Nhưng không biết tại sao cảm giác của nàng bay ra trăm dặm lại bị cái gì dó cản trở. Nhưng trên đường Sở Yên Nhiên đi tới trung tâm đảo, tuy rằng mỗi lần chỉ quan sát được chừng trăm dặm, nhưng gộp lại cũng đã nửa diện tích của đảo.
Không ngờ trên nửa diện tích đảo này ngoài Quỷ Vương ra cũng không nhìn thấy một người nào của quỷ tộc. Điều này có thể không cổ quái sao?
- Cổ quái là được rồi. Nơi này là quỷ đảo. Nơi này là nơi quỷ tộc sinh sống!
Trong tay Cốc Thanh Vũ cầm một tờ giấy vàng, vẽ ra bùa chú. Bùa chú này không ngừng tản ra từng đợt hào quang màu vàng, khiến những ác quỷ xung quanh đều phải tránh xa.
- Nhưng các ngươi không thấy ngoại trừ Quỷ Vương ra, chúng ta chưa từng gặp một quỷ tộc nào khác sao...
Yên Hồng nhỏ giọng nói. Nhưng Quỷ Vương thính tới mức nào. Rõ ràng hắn vẫn nghe thây được. Âu Dương lén lút quan sát Quỷ Vương một chút. Hắn liền phát hiện trên mặt Quỷ Vương có chút không tự nhiên.
- Nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì!
Âu Dương nhìn thấy Sở Yên Nhiên còn muốn mở miệng nói gì, hắn liền trừng mắt với Sở Yên Nhiên. Hai nàng lập tức ngậm miệng lại. Đến lúc này sắc mặt Quỷ Vương mới có thể dễ coi hơn một chút.
- Xem ra mọi người rất có hứng thú đối với quỷ tộc!
Quỷ Vương nhìn qua có vẻ rất thoải mái. Tuy nhiên hắn nói như thế trái lại càng khiến Âu Dương ảm thấy cổ quái hơn. Theo tình huống bình thường, cường giả như Quỷ Vương còn cần phải giải thích nhiều như vậy sao?
- Quỷ Vương quá lo lắng. Chuyện của quỷ tộc chính là chuyện trong tộc các ngươi. Sau khi chúng ta mở ra địa ngục sẽ rời khỏi. Tất cả chuyện của quỷ tộc không có quan hệ gì với chúng ta. Hơn nữa trong thời đại lớn Âu Dương cũng chưa nghĩ tới việc xưng vương xưng bá. Ta chỉ muốn sống sót qua thời đại lớn này mà thôi.
Âu Dương khẽ mỉm cười. Thật ra chỉ cần người có chút đầu óc cũng biết chắc chắn quỷ đảo này không đơn giản. Nơi này nhất định ẩn giấu bí mật gì đó. Tuy nhiên Âu Dương không cảm giác mình nên hỏi về những điều này.
Quỷ Vương đã tự nói với mình rất nhiều bí mật. Mình lại mạo muội hỏi người ta những điều không nên hỏi, ngược lại sẽ khiến người khác cảm giác chán ghét.
- Ha ha ha ha, ta thích ngươi...
Quỷ Vương bỗng nhiên nói ra một câu nói như vậy. Đương nhiên những người khác sẽ không cảm thấy có gì lạ, nhưng Âu Dương lại cảm thấy quái lạ. Đừng thấy Quỷ Vương là quỷ tộc, nhưng hắn có dáng dấp của một thiếu niên cute. Một thiếu niên đẹp trai như vậy lại nói với một nam nhân khác là ta thích ngươi, chỉ sợ chỉ cần là người hiện đại sẽ đều có suy nghĩ khác.
- Nếu như không phải ngươi đã có ước định với Chiến Vương, có lẽ ta sẽ cân nhắc với chuyện hợp tác với ngươi!
Biểu hiện của Quỷ Vương rất chân thành. Nhưng Âu Dương nhìn ra được, sự chân thành trong mắt của hắn là giả...
Đoàn người không nói thêm gì nữa. Mọi người cũng không phải đến để xem bí mật của quỷ đảo. Quỷ Vương đã nói tới như vậy, nếu như mọi người lại quan sát nữa, chỉ sợ sẽ khiến cho hắn hiểu lầm.
- Tại vị trí trung tâm của Quỷ đảo, có một chỗ nối liền với cửa địa ngục. Cánh cửa địa ngục này là cánh cửa địa ngục chân chính. Khi ta ta tu luyện đã bắt đầu cảm ngộ được cánh cửa địa ngục đến từ nơi này. Âu Dương ngươi nắm giữ phương pháp thánh chiến. Quan tâm chiến ý lại có sát ý Tu La. Nếu ngươi có thể ở lại chỗ này trăm năm, vẫn có thể tu ra cánh cửa địa ngục!
