Con đường vắng lặng , tiếng gió càng làm cho khung cảnh vào ban đêm đáng sợ hơn . Nhưng bên cạnh khung cảnh đáng sợ này , ngôi biệt thự to lớn tráng lệ có vài nét cổ kính vẫn sừng sững được dựng nên ở đây của một đại gia nào đó .Chiếc xe phân khối lớn lướt trên con đường lạnh lẽo này . Trước cửa biệt thự , người lái chiếc moto xuống xe , đi gần lại camera cổng ấn mật khẩu , cửa mở . Người đó đi vào một cách thong thả , một đoàn người chạy ra , chặn người đó lại . Rút trong người 1 tờ giấy giờ trước mặt người con trai đang đứng trước mặt mình .Một nét ngạc nhiên xuất hiện trên khuôn mặt tuấn tú của người con trai . bất lực , cậu ta ra lệnh cho đoàn người lui ra cho cô gái tiến lại …………………………
TẠI NHÀ TRẦN HOÀI ÂN :
– Chị Ân , có chuyện ở tổ chức rồi . _ Hoài Yến ngồi cạnh Hoài Ân lên tiếng .
– chuyện gì ??? _ Ân trả lời bằng giọng mệt mỏi . Yến cầm điện thoại bấm liến thoắng rồi nói .
– Huy vừa nhắn tin cho em rằng : ” Em bảo Ân có chuyện ở tổ chức rồi , người cháu của cổ đông cũ của tổ chức đột nhiên xuất hiện . hình như là sẽ thay người đó nên mau bảo Ân đến giải quyết chuyện này nhanh … ” . Chị thấy sao ??
Nói xong một mạch Yến quay sang nhìn Ân thì chắng hiểu sao Ân đang nghĩ ngớ ngẩn gì đó . Nó bực mình rồi hét lên .
– Chị Ânnnnnnnnnnn …
Lỗ tai của Ân ù đi và cảm giác như sẽ ngất tại đây , may là đã kịp thời giữ được linh hồn đang bay lơ lửng trên cao . Chợt nghe tiếng chạy uỳnh uỳnh rồi ” UỲNH ” . Cánh cửa bị đạp một cách nhẫn tâm còn hung thủ đã hét lên như đã cháy nhà.
– Cô chủ , cô không sao chứ ?????
Còn hai người bị cho là có sao kia thì bây giờ đang há hốc mồm mắt chữ A mồm chữ O đã từ rất lâu . Hung thủ kia ngại ngùng nhìn 2 cô chủ kia đang rất bất thường . Hai người kia hắng giọng lại rồi nói với hung thủ bí mật kia .
– E … hèm . Không có gì đâu bà Nga , chúng cháu không bị làm sao cả . bà không cần phải hoảng hốt thế đâu .
Và 1 câu chuyện kỳ cục như sau được bà con truyền miệng rất nhanh by mrs . nga : một đại gia giàu có , có 2 cô con gái xinh đẹp nhưng lại rất thần kinh ,mỗi buổi chiều là cứ hét lên một cách bất thường câu ” Chị Ânnnnnnnn … ” . Sau đó ai nghe xong cũng cảm thấy tội cho hai cô gái này ……….
Bà Nga vừa ra ngoài , Yến đã hối Ân trả lời . Vẻ mặt Ân đăm chiêu rồi lên tiếng .
– Thằng Huy gọi tiếng em sao ngọt xớt thế ????? mà mày lại còn nói là anh – em tởm ghê …. Buồn nôn quá chị ạ !!!! bái phục … bái phục ………..
Trên mặt Yến nổi lên vài đường gân làm cho Ân sợ sẹt đánh trống lảng đi truyện khác ……
– À …. phải gọi điện cho Huy mới được …
Nói rồi nó chạy té khói ra khỏi phòng còn đằng sau thì bà la sát đã hiện hình ….. ( quá sợ =_=||| )
………………………………………….
………………………………….
– Huy à , ở tổ chức chuyện gì đã xảy ra …. oa……. .
Ân ngồi trong phòng vệ sinh nói chuyện với Huy ( Trốn yến đây mà = = ||| ) . Nói xong nó còn ngáp 1 cái rất duyên luôn ….
– Oa …… chả biết là thế nào lun . vì cô ta có giấy chứng nhận là có cổ phần ở tổ chức chúng ta nên em không thể ngăn cản cô ta được . Hình như cô ta là cháu của ….
Bên kia đáp lại là 1 tiếng ngáp dài ghê rợn .
– Già hay trẻ em yêu ????
– Trẻ lắm, cũng tầm bằng tuổi của chị .
– Cái gì ???? Chị phải đến đó ngay mới được . Chú mày bảo mọi người tập hợp hết lại nhanh lên ….. _ Mặt của Ân đột nhiên thay đổi nganh chóng và chẳng biết chuyện gì sẽ ra nữa đây ……………..
Ở đầu dây bên kia thì cũng đang có một người thắc mắc về trò nghịch mới của bạn Ân …. ( bó tay chị này …. )
***********
Tại một nơi khác , trong một thự lớn khác , rất nhiều người đang tất bật để làm chuyện gì đó . Một cô gái xinh đẹp bước từ cầu thang đi xuống trong bộ váy trắng đẹp như thiên thần làm mọi người ngạc nhiên hơn vao giờ hết . Và mọi người chắc cũng đã biết đó là bạn Thu yêu dấu của chúng ta .
– Cháu ra ngoài một lúc . Cháu cũng không ăn tối đâu . _ Thu lạnh lùng nói với quản gia rồi đi nhanh ra khỏi nhà .
– Nhưng cô chủ hôm nay là sinh nhật của cô mà , khách của ông bà chủ sẽ tới rất nhiều làm sao có thể thiếu nhân vật chính là cô được . _ Bà quản gia sợ sệt nhìn Thu vì nếu không giữ cô chủ lại chắc bà bị ông bà chủ mắng chết mất với cả bà cũng rất lo nếu cô gặp chuyện gì không hay .
