Nhìn thấy cảnh tượng như vậy vô số người run rẩy từng hồi. Trong cuộc chiến này, nguy hiểm nhất chính là Thượng Quan Hồng. Mỗi lần nàng xuất hiện nhất định sẽ gây ra hỗn loạn. Còn lần này Thương Long Vương đã ngã xuống!
Tuy rằng Bạch Tinh rất thương tâm, nhưng Bạch Tinh lại không chút chần chừ. Hắn thậm chí không tiếp tục liếc mắt nhìn Thương Long Vương lần thứ hai. Bởi vì hắn biết, giây phút Thương Long Vương bị xé ra như vậy, hắn nhất định đã tử vong.
Thượng Quan Hồng sẽ không cho Thương Long Vương cơ hội hồi phục! Quả nhiên, tất cả mọi chuyện phát sinh đúng với suy nghĩ của Bạch Tinh. Ngay cả Kỳ Lân Vương đang đứng ở ngay trước mắt thôi thúc Thế Giới Thụ cũng không kịp cứu viện. Thượng Quan Hồng đã bay lên trên đầu của Thương Long Vương. Miêu trảo trong tay nắm lấy đầu của Thương Long Vương, lôi kéo. Thương Long Vương thực sự ngã xuống tại nơi này...
Một nhân vật tiếp cận với tổ cấp không ngờ trong giây lát ngắn ngủi liền máu nhuốm đỏ không gian vĩnh viễn chôn xương tại nơi này. Nhìn thấy cảnh tượng như vậy rất nhiều người đều cảm thấy sợ hãi.
Mã Thanh Hà nhìn đại chiến trên không trung. Hắn biết lúc này mới chỉ bắt đầu. Tiếp theo Kỳ Lân Vương sẽ phải chết. Cuối cùng Bạch Tinh, một đời Yêu tổ cũng sẽ ngã xuống!
Ầm ầm!
Trong bầu trời đêm bỗng nhiên chớp động một trận lôi quang. Thương Long Vương chết đi, phong vân trên trời đã biến mất. Bầu trời đêm lại khôi phục lại vẻ trong sáng trước kia. Nhưng trong bầu trời đêm trong sáng này trong nháy mắt lại bắt đầu u ám. Rất nhiều lôi điện bắn xuống, bắt đầu bi ca cho cường giả đời thứ nhất ngã xuống!
- Lôi điện bi ca! Theo truyền thuyết năm đó, khi Âu Dương ngã xuống, tất cả Tiên giới đều vang lên lôi điện bi ca!
Có người nhìn thấy lôi điện bi ca vang lên trong không trung, mọi người đều biết, đây là tiếng than khóc của ông trời đối với một cường giả.
- Đúng vậy, lúc trước Tiễn Thần ngã xuống tại Lạc Mai Trấn, tất cả Tiên giới đều vang lên tiếng sấm điện bi ca. Nhưng Tiễn Thần thần thông quảng đại không ngờ lại sống lại!
Một ít người biết được bí mật của Tiên giới nói.
- Thương Long Vương ngã xuống khiến ông trời vang lên lôi điện bi ca. Nhưng lôi điện bi ca này thực sự có chênh lệch quá lớn đối với lôi điện bi ca của Tiễn Thần!
Có người thở dài lắc đầu.
Tuy rằng Thương Long Vương cũng dẫn động lôi điện bi ca tiễn đưa hắn, nhưng so với lôi điện bi ca dành cho Âu Dương lúc trước có sự chênh lệch quá lớn. Lúc trước Âu Dương khiến Tiên giới mênh mông vô bờ bến đều vang lên bi ca tiễn đưa hắn. Nhưng Thương Long Vương nhiều nhất chỉ dẫn động lôi điện bi ca trong phạm vi ngàn dặm. Như vậy ai mạnh ai yếu liếc mắt một cái đã có thể nhìn ra được.
- Lôi điện bi ca! Ha ha ha, có lôi điện bi ca tiễn đưa Bạch Tinh ta, ta còn có gì phải tiếc nuối nữa!
