảm thấy chúng ta làm trung lập vẫn tốt hơn!
Lưu Linh cũng lắc đầu.
Quỷ đảo thật sự không hổ danh là quỷ đảo. Trên đường đi đi tới, khắp nơi trên đảo đều là âm khí bao trùm. Thỉnh thoảng có mấy ác quỷ bay sát qua mọi người, nhìn qua cũng khiến người ta kinh sợ. Tuy nhiên những ác quỷ này theo bản năng đều rời xa Âu Dương. Sát khi trên người Âu Dương nặng đã đủ để giết quỷ. Cho nên cho dù là ác quỷ nhìn thấy Âu Dương cũng phải đi đường vòng.
- Âm binh âm tướng đều ở trên đảo sao?
Từ lúc Âu Dương đi tới quỷ đảo này, hán đã cảm thấy có chút cổ quái. Tại sao cho tới bây giờ đều không gặp phải bất kỳ âm binh âm tướng nào? Chẳng lẽ nói một mình Quỷ Vương chỉ huy? Chỉ dựa vào những ác quỷ chết tiệt này có thể giết người sao? Những ác quỷ này dùng để hù dọa tiểu cô nương một chút còn được, nếu muốn đối phó với cường giả chân chính thì có dùng được rắm. Ban đầu Quỷ Vương biểu diễn cầu bạch cốt cầu, gộp lại cũng phải hơn một nghìn. Như vậy quỷ tộc cũng hơi yếu một chút?
- Đúng...
Quỷ Vương gật đầu, nhưng không nói nhiều về vấn đề này. Nhưng thời điểm Quỷ Vương gật đầu sắc mặt Âu Dương lại hơi thay đổi một chút. Tuy nhiên thoáng nhìn về phía trấn hồn ngọc trong tay, Âu Dương không tiếp tục suy nghĩ gì nữa. Dù sao âm binh của Quỷ Vương có phải ở chỗ này hay không đối với hắn cũng không có ảnh hưởng gì. Lần này hắn làm chỉ vì trấn hồn ngọc này mà thôi.
- Nơi này có gì đó quái lạ!
Sở Yên Nhiên không ngừng nhìn bốn phía xung quanh. Những ác quỷ thiếu cánh tay thiếu chân bồng bềnh khắp nơi, nhưng Sở Yên Nhiên lại không để ý tới những ác quỷ này, mà không ngừng dùng khí tức quan sát trên đảo.
/1220
|