Thân thể khổng lồ của Kỳ Lân Vương từ trên trời hạ rơi xuống dung nham trên mặt đất. Dung nham bắt đầu cắn nuốt thân thể Kỳ Lân Vương. Không còn trái tim kỳ lân, Kỳ Lân Vương đã không thể chống lại được chí dương hỏa kỳ lân. Cho nên thân thể của hắn bắt đầu bốc cháy lên.
Cả đời chơi với hỏa diễm, đến thời khắc cuối cùng lại chết trong hỏa diễm. Có lẽ đây cũng được coi là kết cục tốt nhất của Kỳ Lân Vương!
Phía xa, một vài đại yêu nhìn thi thể Kỳ Lân Vương ngã xuống bắt đầu bị hỏa diễm mãnh liệt thiêu đốt. Trong mắt mỗi người đều chứa lệ nóng. Tuy nhiên nước mắt của bọn họ không rơi xuống. Bởi vì bọn họ biết, có lẽ đây là ngày cuối cùng của Yêu tộc. Hai đại yêu vương ngã xuống, Yêu tổ đang trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc. Lúc này cho dù là Ngụy Bỉnh Dập đến đây cũng không thể cứu vãn được nữa!
Vô số Yêu tộc đã té quỵ trên đất. Ở chỗ này, những đại yêu kiêu căng khó thuần nhất chợt bắt đầu cầu khẩn. Lúc này bọn họ cầu khẩn có thiên thần hạ phàm có thể cứu vớt bọn họ.
Lúc trước thời điểm Thiên Đình xông tới Tuyết Sơn, Tử Kim Hồ Lô chợt hiện ra cứu vớt mọi người khỏi nguy nan. Hôm nay bọn họ cầu khẩn, cầu khẩn chủ nhân của Tử Kim Hồ Lô có thể bị mình cảm động, có thể cứu vớt Yêu tộc khỏi sự hủy diệt!
Nhưng chủ nhân của Tử Kim Hồ Lô không thuộc về nơi này. Hắn cũng sẽ không lưu ý tới thế giới này Yêu tộc có bị hủy diệt hay không. Hắn cũng không nghe thấy cái gọi là cầu khẩn thành kính.
Ầm ầm!
Lôi điện bi ca lại vang lên. Lần này lôi điện bi ca còn lớn hơn hồi. Trong vòng phạm vi mười ngàn dặm, lôi xà bắt đầu chớp động.
Lôi điện giống như muốn xé rách bầu trời. Nhìn lôi điện như vậy, Bạch Tinh đứng trong dung nham một tay cầm Yêu thần thương, trên căn bản toàn thân hắn đã không tìm được một chỗ nào lành lặn.
- Hừ!
Bạch Tinh hừ lạnh một tiếng. Hắn thôi thúc thần lực. Trong nháy mắt vết thương đầy trên người lập tức hồi phục. Lúc này nhìn bề ngoài Bạch Tinh không có gì thay đổi qua lớn. Nhưng người xem có thể chân chính hiểu được, lúc này Bạch Tinh đã xong rồi. Hiện tại lực chiến đấu của hắn không mạnh hơn Kỳ Lân Vương và Thương Long Vương vừa ngã xuống là mấy.
- Bạch Tinh, ông trời biết ngươi sắp ngã xuống, vạn dặm bi ca. Ngươi cũng được coi như là một nhân vật lớn!
Trên khắp người Thượng Quan Hồng đều là dòng máu nóng của Kỳ Lân Vương đời thứ nhất. Tuy nhiên Thượng Quan Hồng không hề để ý đến những thứ này.
- Chúng ta không có thâm cừu đại oán. Ngươi tự mình giải quyết đi. Ta bảo đảm linh hồn ngươi sẽ được luân hồi chuyển thế!
Hàn Sa nhìn Yêu tổ Bạch Tinh kiên trì đến giờ phút này vẫn chưa từng xuất hiện một chút thần sắc cầu xin tha thứ nào. Hắn thật sự chấn động trước nam nhân này!
