Năm ngày sau, Mộ đại phu luyện chế xong giải dược, phái người đưa đến Tướng quân phủ, sau khi mọi người ăn vào lại cảm thấy khá hơn.
Bên trong Bích Đường tiểu trúc.
"Chủ tử, người biết không, thời điểm người của Ngự An Đường đến Tướng quân phủ lấy tiền thù lao. Vẻ mặt Hách Liên Tướng quân vô cùng khó coi, còn có Ngọc thị ở bên cạnh nắm chặt khăn tay nhìn người của Ngự An Đường mang vàng đi ra ngoài, trong ánh mắt đều hiện lên vẻ ghen tị và đau lòng! Nô tỳ còn nghe bọn hạ nhân bên trong phủ nói là vì năm mươi nghìn lượng vàng này mà Tướng quân phủ phải bán tòa viện ở trên kỳ sơn để lấy tiền, còn cộng thêm hai mẫu ruộng đất, kim khố bên trong phủ cũng bị thất thoát rất nhiều, miễn cưỡng gom góp thì cũng đủ xài nhưng hiện tại bên trong phủ vô cùng túng thiếu!"
Ánh mắt Hách Liên Thiến hiện lên một tia vui vẻ, sau khi uống một hớp nước trà, nàng có hơi vô tội nói: "Vậy ý của ngươi là nói hiện tại Tướng quân phủ túng thiếu như vậy, về sau sợ là cuộc sống của chúng ta càng không dễ chịu sao, aizzz... Các ngươi theo ta đây một chút sung sướng cũng không có, thật là ủy khuất a!"
Thủy Tâm nghe nói vậy đau lòng nhìn tiểu thư nhà nàng nói: "Tiểu thư, người đừng sợ, nô tỳ còn biết một chút thêu thùa may vá để kiếm sống, chờ nô tỳ đi ra ngoài làm việc kiếm tiền, nhất định sẽ không để cho tiểu thư có một cuộc sống quá khổ đâu!"
"Thủy Tâm... ngươi đối với ta thật sự là quá tốt!"
"Tiểu thư..."
Hai người chủ tớ Hách Liên Thiến và Thủy Tâm nắm tay nhau, diễn vở kịch đầy xúc động.
Lam Tuyết ở bên cạnh đang đắc ý vì lấy được vàng bỗng nhiên ngừng lại nhìn thoáng qua, lập tức tranh thủ gia nhập vào vở kịch tình cảm này.
"Chủ tử, nô tỳ cũng sẽ thêu thùa may vá để kiếm sống, nô tỳ ra ngoài kiếm sống...."
Lam Tuyết định nói tiếp nhưng bị ánh mắt xinh đẹp của Hách Liên Thiến trừng một cái: "Lần tới ngươi tìm một lý do hoa mỹ khác đi, cái này Thủy Tâm vừa dùng qua rồi!"
Lam Tuyết: "..."
Chủ tử thật thiên vị,, làm sao có thể ghét bỏ lòng trung thành của thuộc hạ a, thuộc hạ thực sự sẽ may vá kiếm sống, sẽ không để cho chủ tử chịu khổ cực.
Ba người đang ở trong phòng vui đùa liền nghe được ngoài cửa có người la lớn: "Tứ tiểu thư, người tới đây làm gì?"
"Thế nào? Lẽ nào bản tiểu thư không thể tới? Ta là tới xem Tam tỷ tỷ!"
Ngoài cửa truyền tới thanh âm của Hách Liên Xuyến, Hách Liên Thiến có chút kinh ngạc suy nghĩ tại sao nàng ta lại đến đây?
Hách Liên Xuyến từ khi bị bắt gian tại chỗ với Liễu Tiêu Hiền, ngay sau đó lại bị trúng độc, hôm nay độc mới vừa khỏi thì nàng ta lại chạy tới tìm nàng?!
"Đi mời Tứ tiểu thư vào đây!"