Nguyệt Quang Đao đã khiến Bạch Tinh chật vật không thể tả. Thượng Quan Hồng thỉnh thoảng xuất hiện luôn có thể khiến Bạch Tinh bị chút tổn thương. Đừng thấy đây chỉ là chút tổn tương. Một chút này cũng khiến Bạch Tinh cảm giác được tử vong từng bước đến gần mình...
Một trận rống giận từ trong miệng Kỳ Lân Vương phát ra. Hỏa diễm đốt cháy không trung đều biến thành màu trắng. Chí dương hỏa kỳ lân màu trắng thiếu đốt sa địa thành dung nham. Từng chiếc lá rụng trong thế giới thụ bắt đầu bay lên. Không một chiếc lá rụng nào bay xuống. Hỏa diễm tăng thêm mấy phần!
- Kỳ Lân Vương, ngươi đi đi! Bọn họ sẽ không làm khó ngươi!
Bạch Tinh vừa chiến đấu với Hàn Sa và hối hận mình đã triệu hoán Kỳ Lân Vương và Thương Long Vương. Nếu như mình không triệu hoán, như vậy có lẽ Thương Long Vương sẽ không chết ở chỗ này...
Kỳ Lân Vương không để ý tới Bạch Tinh. Hắn dùng hành động thực tế nói cho Bạch Tinh biết, cho dù hắn chết trận, cũng không rời khỏi!
Hỏa diễm trùng thiên, lôi điện bi ca! Ánh trăng như nước, bóng thương ma ảnh đan xen tạo thành một cục diện tất sát.
Thượng Quan Hồng đánh một đòn khiến cánh tay trái của Bạch Tinh bị thương, sau đó nhanh chóng trốn vào trong hư không. Những người đứng ở rất xa nhìn thấy thi nhau chửi ầm lên:
- Xú nữa, có giỏi trực tiếp chiến đấu với Yêu tổ của chúng ta một trận!
Nghe thấy những người này nói vậy, Nhân tộc phía bên kia tỏ ra rất khinh thường! Cách làm này của Thượng Quan Hồng không có gì không đúng. Nàng vốn giống như một cái bóng, tại thời điểm ngươi sợ hãi nhất sẽ cho ngươi một đòn trí mạng. Nếu bảo Thượng Quan Hồng bỏ qua đánh lén mạnh mẽ nhất vậy tương đương với bảo Âu Dương thả Thứ Kiêu Cung trong tay xuống!
Đương nhiên Bạch Tinh không oán hận Thượng Quan Hồng. Đây không phải là cuộc thi đấu hữu nghị. Đây là đại chiến sinh tử. Trong đại chiến như vậy chỉ có sinh tử không có quy tắc. Chỉ cần ngươi có thể giết chết đối thủ, chỉ cần ngươi còn đứng, ngươi chính là người chiến thắng. Cái gì là quy tắc, cái gì là quang minh chính đại đều là lời quỷ lừa gạt thôi.
Bản lĩnh lớn nhất trong đời Âu Dương là cái gì? Bắn tên! Không sai chính là bắn tên. Hơn nữa còn là bắn lén! Bản lĩnh lớn nhất trong đời Âu Dương chính là ở sau lưng bắn lén. Bắn lén từ khi bắt đầu vào trung đội số 7 sau đó tới Chân Linh Giới vẫn bắn lén. Sau khi đến Tiên giới có thể xem như có chút thu liễm. Bởi vì thời điểm này tiễn thuật của Âu Dương đã đại thành, đã không cần phải lén lén lút lút nữa!
Còn nhớ rõ tín điều của cung thủ trong miệng Âu Dương không?
- Tín điều của cung thủ chính là sợ chết!
Lúc trước, thời điểm Âu Dương nói cho Lý Vĩ biết điều này, Lý Vĩ khịt mũi biểu thị coi thường. Trên thực tế thật sự suy nghĩ một chút có thể nói, lúc đó Âu Dương nói như vậy không hề sai. Nếu như Âu Dương không phải phát huy bản tính sợ chết này đến mức lớn nhất, sợ là sẽ không có nhiều thắng lợi như vậy.
