Nhưng ngày hôm nay bọn họ thật sự thấy được một mãnh nam như thế. Mãnh nam ở ngay trước mặt Thiệu Phong gọi tên Lôi Minh như vậy, không ngờ trên mặt Thiệu Phong không xuất hiện chút phẫn nộ nào! Điều này nói rõ cái gì? Điều này nói rõ trong lòng Thiệu Phong đã ngầm thừa nhận Tử thần có thể nói Lôi Minh như vậy. Nghĩ đến đây, rất nhiều người đều hiểu rõ một chuyện, chỉ sợ mãnh nam này còn mạnh mẽ hơn cả Thiệu Phong. Ít nhất là cùng một cấp bậc với Lôi Minh. Nhân vật như vậy cho dù là Đặng Dương cũng nghĩ không ra là ai!
- Đổi phương pháp có được không...
Thiệu Phong hoảng sợ. Không sai, hắn thật sự hoảng sợ! Hắn bắt đầu có chút hối hận tại sao mình lại nghĩ ra một phương thức ác độc như vậy! Hắn vốn cho rằng mình đã nắm giữ tất cả. Nhưng căn bản hắn không ngờ được Tử thần mới là người người thắng. Mình làm vậy chẳng khác gì bán chính mình
- Ta vẫn muốn phương pháp kích thích kia!
Tử thần một tay ôm Đặng Thiến, miệng ngậm một điếu thuốc. Đặng Thiến vô cùng linh hoạt châm thuốc cho vị thần trong lòng mình.
- Đừng quá đáng! Cẩn thận ta cá chết lưới rách!
Uy hiếp của Thiệu Phong không có chút đáng sợ nào. Chí ít Tử thần không để ý nhiều tới lời uy hiếp này của hắn!
- Được! Ngươi có dũng khí!
Thiệu Phong thất bại. Thiệu Phong nhận. Hắn biết lần này mình nổi danh. Tuy nhiên lần nổi danh này không phải là nổi danh trên phương diện Long Quân. Mà qua đêm nay chỉ sợ tất cả mọi người trong thành Bắc Kinh đều sẽ khiếp sợ!
- Đi thôi tiểu ca. Ta đang chờ xem ngài biểu diễn đây! Cho dù là ta cũng có chút bội phục. Không ngờ cái đầu nhỏ của ngươi lại nghĩ ra mưu kế bá đạo như vậy! Ha ha ha ha...
Nghe Tử thần cười, đám người đang ở chỗ này đều sắp phát điên. Bọn họ cảm giác dường như mình đang nằm mơ. Chẳng lẽ nói đêm nay Thiệu Phong thật sự sẽ làm chuyện đó?
Bọn họ khó có thể tin tưởng được. Nhưng nhìn kỹ sắc mặt của Thiệu Phong và thái độ của Tử thần, cuối cùng mọi người vẫn phải tiếp nhận chuyện này!
- Tiểu bạch kiểm, ngươi sắp nổi danh rồi!
Lưu Tĩnh đi tới bên cạnh Thiệu Phong, nhìn Thiệu Phong tỏ vẻ rất đáng thương. Sau đó cô liền phì cười.
- Đã đánh cược thì phải chấp nhận chịu thua. Thiệu Phong ta không phải là người thua không đứng lên được.
Lúc này Thiệu Phong chỉ có thể dùng lời nói như vậy để an ủi mình. Dĩ nhiên, nếu như nếu có thể, Thiệu Phong tuyệt đối sẽ chơi xấu.
- Đi thôi đàn ông, ta đang chờ đây. Người địa cầu cũng đang chờ. Chúng ta nhanh đi thôi!
Tử thần thúc giục Thiệu Phong. Thiệu Phong lại thoáng nhìn về phía Âu Dương cầu cứu. Hắn biết, lúc này người khiến Tử thần thay đổi chỉ có thể là Âu Dương, cũng chính là sư phụ của Tử thần!
