Mấy ngày hôm sau...
Bạch Sơ Tranh gọi điện cho Ngạo Thần nói muốn Tuyết Vi đến nhà ăn cơm cùng bà với Âu Dương Phong.
Ngạo Thần tuy không thích nhưng vẫn đưa Tuyết Vi đến.
...
- Vi Vi, mẹ mới ở Phần Lan về cũng không biết mua gì. Mẹ đành mua tạm con gấu bông này, không biết con có thích không?- Hạ Liên đến ngồi cạnh Tuyết Vi.
- Oa, đẹp quá đi. Vi thích quá. Vi cảm ơn mami nha.- Tuyết Vi thích thú ôm con gấu bông mới nhưng cũng không quên nhào đến ôm Bạch Sơ Tranh rồi hôn chụt lên má bà.
Ngạo Thần thấy vậy đi nhanh đến kéo Tuyết Vi về phía mình ôm chặt, vẻ mặt anh cũng khó chịu hiện rõ...
- Vi Vi, từ lần sau không được thân thiết với người khác quá biết chưa? Chỉ được " thân thiết" với anh thôi.
- Tại sao vậy anh? Vi thích tất cả mọi người mà.- Tuyết Vi chớp chớp đôi mắt long lanh nhìn Ngạo Thần.
- Không tại sai cả. Anh nói em không nghe lời sao?
- Không có, Vi nghe lời anh Ngạo Thần a.
Ngạo Thần hài lòng vuốt hai má phúng phính của cô.
Bạch Sơ Tranh thấy con trai mình ghen với cả chính mẹ mình, bà không khỏi không buồn cười...
- Tiểu Thần à, Vi Vi chỉ thể hiện một chút tình cảm thôi, có gì đâu.
- Không liên quan đến bà.- Ngạo Thần lạnh lùng nói.
- Không phải là bà, anh phải phải gọi là mami nha.- Tuyết Vi kiễng chân lên giơ tay ôm mặt Ngạo Thần nói.
- Nhiều chuyện.- Ngạo Thần lạnh lùng nói.
- Vi không có nhiều chuyện.
Ngạo Thần thấy Tuyết Vi có vẻ giận dỗi anh cùng hết cách...
- Ừ...M-mẹ được chưa?- Ngạo Thần khó xử nói.
Cũng đã rất lâu rồi Ngạo Thần không có gọi Bạch Sơ Tranh bằng tiếng mẹ. Anh cũng cảm thấy hơi ngượng.
Bạch Sơ Tranh nghe được vậy vui mừng, mắt bà đỏ hoe sắp khóc nên đành đi lên trên phòng trước.
- Ừm, cũng được a.- Tuyết Vi hài lòng cười.
Ngạo Thần đúng thật là không thắng nổi Tuyết Vi.
...
Trên bàn ăn tràn ngập tiếng cười nói của Âu Dương Phong, Bạch Sơ Tranh với Tuyết Vi.
Ngạo Thần ngồi im lặng để đút cơm cho Tuyết Vi.
- Vi Vi, nhai cơm.- Ngạo Thần nhắc nhở.
- Ừm.- Tuyết Vi ngậm cơm trong miệng ừm một tiếng .
- Tiểu Thần à, con cũng ăn đi. Để mẹ đút cơm cho Vi Vi cũng được.
- Không cần đâu, c-con tự làm.
Bạch Sơ Tranh biết anh đang cố gắng để có thể thân thiết lại với mọi người như xưa.
- Tiểu Thần, ta nghĩ cũng đến độ tuổi cần được nghỉ ngơi rồi, vị trí chức Chủ tịch này cũng nên giao lại sớm cho con. Còn nữa, chúng ta cũng già rồi rất muốn có đứa cháu để bồng.- Âu Dương Phong nói với Ngạo Thần không còn gay gắt như hồi xưa.
- Tùy ông.- Ngạo Thần lạnh nhạt nói.
- Vi nói với anh rồi mà, phải lễ phép a. Đứa trẻ không lễ phép là đứa trẻ hư, sẽ bị đánh đó.- Tuyết Vi nuốt mạnh miếng cơm rồi chu môi nói.