Dĩ nhiên, sợ chết này không phải là chỉ Âu Dương sợ chết. Cái Âu Dương gọi là sợ chết thật ra ý tứ chính là dùng mũi tên bắn lén! Có thể trong thời điểm kẻ địch không biết, bắn ra một mũi tên giết chết kẻ đó, mới là ý nghĩa thâm sâu cao nhất của một cung thủ! Từ bắt đầu cho tới bây giờ Âu Dương đều truy tìm ý nghĩa thâm ảo này!
Bạch Tinh múa Yêu thần thương trong tay. Hắn đã phát hiện lực lượng của mình càng ngày càng yếu. Hắn cảm giác mình càng ngày càng suy yếu, hắn cảm giác tử vong đang từng bước tới gần. Tử Thần nhìn về quay về phía hắn mà ngoắc tay.
- Nếu như ta chết đi, đời sau vẫn có thể rung chuyển đất trời không?
Có lẽ đây chính là suy nghĩ trong lòng Bạch Tinh. Yêu tổ cả đời phong quang đến chết cũng không bỏ quyền thế và địa vị xuống được. Có lẽ đây chính là sự khác nhau giữa Bạch Tinh và Âu Dương. Muốn nhận được chí cao vô thượng, trước tiên ngươi phải thả xuống được...
Có tiếng động giống như búp bê vải bị xé nát xuất hiện. Sau đo liền nhìn thấy cả người Thượng Quan Hồng đầy máu, trên mặt mang theo một nụ cười tàn nhẫn. Trong tay của nàng đang cầm một trái tim vẫn đang đập. Trái tim này chính là của Kỳ Lân Vương.
Lúc này tuy rằng Kỳ Lân Vương vẫn đang gầm thét, nhưng tất cả đều đã muộn. Đối với Yêu tộc mà nói, trái tim chính là tất cả của bọn họ. Mất đi trái tim tuy rằng Kỳ Lân Vương không ngã xuống, nhưng hắn đã mất đi tất cả lực lượng.
Tuy rằng Bạch Tinh rất thương tâm, nhưng Bạch Tinh lại không chút chần chừ. Hắn thậm chí không tiếp tục liếc mắt nhìn Thương Long Vương lần thứ hai. Bởi vì hắn biết, giây phút Thương Long Vương bị xé ra như vậy, hắn nhất định đã tử vong.
Thượng Quan Hồng sẽ không cho Thương Long Vương cơ hội hồi phục! Quả nhiên, tất cả mọi chuyện phát sinh đúng với suy nghĩ của Bạch Tinh. Ngay cả Kỳ Lân Vương đang đứng ở ngay trước mắt thôi thúc Thế Giới Thụ cũng không kịp cứu viện. Thượng Quan Hồng đã bay lên trên đầu của Thương Long Vương. Miêu trảo trong tay nắm lấy đầu của Thương Long Vương, lôi kéo. Thương Long Vương thực sự ngã xuống tại nơi này...
Một nhân vật tiếp cận với tổ cấp không ngờ trong giây lát ngắn ngủi liền máu nhuốm đỏ không gian vĩnh viễn chôn xương tại nơi này. Nhìn thấy cảnh tượng như vậy rất nhiều người đều cảm thấy sợ hãi.
Mã Thanh Hà nhìn đại chiến trên không trung. Hắn biết lúc này mới chỉ bắt đầu. Tiếp theo Kỳ Lân Vương sẽ phải chết. Cuối cùng Bạch Tinh, một đời Yêu tổ cũng sẽ ngã xuống!
Ầm ầm!
Trong bầu trời đêm bỗng nhiên chớp động một trận lôi quang. Thương Long Vương chết đi, phong vân trên trời đã biến mất. Bầu trời đêm lại khôi phục lại vẻ trong sáng trước kia. Nhưng trong bầu trời đêm trong sáng này trong nháy mắt lại bắt đầu u ám. Rất nhiều lôi điện bắn xuống, bắt đầu bi ca cho cường giả đời thứ nhất ngã xuống!