– … _ Thu im lặng mà đi thẳng tới gara để lấy xe mặc cho bà quản gia đang sắp chết ngất đằng sau …
………
Sinh nhật ư , có lẽ cô sinh ra nhưng ngày sinh nhật đã bị lãng quên từ rất lâu trong tim cô rồi … Cô lao chiếc xe ô tô thể thao màu đỏ rực trên con đường nhựa mặc cho những giọt lệ lăn dài trên má . Thật là nực cười , vào ngày này cô lại nghĩ tới người đã sinh ra cô mà vứt cô một xó cho người khác nuôi vậy ………
Thật là trớ trêu ……….
***********
Cô đi vào ngôi biệt thử cổ _ nơi cô sẽ lấy lại cuộc sống của mình . Trong biệt thự đã có đầy đủ mặt của các bậc tiền bối trong kinh doanh . Vậy mà người đứng đầu tổ chức này rất trẻ … còn trẻ hơn người trẻ nhất . Cô rất ngạc nhiên nhưng dù thế nào cô cũng có thể chịu được để lấy lại cuộc sống của riêng mình .
Ngồi xuống chỗ ngồi cho cổ đông lớn , ngay bên cạnh người đứng đầu tổ chức. Có vẻ bà cô rất có vị trí trong tổ chức này rồi .
Cô vừa ngồi xuống thì trước mấy chục con mắt nhân đôi , người đứng đầu tổ chức _ Trần Hoài Ân đang … chảy hết nước miếng xuống khi nhìn cô . Đây là lần đầu tiên cô gặp tình huống này nên hơi ngại ngùng , hai má cứ đỏ đỏ , ửng hồng làm cho ai đó đang lên cơn đau tim . Thật là đáng yêu ………..
– E … hèm … _ Trần Hoài Yến đứng đằng sau lên giọng nhắc Ân làm người nào đó giật mình , đính chính lại hình tượng … ôi cái hình tượng dởm đời…
– Mọi người cũng đã biết hôm nay tôi tập hợp tất cả mọi người tới đây để thông báo cổ đông lớn thứ hai trong tổ chức chúng ta đã có người thay là ……….. _ Đang phát biểu một cách nghiêm túc thì chị Ân chẳng hiểu sao lại quay chỗ Yến …
” Tên nhỏ kia là gì ý nhỉ ??? ” ~ ” THU ”
Cuộc hội thoại này có vẻ đang có rất nhiều nòng cốt thuốc súng . Thấy ghê …
– Vâng , cô gái này là Thu _ cháu gái của bà Mary sẽ thay thế vị trí của bà ấy .
Ân vừa nói xong thì bắt đầu có tiếng xôn xao bàn tán . Cô gái này có vẻ chẳng lo lắng , chỉ đứng dậy xòe tay ra thì một khẩu súng lục được đặt trong tay . Cô ta ung dung tháo hết đạn ra và lau lau khẩu súng rồi cho 1 viên đạn vào . Lên nòng …. Đoàng … Một phát súng vang lên mọi người giật mình nhìn chiếc lọ hoa cổ bị bắn xuyên qua và dần dần nứt mà vẫn không bị vỡ . Quả nhiên cao thâm … Ngồi xuống lấy một chiếc khăn tay trong túi , lau lau tay rồi vứt luôn vào thùng rác trước những con người chưa kịp quay lại trái đất . Và rồi như không có chuyện gì cô ta mỉm cười rồi phẩy phẩy tay nói .
– Chẳng hiểu ở nơi này rất nhiều muỗi luôn , chúng tôi có vệ sĩ ngăn chặn những việc không đâu vậy mà có con muỗi mà không đuổi ra được . Thật là thất vọng . _ Mọi người trong căn phòng này có vẻ đã thấu hiểu những lời nói của cô ta .
Và sau đó cô đã bắt đầu thán phục nó . Đúng là cô gái đặc biệt mới nhỏ tuổi mà rất có bản lĩnh . Vậy là chẳng ai giám hó hé gì 1 tiếng nữa chỉ còn tiếng ruồi bay trong nhà làm cho thần kinh của mỗi người càng căng ra như dây chun .
– Hôm nay chúng ta có một nhiệm vụ mới , chắc trong những cổ đông ở đây biết tổng giám đốc Thịnh chứ . _ Nó vừa dứt lời thì mọi người tỏ vẻ rất tức giận . Cô cũng rất ngạc nhiên khi cái tên đó được nhắc vì đó là bác của cô mà , ông ta có vẻ lại ăn gian gì sao .
– Tôi cho người theo dõi ông ta hình như à đâu chắc chắn hắn ta đang cho người bớt xén số tiền đầu tư vào Newstar – tập đoàn gỗ Á_ Âu . Và những tài liệu giả số liệu đã được in hết trong này . _ Nói xong cô ta để một tập tài liệu trên bàn . Thật là kinh ngạc , mới chưa đầy 2 ngày mà cô ta đã tìm hiểu xong hết rồi . Những người ở đây không lạ gì thực lực của nó nữa nên cũng không có gì ngạc nhiên cho lắm . Nhưng cô thì lại rất ngạc nhiên . Cô ta cũng chỉ tầm tuổi cô thôi mà .
Buổi họp kết thúc cô theo Ân vào phòng riêng , cô muốn tham gia vụ này.
– Tôi muốn tham gia vụ này .
Cô ta cũng không mấy ngạc nhiên . Chỉ trả lời một câu .
– Thưa tiểu thư , chào mừng tới Black Butterfly .
**********
Ra khỏi biệt thự , cô đi về nhà trong tâm trạng phơi phới . Đang định lên chiếc xe ô tô thì đột nhiên một chiếc limo dừng lại trước cô làm cô giật mình . Có mấy người chạy ra bắt cô lên xe , cô vùng vẫy khỏi đám người này nhưng cô làm sao chống nổi sức của nhiều người như vậy .
Họ bắt cô lên xe và phóng vút đi …..
*********
Tại dinh thự nhà họ Mai :
Sau 2 tiếng đồng ngồi chát phấn lên mặt , cô vào phòng thay bộ váy mà bắt buộc phải mặc . Hừ … họ chỉ bắt cô về để tham dự cái bữa tiệc nhàm chán này … Thật là phiền phức .