- Rồi rồi. Em nói gì cũng đúng hết. Nghe em được chưa?- Ngạo Thần đành gật đầu.
Tuyết Vi mở mắt to tròn nhìn Ngạo Thần với vẻ mặt đầy mong đợi.
- Ừ thì c-cha.
Âu Dương Phong nghe vậy còn không tin được tai mình có phải già rồi nên đãng trí hay không. Đang định hỏi lại Ngạo Thần thì Bạch Sơ Tranh giữ tay ông cười:
- Anh không nghe nhầm đâu.
Âu Dương Phong nghe vậy mặt hớn hở hơn hẳn vừa nãy. Chính ông cũng đang phục cô con dâu này của ông.
Bữa ăn diễn ra vui vẻ, đầm ấm.
Trước lúc ra về, Bạch Sơ Tranh có gọi Tuyết Vi lên phòng nói vài lời.
_________________
Tuyết Vi về đến nhà liền kéo Ngạo Thần lên trên phòng ngay lập tức.
- Vi Vi, em có chuyện gì vội vàng vậy sao?- Ngạo Thần khó hiểu trước hành động của Tuyết Vi.
- Anh Ngạo Thần, Vi muốn có em bé a.- Tuyết Vi hồn nhiên nói.
Ngạo Thần có hơi bất ngời, lúc sau liền hiểu ra rằng ban nãy Bạch Sơ Tranh thì thầm nhỏ với Tuyết Vi là để nói về việc này. Anh nở một nụ cười ranh mãnh.
- Em muốn có con thật sao?
- Ừm, mami nói có em bé sẽ rất vui. Vi thấy trên TV cũng có nhiều em bé đáng yêu nữa a.
- Là do em nói đó nhé.
Vừa dứt lời Ngạo Thần liền giữ lấy gáy Tuyết Vi ôm vào lòng mình cúi người xuống hôn cô.
Tuyết Vi hơi bất ngờ định mở miệng nói thì chiếc lưỡi anh nhanh chóng xâm nhập vào bên trong.
Anh trêu đùa, bỡn cợt với lưỡi Tuyết Vi một lúc lâu mới bỏ ra.
Cúi người xuống hôn lên cổ Tuyết Vi. Anh còn để lại rất nhiều dấu vết trên cổ cô.
Ôm Tuyết Vi về phía giường, thuận lợi cởi bỏ chiếc váy của Tuyết Vi.
Tuyết Vi biết rõ anh đang làm giống như lần trước. Cô biết chắc chắn sẽ đau. Cô sẽ không bao giờ nói muốn có em bé thêm lần nào nữa...
- Anh Ngạo Thần, Vi muốn có em bé không phải làm như này đâu a.- Tuyết Vi chớp chớp mắt nhìn Ngạo Thần.
- Thì chúng ta làm việc này trước đứa bé để sao.
- Không đâu, làm vậy đau lắm.
Tuyết Vi lắc đầu nguây nguẩy.
Ngạo Thần bây giờ cũng không thể kiểm soát được mình, anh bị cơ thể của Tuyết Vi mê hoặc tâm trí anh hết cả rồi.
Anh nhanh chóng cởi bỏ chiếc áo sơ mi của mình để lộ cơ thể cường tráng, vạm vỡ của anh.
Anh cúi xuống ngậm nụ hoa nhỏ của Tuyết Vi, một tay vân vê nụ hoa còn lại.
Tuyết Vi trào dâng khoái cảm khó hiểu. Cô không có chống cự anh.
Ngạo Thần hôn dần dần xuống dưới bụng bằng của Tuyết Vi rồi dừng lại nơi nhạy cảm của cô. Anh luồn tay vào bên trong quần lót, đâm thẳng ngón tay giữ vào hàng lang chật hẹp đấy của cô. Tuyết Vi khó chịu, cảm giác ngứa ngáy lại có chút buồn đi vệ sinh?
Thấy Tuyết Vi không bảo gì anh liền thuận lợi cho tiếp hai ngón tay vào khuấy động bên trong của cô.