- Lôi điện bi ca! Theo truyền thuyết năm đó, khi Âu Dương ngã xuống, tất cả Tiên giới đều vang lên lôi điện bi ca!
Có người nhìn thấy lôi điện bi ca vang lên trong không trung, mọi người đều biết, đây là tiếng than khóc của ông trời đối với một cường giả.
- Đúng vậy, lúc trước Tiễn Thần ngã xuống tại Lạc Mai Trấn, tất cả Tiên giới đều vang lên tiếng sấm điện bi ca. Nhưng Tiễn Thần thần thông quảng đại không ngờ lại sống lại!
Một ít người biết được bí mật của Tiên giới nói.
- Thương Long Vương ngã xuống khiến ông trời vang lên lôi điện bi ca. Nhưng lôi điện bi ca này thực sự có chênh lệch quá lớn đối với lôi điện bi ca của Tiễn Thần!
Có người thở dài lắc đầu.
Tuy rằng Thương Long Vương cũng dẫn động lôi điện bi ca tiễn đưa hắn, nhưng so với lôi điện bi ca dành cho Âu Dương lúc trước có sự chênh lệch quá lớn. Lúc trước Âu Dương khiến Tiên giới mênh mông vô bờ bến đều vang lên bi ca tiễn đưa hắn. Nhưng Thương Long Vương nhiều nhất chỉ dẫn động lôi điện bi ca trong phạm vi ngàn dặm. Như vậy ai mạnh ai yếu liếc mắt một cái đã có thể nhìn ra được.
- Lôi điện bi ca! Ha ha ha, có lôi điện bi ca tiễn đưa Bạch Tinh ta, ta còn có gì phải tiếc nuối nữa!
Nguyệt Quang Đao đã khiến Bạch Tinh chật vật không thể tả. Thượng Quan Hồng thỉnh thoảng xuất hiện luôn có thể khiến Bạch Tinh bị chút tổn thương. Đừng thấy đây chỉ là chút tổn tương. Một chút này cũng khiến Bạch Tinh cảm giác được tử vong từng bước đến gần mình...
Một trận rống giận từ trong miệng Kỳ Lân Vương phát ra. Hỏa diễm đốt cháy không trung đều biến thành màu trắng. Chí dương hỏa kỳ lân màu trắng thiếu đốt sa địa thành dung nham. Từng chiếc lá rụng trong thế giới thụ bắt đầu bay lên. Không một chiếc lá rụng nào bay xuống. Hỏa diễm tăng thêm mấy phần!
- Kỳ Lân Vương, ngươi đi đi! Bọn họ sẽ không làm khó ngươi!
Bạch Tinh vừa chiến đấu với Hàn Sa và hối hận mình đã triệu hoán Kỳ Lân Vương và Thương Long Vương. Nếu như mình không triệu hoán, như vậy có lẽ Thương Long Vương sẽ không chết ở chỗ này...
Kỳ Lân Vương không để ý tới Bạch Tinh. Hắn dùng hành động thực tế nói cho Bạch Tinh biết, cho dù hắn chết trận, cũng không rời khỏi!
Hỏa diễm trùng thiên, lôi điện bi ca! Ánh trăng như nước, bóng thương ma ảnh đan xen tạo thành một cục diện tất sát.
Thượng Quan Hồng đánh một đòn khiến cánh tay trái của Bạch Tinh bị thương, sau đó nhanh chóng trốn vào trong hư không. Những người đứng ở rất xa nhìn thấy thi nhau chửi ầm lên:
- Xú nữa, có giỏi trực tiếp chiến đấu với Yêu tổ của chúng ta một trận!