Hàn Sa tự nhận nếu mình đối mặt tử vong tuyệt đối không thể nào bình tĩnh được như Bạch Tinh.
- Ha ha ha ha! Bạch Tinh ta mười tuổi đã rời nhà đi du lịch Tiên giới! Một đời trải qua vô số đại chiến sinh tử, Trời cũng không thể đẩy ta ngã được. Muốn ta tự sát sao? Đừng hòng! Linh hồn chuyển thế sao? Ta không cần. Thật sự tôn trọng ta thì đường đường chính chính đánh bại ta! Không nên dùng lời nói để sỉ nhục ta!
Bạch Tinh coi lời nói của Hàn Sa là một sự sỉ nhục.
Hàn Sa gật đầu. Hắn cũng không hề bởi vì Bạch Tinh không biết suy xét mà nói thêm điều gì. Ngược lại hắn càng thêm kính nể Yêu tổ Bạch Tinh đã một lần đánh bại mình.
- Hôm nay chính là lần cuối cùng Nguyệt Quang Đao uống máu. Sau trận chiến này ta sẽ phong đao!
Thân thể Hàn Sa run lên. Nguyệt Quang Đao đã xuất hiện ở trong tay Hàn Sa. Một tay Hàn Sa nắm Nguyệt Quang Đao, ánh trăng màu trắng bạc giống như muốn nói lời từ giã với một kiêu hùng sắp ngã xuống!
- Hắn chắc chắn phải được chết trong chiến đấu chính diện...
Thượng Quan Hồng gật đầu. Lần này nàng không tiếp tục đánh lén. Bởi vì lúc này Bạch Tinh đã là cung giương hết đà, không còn năng lực uy hiếp bất kỳ ai trong số bọn họ nữa. Nếu như Hàn Sa nguyện ý, không hơn một chiêu gần người là có thể giết chết Bạch Tinh!
- Đến đây đi!
Bạch Tinh cầm Yêu thần thương trong tay rung lên một cái. Mũi thương mang theo sấm gió đâm phá hư không xuyên qua lửa cháy hừng hực xông thẳng lên trời.
Nguyệt Quang Đao trong tay Hàn Sa nhẹ nhàng vung lên một cái, lập tức gạt mũi thương sang một bên, sau đó Hàn Sa giơ cao Nguyệt Quang Đao trong tay lên, nhằm thẳng về phía đầu Bạch Tinh bổ xuống.
Giờ phút này thời gian giống như bất động. Vài giây này giống như dài dằng dặc. Trong đầu Bạch Tinh nhớ lại cuộc đời mình.
Bạch Tinh không cha không mẹ, chính là nam hài yêu thú lớn lên trong rừng núi. Năm ấy hắn mười tuổi, Bạch Tinh đánh bại tất cả yêu thú cầm theo cây côn sau đó đã bị chém gãy trong mộ của Yêu tổ đi ra khỏi rừng núi đó.
Từ đó hắn bắt đầu lang bạt thiên hạ. Bạch Tinh từng bước đi tới. Cuối cùng, hắn giải phóng thân thế của mình trở thành chủ nhân Yêu tộc này, trở thành Yêu tổ Chí Cường Giả!
Nhưng hài tử này cũng không may. Mới vừa trở thành Yêu tổ liền gặp phải thời đại lớn. Tiếp theo đó là Thiên Vương xuất hiện. Hắn thật sự thảm hơn cả thế hệ trước.
- Nếu như ông trời lại cho ta một cơ hội, ta vẫn sẽ không hối hận đi con đường ngày hôm nay!
Trong lòng Bạch Tinh thầm nói với mình. Hắn hiểu rõ hắn tồn tại vì niềm tin chiến đấu của mình, cũng vì niềm tin chiến đấu mà chết. Tất cả đều đáng giá!
Ầm ầm...