- Ưm...a...Vi khó chịu a.
Người Tuyết Vi uốn éo theo những lần mà Ngạo Thần di chuyển ngón tay bên trong cô.
Ngạo Thần nhìn thấy Tuyết Vi chảy nhiều ra như vậy mới rút tay ra khỏi đó, anh cởi bỏ quần để lộ " tiểu đệ đệ " thô to, còn đang nóng bừng của anh.
Ngạo Thần giữ chặt hông Tuyết Vi đâm mạnh vào bên trong...
- Á...- Tuyết Vi đau đớn hét lên.
Ngạo Thần đương nhiên không vì tiếng hét của Tuyết Vi mà dừng lại, thậm chí anh còn hừng hực khí thế hơn.
Anh đâm liên tục làm Tuyết Vi hết đợt khoái cảm này lại đến đợt khoái cảm khác.
- Hức...anh Ng-ngạo Thần...Vi khó chịu a.- Tuyết Vi nấc lên nói.
- Ngoan, để anh làm sẽ không đau.- Giọng nói của Ngạo Thần đã khàn đặc lại.
Anh đâm thêm vài lần nữa mới phun đầy chất dịch màu trắng đục. Còn bắt ra cả ga giường.
Tuyết Vi xụi lợ hoàn toàn. Cô thở hổn hển.
Ngạo Thần ôm lấy Tuyết Vi cọ cọ nơi đó vào bụng Tuyết Vi rồi hôn lên trán cô.
Anh như lần trước tắm rửa sạch sẽ cho cả Tuyết Vi và mình rồi mới lên giường.
Anh vẫn lấy lọ thuốc mỡ để bội vào vùng sưng đỏ của cô.
Tuyết Vi mệt rã rời, cô không còn chút sức lực nào, nhắm mắt ngủ.
Ngạo Thần nhìn cô ngủ cảm thấy lòng mình cũng yên ổn. Anh ôm Tuyết Vi vào lòng mình hôn lên trán cô...
- Ngủ ngon nhé, Vi Vi của anh!
______________________________________________
Bạch Sơ Tranh gọi điện cho Ngạo Thần nói muốn Tuyết Vi đến nhà ăn cơm cùng bà với Âu Dương Phong.
Ngạo Thần tuy không thích nhưng vẫn đưa Tuyết Vi đến.
...
- Vi Vi, mẹ mới ở Phần Lan về cũng không biết mua gì. Mẹ đành mua tạm con gấu bông này, không biết con có thích không?- Hạ Liên đến ngồi cạnh Tuyết Vi.
- Oa, đẹp quá đi. Vi thích quá. Vi cảm ơn mami nha.- Tuyết Vi thích thú ôm con gấu bông mới nhưng cũng không quên nhào đến ôm Bạch Sơ Tranh rồi hôn chụt lên má bà.
Ngạo Thần thấy vậy đi nhanh đến kéo Tuyết Vi về phía mình ôm chặt, vẻ mặt anh cũng khó chịu hiện rõ...
- Vi Vi, từ lần sau không được thân thiết với người khác quá biết chưa? Chỉ được " thân thiết" với anh thôi.
- Tại sao vậy anh? Vi thích tất cả mọi người mà.- Tuyết Vi chớp chớp đôi mắt long lanh nhìn Ngạo Thần.
- Không tại sai cả. Anh nói em không nghe lời sao?
- Không có, Vi nghe lời anh Ngạo Thần a.
Ngạo Thần hài lòng vuốt hai má phúng phính của cô.
Bạch Sơ Tranh thấy con trai mình ghen với cả chính mẹ mình, bà không khỏi không buồn cười...
- Tiểu Thần à, Vi Vi chỉ thể hiện một chút tình cảm thôi, có gì đâu.
- Không liên quan đến bà.- Ngạo Thần lạnh lùng nói.
- Không phải là bà, anh phải phải gọi là mami nha.- Tuyết Vi kiễng chân lên giơ tay ôm mặt Ngạo Thần nói.
- Nhiều chuyện.- Ngạo Thần lạnh lùng nói.
