Yêu Nữa Được Không

Chương 168

/212


Đoàn Duy nhìn Tuệ Lâm, rồi anh lạnh lùng kéo tay cô xuống:

- Là tôi đó.

- Vậy tại sao anh lại … muốn làm đám cưới với em?

- Chỉ là lời nói thôi mà.

- Anh chắc chắn những gì anh nói hôm nay anh sẽ không hối hận chứ?

- Tại sao phải hối hận? Tôi chỉ làm điều gì con tim tôi mách bảo mà thôi. Chúng ta sinh ra đã là kẻ thù của nhau rồi, cuộc sống của hai chúng ta, nếu chỉ có tình yêu thì không thể nào xóa hết tội lỗi của ba mẹ em cũng như uẩn khúc về cái chết của ba mẹ tôi ngày xưa.

- Cái gì … Anh đã biết tất cả ư ?

- Chúng ta có quá nhiều thứ giấu giếm nhau. Thử hỏi lâu dài chúng ta còn chịu đựng được không? Có yêu nữa được không?

- Trong khi em đang cố dùng tình yêu để bù đắp cho anh thì anh lại nhẫn tâm dùng em để trả thù sao anh Duy?

- Phải đó.

Thêm một cái tát nữa, lần này máu trên môi Duy đã rịn xuống. Anh cũng chỉ nhìn Tuệ Lâm rồi nhếch mép cười kéo áo lên chùi vết máu. Tuệ Lâm lạnh lùng :

- Anh nghe đây Lý Đoàn Duy, bắt đầu từ hôm nay, tôi không bao giờ muốn thấy mặt anh nữa. Tôi hận anh ! Hận anh suốt đời ! Anh là đồ tồi.

- Tôi không tồi như cái cách ba cô làm ngày xưa đâu.

- Chia tay đi !

- OK !

- Lần này là mãi mãi đó.

- Tôi không cần nghe nhiều. Xong rồi phải không? Tôi đi đây !

Duy cố nhìn Tuệ Lâm một lần rồi anh bước đi thật nhanh. Duy cố ngăn cho nước mắt không rơi khi nhìn Tuệ Lâm qua kính chiếu hậu của xe, hình ảnh Lâm ôm lấy Huy Hoàng mà khóc nức nở. Tim anh đau nhói, đến không thở được. Nhưng anh không thể nhịn lâu hơn nữa, nước mắt cứ tuôn như mưa. Duy khóc vì anh đã phụ bạc Tuệ Lâm, một màn kịch anh đóng quá đạt đến nỗi anh không còn bất cứ cơ hội nào làm lành với người anh yêu thương nữa. Xe rẽ ra đại lộ, không còn thấy được Tuệ Lâm. Duy dừng xe lại gục đầu vào vô lăng. Duy lau nước mắt. Còn quá nhiều điều để nóiAnh xin lỗi vì đã làm em đau. Nhưng anh không còn cách nào khác, không thể để em chịu khổ với anh được. Duy muốn nói rằng anh không có bản lĩnh để giữ sản nghiệp của ba, giữ hạnh phúc gia đình và giữ tình yêu với cô. Anh muốn cùng cô sống một cuộc sống yên bình nhưng cuộc đời nghiệt ngã không cho phép anh làm điều đó. Anh muốn làm rất nhiều thứ, muốn cưới cô và bỏ qua hết mọi hận thù. Tuy nhiên, mọi thù hận cứ bị kẻ khác bới tung lên buộc anh phải dùng nó để cứu cô khỏi tổn thương và đau khổ. Vì thà để cô hận anh suốt đời mà yên ổn bên người khác còn hơn là hạnh phúc trong đớn đau cùng với anh. Với chiếc xe này, anh có thể nhấn ga thật mạnh và đâm vào đâu đó để buông xuôi cuộc sống quá nhiều áp lực.

Nhưng…

Làm không được…

Nước mắt rơi nhiều…

Làm sao mà không thể không khóc?

Tuệ Lâm luôn được Huy Hoàng chăm sóc,anh đưa cô đến khi resort của anh ở Vũng Tàu khuây khỏa. Cô cũng đồng ý đến nơi yên bình này cốt để quên kết thúc buồn với Duy. Huy Hoàng hỏi :

- Hôm nay em thế nào?

- Cũng như mọi hôm thôi.

- Không cần gấp. Rồi Vũng Tàu sẽ làm em quên những chuyện buồn ở Sài Gòn bận rộn mà thôi. Em cứ ở đây cho tới khi nào thực sự muốn hãy quay về, thậm chí ở đây luôn, không cần về cũng được.


/212

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status