Chap 26
Duy đưa Tuệ Lâm đến bệnh viện, đây quả là một cô bạn gái tử tế và dễ thương. Chỉ mới hơn nửa tháng yêu nhau mà Duy đã bắt đầu nghĩ tới những chuyện xa vời với cô nàng.Tuệ Lâm nói :
- Em không giỏi nấu thức ăn tẩm bổ, nên đành tìm mua vậy.
- Em tới là mẹ anh đã quý em rồi.
Duy bật cười kéo Tuệ Lâm vào tặng cô một nụ hôn lém lỉnh. Mở cửa bước vào thì bà Quế và Trần Kiên đang tranh luận điều gì đó vừa xong, Duy giả vờ không biết chuyện gì và nói :
- Mẹ, chú Kiên. Con đưa Lâm đến thăm mẹ nè !
- Tuệ Lâm, cô rất là mong con đấy.
- Sao cô lại mong con ạ? Điều này làm con bất ngờ đó chứ.
Ông Kiên đỡ lửa ngay :
- Mẹ của Duy muốn con làm con dâu đấy mà.
- Ơ bác… Sao bác lại nói vậy?
- Tuệ Lâm, đúng là như thế mà.
Bà Quế mỉm cười nắm nhẹ tay cô, mặt Tuệ Lâm ửng đỏ. Tiến Mạnh và Khiết Nhã vừa đi thăm bà của Nhã ở viện dưỡng lão về, bà có vẻ rất hài lòng anh chàng cháu rể. Điều đó có vẻ như một động lực thúc đẩy đám cưới của cả hai thêm đến gần hơn. Tiến Mạnh nói :
- Anh nghĩ chúng ta nên mời Lâm và Duy làm phù dâu phù rể.
- Họ có chịu không đấy !
- Tuần sau chúng ta đi thử đồ cưới nhé !
- Gấp quá vậy.
- Anh nôn nóng ngày em trở thành bà Phạm lắm rồi. Đừng bắt anh phải đợi thêm nữa.
Đưa Tuệ Lâm về nhà, Duy nói :
- Tuần sau, anh dành cho em kỳ nghỉ ngắn ở Đà Lạt nhé.
- Đà Lạt? Chuyện gì vậy anh?
- Thật tình thì, không hoàn toàn là kỳ nghỉ. Nhưng anh và em vẫn chưa có chuyến đi chơi xa nào. Nên anh muốn vậy thôi mà…
- Vậy thì trong tuần này ít nhất anh phải dành cho em 2 ngày để đi mua sắm. Dạo này các shop có loại áo đôi rất đẹp đấy.
- Áo đôi hả?
- Anh chưa từng mặc sao?
- Trong tủ quần áo của anh đếm chưa được chục cái áo pull màu sắc. Anh chỉ chuộng 3 màu trắng, xám và đen thôi.
- Thảo nào ấn tượng đầu tiên em dành cho anh, anh cứ như là ác ma ấy.
- Bây giờ còn không nhỉ?
- Bây giờ anh đã hóa thành hoàng tử rồi.
- Anh không muốn làm hoàng tử đâu. Hoàng tử vẫn còn rất trẻ con. Anh muốn làm vua cơ.
- Tham lam quá đi !
Duy và Lâm ấm áp trong vòng tay nhau một chút trước khi về nhà. Hôm nay, bà Quế đã khỏe hơn nhưng chân vẫn còn đau nên chưa thể đi được. Tuệ Lâm đến thăm bà một mình mà không báo cho Duy biết trước. Thấy cô nàng tỉ mỉ, bà Quế còn thương cô hơn cả một đứa bạn gái của cậu con trai. Bà Quế hỏi :
- Con được bao nhiêu tuổi rồi ?
- Dạ, 25 ạ !
Duy đưa Tuệ Lâm đến bệnh viện, đây quả là một cô bạn gái tử tế và dễ thương. Chỉ mới hơn nửa tháng yêu nhau mà Duy đã bắt đầu nghĩ tới những chuyện xa vời với cô nàng.Tuệ Lâm nói :
- Em không giỏi nấu thức ăn tẩm bổ, nên đành tìm mua vậy.
- Em tới là mẹ anh đã quý em rồi.
Duy bật cười kéo Tuệ Lâm vào tặng cô một nụ hôn lém lỉnh. Mở cửa bước vào thì bà Quế và Trần Kiên đang tranh luận điều gì đó vừa xong, Duy giả vờ không biết chuyện gì và nói :
- Mẹ, chú Kiên. Con đưa Lâm đến thăm mẹ nè !
- Tuệ Lâm, cô rất là mong con đấy.
- Sao cô lại mong con ạ? Điều này làm con bất ngờ đó chứ.
Ông Kiên đỡ lửa ngay :
- Mẹ của Duy muốn con làm con dâu đấy mà.
- Ơ bác… Sao bác lại nói vậy?
- Tuệ Lâm, đúng là như thế mà.
Bà Quế mỉm cười nắm nhẹ tay cô, mặt Tuệ Lâm ửng đỏ. Tiến Mạnh và Khiết Nhã vừa đi thăm bà của Nhã ở viện dưỡng lão về, bà có vẻ rất hài lòng anh chàng cháu rể. Điều đó có vẻ như một động lực thúc đẩy đám cưới của cả hai thêm đến gần hơn. Tiến Mạnh nói :
- Anh nghĩ chúng ta nên mời Lâm và Duy làm phù dâu phù rể.
- Họ có chịu không đấy !
- Tuần sau chúng ta đi thử đồ cưới nhé !
- Gấp quá vậy.
- Anh nôn nóng ngày em trở thành bà Phạm lắm rồi. Đừng bắt anh phải đợi thêm nữa.
Đưa Tuệ Lâm về nhà, Duy nói :
- Tuần sau, anh dành cho em kỳ nghỉ ngắn ở Đà Lạt nhé.
- Đà Lạt? Chuyện gì vậy anh?
- Thật tình thì, không hoàn toàn là kỳ nghỉ. Nhưng anh và em vẫn chưa có chuyến đi chơi xa nào. Nên anh muốn vậy thôi mà…
- Vậy thì trong tuần này ít nhất anh phải dành cho em 2 ngày để đi mua sắm. Dạo này các shop có loại áo đôi rất đẹp đấy.
- Áo đôi hả?
- Anh chưa từng mặc sao?
- Trong tủ quần áo của anh đếm chưa được chục cái áo pull màu sắc. Anh chỉ chuộng 3 màu trắng, xám và đen thôi.
- Thảo nào ấn tượng đầu tiên em dành cho anh, anh cứ như là ác ma ấy.
- Bây giờ còn không nhỉ?
- Bây giờ anh đã hóa thành hoàng tử rồi.
- Anh không muốn làm hoàng tử đâu. Hoàng tử vẫn còn rất trẻ con. Anh muốn làm vua cơ.
- Tham lam quá đi !
Duy và Lâm ấm áp trong vòng tay nhau một chút trước khi về nhà. Hôm nay, bà Quế đã khỏe hơn nhưng chân vẫn còn đau nên chưa thể đi được. Tuệ Lâm đến thăm bà một mình mà không báo cho Duy biết trước. Thấy cô nàng tỉ mỉ, bà Quế còn thương cô hơn cả một đứa bạn gái của cậu con trai. Bà Quế hỏi :
- Con được bao nhiêu tuổi rồi ?
- Dạ, 25 ạ !
/212
|