Lôi điện bi ca. Phía xa vô số người nhìn thấy Hàn Sa giơ Nguyệt Quang Đao lên bổ về phía Bạch Tinh. Giờ phút này Yêu tộc đã không khống chế được nước mắt của mình. Bọn họ bất lực nhìn Yêu tổ chết ở trước mặt mình. Mỗi người trong Yêu tộc đều cảm giác được một sự sỉ nhục từ trong linh hồn...
Vèo...
Nhưng vào lúc này, một đạo hồng quang bỗng nhiên từ phía xa bay tới! Tốc độ của hồng quang này nhanh đến mức gần như khó có thể tin nổi. Mó giống như con thoi đang không ngừng xuyên qua hư không!
- Đó là cái gì vậy?
Có người đã nhìn thấy được hồng quang. Nhưng khi hắn mở miệng nói ra câu này, hồng quang đã lướt qua mọi người. Sau đó mọi người thấy được một cảnh tượng khiến bọn họ vĩnh viễn cũng không có cách nào quên!
Đạo hồng quang này cắt qua bầu trời thành một hình vòng nho nhỏ, sau đó phù một tiếng lọt vào trong tai Bạch Tinh!
Bạch Tinh vốn còn tưởng rằng đây là âm thanh đao chém vào đầu của mình. Nhưng sau đó máu bắn lên mặt hắn, hắn mới mở mắt!
Mọi người sử dụng gậy gỗ đánh dưa hấu sao? Lúc này Bạch Tinh nhìn thấy chính là một quả dưa hấu bị gậy gỗ đánh qua! Hàn Sa đã không thấy đầu nữa! Chỉ còn lại một thân thể đang giơ đao trôi nổi trong không trung. Đồng thời sau một giây đồng hồ lại từ trên trời rơi xuống!
- Xảy ra chuyện gì vậy?
Bạch Tinh lập tức liền bối rối! Tuy rằng Hàn Sa chiến đấu với mình trong thời gian dài như vậy, nhưng thực lực của Hàn Sa kinh người. Hắn cảm thấy cho dù là Ngụy Bỉnh Dập tự mình đến cũng tuyệt đối không thể nào một đòn giết chết Hàn Sa!
- Mũi tên... Tiễn Thần...
Thượng Quan Hồng cũng bối rối.
Cả đời chơi với hỏa diễm, đến thời khắc cuối cùng lại chết trong hỏa diễm. Có lẽ đây cũng được coi là kết cục tốt nhất của Kỳ Lân Vương!
Phía xa, một vài đại yêu nhìn thi thể Kỳ Lân Vương ngã xuống bắt đầu bị hỏa diễm mãnh liệt thiêu đốt. Trong mắt mỗi người đều chứa lệ nóng. Tuy nhiên nước mắt của bọn họ không rơi xuống. Bởi vì bọn họ biết, có lẽ đây là ngày cuối cùng của Yêu tộc. Hai đại yêu vương ngã xuống, Yêu tổ đang trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc. Lúc này cho dù là Ngụy Bỉnh Dập đến đây cũng không thể cứu vãn được nữa!
Vô số Yêu tộc đã té quỵ trên đất. Ở chỗ này, những đại yêu kiêu căng khó thuần nhất chợt bắt đầu cầu khẩn. Lúc này bọn họ cầu khẩn có thiên thần hạ phàm có thể cứu vớt bọn họ.
Lúc trước thời điểm Thiên Đình xông tới Tuyết Sơn, Tử Kim Hồ Lô chợt hiện ra cứu vớt mọi người khỏi nguy nan. Hôm nay bọn họ cầu khẩn, cầu khẩn chủ nhân của Tử Kim Hồ Lô có thể bị mình cảm động, có thể cứu vớt Yêu tộc khỏi sự hủy diệt!
Nhưng chủ nhân của Tử Kim Hồ Lô không thuộc về nơi này. Hắn cũng sẽ không lưu ý tới thế giới này Yêu tộc có bị hủy diệt hay không. Hắn cũng không nghe thấy cái gọi là cầu khẩn thành kính.