- Vi không có nhiều chuyện.
Ngạo Thần thấy Tuyết Vi có vẻ giận dỗi anh cùng hết cách...
- Ừ...M-mẹ được chưa?- Ngạo Thần khó xử nói.
Cũng đã rất lâu rồi Ngạo Thần không có gọi Bạch Sơ Tranh bằng tiếng mẹ. Anh cũng cảm thấy hơi ngượng.
Bạch Sơ Tranh nghe được vậy vui mừng, mắt bà đỏ hoe sắp khóc nên đành đi lên trên phòng trước.
- Ừm, cũng được a.- Tuyết Vi hài lòng cười.
Ngạo Thần đúng thật là không thắng nổi Tuyết Vi.
...
Trên bàn ăn tràn ngập tiếng cười nói của Âu Dương Phong, Bạch Sơ Tranh với Tuyết Vi.
Ngạo Thần ngồi im lặng để đút cơm cho Tuyết Vi.
- Vi Vi, nhai cơm.- Ngạo Thần nhắc nhở.
- Ừm.- Tuyết Vi ngậm cơm trong miệng ừm một tiếng .
- Tiểu Thần à, con cũng ăn đi. Để mẹ đút cơm cho Vi Vi cũng được.
- Không cần đâu, c-con tự làm.
Bạch Sơ Tranh biết anh đang cố gắng để có thể thân thiết lại với mọi người như xưa.
- Tiểu Thần, ta nghĩ cũng đến độ tuổi cần được nghỉ ngơi rồi, vị trí chức Chủ tịch này cũng nên giao lại sớm cho con. Còn nữa, chúng ta cũng già rồi rất muốn có đứa cháu để bồng.- Âu Dương Phong nói với Ngạo Thần không còn gay gắt như hồi xưa.
- Tùy ông.- Ngạo Thần lạnh nhạt nói.
- Vi nói với anh rồi mà, phải lễ phép a. Đứa trẻ không lễ phép là đứa trẻ hư, sẽ bị đánh đó.- Tuyết Vi nuốt mạnh miếng cơm rồi chu môi nói.
- Rồi rồi. Em nói gì cũng đúng hết. Nghe em được chưa?- Ngạo Thần đành gật đầu.
Tuyết Vi mở mắt to tròn nhìn Ngạo Thần với vẻ mặt đầy mong đợi.
- Ừ thì c-cha.
Âu Dương Phong nghe vậy còn không tin được tai mình có phải già rồi nên đãng trí hay không. Đang định hỏi lại Ngạo Thần thì Bạch Sơ Tranh giữ tay ông cười:
- Anh không nghe nhầm đâu.
Âu Dương Phong nghe vậy mặt hớn hở hơn hẳn vừa nãy. Chính ông cũng đang phục cô con dâu này của ông.
Bữa ăn diễn ra vui vẻ, đầm ấm.
Trước lúc ra về, Bạch Sơ Tranh có gọi Tuyết Vi lên phòng nói vài lời.
_________________
Tuyết Vi về đến nhà liền kéo Ngạo Thần lên trên phòng ngay lập tức.
- Vi Vi, em có chuyện gì vội vàng vậy sao?- Ngạo Thần khó hiểu trước hành động của Tuyết Vi.
- Anh Ngạo Thần, Vi muốn có em bé a.- Tuyết Vi hồn nhiên nói.
Ngạo Thần có hơi bất ngời, lúc sau liền hiểu ra rằng ban nãy Bạch Sơ Tranh thì thầm nhỏ với Tuyết Vi là để nói về việc này. Anh nở một nụ cười ranh mãnh.
- Em muốn có con thật sao?
- Ừm, mami nói có em bé sẽ rất vui. Vi thấy trên TV cũng có nhiều em bé đáng yêu nữa a.
- Là do em nói đó nhé.
Vừa dứt lời Ngạo Thần liền giữ lấy gáy Tuyết Vi ôm vào lòng mình cúi người xuống hôn cô.
Tuyết Vi hơi bất ngờ định mở miệng nói thì chiếc lưỡi anh nhanh chóng xâm nhập vào bên trong.