Mặc xong bộ váy cô bước ra ngoài , như một nàng công chúa . Nhưng đang định đi thì vấp phải cái bục , trẹo chân ngã bịch xuống . Người hầu của cô chạy vào đỡ cô dậy nhưng cảm giác đau đớn này làm cô nhớ lại hôm trước . Hừm … chàng trai đó hình như …. có vẻ … đẹp trai thiệt đó . Nghĩ tới đây mặt cô đỏ lại như quả cà chua . Người hầu lấy thuốc xoa vào vết đau cho cô cũng đỡ hơn nhưng có vẻ không đi được . Cửa phòng mở ra , một người đàn ông bước vào , đó là ba cô .
– Có chuyện gì sao còn ở trong này ? _ Ông ta hình như có vẻ lo lắng rồi nhìn thấy cô đang gắng đứng dậy mà không được .
Cơ thể gầy gò của ông ta đột nhiên di chuyển tới gần cô ép cô ngồi xuống rồi cầm lấy bàn chân của cô xem xét , vặn một cái , tiếng chân kêu ” rắc ” . Cô cố chịu đau đớn mà không hét ra . Lý do đơn giản là cô không muốn tỏ ra thương hại trước người đàn ông này . Mà chắc ông ta cũng chẳng quan tâm cô có bị làm sao . Ông ta làm chuyện này chỉ để không muốn tiểu thư nhà họ Mai vắng mặt trong lễ sinh nhật của mình mà khách đến thì phải chờ đợi . Đúng là trớ trêu .
– Chuẩn bị cho tiểu thư rồi dẫn ra đại sảnh . Nhanh lên , khách khứa đến hết rồi . _ Ông ta dặn dò người hầu liếc mắt nhìn cô rồi đi ngay ra ngoài .
Người hầu vâng dạ ông chủ rồi chuẩn bị cho cô . Cô cũng chẳng nói gì mặc cho người hầu làm gì thì làm .
Chuẩn bị xong cô bước ra ngoài đại sảnh . Bước từng bước xuống bậc cầu thang trong con mắt soi xét của phóng viên , ghen tỵ của những tiểu thư , hâm mộ của những chàng trai nhưng ánh mắt của ba mẹ cô thì lạnh lùng chẳng mảy quan tâm .
Tiếng máy ảnh chụp cô liên tục , cô như một ngôi sao to nhất trên dải ngân hà là nơi đây . Bước tới chỗ ba mẹ cô , cô cúi chào khách mời . Họ cứ tíu tít khen cô đẹp , tài giỏi . Cô chỉ cười giả tạo cảm ơn . Ba mẹ cô chẳng khen một lời thì họ thì khen hết từ đầu tới cuối . Đúng là chỉ thích lợi dụng người khác .
– Có vẻ như chúng ta lại gặp nhau .
Cô đang ngồi nghỉ ở bàn ăn thì một cô gái xinh đẹp bước tới .
– Tôi biết cậu sao ???
Cô tỏ vẻ ngạc nhiên vì cô đâu biết đây là ai .
– Tôi là người ở bệnh viện hôm trước cùng cậu , cậu không nhớ à ???
– Vậy sao ?? Vậy cậu là gì của người đã cứu tôi .
Cô gái này rất thích thú với cô thì phải .
– Trời … đừng có đánh ghen nhanh thế chứ tôi biết anh họ tôi ‘ xinh ‘ trai thiệt nhưng tiết lộ cho cô là anh ấy còn ‘ … ‘ đó . Tôi chỉ là em họ thôi .
_ Nói xong cô ta còn nháy mắt với cô .
Khóe miệng cô giật giật nhưng nhanh chóng đáp lại câu trả lời .
– Cậu hiểu lầm rồi . Tôi không có ý gì với anh ta cả chỉ là tiện đường hỏi thôi .
– Vậy hả ??? Vậy cậu học ở đâu zậy ??
– Trường THCS Trần Đăng Ninh .
– Tớ cũng học trường đó đấy , tớ sẽ bảo hết người thân tớ học cùng lớp cậu nha . Bye…
Nói xong cậu ta chạy nhanh đi làm cô chưa kịp nói gì . Đột nhiên cậu ta quay lại .
– Thưa tiểu thư , chào mừng tới thế giới thực .
Cô ngạc nhiên , câu này mình nghe ở đâu rồi .
” Thưa tiểu thư , chào mừng tới Black Butterfly. ”
Đúng rồi , chính là cô ta . Chẳng lẽ cô ấy là … Không , chắc là trùng hợp .
Cô mệt mỏi đi vào nhà vệ sinh tầng dưới . Rửa tay xong đang định lấy giấy thì cô thấy có gì đó là lạ ở hộp giấy này . Sao lâu nay cô không để ý nhỉ … à cô để tóc mái dài nên không nhìn thấy .
Ở dưới đáy hình như mở ra được , cô cố gắng mở ra thì một chiếc khóa rơi ra . Cô nhặt lên , trên đó có ghi ‘ Tranh ‘
Sao lại ghi là tranh cơ chứ chẳng lẽ ai giấu gì trong những bức tranh . Cô lần mò trong những bức tranh nhà cô . Đứng trước bức tranh vẽ cô hồi nhỏ đang cười toe toét cầm con gấu bông . Con gấu bông này ngày trước cô nhớ là mình cũng có khi ba mẹ đến đón cô từ trại trẻ mồ côi . Cô thật sự không hiểu , sự thật của mọi chuyện là sao đây … Ở góc bức tranh có một cái nút , cô ấn vào thì bức tranh như một cái cửa tự động mở ra . Là một két sắt … cô nhìn chiếc chìa khóa trong tay đang tỏa sáng trong tay của cô vì được làm từ vàng . Trong lòng cô quyết tâm lên một hồi rồi cắm chìa khóa vào ổ . Chiếc két sắt mở ra làm tim cô đập liên hồi . Một xấp tập tài liệu trong này cùng vài thứ đò linh tinh khác . Cô lấy đại một tờ giấy từ trong tập tài liệu . Ai ngờ khi đọc một dòng chữ trên đó làm cô giật mình làm rơi tờ giấy xuống đất . Sao lại có chuyện như thế này xảy ra cơ chứ …
Chắc chắn đây chỉ là một tờ giấy làm giả thôi ….. chắc chắn là vậy …. Tay cô run run nhặt tờ giấy lên thì một giọng nói gọi cô bên ngoài đại sảnh làm cô luống cuống đóng két sắt và đóng bức tranh vào sát tường . Tiếng bước chân đến càng gần . Cô chỉnh đốn bộ váy đang mặc và nhặt tờ giấy rơi dưới đất lên dấu sau người bước ra ngoài thì vừa lúc gương sắc xảo của mẹ cô xuất hiện . Mẹ cô lạnh lùng nhìn cô và nói .