Ầm ầm!
Lôi điện bi ca lại vang lên. Lần này lôi điện bi ca còn lớn hơn hồi. Trong vòng phạm vi mười ngàn dặm, lôi xà bắt đầu chớp động.
Lôi điện giống như muốn xé rách bầu trời. Nhìn lôi điện như vậy, Bạch Tinh đứng trong dung nham một tay cầm Yêu thần thương, trên căn bản toàn thân hắn đã không tìm được một chỗ nào lành lặn.
- Hừ!
Bạch Tinh hừ lạnh một tiếng. Hắn thôi thúc thần lực. Trong nháy mắt vết thương đầy trên người lập tức hồi phục. Lúc này nhìn bề ngoài Bạch Tinh không có gì thay đổi qua lớn. Nhưng người xem có thể chân chính hiểu được, lúc này Bạch Tinh đã xong rồi. Hiện tại lực chiến đấu của hắn không mạnh hơn Kỳ Lân Vương và Thương Long Vương vừa ngã xuống là mấy.
- Bạch Tinh, ông trời biết ngươi sắp ngã xuống, vạn dặm bi ca. Ngươi cũng được coi như là một nhân vật lớn!
Trên khắp người Thượng Quan Hồng đều là dòng máu nóng của Kỳ Lân Vương đời thứ nhất. Tuy nhiên Thượng Quan Hồng không hề để ý đến những thứ này.
- Chúng ta không có thâm cừu đại oán. Ngươi tự mình giải quyết đi. Ta bảo đảm linh hồn ngươi sẽ được luân hồi chuyển thế!
Hàn Sa nhìn Yêu tổ Bạch Tinh kiên trì đến giờ phút này vẫn chưa từng xuất hiện một chút thần sắc cầu xin tha thứ nào. Hắn thật sự chấn động trước nam nhân này!
Hàn Sa tự nhận nếu mình đối mặt tử vong tuyệt đối không thể nào bình tĩnh được như Bạch Tinh.
- Ha ha ha ha! Bạch Tinh ta mười tuổi đã rời nhà đi du lịch Tiên giới! Một đời trải qua vô số đại chiến sinh tử, Trời cũng không thể đẩy ta ngã được. Muốn ta tự sát sao? Đừng hòng! Linh hồn chuyển thế sao? Ta không cần. Thật sự tôn trọng ta thì đường đường chính chính đánh bại ta! Không nên dùng lời nói để sỉ nhục ta!
Bạch Tinh coi lời nói của Hàn Sa là một sự sỉ nhục.
Hàn Sa gật đầu. Hắn cũng không hề bởi vì Bạch Tinh không biết suy xét mà nói thêm điều gì. Ngược lại hắn càng thêm kính nể Yêu tổ Bạch Tinh đã một lần đánh bại mình.
- Hôm nay chính là lần cuối cùng Nguyệt Quang Đao uống máu. Sau trận chiến này ta sẽ phong đao!
Thân thể Hàn Sa run lên. Nguyệt Quang Đao đã xuất hiện ở trong tay Hàn Sa. Một tay Hàn Sa nắm Nguyệt Quang Đao, ánh trăng màu trắng bạc giống như muốn nói lời từ giã với một kiêu hùng sắp ngã xuống!
- Hắn chắc chắn phải được chết trong chiến đấu chính diện...
Thượng Quan Hồng gật đầu. Lần này nàng không tiếp tục đánh lén. Bởi vì lúc này Bạch Tinh đã là cung giương hết đà, không còn năng lực uy hiếp bất kỳ ai trong số bọn họ nữa. Nếu như Hàn Sa nguyện ý, không hơn một chiêu gần người là có thể giết chết Bạch Tinh!
- Đến đây đi!
Bạch Tinh cầm Yêu thần thương trong tay rung lên một cái. Mũi thương mang theo sấm gió đâm phá hư không xuyên qua lửa cháy hừng hực xông thẳng lên trời.