"Tiểu thư, người tới chắc không có ý tốt, nhất định là bởi vì lần trước bị người bắt được nàng ta tư với Liễu Tiêu Hiền cho nên tới tìm người gây chuyện, tiểu thư vẫn là đừng nên gặp nàng ta."
Thủy Tâm lo lắng nhìn Hách Liên Thiến, chỉ sợ Hách Liên Thiến bị khi dễ.
Khóe miệng Lam Tuyết nhẹ nhàng nhếch lên, nghĩ thầm, chủ tử không khi dễ người coi như là chuyện may mắn rồi, há lại để cho người khác khi dễ chứ!
Hách Liên Thiến nở nụ cười: "Không sao, nếu là Tứ muội muội đến thăm ta, ta không gặp sẽ không tôn trọng này ta."
"Thế nhưng, tiểu thư, nàng... "
"Nhanh đi!"
Thủy Tâm thấy khuyên không được chỉ có thể ra ngoài mời Hách Liên Xuyến vào cửa.
Hôm nay Hách Liên Xuyến mặc một bộ áo váy màu tím nhạt, trên váy thêu mây ngũ sắc vô cùng rực rỡ, đai lưng buộc bên hông, vóc người tinh tế như liễu, đôi mi thanh tú, nhìn thần khí vô cùng tốt.
Nếu như Hách Liên Xuyến không nói lời nào, nhìn như vậy thực sự là một vị tiểu mỹ nhân nhã nhặn lịch sự.
Có điều là hôm nay Hách Liên Xuyến cũng không phải cố tình tới thăm mà là tìm đến nàng.
Sau khi Hách Liên Xuyến nhìn thấy Hách Liên Thiến gương mặt lập tức thay đổi, trừng mắt lạnh lùng nhìn Hách Liên Thiến: "Yêu, Tam tỷ tỷ, chúng ta thật là lâu rồi không gặp, thần sắc của tỷ sao lại kém như vậy chứ? Chẳng lẽ độc tố còn sót lại trên người chưa được loại bỏ sao? Tại sao Tam tỷ không tìm phụ thân để người mời vị Mộ đại phu nổi danh kia tới xem cho ngươi một chút a, ừm... được rồi, phí mà Mộ đại phu chẩn trị cho một người là một nghìn lượng vàng, cũng khó trách Tam tỷ đến giờ vẫn không đòi phụ thân khiến người vui vẻ như vậy, thật đúng là thương cảm a!"
Ý nói Hách Liên Khôn luyến tiếc lấy ra một nghìn lượng vàng để Mộ đại phu xem bệnh cho Hách Liên Thiến.
Đây là cố ý vội tới đả kích khiến Hách Liên Thiến khó chịu.
Hách Liên Thiến nhìn nàng, ánh mắt mơ hồ toát ra vẻ trào phúng, nếu như Hách Liên Xuyến biết vị Mộ đại phu đại danh đỉnh đỉnh kia là nàng thì thật không biết nàng ta sẽ bị hù dọa thành cái dạng gì.
"Đa tạ Tứ muội quan tâm, có điều là độc trong người ta đã thanh trừ rồi, nếu không phải cơ thể đã được thanh trừ sạch sẽ thì Cảnh Vương điện hạ làm sao sẽ yên tâm để cho tỷ tỷ trở lại phủ chứ!"
Hách Liên Xuyến nghe vậy không nhịn được nhíu mày trừng mắt nhìn Hách Liên Thiến: "Hừ, Tam tỷ a, ngươi cũng quá đắc ý, hôm nay ta đến là vì cám ơn tỷ tỷ, nếu không phải lúc đầu tỷ tỷ thành toàn, hôm nay muội muội làm sao sẽ đính hôn cùng với tiểu Hầu gia Khang Vĩnh Hậu được chứ!"