Đừng thấy Tử thần bình thường cười vui vẻ, trên thực tế từ khi bắt đầu bái sư Âu Dương đã biết, Tử thần thật ra là một người tôn sư trọng đạo. Có lẽ cũng bởi vì như vậy Âu Dương mới có thể nhận Tử thần làm đệ tử. Dù sao bất kỳ ai cũng không muốn thu nhận một người ngày hôm nay còn gọi ngươi là sư phụ, ngày mai học thành là người hầu...
Ánh mắt cầu cứu của Thiệu Phong đã bị Đặng Thiến và Đặng Dương nhìn thấy! Thật ra không chỉ hai huynh muội này, không thiếu những nhân vật cấp cáo già đều phát hiện được. Mà khi bọn họ nhìn theo ánh mắt của Thiệu Phong, liền nhìn thấy Âu Dương đang cầm một miếng bánh điểm tâm.
Bọn họ khó có thể lý giải được. Rốt cuộc người trẻ tuổi này có thân phận thế nào? Ban đầu hắn dám trực tiếp đối kháng với Đặng Dương. Hơn nữa từ dáng vẻ của hắn xem ra hắn hoàn toàn không sợ hãi. Sau đó đến Lưu Tĩnh gọi Thiệu Phong là tiểu bạch kiểm khiến mọi người nghi ngờ sau lưng Lưu Tĩnh có lẽ có một nhân vật lớn nào đó. Cho nên theo bản năng mọi người cho rằng Âu Dương là một tiểu bạch kiểm của Lưu Tĩnh.
Nhưng hiện tại xem ra, tất cả những điều này đều là sai lầm. Âu Dương căn bản không phải là tiểu bạch kiểm gì. Từ ánh mắt cầu cứu của Thiệu Phong người thông minh đều hiểu rõ một đạo lý! Gia hoả này có thể là một đại BOSS! Một đại BOSS ẩn nấp phía sau hậu trường không ai biết thân phận!
Mọi người bắt đầu vắt hết óc suy nghĩ về cái tên Âu Dương. Nhưng bất luận bọn họ suy nghĩ như thế nào, đều không thể nghĩ được nhân vật lớn nào có liên quan đến một chữ Âu. Tất nhiên trong đám quan viên có tồn tại họ Âu. Nhưng đám quan viên như vậy còn chưa đủ trình độ để Thiệu Phong phải cầu cứu. Cho nên tự nhiên những người này liền bị bác bỏ.
- Đi thôi tiểu bạch kiểm, mẹ kiếp ngươi không phải muốn chơi xấu chứ? Ta cho ngươi biết, nếu như ngươi chơi xấu, bây giờ ta sẽ lập tức đi tìm Lôi Minh!
Tử thần nhìn dáng vẻ Thiệu Phong như vậy, vội vàng nói. Hắn thật sự lo lắng Âu Dương sẽ mở miệng. Ngày hôm nay hắn rất mong chờ đối với màn biểu diễn của Thiệu Phong. Nếu như Âu Dương thật sự mở miệng, cho dù hắn mong chờ đến thế nào cuối cùng cũng nhất định phải nhả ra.
Cho nên Tử thần không cho Thiệu Phong có bất kỳ cầu viện nào. Hắn trực tiếp dùng Lôi Minh thuấn sát Thiệu Phong!
- Được lắm! Ngươi có gan, ta nhận! Đi!
Thiệu Phong cắn răng một cái giậm chân một cái. Hắn biết dù sao cũng là một đao, so với nhăn nhó giống như đàn bà, còn không bằng thoải mái một chút. Chí ít như vậy mới giống với một ngừoi đàn ông!
- Người đàn ông thuần khiết!
Tử thần giơ một ngón cái về phía Thiệu Phong. Chuyện như vậy cũng dám làm, đã không phải là trình độ của một người đàn ông nữa. Trên thế giới, ngoại trừ một người đàn ông thuần khiết khác, Thiệu Phong chính là người đàn ông thuần khiết thứ hai... Dĩ nhiên, Thiệu Phong không cách nào vượt qua người đàn ông thuần khiết thứ nhất!