Lần này, thật ra Quỷ Vương nói cực kỳ chân thành. Nhưng lọt vào trong tai Âu Dương trong lại thối không gì bằng.
Ỏ địa phương quỷ quái này sao? Cho dù mình không sợ những ác quỷ này, mỗi ngày nhìn những ác quỷ buồn nôn này cũng sẽ buồn nôn mà chết! Hơn nữa Âu Dương quả thật không có nhìn ra cánh cửa địa ngục kia có chỗ nào hữu dụng. Tu La Vương của mình còn chưa ra, chỉ cần một đao của Bát Tí Ma La đã chém nát cánh cửa địa ngục kia...
Thật ra Âu Dương quá khinh thường Quỷ Vương. Cánh cửa địa ngục của Quỷ Vương sao có thể đơn giản như vậy. Lúc đó Quỷ Vương cũng không muốn thật sự đối kháng với mọi người, chỉ dùng cánh cửa địa ngục kia để hù dọa mọi người một chút. Nếu như Quỷ Vương chơi thật, cho dù Âu Dương có xuất ra Tu La Vương cũng chưa chắc có thẻ một đao chém nát cánh cửa địa ngục!
- Cánh cửa địa ngục có thể triệu hồi ra Minh vương. Lực chiến đấu của Minh Vương đủ để đánh tan các vương giả. Chỉ có điều rất dễ mất khi lực khống chế đối với Minh vương!
Quỷ Vương nói với vẻ không quan tâm.
Mất lực khống chế... Nghe thấy những chữ này, nhất thời mọi người đều cho rằng Quỷ Vương là một người điên. Bản thân triệu hồi Minh Vương từ cánh cửa địa ngục ra, nhưng lại có thể mất quyền khống chế Minh vương. Hắn còn làm không biết mệt. Đây không phải là người điên thì là gì.
- Vượt qua dãy núi phía trước chính là cánh cửa địa ngục. Ta chỉ có thể đưa các ngươi tới đây thôi!
Quỷ Vương chỉ vào một ngọn núi giống như một phần mộ phía trước nói:
- Cánh cửa địa ngục giống như miệng lớn của ác ma. Trong đó có ngàn vạn ác ma. Tuy nhiên có Tu La Vương ở bên cạnh, các ngươi sẽ an toàn thông qua chín tầng phía trước mà không có vấn đề gì.
- Mười tám tầng địa ngục sao?
Sở Yên Nhiên mở miệng hỏi dò.
- Đó là lời đồn ở bên ngoài. Thật ra địa ngục vốn vô tận. Làm sao có chuyện mười tám tầng!
Quỷ Vương khẽ mỉm cười nói:
- Địa ngục, bất kể các ngươi đi xuống sâu thế nào cũng không có phần cuối. Còn lần này ta để mọi người đi đến tầng thứ mười. Nơi đó chính là địa ngục hắc ám. Bên trong không có bất kỳ ánh sáng nào. Điều Âu Dương phải làm chính là cắm thanh kiếm này vào bên trên tế đàn của địa ngục hắc ám. Làm xong tất cả những thứ này, các ngươi có thể đi ra. Giao dịch giữa chúng ta coi như đã hoàn thành. Đến lúc đó ta sẽ đích thân đưa các vị rời khỏi quỷ đảo!
- Chỉ đơn giản như vậy thôi sao?
Mạnh Cường không hiểu rõ lắm về sự tình dưới địa ngục. Dưới cái nhìn của hắn, như vậy thật sự quá đơn giản. Chín tầng phía trước có Tu La Vương của Âu Dương, bọn họ có thể an toàn thông qua. Tầng thứ mười chỉ cần bọn họ cắm thanh kiếm vào tế đàn kia, xem như đã hoàn thành nhiệm vụ. Điều này cũng quá đơn giản đi.
- Đơn giản? Đơn giản cái quỷ!
Sắc mặt Mê Đồ Hòa Thượng rất khó coi. Bởi hắn tưởng Quỷ Vương sẽ bảo bọn họ đi tới mấy tầng phía trước. Nhưng không ngờ được bọn họ phải đi tới địa ngục hắc ám tầng thứ mười. Nơi đó không có một nguồn sáng nào. Nhưng bên trong lại phong ấn một chân ma! Uy lực của chân ma kia tất nhiên không sánh bằng Quỷ Vương, nhưng tại tầng thứ mười trong địa ngục hắc ám, bản thân hắn là bá chủ canh giữ nơi đó. Sao có thể dễ dàng đối phó được?
- Chỉ là một con chó địa ngục ba đầu mà thôi. Lẽ nào các vị còn không thu thập được sao? Ngay cả tứ tượng của Yêu tổ các vị còn phế bỏ được huống gì là nó!