Nguyệt Quang Đao trong tay Hàn Sa nhẹ nhàng vung lên một cái, lập tức gạt mũi thương sang một bên, sau đó Hàn Sa giơ cao Nguyệt Quang Đao trong tay lên, nhằm thẳng về phía đầu Bạch Tinh bổ xuống.
Giờ phút này thời gian giống như bất động. Vài giây này giống như dài dằng dặc. Trong đầu Bạch Tinh nhớ lại cuộc đời mình.
Bạch Tinh không cha không mẹ, chính là nam hài yêu thú lớn lên trong rừng núi. Năm ấy hắn mười tuổi, Bạch Tinh đánh bại tất cả yêu thú cầm theo cây côn sau đó đã bị chém gãy trong mộ của Yêu tổ đi ra khỏi rừng núi đó.
Từ đó hắn bắt đầu lang bạt thiên hạ. Bạch Tinh từng bước đi tới. Cuối cùng, hắn giải phóng thân thế của mình trở thành chủ nhân Yêu tộc này, trở thành Yêu tổ Chí Cường Giả!
Nhưng hài tử này cũng không may. Mới vừa trở thành Yêu tổ liền gặp phải thời đại lớn. Tiếp theo đó là Thiên Vương xuất hiện. Hắn thật sự thảm hơn cả thế hệ trước.
- Nếu như ông trời lại cho ta một cơ hội, ta vẫn sẽ không hối hận đi con đường ngày hôm nay!
Trong lòng Bạch Tinh thầm nói với mình. Hắn hiểu rõ hắn tồn tại vì niềm tin chiến đấu của mình, cũng vì niềm tin chiến đấu mà chết. Tất cả đều đáng giá!
Ầm ầm...
Lôi điện bi ca. Phía xa vô số người nhìn thấy Hàn Sa giơ Nguyệt Quang Đao lên bổ về phía Bạch Tinh. Giờ phút này Yêu tộc đã không khống chế được nước mắt của mình. Bọn họ bất lực nhìn Yêu tổ chết ở trước mặt mình. Mỗi người trong Yêu tộc đều cảm giác được một sự sỉ nhục từ trong linh hồn...
Vèo...
Nhưng vào lúc này, một đạo hồng quang bỗng nhiên từ phía xa bay tới! Tốc độ của hồng quang này nhanh đến mức gần như khó có thể tin nổi. Mó giống như con thoi đang không ngừng xuyên qua hư không!
- Đó là cái gì vậy?
Có người đã nhìn thấy được hồng quang. Nhưng khi hắn mở miệng nói ra câu này, hồng quang đã lướt qua mọi người. Sau đó mọi người thấy được một cảnh tượng khiến bọn họ vĩnh viễn cũng không có cách nào quên!
Đạo hồng quang này cắt qua bầu trời thành một hình vòng nho nhỏ, sau đó phù một tiếng lọt vào trong tai Bạch Tinh!
Bạch Tinh vốn còn tưởng rằng đây là âm thanh đao chém vào đầu của mình. Nhưng sau đó máu bắn lên mặt hắn, hắn mới mở mắt!
Mọi người sử dụng gậy gỗ đánh dưa hấu sao? Lúc này Bạch Tinh nhìn thấy chính là một quả dưa hấu bị gậy gỗ đánh qua! Hàn Sa đã không thấy đầu nữa! Chỉ còn lại một thân thể đang giơ đao trôi nổi trong không trung. Đồng thời sau một giây đồng hồ lại từ trên trời rơi xuống!
- Xảy ra chuyện gì vậy?
Bạch Tinh lập tức liền bối rối! Tuy rằng Hàn Sa chiến đấu với mình trong thời gian dài như vậy, nhưng thực lực của Hàn Sa kinh người. Hắn cảm thấy cho dù là Ngụy Bỉnh Dập tự mình đến cũng tuyệt đối không thể nào một đòn giết chết Hàn Sa!
- Mũi tên... Tiễn Thần...
Thượng Quan Hồng cũng bối rối.
/1220
|