- Đặng Dương, trận thi đấu lần này ngươi không thể khống chế được. Từ bỏ đi. Từ bỏ ta có thể xem như chẳng có gì phát sinh. Ngươi làm bao nhiêu trò mờ ám ta đều đã nhìn thấy cả. Tuy nhiên đừng chơi trò mờ ắm ở trước mặt Thiệu Phong ta. Bằng không ngươi nhất định sẽ hối hận.
Sau khi Thiệu Phong nói xong một câu này, hắn liền nghiêm mặt cùng với Tử thần và Đặng Thiến đi ra bên ngoài.
Lưu Tĩnh thì kéo Âu Dương lại nói:
- Nhanh nhanh! Nhanh đuổi theo bọn họ. Tiểu bạch kiểm muốn biểu diễn một màn kinh thiên. Chúng ta không qua xem quả thực có lỗi với đảng! Nhân viên phục vụ kia! Lấy cho ta một cái camera chất lượng tốt nhất! Nhanh lên!
Lưu Tĩnh cuống lên. Nếu như ngày hôm nay không nhìn được dáng vẻ Thiệu Phong ăn quả đắng, chắc hẳn trong lòng Lưu Tĩnh sẽ cảm thấy bất an....
Chỉ trong chốc lát, nhân viên phục vụ liền mang đến một máy chụp ảnh hàng hiệu. Sau đó Lưu Tĩnh, Âu Dương và Lưu Khải Hàng đều đi theo đám người Thiệu Phong rời khỏi bữa tiệc!
Ngoại trừ đám người Âu Dương, cho dù Đặng Dương rất muốn đi theo nhưng vẫn phải kìm chế sự hiếu kỳ trong lòng. Bởi vì Đặng Dương là một người thông minh. Thiệu Phong với những người này gây ồn ào như vậy, là bởi vì những người này hẳn đều có đị vị ngang hàng thậm chí cao hơn cả Thiệu Phong. Nếu như mình ngu đột xuất chạy đi xem Thiệu Phong ra phố hò hét, chắc hẳn ngày mai Thiệu Phong sẽ đối phó với mình!
Cho nên cho dù Đặng Dương muốn đi xem, nhưng vẫn khống chế được mình.
- Đổi phương pháp có được không...
Thiệu Phong hoảng sợ. Không sai, hắn thật sự hoảng sợ! Hắn bắt đầu có chút hối hận tại sao mình lại nghĩ ra một phương thức ác độc như vậy! Hắn vốn cho rằng mình đã nắm giữ tất cả. Nhưng căn bản hắn không ngờ được Tử thần mới là người người thắng. Mình làm vậy chẳng khác gì bán chính mình
- Ta vẫn muốn phương pháp kích thích kia!
Tử thần một tay ôm Đặng Thiến, miệng ngậm một điếu thuốc. Đặng Thiến vô cùng linh hoạt châm thuốc cho vị thần trong lòng mình.
- Đừng quá đáng! Cẩn thận ta cá chết lưới rách!
Uy hiếp của Thiệu Phong không có chút đáng sợ nào. Chí ít Tử thần không để ý nhiều tới lời uy hiếp này của hắn!
- Được! Ngươi có dũng khí!
Thiệu Phong thất bại. Thiệu Phong nhận. Hắn biết lần này mình nổi danh. Tuy nhiên lần nổi danh này không phải là nổi danh trên phương diện Long Quân. Mà qua đêm nay chỉ sợ tất cả mọi người trong thành Bắc Kinh đều sẽ khiếp sợ!
- Đi thôi tiểu ca. Ta đang chờ xem ngài biểu diễn đây! Cho dù là ta cũng có chút bội phục. Không ngờ cái đầu nhỏ của ngươi lại nghĩ ra mưu kế bá đạo như vậy! Ha ha ha ha...