Hách Liên Xuyến nhắc tới việc này, hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Tiểu Hầu gia Khang Vĩnh Hậu, hừ, đó chính là một tay ăn chơi, bên trong thành Thịnh kinh này ai lại không biết chứ, trai hay gái Liễu Tiêu Hiền đều tinh thông.
Trong người hắn sớm đã bị móc rỗng, nàng gả qua đó còn gặp phải một vị quận chúa Đức Huệ nghiêm nghị áp chế, danh tiếng tuy nói là chính thất, thế nhưng cuộc sống quả thực rất khổ sở.
Hơn nữa từ ngày nàng nhìn thấy Mặc Vương, tâm của nàng đã đặt ở trên người Bắc Đường Mặc Dạ, mắt thấy Mặc Vương sau này sẽ thành Thái tử, về sau lại thành Hoàng thượng, cho dù nàng trở thành trắc phi của hắn thì mai sau vào cung cũng sẽ là quý phi nương nương đứng đầu một cung, sắp tới sẽ thăng chức rất nhanh.
Thế nhưng toàn bộ đều bị phá hủy, đều bị hủy hết!
Đều là bởi vì tiện nhân Hách Liên Thiến này, đều là tại nàng!
Hôm nay lúc thỉnh an Đại phu nhân lại ngoài ý muốn nghe Đại phu nhân nói ngày ấy Hách Liên Thiến rõ ràng thấy rõ dung mạo của nàng, biết nàng là ai nhưng lại muốn xem nàng xấu mặt, nói láo rằng nàng không nhận ra, rầm rộ đem nàng đến trước mặt phụ thân, kinh động mọi người nên mới xảy ra chuyện về sau!
Sau khi nghe nói vậy, nàng ta làm sao có thể ngồi yên, đây hết thảy đều là do con tiện nhân này ban tặng.
Hách Liên Xuyến vốn là đang tức giận, lại bị Đại phu nhân xúi giục vài câu liền tìm tới Hách Liên Thiến.
"Tứ muội làm sao lại khách khí với ta như vậy chứ, đều là tỷ muội với nhau, ngươi có được nhân duyên tốt tỷ tỷ đương nhiên vui vẻ thay ngươi, lúc đầu nếu như ngươi sớm báo cho ta biết, ta cũng sẽ không đến đó phá hủy chuyện tốt của ngươi với tiểu Hầu gia!"
Hách Liên Thiến vừa cười vừa nói.
Hách Liên Xuyến tức giận, đôi mắt đẹp lạnh lẽo hung hãn nhìn nàng nói: "Hách Liên Thiến, ngươi ít giả bộ đi, ngươi chính là không chịu được ta tốt như vậy nên mới đối xử với ta như thế, ngươi nghĩ rằng ta không biết tâm tư của ngươi sao? Ngươi vốn là Mặc Vương phi, lại đắc tội với Thái Hậu bị giáng xuống làm trắc phi, trong lòng ngươi không phục nên khi đến tự viện dâng hương mới bò lên giường Cảnh vương, hiện tại tốt lắm, một mình thứ nữ ngươi vậy mà có thể trở thành Cảnh vương phi, ngược lại còn tốt hơn so với Đại tỷ, thế nhưng ngươi lại thấy như vậy còn chưa đủ mới hãm hại đến cả ta, không muốn cho ta được lợi, không phải bơi vì cái phế vật Cảnh vương thì ngươi cũng không phải là Cảnh Vương phi rồi, sau khi hắn chết ngươi sẽ thành quả phụ, ngươi không muốn người khác được tốt, ngươi liền..."
"Chát..."
Hách Liên Xuyến vẫn chưa nói hết liền bị Hách Liên Thiến tát cho một cái, trực tiếp tát ngã Hách Liên Xuyến xuống đất.
"Ngươi? Ngươi dám đánh ta?"
Hách Liên Xuyến tức giận gào thét.