Nghe thấy những người này nói vậy, Nhân tộc phía bên kia tỏ ra rất khinh thường! Cách làm này của Thượng Quan Hồng không có gì không đúng. Nàng vốn giống như một cái bóng, tại thời điểm ngươi sợ hãi nhất sẽ cho ngươi một đòn trí mạng. Nếu bảo Thượng Quan Hồng bỏ qua đánh lén mạnh mẽ nhất vậy tương đương với bảo Âu Dương thả Thứ Kiêu Cung trong tay xuống!
Đương nhiên Bạch Tinh không oán hận Thượng Quan Hồng. Đây không phải là cuộc thi đấu hữu nghị. Đây là đại chiến sinh tử. Trong đại chiến như vậy chỉ có sinh tử không có quy tắc. Chỉ cần ngươi có thể giết chết đối thủ, chỉ cần ngươi còn đứng, ngươi chính là người chiến thắng. Cái gì là quy tắc, cái gì là quang minh chính đại đều là lời quỷ lừa gạt thôi.
Bản lĩnh lớn nhất trong đời Âu Dương là cái gì? Bắn tên! Không sai chính là bắn tên. Hơn nữa còn là bắn lén! Bản lĩnh lớn nhất trong đời Âu Dương chính là ở sau lưng bắn lén. Bắn lén từ khi bắt đầu vào trung đội số 7 sau đó tới Chân Linh Giới vẫn bắn lén. Sau khi đến Tiên giới có thể xem như có chút thu liễm. Bởi vì thời điểm này tiễn thuật của Âu Dương đã đại thành, đã không cần phải lén lén lút lút nữa!
Còn nhớ rõ tín điều của cung thủ trong miệng Âu Dương không?
- Tín điều của cung thủ chính là sợ chết!
Lúc trước, thời điểm Âu Dương nói cho Lý Vĩ biết điều này, Lý Vĩ khịt mũi biểu thị coi thường. Trên thực tế thật sự suy nghĩ một chút có thể nói, lúc đó Âu Dương nói như vậy không hề sai. Nếu như Âu Dương không phải phát huy bản tính sợ chết này đến mức lớn nhất, sợ là sẽ không có nhiều thắng lợi như vậy.
Dĩ nhiên, sợ chết này không phải là chỉ Âu Dương sợ chết. Cái Âu Dương gọi là sợ chết thật ra ý tứ chính là dùng mũi tên bắn lén! Có thể trong thời điểm kẻ địch không biết, bắn ra một mũi tên giết chết kẻ đó, mới là ý nghĩa thâm sâu cao nhất của một cung thủ! Từ bắt đầu cho tới bây giờ Âu Dương đều truy tìm ý nghĩa thâm ảo này!
Bạch Tinh múa Yêu thần thương trong tay. Hắn đã phát hiện lực lượng của mình càng ngày càng yếu. Hắn cảm giác mình càng ngày càng suy yếu, hắn cảm giác tử vong đang từng bước tới gần. Tử Thần nhìn về quay về phía hắn mà ngoắc tay.
- Nếu như ta chết đi, đời sau vẫn có thể rung chuyển đất trời không?
Có lẽ đây chính là suy nghĩ trong lòng Bạch Tinh. Yêu tổ cả đời phong quang đến chết cũng không bỏ quyền thế và địa vị xuống được. Có lẽ đây chính là sự khác nhau giữa Bạch Tinh và Âu Dương. Muốn nhận được chí cao vô thượng, trước tiên ngươi phải thả xuống được...
Có tiếng động giống như búp bê vải bị xé nát xuất hiện. Sau đo liền nhìn thấy cả người Thượng Quan Hồng đầy máu, trên mặt mang theo một nụ cười tàn nhẫn. Trong tay của nàng đang cầm một trái tim vẫn đang đập. Trái tim này chính là của Kỳ Lân Vương.
Lúc này tuy rằng Kỳ Lân Vương vẫn đang gầm thét, nhưng tất cả đều đã muộn. Đối với Yêu tộc mà nói, trái tim chính là tất cả của bọn họ. Mất đi trái tim tuy rằng Kỳ Lân Vương không ngã xuống, nhưng hắn đã mất đi tất cả lực lượng.
/1220
|