Anh trêu đùa, bỡn cợt với lưỡi Tuyết Vi một lúc lâu mới bỏ ra.
Cúi người xuống hôn lên cổ Tuyết Vi. Anh còn để lại rất nhiều dấu vết trên cổ cô.
Ôm Tuyết Vi về phía giường, thuận lợi cởi bỏ chiếc váy của Tuyết Vi.
Tuyết Vi biết rõ anh đang làm giống như lần trước. Cô biết chắc chắn sẽ đau. Cô sẽ không bao giờ nói muốn có em bé thêm lần nào nữa...
- Anh Ngạo Thần, Vi muốn có em bé không phải làm như này đâu a.- Tuyết Vi chớp chớp mắt nhìn Ngạo Thần.
- Thì chúng ta làm việc này trước đứa bé để sao.
- Không đâu, làm vậy đau lắm.
Tuyết Vi lắc đầu nguây nguẩy.
Ngạo Thần bây giờ cũng không thể kiểm soát được mình, anh bị cơ thể của Tuyết Vi mê hoặc tâm trí anh hết cả rồi.
Anh nhanh chóng cởi bỏ chiếc áo sơ mi của mình để lộ cơ thể cường tráng, vạm vỡ của anh.
Anh cúi xuống ngậm nụ hoa nhỏ của Tuyết Vi, một tay vân vê nụ hoa còn lại.
Tuyết Vi trào dâng khoái cảm khó hiểu. Cô không có chống cự anh.
Ngạo Thần hôn dần dần xuống dưới bụng bằng của Tuyết Vi rồi dừng lại nơi nhạy cảm của cô. Anh luồn tay vào bên trong quần lót, đâm thẳng ngón tay giữ vào hàng lang chật hẹp đấy của cô. Tuyết Vi khó chịu, cảm giác ngứa ngáy lại có chút buồn đi vệ sinh?
Thấy Tuyết Vi không bảo gì anh liền thuận lợi cho tiếp hai ngón tay vào khuấy động bên trong của cô.
- Ưm...a...Vi khó chịu a.
Người Tuyết Vi uốn éo theo những lần mà Ngạo Thần di chuyển ngón tay bên trong cô.
Ngạo Thần nhìn thấy Tuyết Vi chảy nhiều ra như vậy mới rút tay ra khỏi đó, anh cởi bỏ quần để lộ " tiểu đệ đệ " thô to, còn đang nóng bừng của anh.
Ngạo Thần giữ chặt hông Tuyết Vi đâm mạnh vào bên trong...
- Á...- Tuyết Vi đau đớn hét lên.
Ngạo Thần đương nhiên không vì tiếng hét của Tuyết Vi mà dừng lại, thậm chí anh còn hừng hực khí thế hơn.
Anh đâm liên tục làm Tuyết Vi hết đợt khoái cảm này lại đến đợt khoái cảm khác.
- Hức...anh Ng-ngạo Thần...Vi khó chịu a.- Tuyết Vi nấc lên nói.
- Ngoan, để anh làm sẽ không đau.- Giọng nói của Ngạo Thần đã khàn đặc lại.
Anh đâm thêm vài lần nữa mới phun đầy chất dịch màu trắng đục. Còn bắt ra cả ga giường.
Tuyết Vi xụi lợ hoàn toàn. Cô thở hổn hển.
Ngạo Thần ôm lấy Tuyết Vi cọ cọ nơi đó vào bụng Tuyết Vi rồi hôn lên trán cô.
Anh như lần trước tắm rửa sạch sẽ cho cả Tuyết Vi và mình rồi mới lên giường.
Anh vẫn lấy lọ thuốc mỡ để bội vào vùng sưng đỏ của cô.
Tuyết Vi mệt rã rời, cô không còn chút sức lực nào, nhắm mắt ngủ.
Ngạo Thần nhìn cô ngủ cảm thấy lòng mình cũng yên ổn. Anh ôm Tuyết Vi vào lòng mình hôn lên trán cô...
- Ngủ ngon nhé, Vi Vi của anh!
______________________________________________
/58
|