"Ta chính là đánh ngươi đấy! Chính ngươi làm ra chuyện bẩn thỉu, phụ thân mẫu thân vì muốn cho ngươi danh phận nên mới phối hôn cho ngươi với Liễu Tiêu Hiền, đó đã là ngươi đại ân, ngươi không biết hối cải còn dám chạy tới mắng chửi ta, ngươi có thể nhục nhã ta, thế nhưng ta không cho phép ngươi nhục nhã Cảnh Vương điện hạ!"
"Ha ha ha, ha ha ha ha, Hách Liên Thiến, ngươi thẹn quá thành giận đúng không, bị ta nói trúng rồi có đúng hay không?! Người nào không biết Cảnh vương là phế nhân bị liệt nửa người, ngươi có thể cam tâm tình nguyện gả cho hắn sao? Chớ có nói đùa, ngươi không phải là vì quyền thế và tài sản của Cảnh Vương phủ, thế nhưng đời này ngươi cũng không thể có nam nhân, ngươi..."
"Chát...."
Hách Liên Thiến lại nặng nề tát một cái thật mạnh, lạnh lùng hướng về phía nàng ta cười nói: "Hách Liên Xuyến, ngươi cũng dám chạy đến chỗ của ta mà phun nước miếng sao, ngươi còn chưa biết chuyện gì sao... Ta có thành quả phụ hay không ngươi cũng không thể thấy được, có điều là ngươi thành quả phụ lại nằm ngoài dự kiến của ta, bởi vì mấy ngày trước tiểu Hầu gia cũng đã qua đời rồi..."
Hách Liên Thiến nói xong câu này, Hách Liên Xuyến không để ý tới sắc mặt bị sưng đỏ đau đớn, giống như là bị điên đứng lên gào thét: "Ngươi nói bậy, ngươi nói bậy, Hách Liên Thiến, ngươi điên rồi phải không, ngươi cũng dám nguyền rủa tiểu Hầu gia, ngươi là cái đồ nữ nhân điên, nữ nhân điên, ngươi đơn giản là điên rồi! Ta muốn đi nói cho phụ thân và mẫu thân, ngươi là người điên, phải đem ngươi giam lại!"
Bên trong Bích Đường tiểu trúc.
"Chủ tử, người biết không, thời điểm người của Ngự An Đường đến Tướng quân phủ lấy tiền thù lao. Vẻ mặt Hách Liên Tướng quân vô cùng khó coi, còn có Ngọc thị ở bên cạnh nắm chặt khăn tay nhìn người của Ngự An Đường mang vàng đi ra ngoài, trong ánh mắt đều hiện lên vẻ ghen tị và đau lòng! Nô tỳ còn nghe bọn hạ nhân bên trong phủ nói là vì năm mươi nghìn lượng vàng này mà Tướng quân phủ phải bán tòa viện ở trên kỳ sơn để lấy tiền, còn cộng thêm hai mẫu ruộng đất, kim khố bên trong phủ cũng bị thất thoát rất nhiều, miễn cưỡng gom góp thì cũng đủ xài nhưng hiện tại bên trong phủ vô cùng túng thiếu!"
Ánh mắt Hách Liên Thiến hiện lên một tia vui vẻ, sau khi uống một hớp nước trà, nàng có hơi vô tội nói: "Vậy ý của ngươi là nói hiện tại Tướng quân phủ túng thiếu như vậy, về sau sợ là cuộc sống của chúng ta càng không dễ chịu sao, aizzz... Các ngươi theo ta đây một chút sung sướng cũng không có, thật là ủy khuất a!"
Thủy Tâm nghe nói vậy đau lòng nhìn tiểu thư nhà nàng nói: "Tiểu thư, người đừng sợ, nô tỳ còn biết một chút thêu thùa may vá để kiếm sống, chờ nô tỳ đi ra ngoài làm việc kiếm tiền, nhất định sẽ không để cho tiểu thư có một cuộc sống quá khổ đâu!"
"Thủy Tâm... ngươi đối với ta thật sự là quá tốt!"