Quỷ Vương khẽ mỉm cười. Nhưng sau khi cười xong trên mặt hắn thực sự không tự nhiên. Bởi vì hắn phát hiện tất cả mọi người đều nhìn hắn với vẻ cổ quái.
Không ngờ trên nửa diện tích đảo này ngoài Quỷ Vương ra cũng không nhìn thấy một người nào của quỷ tộc. Điều này có thể không cổ quái sao?
- Cổ quái là được rồi. Nơi này là quỷ đảo. Nơi này là nơi quỷ tộc sinh sống!
Trong tay Cốc Thanh Vũ cầm một tờ giấy vàng, vẽ ra bùa chú. Bùa chú này không ngừng tản ra từng đợt hào quang màu vàng, khiến những ác quỷ xung quanh đều phải tránh xa.
- Nhưng các ngươi không thấy ngoại trừ Quỷ Vương ra, chúng ta chưa từng gặp một quỷ tộc nào khác sao...
Yên Hồng nhỏ giọng nói. Nhưng Quỷ Vương thính tới mức nào. Rõ ràng hắn vẫn nghe thây được. Âu Dương lén lút quan sát Quỷ Vương một chút. Hắn liền phát hiện trên mặt Quỷ Vương có chút không tự nhiên.
- Nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì!
Âu Dương nhìn thấy Sở Yên Nhiên còn muốn mở miệng nói gì, hắn liền trừng mắt với Sở Yên Nhiên. Hai nàng lập tức ngậm miệng lại. Đến lúc này sắc mặt Quỷ Vương mới có thể dễ coi hơn một chút.
- Xem ra mọi người rất có hứng thú đối với quỷ tộc!
Quỷ Vương nhìn qua có vẻ rất thoải mái. Tuy nhiên hắn nói như thế trái lại càng khiến Âu Dương ảm thấy cổ quái hơn. Theo tình huống bình thường, cường giả như Quỷ Vương còn cần phải giải thích nhiều như vậy sao?
- Quỷ Vương quá lo lắng. Chuyện của quỷ tộc chính là chuyện trong tộc các ngươi. Sau khi chúng ta mở ra địa ngục sẽ rời khỏi. Tất cả chuyện của quỷ tộc không có quan hệ gì với chúng ta. Hơn nữa trong thời đại lớn Âu Dương cũng chưa nghĩ tới việc xưng vương xưng bá. Ta chỉ muốn sống sót qua thời đại lớn này mà thôi.
Âu Dương khẽ mỉm cười. Thật ra chỉ cần người có chút đầu óc cũng biết chắc chắn quỷ đảo này không đơn giản. Nơi này nhất định ẩn giấu bí mật gì đó. Tuy nhiên Âu Dương không cảm giác mình nên hỏi về những điều này.
Quỷ Vương đã tự nói với mình rất nhiều bí mật. Mình lại mạo muội hỏi người ta những điều không nên hỏi, ngược lại sẽ khiến người khác cảm giác chán ghét.
- Ha ha ha ha, ta thích ngươi...
Quỷ Vương bỗng nhiên nói ra một câu nói như vậy. Đương nhiên những người khác sẽ không cảm thấy có gì lạ, nhưng Âu Dương lại cảm thấy quái lạ. Đừng thấy Quỷ Vương là quỷ tộc, nhưng hắn có dáng dấp của một thiếu niên cute. Một thiếu niên đẹp trai như vậy lại nói với một nam nhân khác là ta thích ngươi, chỉ sợ chỉ cần là người hiện đại sẽ đều có suy nghĩ khác.
- Nếu như không phải ngươi đã có ước định với Chiến Vương, có lẽ ta sẽ cân nhắc với chuyện hợp tác với ngươi!
Biểu hiện của Quỷ Vương rất chân thành. Nhưng Âu Dương nhìn ra được, sự chân thành trong mắt của hắn là giả...
Đoàn người không nói thêm gì nữa. Mọi người cũng không phải đến để xem bí mật của quỷ đảo. Quỷ Vương đã nói tới như vậy, nếu như mọi người lại quan sát nữa, chỉ sợ sẽ khiến cho hắn hiểu lầm.
- Tại vị trí trung tâm của Quỷ đảo, có một chỗ nối liền với cửa địa ngục. Cánh cửa địa ngục này là cánh cửa địa ngục chân chính. Khi ta ta tu luyện đã bắt đầu cảm ngộ được cánh cửa địa ngục đến từ nơi này. Âu Dương ngươi nắm giữ phương pháp thánh chiến. Quan tâm chiến ý lại có sát ý Tu La. Nếu ngươi có thể ở lại chỗ này trăm năm, vẫn có thể tu ra cánh cửa địa ngục!
Lần này, thật ra Quỷ Vương nói cực kỳ chân thành. Nhưng lọt vào trong tai Âu Dương trong lại thối không gì bằng.