– Làm gì ở đó mà không ra tiếp khách . Nhanh kên mọi người đang chờ đấy . Nhà họ Trần tới rồi…
Vì ở đây tối nên bà không thấy rõ cô đang cầm thứ gì . Cô không nói gì đi ra ngoài cùng bà . Vừa ra ngoài cô đã gặp người mà cô không muốn gặp chút nào … Anh là người họ Trần sao ?? Minh nhìn cô bước tới chỗ mình thì có vẻ dửng dưng không quan tâm . Cô ngạc nhiên vì anh không màng quan tâm tới cô , dù gì cũng gặp nhau rồi mà .
– Chà , con gái của anh chị xinh đẹp quá đi mất , hơn cả mẹ nó hồi trẻ rồi . _ Mẹ anh nhìn thấy cô thì không xót lời khen lấy khen để làm cho cô cũng phải mỉm cười quên hết mọi chuyện vừa xảy ra . Nụ cười này của cô làm tim anh đập cũng nhanh hơn một chút . Như một tia sét đánh vào người khiến anh run lên một cái . Mẹ cô thì cũng chẳng quan tâm mà chỉ nói lại vài câu xã giao .
Cầm trong tay tờ giấy bị gập nhỏ lại , cô vẫn run run nhìn ba mẹ cô , cô không ngờ lại có ther xảy ra loại chuyện này … trong lòng cô đang rất rối bời .
– À để bác giới thiệu cho cháu đây là Minh , con trai độc nhất nhà bác đấy . Nó quậy lắm nhưng nhiều lúc đáng yêu ghê ý ……
Cô đang miên man nghĩ chuyện khác thì mẹ anh giới thiệu thằng con bên cạnh . Anh nghe mẹ mình nói thế thì đáp lại ngay .
– Mẹ … sao bảo con đáng yêu , con có phải con cún con đâu mẹ nói thế .
Dù gì thì anh cũng là thằng con trai sao có thể nói toạc ra là đáng yêu được . Cô nghe hai bọn họ dối đáp nhau thì cô không nhịn cười được , phì ra cười nhưng nhanh chóng khép miệng mình vào .
– Đấy … con thấy nó đáng yêu không ?? Hi hi …
– Mẹ …….~
Cô bắt đầu thích mẹ anh rồi đấy , rất dễ để làm quen . Mẹ cô nhìn thấy bầu không khí trở nên tốt thì cũng hài lòng về cô hơn một chút . Bà liền kéo mẹ Minh đi để lại cô và anh bắt đầu làm quen .
– Công tử , mẹ anh có nuôi cún con à ?? _ Cô đột nhiên nổi hứng đi trêu anh và bắt đầu bằng một câu rất ngẫu hứng cũng đầy hàm ý sâu xa .
Anh không ngờ cô hỏi như vậy nên cũng thường tình đáp lại .
– Không có thưa tiểu thư .
Cô mỉm cười đáp lại .
– Chẳng phải công tử vừa nhận mình là cún con đấy sao . Chẳng lẽ mẹ công tử không nuôi người sao .
Môi anh nhếch lên một cách thích thú . Có vẻ là một cuộc trò chuyện đầy mùi châm biếm .
– Tiểu thư , cô là đang ám chỉ tôi là là một con cún làm cảnh để cho mẹ tôi bón đút , vỗ béo hay hay sao????
Cô mỉm cười làm anh hết hồn rồi thu lại dáng vẻ ban đầu , một công tử đào hoa .
– Chẳng có gì … chỉ là … thấy công tử rất … dễ thương …
Cô vừa nói xong thì gương mặt anh có một chút biến đổi xong thì hơi xám lại . Sau đó nhếch môi càng cao , quay sang nhìn cô một cách chăm chú . Cô cũng mỉm cười đáp lại . Cô rõ ràng là muốn châm chọc anh , anh thì là một thằng đàn ông con trai ai lại khen dễ thương nên có một chút khó chịu . Anh gập người , đưa tay ra trước mặt cô .
– Có vẻ tiểu thư rất muốn tìm hiểu về tôi . Vậy tiểu thư có đành lòng nhảy một điệu ngạc cùng tôi không ???
Cô nhún một cái đáp lại anh rồi đưa tay chạm vào bàn tay lạnh lẽo kia . Một tia sét đánh vào cả hai người , hai trái tim đập mạnh lên một hồi . Khoảnh khắc hai người uyển chuyển trên sàn lất đá cao cấp , thời gian như ngừng đọng để dành cho hai người bọn họ bên cạnh nhau .
Ba mẹ cô và mẹ anh đang nói chuyện với nhau thì thấy mọi người xì xào . Quay ra thấy cảnh tượng này thì hào hứng bàn về một chuyện nào đó .
– Thật giống Cinderella .
Một cô gái thốt lên khi nhìn điệu nhảy của cô với anh . Một người khác chen vào không có ý đồng tình .
– Không giống , họ đều là con nhà có tiếng làm gì có chuyện hoàng tử và công chúa ở đây .
Người kia lập tức đáp lại .
– Thế cậu không nhìn thấy họ rất giống trong tranh bước ra còn gì nữa . Thật tình rất ghen tị nhưng vẫn phải nói họ thực sự rất đẹp đôi .
– Đúng vậy ……..
Lời nói bàn tán chuyền từ người này sang người khác tạo nên một bầu không khí lạ lùng . Điệu nhảy kết thúc hai ngươi dừng lại tại ban công .
– Hình như sắp đến thời gian tôi phải đánh rơi chiếc giày thủy tinh để công tử đi tim náo loạn từ trên trời xuống cống thì phải !
Cô nhìn anh với con mắt ngây thơ rồi nói ra một tràng . Anh cười nhìn cô , cô đã làm cho anh cười thật lòng đầu tiên trước một người con gái như cô .
– Vậy nếu tôi cầu hôn tiểu thư thật lòng thì sao ??