"Tiểu thư..."
Hai người chủ tớ Hách Liên Thiến và Thủy Tâm nắm tay nhau, diễn vở kịch đầy xúc động.
Lam Tuyết ở bên cạnh đang đắc ý vì lấy được vàng bỗng nhiên ngừng lại nhìn thoáng qua, lập tức tranh thủ gia nhập vào vở kịch tình cảm này.
"Chủ tử, nô tỳ cũng sẽ thêu thùa may vá để kiếm sống, nô tỳ ra ngoài kiếm sống...."
Lam Tuyết định nói tiếp nhưng bị ánh mắt xinh đẹp của Hách Liên Thiến trừng một cái: "Lần tới ngươi tìm một lý do hoa mỹ khác đi, cái này Thủy Tâm vừa dùng qua rồi!"
Lam Tuyết: "..."
Chủ tử thật thiên vị,, làm sao có thể ghét bỏ lòng trung thành của thuộc hạ a, thuộc hạ thực sự sẽ may vá kiếm sống, sẽ không để cho chủ tử chịu khổ cực.
Ba người đang ở trong phòng vui đùa liền nghe được ngoài cửa có người la lớn: "Tứ tiểu thư, người tới đây làm gì?"
"Thế nào? Lẽ nào bản tiểu thư không thể tới? Ta là tới xem Tam tỷ tỷ!"
Ngoài cửa truyền tới thanh âm của Hách Liên Xuyến, Hách Liên Thiến có chút kinh ngạc suy nghĩ tại sao nàng ta lại đến đây?
Hách Liên Xuyến từ khi bị bắt gian tại chỗ với Liễu Tiêu Hiền, ngay sau đó lại bị trúng độc, hôm nay độc mới vừa khỏi thì nàng ta lại chạy tới tìm nàng?!
"Đi mời Tứ tiểu thư vào đây!"
"Tiểu thư, người tới chắc không có ý tốt, nhất định là bởi vì lần trước bị người bắt được nàng ta tư với Liễu Tiêu Hiền cho nên tới tìm người gây chuyện, tiểu thư vẫn là đừng nên gặp nàng ta."
Thủy Tâm lo lắng nhìn Hách Liên Thiến, chỉ sợ Hách Liên Thiến bị khi dễ.
Khóe miệng Lam Tuyết nhẹ nhàng nhếch lên, nghĩ thầm, chủ tử không khi dễ người coi như là chuyện may mắn rồi, há lại để cho người khác khi dễ chứ!
Hách Liên Thiến nở nụ cười: "Không sao, nếu là Tứ muội muội đến thăm ta, ta không gặp sẽ không tôn trọng này ta."
"Thế nhưng, tiểu thư, nàng... "
"Nhanh đi!"
Thủy Tâm thấy khuyên không được chỉ có thể ra ngoài mời Hách Liên Xuyến vào cửa.
Hôm nay Hách Liên Xuyến mặc một bộ áo váy màu tím nhạt, trên váy thêu mây ngũ sắc vô cùng rực rỡ, đai lưng buộc bên hông, vóc người tinh tế như liễu, đôi mi thanh tú, nhìn thần khí vô cùng tốt.
Nếu như Hách Liên Xuyến không nói lời nào, nhìn như vậy thực sự là một vị tiểu mỹ nhân nhã nhặn lịch sự.
Có điều là hôm nay Hách Liên Xuyến cũng không phải cố tình tới thăm mà là tìm đến nàng.
Sau khi Hách Liên Xuyến nhìn thấy Hách Liên Thiến gương mặt lập tức thay đổi, trừng mắt lạnh lùng nhìn Hách Liên Thiến: "Yêu, Tam tỷ tỷ, chúng ta thật là lâu rồi không gặp, thần sắc của tỷ sao lại kém như vậy chứ? Chẳng lẽ độc tố còn sót lại trên người chưa được loại bỏ sao? Tại sao Tam tỷ không tìm phụ thân để người mời vị Mộ đại phu nổi danh kia tới xem cho ngươi một chút a, ừm... được rồi, phí mà Mộ đại phu chẩn trị cho một người là một nghìn lượng vàng, cũng khó trách Tam tỷ đến giờ vẫn không đòi phụ thân khiến người vui vẻ như vậy, thật đúng là thương cảm a!"