Ỏ địa phương quỷ quái này sao? Cho dù mình không sợ những ác quỷ này, mỗi ngày nhìn những ác quỷ buồn nôn này cũng sẽ buồn nôn mà chết! Hơn nữa Âu Dương quả thật không có nhìn ra cánh cửa địa ngục kia có chỗ nào hữu dụng. Tu La Vương của mình còn chưa ra, chỉ cần một đao của Bát Tí Ma La đã chém nát cánh cửa địa ngục kia...
Thật ra Âu Dương quá khinh thường Quỷ Vương. Cánh cửa địa ngục của Quỷ Vương sao có thể đơn giản như vậy. Lúc đó Quỷ Vương cũng không muốn thật sự đối kháng với mọi người, chỉ dùng cánh cửa địa ngục kia để hù dọa mọi người một chút. Nếu như Quỷ Vương chơi thật, cho dù Âu Dương có xuất ra Tu La Vương cũng chưa chắc có thẻ một đao chém nát cánh cửa địa ngục!
- Cánh cửa địa ngục có thể triệu hồi ra Minh vương. Lực chiến đấu của Minh Vương đủ để đánh tan các vương giả. Chỉ có điều rất dễ mất khi lực khống chế đối với Minh vương!
Quỷ Vương nói với vẻ không quan tâm.
Mất lực khống chế... Nghe thấy những chữ này, nhất thời mọi người đều cho rằng Quỷ Vương là một người điên. Bản thân triệu hồi Minh Vương từ cánh cửa địa ngục ra, nhưng lại có thể mất quyền khống chế Minh vương. Hắn còn làm không biết mệt. Đây không phải là người điên thì là gì.
- Vượt qua dãy núi phía trước chính là cánh cửa địa ngục. Ta chỉ có thể đưa các ngươi tới đây thôi!
Quỷ Vương chỉ vào một ngọn núi giống như một phần mộ phía trước nói:
- Cánh cửa địa ngục giống như miệng lớn của ác ma. Trong đó có ngàn vạn ác ma. Tuy nhiên có Tu La Vương ở bên cạnh, các ngươi sẽ an toàn thông qua chín tầng phía trước mà không có vấn đề gì.
- Mười tám tầng địa ngục sao?
Sở Yên Nhiên mở miệng hỏi dò.
- Đó là lời đồn ở bên ngoài. Thật ra địa ngục vốn vô tận. Làm sao có chuyện mười tám tầng!
Quỷ Vương khẽ mỉm cười nói:
- Địa ngục, bất kể các ngươi đi xuống sâu thế nào cũng không có phần cuối. Còn lần này ta để mọi người đi đến tầng thứ mười. Nơi đó chính là địa ngục hắc ám. Bên trong không có bất kỳ ánh sáng nào. Điều Âu Dương phải làm chính là cắm thanh kiếm này vào bên trên tế đàn của địa ngục hắc ám. Làm xong tất cả những thứ này, các ngươi có thể đi ra. Giao dịch giữa chúng ta coi như đã hoàn thành. Đến lúc đó ta sẽ đích thân đưa các vị rời khỏi quỷ đảo!
- Chỉ đơn giản như vậy thôi sao?
Mạnh Cường không hiểu rõ lắm về sự tình dưới địa ngục. Dưới cái nhìn của hắn, như vậy thật sự quá đơn giản. Chín tầng phía trước có Tu La Vương của Âu Dương, bọn họ có thể an toàn thông qua. Tầng thứ mười chỉ cần bọn họ cắm thanh kiếm vào tế đàn kia, xem như đã hoàn thành nhiệm vụ. Điều này cũng quá đơn giản đi.
- Đơn giản? Đơn giản cái quỷ!
Sắc mặt Mê Đồ Hòa Thượng rất khó coi. Bởi hắn tưởng Quỷ Vương sẽ bảo bọn họ đi tới mấy tầng phía trước. Nhưng không ngờ được bọn họ phải đi tới địa ngục hắc ám tầng thứ mười. Nơi đó không có một nguồn sáng nào. Nhưng bên trong lại phong ấn một chân ma! Uy lực của chân ma kia tất nhiên không sánh bằng Quỷ Vương, nhưng tại tầng thứ mười trong địa ngục hắc ám, bản thân hắn là bá chủ canh giữ nơi đó. Sao có thể dễ dàng đối phó được?
- Chỉ là một con chó địa ngục ba đầu mà thôi. Lẽ nào các vị còn không thu thập được sao? Ngay cả tứ tượng của Yêu tổ các vị còn phế bỏ được huống gì là nó!
Quỷ Vương khẽ mỉm cười. Nhưng sau khi cười xong trên mặt hắn thực sự không tự nhiên. Bởi vì hắn phát hiện tất cả mọi người đều nhìn hắn với vẻ cổ quái.
/1220
|