Ánh trăng chiếu thảng vài nơi hai người đứng tạo nên một khung cảnh lãng mạn . Khuôn mặt hoàn hảo của anh hiện ra rõ nét trước mặt cô . Hai nhìn nhau trong giây lát rồi lại không nói gì như có chút ngại ngùng . Một lúc sau cô lại ngửng đầu nhìn anh .
– Tôi có thể đồng ý nhưng anh có biết tôi là ai không ????
…………………….
*****
Cháp này dài hơn những cháp trc các bạn ạ ! Cảm ơn bạn đọc đã vote và nhận xét giúp mình :)))))
TẠI NHÀ TRẦN HOÀI ÂN :
– Chị Ân , có chuyện ở tổ chức rồi . _ Hoài Yến ngồi cạnh Hoài Ân lên tiếng .
– chuyện gì ??? _ Ân trả lời bằng giọng mệt mỏi . Yến cầm điện thoại bấm liến thoắng rồi nói .
– Huy vừa nhắn tin cho em rằng : ” Em bảo Ân có chuyện ở tổ chức rồi , người cháu của cổ đông cũ của tổ chức đột nhiên xuất hiện . hình như là sẽ thay người đó nên mau bảo Ân đến giải quyết chuyện này nhanh … ” . Chị thấy sao ??
Nói xong một mạch Yến quay sang nhìn Ân thì chắng hiểu sao Ân đang nghĩ ngớ ngẩn gì đó . Nó bực mình rồi hét lên .
– Chị Ânnnnnnnnnnn …
Lỗ tai của Ân ù đi và cảm giác như sẽ ngất tại đây , may là đã kịp thời giữ được linh hồn đang bay lơ lửng trên cao . Chợt nghe tiếng chạy uỳnh uỳnh rồi ” UỲNH ” . Cánh cửa bị đạp một cách nhẫn tâm còn hung thủ đã hét lên như đã cháy nhà.
– Cô chủ , cô không sao chứ ?????
Còn hai người bị cho là có sao kia thì bây giờ đang há hốc mồm mắt chữ A mồm chữ O đã từ rất lâu . Hung thủ kia ngại ngùng nhìn 2 cô chủ kia đang rất bất thường . Hai người kia hắng giọng lại rồi nói với hung thủ bí mật kia .
– E … hèm . Không có gì đâu bà Nga , chúng cháu không bị làm sao cả . bà không cần phải hoảng hốt thế đâu .
Và 1 câu chuyện kỳ cục như sau được bà con truyền miệng rất nhanh by mrs . nga : một đại gia giàu có , có 2 cô con gái xinh đẹp nhưng lại rất thần kinh ,mỗi buổi chiều là cứ hét lên một cách bất thường câu ” Chị Ânnnnnnnn … ” . Sau đó ai nghe xong cũng cảm thấy tội cho hai cô gái này ……….
Bà Nga vừa ra ngoài , Yến đã hối Ân trả lời . Vẻ mặt Ân đăm chiêu rồi lên tiếng .
– Thằng Huy gọi tiếng em sao ngọt xớt thế ????? mà mày lại còn nói là anh – em tởm ghê …. Buồn nôn quá chị ạ !!!! bái phục … bái phục ………..
Trên mặt Yến nổi lên vài đường gân làm cho Ân sợ sẹt đánh trống lảng đi truyện khác ……
– À …. phải gọi điện cho Huy mới được …
Nói rồi nó chạy té khói ra khỏi phòng còn đằng sau thì bà la sát đã hiện hình ….. ( quá sợ =_=||| )
………………………………………….
………………………………….
– Huy à , ở tổ chức chuyện gì đã xảy ra …. oa……. .
Ân ngồi trong phòng vệ sinh nói chuyện với Huy ( Trốn yến đây mà = = ||| ) . Nói xong nó còn ngáp 1 cái rất duyên luôn ….
– Oa …… chả biết là thế nào lun . vì cô ta có giấy chứng nhận là có cổ phần ở tổ chức chúng ta nên em không thể ngăn cản cô ta được . Hình như cô ta là cháu của ….
Bên kia đáp lại là 1 tiếng ngáp dài ghê rợn .
– Già hay trẻ em yêu ????
– Trẻ lắm, cũng tầm bằng tuổi của chị .
– Cái gì ???? Chị phải đến đó ngay mới được . Chú mày bảo mọi người tập hợp hết lại nhanh lên ….. _ Mặt của Ân đột nhiên thay đổi nganh chóng và chẳng biết chuyện gì sẽ ra nữa đây ……………..
Ở đầu dây bên kia thì cũng đang có một người thắc mắc về trò nghịch mới của bạn Ân …. ( bó tay chị này …. )
***********
Tại một nơi khác , trong một thự lớn khác , rất nhiều người đang tất bật để làm chuyện gì đó . Một cô gái xinh đẹp bước từ cầu thang đi xuống trong bộ váy trắng đẹp như thiên thần làm mọi người ngạc nhiên hơn vao giờ hết . Và mọi người chắc cũng đã biết đó là bạn Thu yêu dấu của chúng ta .
– Cháu ra ngoài một lúc . Cháu cũng không ăn tối đâu . _ Thu lạnh lùng nói với quản gia rồi đi nhanh ra khỏi nhà .
– Nhưng cô chủ hôm nay là sinh nhật của cô mà , khách của ông bà chủ sẽ tới rất nhiều làm sao có thể thiếu nhân vật chính là cô được . _ Bà quản gia sợ sệt nhìn Thu vì nếu không giữ cô chủ lại chắc bà bị ông bà chủ mắng chết mất với cả bà cũng rất lo nếu cô gặp chuyện gì không hay .
– … _ Thu im lặng mà đi thẳng tới gara để lấy xe mặc cho bà quản gia đang sắp chết ngất đằng sau …
………
Sinh nhật ư , có lẽ cô sinh ra nhưng ngày sinh nhật đã bị lãng quên từ rất lâu trong tim cô rồi … Cô lao chiếc xe ô tô thể thao màu đỏ rực trên con đường nhựa mặc cho những giọt lệ lăn dài trên má . Thật là nực cười , vào ngày này cô lại nghĩ tới người đã sinh ra cô mà vứt cô một xó cho người khác nuôi vậy ………
Thật là trớ trêu ……….
