Chủ nhật đẹp trời, không mưa cũng không nắng, chỉ dìu dịu gió mát, hai bóng dáng đi trên đường…
– Oa~ Mệt quá! – Cô vừa đi, vừa vươn vai than vãn. Nhỏ nhìn cô cười tinh nghịch nói
– Mệt? Ngày hôm qua cậu là người nổi bật nhất đấy! – Cô nghe xong, bất chợt nhớ lại ngày hôm qua
“- Em khiêu vũ cùng tôi nhé!” – Đơ mấy giây cô mới bình tĩnh được, lắp bắp nói
“- Hì… em… em không… khiêu vũ giỏi… cho lắm…” – Một câu từ chối không được chấp nhận
“- Không sao, anh chỉ cho!” – Đồng thanh tập 2 và cô đơ tập 2. Chưa kịp nói gì nữa thì cả hai tay anh chàng chạm thẳng vào tay cô và… Lúc đầu hắn cho cô quay vài vòng, tiếp đó là Khang, anh nhẹ nhàng cùng cô đung đưa theo nhạc. Cũng may không ai bị cô dẫm phải chân. Hai người đó cứ thay phiên nhau làm cô chóng hết cả mặt. Đến khi đó cô mới phát hiện, ai cũng nhìn cô với ánh mắt ngạc nhiên, ngưỡng mộ, trái tim, ganh tị cũng có…
Trở về hiện tại, cô đỏ mặt. Nhỏ cười nói tiếp
– Cậu nhớ ngày mai là ngày gì không?
– Ớ? Ngày gì?
– Thật là… Ngày mai là ngày 14/2 ấy! Valentine Day!!! – Nhỏ phấn khích nói.
– Vậy ra hôm nay cậu bảo tớ đi mua đồ à?!
– Ờ, tớ muốn là gì đó cho ngày mai!
Cô cười gian, mặt nghi ngờ – Cậu thích ai à?
– Hả!?! – Nhỏ giật mình. – Làm gì có!
– Thật không?
– Còn cậu thì sao? Hình như cậu cũng đã để ý ai rồi phải không? – Nhỏ quay sang chất vấn cô. Thế là một cuộc cãi vả lại xảy ra cho đến khi cả hai đứng trước cửa hàng tiện lợi. Cô và nhỏ nhanh chóng vào mua những thứ cần thiết cho việc này. Không hiểu sao tôi cũng cảm thấy khá thú vị…
– Etou… Trứng, bơ, bột vani, bột ca cao, bột mì, bột nở, muối, đường, bột quế, chocolate thanh, 4 khuôn hình khác nhau… – Cô nhìn vào giỏ, đếm lại các món đồ để tính tiền
– Ủa , cậu định làm bánh luôn á! – Nhỏ ngạc nhiên, người bị lôi đi không ngờ lại là người mua nhiều cơ chứ!?
– Ừm, lâu rồi tớ không làm, nay có dịp tớ làm cho mọi người luôn! – Cô gật đầu, cười
Nhỏ cũng à ờ rồi im luôn. Tính tiền xong, cô và nhỏ khệ nệ xách đồ về nhà. Hôm nay, chị cô có việc nên ở lại công ti luôn và đây là cơ hội tốt cho hai cô nàng bắt tay vào việc nấu ăn. Nói đến nấu ăn, cô cũng có một ít kinh nghiệm vì lâu lâu chỏm được của chị khi xuống bếp. Còn nhỏ thì chưa nên nhờ cô chỉ giúp. Cũng may, trong nhà có cuốn chỉ cách làm bánh và cả hai đều chọn được loại bánh mà mình muốn làm. Cô chọn là bánh tình nhân, gọi thế thôi chứ là bánh theo kiểu của bánh bông lan dẹp, khá giòn. Nhỏ thì là kẹo chocolate bình thường, đơn giản, nhưng ai cũng thích
Đầu tiên chúng ta sẽ chuẩn bị nhiên liệu!
Bánh Tình Nhân của cô bao gồm: Bột mì, bơ, bột nở, muối, trứng, bột vani, đường (nâu), bột quế, bột ca cao
Kẹo chocolate của nhỏ bao gồm: Thanh chocolate, sữa tươi, hạt hạnh nhân, những chiếc khuôn hình trái tim
OK! Let’s go!!!
Bước đầu, cô đánh tan trứng và bơ, đường (nâu) và bột đến khi hỗn hợp mịn hẳn. Xong, đến bước hai, cô tiếp tục trộn bột mì, bột nở, bột quế, bột ca cao và một ít muối vào nhau. Sau, dùng hai hỗn hợp lúc nãy trộn chung với nhau luôn, rồi cho vào túi nhựa, cán mỏng và bỏ vào tủ lạnh 2 tiếng đồng hồ. Trong khi chờ, cô sang chỗ nhỏ giúp đỡ.