Nghe Tử thần cười, đám người đang ở chỗ này đều sắp phát điên. Bọn họ cảm giác dường như mình đang nằm mơ. Chẳng lẽ nói đêm nay Thiệu Phong thật sự sẽ làm chuyện đó?
Bọn họ khó có thể tin tưởng được. Nhưng nhìn kỹ sắc mặt của Thiệu Phong và thái độ của Tử thần, cuối cùng mọi người vẫn phải tiếp nhận chuyện này!
- Tiểu bạch kiểm, ngươi sắp nổi danh rồi!
Lưu Tĩnh đi tới bên cạnh Thiệu Phong, nhìn Thiệu Phong tỏ vẻ rất đáng thương. Sau đó cô liền phì cười.
- Đã đánh cược thì phải chấp nhận chịu thua. Thiệu Phong ta không phải là người thua không đứng lên được.
Lúc này Thiệu Phong chỉ có thể dùng lời nói như vậy để an ủi mình. Dĩ nhiên, nếu như nếu có thể, Thiệu Phong tuyệt đối sẽ chơi xấu.
- Đi thôi đàn ông, ta đang chờ đây. Người địa cầu cũng đang chờ. Chúng ta nhanh đi thôi!
Tử thần thúc giục Thiệu Phong. Thiệu Phong lại thoáng nhìn về phía Âu Dương cầu cứu. Hắn biết, lúc này người khiến Tử thần thay đổi chỉ có thể là Âu Dương, cũng chính là sư phụ của Tử thần!
Đừng thấy Tử thần bình thường cười vui vẻ, trên thực tế từ khi bắt đầu bái sư Âu Dương đã biết, Tử thần thật ra là một người tôn sư trọng đạo. Có lẽ cũng bởi vì như vậy Âu Dương mới có thể nhận Tử thần làm đệ tử. Dù sao bất kỳ ai cũng không muốn thu nhận một người ngày hôm nay còn gọi ngươi là sư phụ, ngày mai học thành là người hầu...
Ánh mắt cầu cứu của Thiệu Phong đã bị Đặng Thiến và Đặng Dương nhìn thấy! Thật ra không chỉ hai huynh muội này, không thiếu những nhân vật cấp cáo già đều phát hiện được. Mà khi bọn họ nhìn theo ánh mắt của Thiệu Phong, liền nhìn thấy Âu Dương đang cầm một miếng bánh điểm tâm.
Bọn họ khó có thể lý giải được. Rốt cuộc người trẻ tuổi này có thân phận thế nào? Ban đầu hắn dám trực tiếp đối kháng với Đặng Dương. Hơn nữa từ dáng vẻ của hắn xem ra hắn hoàn toàn không sợ hãi. Sau đó đến Lưu Tĩnh gọi Thiệu Phong là tiểu bạch kiểm khiến mọi người nghi ngờ sau lưng Lưu Tĩnh có lẽ có một nhân vật lớn nào đó. Cho nên theo bản năng mọi người cho rằng Âu Dương là một tiểu bạch kiểm của Lưu Tĩnh.
Nhưng hiện tại xem ra, tất cả những điều này đều là sai lầm. Âu Dương căn bản không phải là tiểu bạch kiểm gì. Từ ánh mắt cầu cứu của Thiệu Phong người thông minh đều hiểu rõ một đạo lý! Gia hoả này có thể là một đại BOSS! Một đại BOSS ẩn nấp phía sau hậu trường không ai biết thân phận!
Mọi người bắt đầu vắt hết óc suy nghĩ về cái tên Âu Dương. Nhưng bất luận bọn họ suy nghĩ như thế nào, đều không thể nghĩ được nhân vật lớn nào có liên quan đến một chữ Âu. Tất nhiên trong đám quan viên có tồn tại họ Âu. Nhưng đám quan viên như vậy còn chưa đủ trình độ để Thiệu Phong phải cầu cứu. Cho nên tự nhiên những người này liền bị bác bỏ.