***********
Cô đi vào ngôi biệt thử cổ _ nơi cô sẽ lấy lại cuộc sống của mình . Trong biệt thự đã có đầy đủ mặt của các bậc tiền bối trong kinh doanh . Vậy mà người đứng đầu tổ chức này rất trẻ … còn trẻ hơn người trẻ nhất . Cô rất ngạc nhiên nhưng dù thế nào cô cũng có thể chịu được để lấy lại cuộc sống của riêng mình .
Ngồi xuống chỗ ngồi cho cổ đông lớn , ngay bên cạnh người đứng đầu tổ chức. Có vẻ bà cô rất có vị trí trong tổ chức này rồi .
Cô vừa ngồi xuống thì trước mấy chục con mắt nhân đôi , người đứng đầu tổ chức _ Trần Hoài Ân đang … chảy hết nước miếng xuống khi nhìn cô . Đây là lần đầu tiên cô gặp tình huống này nên hơi ngại ngùng , hai má cứ đỏ đỏ , ửng hồng làm cho ai đó đang lên cơn đau tim . Thật là đáng yêu ………..
– E … hèm … _ Trần Hoài Yến đứng đằng sau lên giọng nhắc Ân làm người nào đó giật mình , đính chính lại hình tượng … ôi cái hình tượng dởm đời…
– Mọi người cũng đã biết hôm nay tôi tập hợp tất cả mọi người tới đây để thông báo cổ đông lớn thứ hai trong tổ chức chúng ta đã có người thay là ……….. _ Đang phát biểu một cách nghiêm túc thì chị Ân chẳng hiểu sao lại quay chỗ Yến …
” Tên nhỏ kia là gì ý nhỉ ??? ” ~ ” THU ”
Cuộc hội thoại này có vẻ đang có rất nhiều nòng cốt thuốc súng . Thấy ghê …
– Vâng , cô gái này là Thu _ cháu gái của bà Mary sẽ thay thế vị trí của bà ấy .
Ân vừa nói xong thì bắt đầu có tiếng xôn xao bàn tán . Cô gái này có vẻ chẳng lo lắng , chỉ đứng dậy xòe tay ra thì một khẩu súng lục được đặt trong tay . Cô ta ung dung tháo hết đạn ra và lau lau khẩu súng rồi cho 1 viên đạn vào . Lên nòng …. Đoàng … Một phát súng vang lên mọi người giật mình nhìn chiếc lọ hoa cổ bị bắn xuyên qua và dần dần nứt mà vẫn không bị vỡ . Quả nhiên cao thâm … Ngồi xuống lấy một chiếc khăn tay trong túi , lau lau tay rồi vứt luôn vào thùng rác trước những con người chưa kịp quay lại trái đất . Và rồi như không có chuyện gì cô ta mỉm cười rồi phẩy phẩy tay nói .
– Chẳng hiểu ở nơi này rất nhiều muỗi luôn , chúng tôi có vệ sĩ ngăn chặn những việc không đâu vậy mà có con muỗi mà không đuổi ra được . Thật là thất vọng . _ Mọi người trong căn phòng này có vẻ đã thấu hiểu những lời nói của cô ta .
Và sau đó cô đã bắt đầu thán phục nó . Đúng là cô gái đặc biệt mới nhỏ tuổi mà rất có bản lĩnh . Vậy là chẳng ai giám hó hé gì 1 tiếng nữa chỉ còn tiếng ruồi bay trong nhà làm cho thần kinh của mỗi người càng căng ra như dây chun .
– Hôm nay chúng ta có một nhiệm vụ mới , chắc trong những cổ đông ở đây biết tổng giám đốc Thịnh chứ . _ Nó vừa dứt lời thì mọi người tỏ vẻ rất tức giận . Cô cũng rất ngạc nhiên khi cái tên đó được nhắc vì đó là bác của cô mà , ông ta có vẻ lại ăn gian gì sao .
– Tôi cho người theo dõi ông ta hình như à đâu chắc chắn hắn ta đang cho người bớt xén số tiền đầu tư vào Newstar – tập đoàn gỗ Á_ Âu . Và những tài liệu giả số liệu đã được in hết trong này . _ Nói xong cô ta để một tập tài liệu trên bàn . Thật là kinh ngạc , mới chưa đầy 2 ngày mà cô ta đã tìm hiểu xong hết rồi . Những người ở đây không lạ gì thực lực của nó nữa nên cũng không có gì ngạc nhiên cho lắm . Nhưng cô thì lại rất ngạc nhiên . Cô ta cũng chỉ tầm tuổi cô thôi mà .
Buổi họp kết thúc cô theo Ân vào phòng riêng , cô muốn tham gia vụ này.
– Tôi muốn tham gia vụ này .
Cô ta cũng không mấy ngạc nhiên . Chỉ trả lời một câu .
– Thưa tiểu thư , chào mừng tới Black Butterfly .
**********
Ra khỏi biệt thự , cô đi về nhà trong tâm trạng phơi phới . Đang định lên chiếc xe ô tô thì đột nhiên một chiếc limo dừng lại trước cô làm cô giật mình . Có mấy người chạy ra bắt cô lên xe , cô vùng vẫy khỏi đám người này nhưng cô làm sao chống nổi sức của nhiều người như vậy .
Họ bắt cô lên xe và phóng vút đi …..
*********
Tại dinh thự nhà họ Mai :
Sau 2 tiếng đồng ngồi chát phấn lên mặt , cô vào phòng thay bộ váy mà bắt buộc phải mặc . Hừ … họ chỉ bắt cô về để tham dự cái bữa tiệc nhàm chán này … Thật là phiền phức .
Mặc xong bộ váy cô bước ra ngoài , như một nàng công chúa . Nhưng đang định đi thì vấp phải cái bục , trẹo chân ngã bịch xuống . Người hầu của cô chạy vào đỡ cô dậy nhưng cảm giác đau đớn này làm cô nhớ lại hôm trước . Hừm … chàng trai đó hình như …. có vẻ … đẹp trai thiệt đó . Nghĩ tới đây mặt cô đỏ lại như quả cà chua . Người hầu lấy thuốc xoa vào vết đau cho cô cũng đỡ hơn nhưng có vẻ không đi được . Cửa phòng mở ra , một người đàn ông bước vào , đó là ba cô .
– Có chuyện gì sao còn ở trong này ? _ Ông ta hình như có vẻ lo lắng rồi nhìn thấy cô đang gắng đứng dậy mà không được .