Nhỏ đầu tiên trộn bẻ mấy thanh chocolate. Đun nóng sữa tươi, cho tới khi nổi bọt thì đổ chocolate vào và tắt bếp. Để khoảng 1-2 phút cho socola nóng lên rồi khuấy tan thành dạng keo mịn. Lúc chờ, nhỏ làm giống vậy với chocolate trắng thơm ngon. Song, cô giúp nhỏ đổ vào khuôn hình trái tim đã có sẵn, chừa một khoảng trống ở giữa. Và đổ hỗn hợp chocolate trắng vào khoảng trống đó, rắc thêm một ít cớm và để nguội. Đến lượt nhỏ sang giúp cô.
Sau khi để trong tủ lạnh 2 tiếng, cô lấy nào là khuôn hình con mèo, hình trái tim, hình cái nơ, hình con cá heo, hình con vịt, in vào bánh, để nó đẹp hơn, cô trang trí mắt, mũi, chữ,… bằng lớp kem phủ đã làm từ trước để nổi bật. Và bước cuối cùng, cho vào lò nướng khoảng chừng 5-10 phút, thế là bánh chín. Và thành quả đã xuất hiện rồi đây!!!
Cô và nhỏ ngồi ngắm sản phẩm của mình mãi không chán
– Ái Nhi này, sao cậu làm nhiều thế? – Nhỏ thắc mắc, nhìn chằm chằm vào cả khay đầy bánh của cô, hơn 100 chứ chẳng ít…
– Hì hì, tớ làm tặng tất cả mọi người trong lớp mà! – Cô cười vô tư
– A, vậy tớ cũng làm nhìu thiệt nhìu luôn!!! – Mặt nhỏ phụng phụi, lộ rõ vẻ không chịu thua.
Một lúc sau~~
– À này, cậu mua giấy gói chưa? – Nhỏ lại hỏi, mắt không rời chiếc kẹo, tay đang đổ khuôn.
– Ấy chết! Tờ quên mất!! – Cô hốt hoảng suyt rơi cả khay bánh vừa chín. Thế là cô vò đầu, bứt tóc – Làm sao đây? – Nhỏ thấy vậy cười cười nói
– Thôi để tớ đi mua!
Cô gật đầu nói cảm ơn rồi làm nốt mấy cái kẹo còn lại giúp nhỏ.
10′ sau~
– Tadaima~ – Giọng nói từ ngoài vọng vào, là nhỏ về. Nhỏ lon ton chạy thẳng vào nhà bếp, chìa ra trước mặt cô… Oái! Ba chấm…
– C…cái gì thế này?!? – Nguyên một đống bọc giấy.
– Bọc giấy – Nhỏ ngây thơ (ngây thơ nỗi gì!) nói
Cô hết nói, cười méo cả miệng. – Cậu mua bao nhiêu thế?
Nhỏ lại cười – 50 mươi cái thôi! Đang giảm giá, còn tặng thêm 10 cái riêng nữa cơ!!!
50 mươi cái mà bảo thôi á!?! Nhỏ đúng là… hết nói. Cô thở mạnh rồi bảo nhỏ cùng bỏ vào luôn cho tiện. Ngày mai cho mọi người thưởng thức. Tất cả được gói nhanh chóng với mấy bao màu đỏ sọc trắng trong rất hợp. Nhưng hình như dư bánh, kẹo và cả giấy gói. Tặng thêm cơ! Nhỏ lấy năm cái, cô lấy năm cái, chia thật đều rồi cất cẩn thận. Lúc nhỏ về là đã 4 giờ mấy chiều rồi, cô tiễn, không quên dặn nhỏ nhớ bỏ ngay vào tủ lạnh, không thì chảy mất thôi! Cô vào nhà, lên phòng, khẽ nhìn các món quà đáng yêu đang nằm ngay ngắn trong giỏ to cuả cô. Bất chợt cô nhìn thấy 5 cái còn lại được đặt riêng, giấy gói là màu tím, con gấu cực moe và dòng chữ ‘Cute’ bên dưới. Cô thầm nghĩ mình sẽ tặng ai đây?
~o0o~NGÀY HÔM SAU~o0o~
– Chào mọi người! – Hai cô bước vào đồng thanh nói. Mọi người cũng đáp lại và tò mò… Tại sao hai cô đều xách nguyên cái giỏ bự tỏ chảng kia. Cô và nhỏ cười nói đó là quà của mọi người, rồi đi tặng mỗi người. Một bạn nam hỏi
– Oa! Bánh là của Ái Nhi hả? – Cô gật đầu
– Ưm! Bánh ngon quá! Kẹo hơi ngọt nhưng cũng ngon! – Một bạn nữ khen ngợi
– Bla… Bla…
Giờ ra chơi đến, lúc mọi người tranh thủ tặng quà nhân ngày lễ Valentine này. Cô đinh ninh là đến thư viện, nhưng chưa kịp đi ra chạy đi thì gặp người cần tìm, à không hai người cơ chứ!