Ý nói Hách Liên Khôn luyến tiếc lấy ra một nghìn lượng vàng để Mộ đại phu xem bệnh cho Hách Liên Thiến.
Đây là cố ý vội tới đả kích khiến Hách Liên Thiến khó chịu.
Hách Liên Thiến nhìn nàng, ánh mắt mơ hồ toát ra vẻ trào phúng, nếu như Hách Liên Xuyến biết vị Mộ đại phu đại danh đỉnh đỉnh kia là nàng thì thật không biết nàng ta sẽ bị hù dọa thành cái dạng gì.
"Đa tạ Tứ muội quan tâm, có điều là độc trong người ta đã thanh trừ rồi, nếu không phải cơ thể đã được thanh trừ sạch sẽ thì Cảnh Vương điện hạ làm sao sẽ yên tâm để cho tỷ tỷ trở lại phủ chứ!"
Hách Liên Xuyến nghe vậy không nhịn được nhíu mày trừng mắt nhìn Hách Liên Thiến: "Hừ, Tam tỷ a, ngươi cũng quá đắc ý, hôm nay ta đến là vì cám ơn tỷ tỷ, nếu không phải lúc đầu tỷ tỷ thành toàn, hôm nay muội muội làm sao sẽ đính hôn cùng với tiểu Hầu gia Khang Vĩnh Hậu được chứ!"
Hách Liên Xuyến nhắc tới việc này, hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Tiểu Hầu gia Khang Vĩnh Hậu, hừ, đó chính là một tay ăn chơi, bên trong thành Thịnh kinh này ai lại không biết chứ, trai hay gái Liễu Tiêu Hiền đều tinh thông.
Trong người hắn sớm đã bị móc rỗng, nàng gả qua đó còn gặp phải một vị quận chúa Đức Huệ nghiêm nghị áp chế, danh tiếng tuy nói là chính thất, thế nhưng cuộc sống quả thực rất khổ sở.
Hơn nữa từ ngày nàng nhìn thấy Mặc Vương, tâm của nàng đã đặt ở trên người Bắc Đường Mặc Dạ, mắt thấy Mặc Vương sau này sẽ thành Thái tử, về sau lại thành Hoàng thượng, cho dù nàng trở thành trắc phi của hắn thì mai sau vào cung cũng sẽ là quý phi nương nương đứng đầu một cung, sắp tới sẽ thăng chức rất nhanh.
Thế nhưng toàn bộ đều bị phá hủy, đều bị hủy hết!
Đều là bởi vì tiện nhân Hách Liên Thiến này, đều là tại nàng!
Hôm nay lúc thỉnh an Đại phu nhân lại ngoài ý muốn nghe Đại phu nhân nói ngày ấy Hách Liên Thiến rõ ràng thấy rõ dung mạo của nàng, biết nàng là ai nhưng lại muốn xem nàng xấu mặt, nói láo rằng nàng không nhận ra, rầm rộ đem nàng đến trước mặt phụ thân, kinh động mọi người nên mới xảy ra chuyện về sau!
Sau khi nghe nói vậy, nàng ta làm sao có thể ngồi yên, đây hết thảy đều là do con tiện nhân này ban tặng.
Hách Liên Xuyến vốn là đang tức giận, lại bị Đại phu nhân xúi giục vài câu liền tìm tới Hách Liên Thiến.