Cơ thể gầy gò của ông ta đột nhiên di chuyển tới gần cô ép cô ngồi xuống rồi cầm lấy bàn chân của cô xem xét , vặn một cái , tiếng chân kêu ” rắc ” . Cô cố chịu đau đớn mà không hét ra . Lý do đơn giản là cô không muốn tỏ ra thương hại trước người đàn ông này . Mà chắc ông ta cũng chẳng quan tâm cô có bị làm sao . Ông ta làm chuyện này chỉ để không muốn tiểu thư nhà họ Mai vắng mặt trong lễ sinh nhật của mình mà khách đến thì phải chờ đợi . Đúng là trớ trêu .
– Chuẩn bị cho tiểu thư rồi dẫn ra đại sảnh . Nhanh lên , khách khứa đến hết rồi . _ Ông ta dặn dò người hầu liếc mắt nhìn cô rồi đi ngay ra ngoài .
Người hầu vâng dạ ông chủ rồi chuẩn bị cho cô . Cô cũng chẳng nói gì mặc cho người hầu làm gì thì làm .
Chuẩn bị xong cô bước ra ngoài đại sảnh . Bước từng bước xuống bậc cầu thang trong con mắt soi xét của phóng viên , ghen tỵ của những tiểu thư , hâm mộ của những chàng trai nhưng ánh mắt của ba mẹ cô thì lạnh lùng chẳng mảy quan tâm .
Tiếng máy ảnh chụp cô liên tục , cô như một ngôi sao to nhất trên dải ngân hà là nơi đây . Bước tới chỗ ba mẹ cô , cô cúi chào khách mời . Họ cứ tíu tít khen cô đẹp , tài giỏi . Cô chỉ cười giả tạo cảm ơn . Ba mẹ cô chẳng khen một lời thì họ thì khen hết từ đầu tới cuối . Đúng là chỉ thích lợi dụng người khác .
– Có vẻ như chúng ta lại gặp nhau .
Cô đang ngồi nghỉ ở bàn ăn thì một cô gái xinh đẹp bước tới .
– Tôi biết cậu sao ???
Cô tỏ vẻ ngạc nhiên vì cô đâu biết đây là ai .
– Tôi là người ở bệnh viện hôm trước cùng cậu , cậu không nhớ à ???
– Vậy sao ?? Vậy cậu là gì của người đã cứu tôi .
Cô gái này rất thích thú với cô thì phải .
– Trời … đừng có đánh ghen nhanh thế chứ tôi biết anh họ tôi ‘ xinh ‘ trai thiệt nhưng tiết lộ cho cô là anh ấy còn ‘ … ‘ đó . Tôi chỉ là em họ thôi .
_ Nói xong cô ta còn nháy mắt với cô .
Khóe miệng cô giật giật nhưng nhanh chóng đáp lại câu trả lời .
– Cậu hiểu lầm rồi . Tôi không có ý gì với anh ta cả chỉ là tiện đường hỏi thôi .
– Vậy hả ??? Vậy cậu học ở đâu zậy ??
– Trường THCS Trần Đăng Ninh .
– Tớ cũng học trường đó đấy , tớ sẽ bảo hết người thân tớ học cùng lớp cậu nha . Bye…
Nói xong cậu ta chạy nhanh đi làm cô chưa kịp nói gì . Đột nhiên cậu ta quay lại .
– Thưa tiểu thư , chào mừng tới thế giới thực .
Cô ngạc nhiên , câu này mình nghe ở đâu rồi .
” Thưa tiểu thư , chào mừng tới Black Butterfly. ”
Đúng rồi , chính là cô ta . Chẳng lẽ cô ấy là … Không , chắc là trùng hợp .
Cô mệt mỏi đi vào nhà vệ sinh tầng dưới . Rửa tay xong đang định lấy giấy thì cô thấy có gì đó là lạ ở hộp giấy này . Sao lâu nay cô không để ý nhỉ … à cô để tóc mái dài nên không nhìn thấy .
Ở dưới đáy hình như mở ra được , cô cố gắng mở ra thì một chiếc khóa rơi ra . Cô nhặt lên , trên đó có ghi ‘ Tranh ‘
Sao lại ghi là tranh cơ chứ chẳng lẽ ai giấu gì trong những bức tranh . Cô lần mò trong những bức tranh nhà cô . Đứng trước bức tranh vẽ cô hồi nhỏ đang cười toe toét cầm con gấu bông . Con gấu bông này ngày trước cô nhớ là mình cũng có khi ba mẹ đến đón cô từ trại trẻ mồ côi . Cô thật sự không hiểu , sự thật của mọi chuyện là sao đây … Ở góc bức tranh có một cái nút , cô ấn vào thì bức tranh như một cái cửa tự động mở ra . Là một két sắt … cô nhìn chiếc chìa khóa trong tay đang tỏa sáng trong tay của cô vì được làm từ vàng . Trong lòng cô quyết tâm lên một hồi rồi cắm chìa khóa vào ổ . Chiếc két sắt mở ra làm tim cô đập liên hồi . Một xấp tập tài liệu trong này cùng vài thứ đò linh tinh khác . Cô lấy đại một tờ giấy từ trong tập tài liệu . Ai ngờ khi đọc một dòng chữ trên đó làm cô giật mình làm rơi tờ giấy xuống đất . Sao lại có chuyện như thế này xảy ra cơ chứ …
Chắc chắn đây chỉ là một tờ giấy làm giả thôi ….. chắc chắn là vậy …. Tay cô run run nhặt tờ giấy lên thì một giọng nói gọi cô bên ngoài đại sảnh làm cô luống cuống đóng két sắt và đóng bức tranh vào sát tường . Tiếng bước chân đến càng gần . Cô chỉnh đốn bộ váy đang mặc và nhặt tờ giấy rơi dưới đất lên dấu sau người bước ra ngoài thì vừa lúc gương sắc xảo của mẹ cô xuất hiện . Mẹ cô lạnh lùng nhìn cô và nói .