- Đi thôi tiểu bạch kiểm, mẹ kiếp ngươi không phải muốn chơi xấu chứ? Ta cho ngươi biết, nếu như ngươi chơi xấu, bây giờ ta sẽ lập tức đi tìm Lôi Minh!
Tử thần nhìn dáng vẻ Thiệu Phong như vậy, vội vàng nói. Hắn thật sự lo lắng Âu Dương sẽ mở miệng. Ngày hôm nay hắn rất mong chờ đối với màn biểu diễn của Thiệu Phong. Nếu như Âu Dương thật sự mở miệng, cho dù hắn mong chờ đến thế nào cuối cùng cũng nhất định phải nhả ra.
Cho nên Tử thần không cho Thiệu Phong có bất kỳ cầu viện nào. Hắn trực tiếp dùng Lôi Minh thuấn sát Thiệu Phong!
- Được lắm! Ngươi có gan, ta nhận! Đi!
Thiệu Phong cắn răng một cái giậm chân một cái. Hắn biết dù sao cũng là một đao, so với nhăn nhó giống như đàn bà, còn không bằng thoải mái một chút. Chí ít như vậy mới giống với một ngừoi đàn ông!
- Người đàn ông thuần khiết!
Tử thần giơ một ngón cái về phía Thiệu Phong. Chuyện như vậy cũng dám làm, đã không phải là trình độ của một người đàn ông nữa. Trên thế giới, ngoại trừ một người đàn ông thuần khiết khác, Thiệu Phong chính là người đàn ông thuần khiết thứ hai... Dĩ nhiên, Thiệu Phong không cách nào vượt qua người đàn ông thuần khiết thứ nhất!
- Đặng Dương, trận thi đấu lần này ngươi không thể khống chế được. Từ bỏ đi. Từ bỏ ta có thể xem như chẳng có gì phát sinh. Ngươi làm bao nhiêu trò mờ ám ta đều đã nhìn thấy cả. Tuy nhiên đừng chơi trò mờ ắm ở trước mặt Thiệu Phong ta. Bằng không ngươi nhất định sẽ hối hận.
Sau khi Thiệu Phong nói xong một câu này, hắn liền nghiêm mặt cùng với Tử thần và Đặng Thiến đi ra bên ngoài.
Lưu Tĩnh thì kéo Âu Dương lại nói:
- Nhanh nhanh! Nhanh đuổi theo bọn họ. Tiểu bạch kiểm muốn biểu diễn một màn kinh thiên. Chúng ta không qua xem quả thực có lỗi với đảng! Nhân viên phục vụ kia! Lấy cho ta một cái camera chất lượng tốt nhất! Nhanh lên!
Lưu Tĩnh cuống lên. Nếu như ngày hôm nay không nhìn được dáng vẻ Thiệu Phong ăn quả đắng, chắc hẳn trong lòng Lưu Tĩnh sẽ cảm thấy bất an....
Chỉ trong chốc lát, nhân viên phục vụ liền mang đến một máy chụp ảnh hàng hiệu. Sau đó Lưu Tĩnh, Âu Dương và Lưu Khải Hàng đều đi theo đám người Thiệu Phong rời khỏi bữa tiệc!
Ngoại trừ đám người Âu Dương, cho dù Đặng Dương rất muốn đi theo nhưng vẫn phải kìm chế sự hiếu kỳ trong lòng. Bởi vì Đặng Dương là một người thông minh. Thiệu Phong với những người này gây ồn ào như vậy, là bởi vì những người này hẳn đều có đị vị ngang hàng thậm chí cao hơn cả Thiệu Phong. Nếu như mình ngu đột xuất chạy đi xem Thiệu Phong ra phố hò hét, chắc hẳn ngày mai Thiệu Phong sẽ đối phó với mình!
Cho nên cho dù Đặng Dương muốn đi xem, nhưng vẫn khống chế được mình.
/1220
|