Yêu Nữa Được Không

Chương 112

/212


- Lý Đoàn Duy tớ yêu cầu cậu bình tĩnh lại..

Duy bực tức bỏ ra ngoài. Anh đã dần tìm được manh mối nên rất nóng lòng muốn biết chuyện gì đã xảy ra trong vụ tai nạn đó. Vụ tai nạn ghi được ghi chép lại, chiếc xe Bentley màu đen lao thẳng vào chân núi. Nạn nhân bị chấn thương sọ não và tai nạn vào ban đêm nên không cấp cứu kịp gây ra cái chết. Đúng là muốn đến đó để tìm lại sự việc thì không dễ. Mất hai ngày để tìm đúng nơi ông Đoàn bị tai nạn, vết vẽ lại vụ tai nạn vẫn còn mờ mờ. Duy đã một mình lái xe đến đó mà không rủ Tiến Mạnh vì giận lẫy, nhìn xung quanh thì chỉ có duy nhất một căn nhà tạm bợ. Bước vào nhà xem thử, Duy nhìn thấy một cô gái và một ông già. Anh lễ phép chào :

- Chào cả nhà !

- Anh tìm ai đấy?

- Tôi từ xa đến đây… Chẳng hay hai người đã sống ở đây lâu chưa?

- Đây là căn nhà của hai ông cháu chúng tôi. Chẳng hay anh muốn biết gì? Lại muốn tìm hiểu mấy chuyện hồn ma xung quanh đây ư?

- Không phải… Cách đây sáu tháng, bên kia đường, đối diện căn lều của hai ông cháu, hai người có nhớ vụ tai nạn xe hơi nào giữa đêm khuya không?

- Tai nạn xe hơi… Nghe mơ hồ quá ông nhỉ?

Duy lấy trong ba lô ra hình ảnh tai nạn của vụ xe hơi. Cả ông già và cô gái đều ngờ ngợ ra rồi đồng loạt hét lên :

- Đúng là chiếc xe hơi này …

- Sao? Hai người nhớ gì hả?

Duy mừng như muốn khóc hăm hở hỏi, cô gái kể lại :

- Chúng tôi đã nghe tiếng thắng xe từ rất xa…

- Rất xa hả?

- Phải.

Ông già vuốt râu và nói :

- Lúc đó tôi vẫn đang gài bẫy những con thú rừng hay lang thang ở đây, tôi nghe tiếng kêu cứu từ rất xa, nhưng tôi không hiểu ở trên xe sao lại kêu cứu. Và đến lúc chiếc xe ấy lao đến mỗi lúc một gần, tôi nhận ra vẻ mặt hốt hoảng của một người đàn ông. Và sau đó … là những hình ảnh như thế này !

- Sao hai người không cứu ba tôi?

- Chúng tôi không nghĩ ông ấy còn sống. Máu ra rất nhiều, gần như là toàn bộ khuông mặt, tôi cố đến gần và soi đèn. Và thế là chúng tôi cùng về nhà lớn.

- Sao hai người không gọi cảnh sát tới?

- Chúng tôi không tường tận vụ này lắm.

- Ba tôi vẫn còn sống… Sao hai người nhẫn tâm vậy?... Nếu hai người đem ông ấy ra kịp thì có lẽ ông ấy vẫn còn sống …

Duy phẫn nộ rơi nước mắt quát nạt hai ông cháu. Hai người đó cũng tỏ vẻ áy náy, Duy lặng lẽ bước ra khỏi nhà. Lúc chuẩn bị vào xe, cô gái chạy theo và nói :

- Anh ơi …

Duy quay lại và như vẫn còn giận vì sự vô tình của hai ông cháu. Cô gái lấy trong túi áo ra một chiếc chìa khóa và nói :

- Đây là thứ duy nhất tôi có thể trao lại cho anh.

- Cái gì đây?

- Nó vươn trên cổ ông ấy.

- Vậy là cô vẫn muốn cướp đồ của người chết hả?

- Không. Tôi chỉ …


/212

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status