– Làm gì ở đó mà không ra tiếp khách . Nhanh kên mọi người đang chờ đấy . Nhà họ Trần tới rồi…
Vì ở đây tối nên bà không thấy rõ cô đang cầm thứ gì . Cô không nói gì đi ra ngoài cùng bà . Vừa ra ngoài cô đã gặp người mà cô không muốn gặp chút nào … Anh là người họ Trần sao ?? Minh nhìn cô bước tới chỗ mình thì có vẻ dửng dưng không quan tâm . Cô ngạc nhiên vì anh không màng quan tâm tới cô , dù gì cũng gặp nhau rồi mà .
– Chà , con gái của anh chị xinh đẹp quá đi mất , hơn cả mẹ nó hồi trẻ rồi . _ Mẹ anh nhìn thấy cô thì không xót lời khen lấy khen để làm cho cô cũng phải mỉm cười quên hết mọi chuyện vừa xảy ra . Nụ cười này của cô làm tim anh đập cũng nhanh hơn một chút . Như một tia sét đánh vào người khiến anh run lên một cái . Mẹ cô thì cũng chẳng quan tâm mà chỉ nói lại vài câu xã giao .
Cầm trong tay tờ giấy bị gập nhỏ lại , cô vẫn run run nhìn ba mẹ cô , cô không ngờ lại có ther xảy ra loại chuyện này … trong lòng cô đang rất rối bời .
– À để bác giới thiệu cho cháu đây là Minh , con trai độc nhất nhà bác đấy . Nó quậy lắm nhưng nhiều lúc đáng yêu ghê ý ……
Cô đang miên man nghĩ chuyện khác thì mẹ anh giới thiệu thằng con bên cạnh . Anh nghe mẹ mình nói thế thì đáp lại ngay .
– Mẹ … sao bảo con đáng yêu , con có phải con cún con đâu mẹ nói thế .
Dù gì thì anh cũng là thằng con trai sao có thể nói toạc ra là đáng yêu được . Cô nghe hai bọn họ dối đáp nhau thì cô không nhịn cười được , phì ra cười nhưng nhanh chóng khép miệng mình vào .
– Đấy … con thấy nó đáng yêu không ?? Hi hi …
– Mẹ …….~
Cô bắt đầu thích mẹ anh rồi đấy , rất dễ để làm quen . Mẹ cô nhìn thấy bầu không khí trở nên tốt thì cũng hài lòng về cô hơn một chút . Bà liền kéo mẹ Minh đi để lại cô và anh bắt đầu làm quen .
– Công tử , mẹ anh có nuôi cún con à ?? _ Cô đột nhiên nổi hứng đi trêu anh và bắt đầu bằng một câu rất ngẫu hứng cũng đầy hàm ý sâu xa .
Anh không ngờ cô hỏi như vậy nên cũng thường tình đáp lại .
– Không có thưa tiểu thư .
Cô mỉm cười đáp lại .
– Chẳng phải công tử vừa nhận mình là cún con đấy sao . Chẳng lẽ mẹ công tử không nuôi người sao .
Môi anh nhếch lên một cách thích thú . Có vẻ là một cuộc trò chuyện đầy mùi châm biếm .
– Tiểu thư , cô là đang ám chỉ tôi là là một con cún làm cảnh để cho mẹ tôi bón đút , vỗ béo hay hay sao????
Cô mỉm cười làm anh hết hồn rồi thu lại dáng vẻ ban đầu , một công tử đào hoa .
– Chẳng có gì … chỉ là … thấy công tử rất … dễ thương …
Cô vừa nói xong thì gương mặt anh có một chút biến đổi xong thì hơi xám lại . Sau đó nhếch môi càng cao , quay sang nhìn cô một cách chăm chú . Cô cũng mỉm cười đáp lại . Cô rõ ràng là muốn châm chọc anh , anh thì là một thằng đàn ông con trai ai lại khen dễ thương nên có một chút khó chịu . Anh gập người , đưa tay ra trước mặt cô .
– Có vẻ tiểu thư rất muốn tìm hiểu về tôi . Vậy tiểu thư có đành lòng nhảy một điệu ngạc cùng tôi không ???
Cô nhún một cái đáp lại anh rồi đưa tay chạm vào bàn tay lạnh lẽo kia . Một tia sét đánh vào cả hai người , hai trái tim đập mạnh lên một hồi . Khoảnh khắc hai người uyển chuyển trên sàn lất đá cao cấp , thời gian như ngừng đọng để dành cho hai người bọn họ bên cạnh nhau .
Ba mẹ cô và mẹ anh đang nói chuyện với nhau thì thấy mọi người xì xào . Quay ra thấy cảnh tượng này thì hào hứng bàn về một chuyện nào đó .
– Thật giống Cinderella .
Một cô gái thốt lên khi nhìn điệu nhảy của cô với anh . Một người khác chen vào không có ý đồng tình .
– Không giống , họ đều là con nhà có tiếng làm gì có chuyện hoàng tử và công chúa ở đây .
Người kia lập tức đáp lại .
– Thế cậu không nhìn thấy họ rất giống trong tranh bước ra còn gì nữa . Thật tình rất ghen tị nhưng vẫn phải nói họ thực sự rất đẹp đôi .
– Đúng vậy ……..
Lời nói bàn tán chuyền từ người này sang người khác tạo nên một bầu không khí lạ lùng . Điệu nhảy kết thúc hai ngươi dừng lại tại ban công .
– Hình như sắp đến thời gian tôi phải đánh rơi chiếc giày thủy tinh để công tử đi tim náo loạn từ trên trời xuống cống thì phải !
Cô nhìn anh với con mắt ngây thơ rồi nói ra một tràng . Anh cười nhìn cô , cô đã làm cho anh cười thật lòng đầu tiên trước một người con gái như cô .
– Vậy nếu tôi cầu hôn tiểu thư thật lòng thì sao ??
Ánh trăng chiếu thảng vài nơi hai người đứng tạo nên một khung cảnh lãng mạn . Khuôn mặt hoàn hảo của anh hiện ra rõ nét trước mặt cô . Hai nhìn nhau trong giây lát rồi lại không nói gì như có chút ngại ngùng . Một lúc sau cô lại ngửng đầu nhìn anh .
– Tôi có thể đồng ý nhưng anh có biết tôi là ai không ????
…………………….
*****
Cháp này dài hơn những cháp trc các bạn ạ ! Cảm ơn bạn đọc đã vote và nhận xét giúp mình :)))))
/21
|