"Tứ muội làm sao lại khách khí với ta như vậy chứ, đều là tỷ muội với nhau, ngươi có được nhân duyên tốt tỷ tỷ đương nhiên vui vẻ thay ngươi, lúc đầu nếu như ngươi sớm báo cho ta biết, ta cũng sẽ không đến đó phá hủy chuyện tốt của ngươi với tiểu Hầu gia!"
Hách Liên Thiến vừa cười vừa nói.
Hách Liên Xuyến tức giận, đôi mắt đẹp lạnh lẽo hung hãn nhìn nàng nói: "Hách Liên Thiến, ngươi ít giả bộ đi, ngươi chính là không chịu được ta tốt như vậy nên mới đối xử với ta như thế, ngươi nghĩ rằng ta không biết tâm tư của ngươi sao? Ngươi vốn là Mặc Vương phi, lại đắc tội với Thái Hậu bị giáng xuống làm trắc phi, trong lòng ngươi không phục nên khi đến tự viện dâng hương mới bò lên giường Cảnh vương, hiện tại tốt lắm, một mình thứ nữ ngươi vậy mà có thể trở thành Cảnh vương phi, ngược lại còn tốt hơn so với Đại tỷ, thế nhưng ngươi lại thấy như vậy còn chưa đủ mới hãm hại đến cả ta, không muốn cho ta được lợi, không phải bơi vì cái phế vật Cảnh vương thì ngươi cũng không phải là Cảnh Vương phi rồi, sau khi hắn chết ngươi sẽ thành quả phụ, ngươi không muốn người khác được tốt, ngươi liền..."
"Chát..."
Hách Liên Xuyến vẫn chưa nói hết liền bị Hách Liên Thiến tát cho một cái, trực tiếp tát ngã Hách Liên Xuyến xuống đất.
"Ngươi? Ngươi dám đánh ta?"
Hách Liên Xuyến tức giận gào thét.
"Ta chính là đánh ngươi đấy! Chính ngươi làm ra chuyện bẩn thỉu, phụ thân mẫu thân vì muốn cho ngươi danh phận nên mới phối hôn cho ngươi với Liễu Tiêu Hiền, đó đã là ngươi đại ân, ngươi không biết hối cải còn dám chạy tới mắng chửi ta, ngươi có thể nhục nhã ta, thế nhưng ta không cho phép ngươi nhục nhã Cảnh Vương điện hạ!"
"Ha ha ha, ha ha ha ha, Hách Liên Thiến, ngươi thẹn quá thành giận đúng không, bị ta nói trúng rồi có đúng hay không?! Người nào không biết Cảnh vương là phế nhân bị liệt nửa người, ngươi có thể cam tâm tình nguyện gả cho hắn sao? Chớ có nói đùa, ngươi không phải là vì quyền thế và tài sản của Cảnh Vương phủ, thế nhưng đời này ngươi cũng không thể có nam nhân, ngươi..."
"Chát...."
Hách Liên Thiến lại nặng nề tát một cái thật mạnh, lạnh lùng hướng về phía nàng ta cười nói: "Hách Liên Xuyến, ngươi cũng dám chạy đến chỗ của ta mà phun nước miếng sao, ngươi còn chưa biết chuyện gì sao... Ta có thành quả phụ hay không ngươi cũng không thể thấy được, có điều là ngươi thành quả phụ lại nằm ngoài dự kiến của ta, bởi vì mấy ngày trước tiểu Hầu gia cũng đã qua đời rồi..."
Hách Liên Thiến nói xong câu này, Hách Liên Xuyến không để ý tới sắc mặt bị sưng đỏ đau đớn, giống như là bị điên đứng lên gào thét: "Ngươi nói bậy, ngươi nói bậy, Hách Liên Thiến, ngươi điên rồi phải không, ngươi cũng dám nguyền rủa tiểu Hầu gia, ngươi là cái đồ nữ nhân điên, nữ nhân điên, ngươi đơn giản là điên rồi! Ta muốn đi nói cho phụ thân và mẫu thân, ngươi là người điên, phải đem ngươi giam lại!"
/87
|