– Anh Khang, Cao Thành! Em có cái này cho hai anh nè!! – Cô vui vẻ nói. Hai ngươì nhìn nhau một lúc, rồi như tưởng tượng ra gì đó nên mặt cả hai đều đỏ mặt. Cô đưa hai túi màu tím ra, tại vì cho mọi người hết rồi còn lạ đúng 5 gói, 1 gói cho chị cô, 1 gói cho nhỏ, 1 gói tặng thầy Trương, còn lại đúng 2 gói. Cả hai lại nhìn nhau nhưng lần này có một chút tia xẹt điện. Đúng là không biết sao lại có sự trùng hợp đến bất ngờ…
– Thế thôi nhé! Em vào lớp! – Cô cười rồi chạy vào luôn, để lại đoạn đối thoại…
– Hừ, cậu… – Cao Thành gầm gừ
– Gì? Định gây chuyện à? – Khang nhìn hắn nửa cặp mắt
– Cậu là gì của em ấy?
– Là bạn! Nhưng tôi nói trước, cậu dám làm gì Ái Nhi buồn thì đừng trách!! – Anh chau mày, nhìn hắn hơi tức giận… Hắn cũng chẳng làm được gì, chỉ còn đứng đó, hai tay biến thành nấm đấm tự bao giờ…
Autor: Chap này ngắn quá! À, Chuu muốn hỏi, m.n muốn H.E, S.E hay O.E? Tại còn 1-2 chap nữa là hết nhưng để hoàn thành, Chuu có sẵn 3 cái kết rồi, chỉ cần m.n ‘cờm-mem’ giúp! Mong thu được kết quả tốt để truyện đầu tay này có thể kết thúc!!!
– Oa~ Mệt quá! – Cô vừa đi, vừa vươn vai than vãn. Nhỏ nhìn cô cười tinh nghịch nói
– Mệt? Ngày hôm qua cậu là người nổi bật nhất đấy! – Cô nghe xong, bất chợt nhớ lại ngày hôm qua
“- Em khiêu vũ cùng tôi nhé!” – Đơ mấy giây cô mới bình tĩnh được, lắp bắp nói
“- Hì… em… em không… khiêu vũ giỏi… cho lắm…” – Một câu từ chối không được chấp nhận
“- Không sao, anh chỉ cho!” – Đồng thanh tập 2 và cô đơ tập 2. Chưa kịp nói gì nữa thì cả hai tay anh chàng chạm thẳng vào tay cô và… Lúc đầu hắn cho cô quay vài vòng, tiếp đó là Khang, anh nhẹ nhàng cùng cô đung đưa theo nhạc. Cũng may không ai bị cô dẫm phải chân. Hai người đó cứ thay phiên nhau làm cô chóng hết cả mặt. Đến khi đó cô mới phát hiện, ai cũng nhìn cô với ánh mắt ngạc nhiên, ngưỡng mộ, trái tim, ganh tị cũng có…
Trở về hiện tại, cô đỏ mặt. Nhỏ cười nói tiếp
– Cậu nhớ ngày mai là ngày gì không?
– Ớ? Ngày gì?
– Thật là… Ngày mai là ngày 14/2 ấy! Valentine Day!!! – Nhỏ phấn khích nói.
– Vậy ra hôm nay cậu bảo tớ đi mua đồ à?!
– Ờ, tớ muốn là gì đó cho ngày mai!
Cô cười gian, mặt nghi ngờ – Cậu thích ai à?
– Hả!?! – Nhỏ giật mình. – Làm gì có!
– Thật không?
– Còn cậu thì sao? Hình như cậu cũng đã để ý ai rồi phải không? – Nhỏ quay sang chất vấn cô. Thế là một cuộc cãi vả lại xảy ra cho đến khi cả hai đứng trước cửa hàng tiện lợi. Cô và nhỏ nhanh chóng vào mua những thứ cần thiết cho việc này. Không hiểu sao tôi cũng cảm thấy khá thú vị…
– Etou… Trứng, bơ, bột vani, bột ca cao, bột mì, bột nở, muối, đường, bột quế, chocolate thanh, 4 khuôn hình khác nhau… – Cô nhìn vào giỏ, đếm lại các món đồ để tính tiền
– Ủa , cậu định làm bánh luôn á! – Nhỏ ngạc nhiên, người bị lôi đi không ngờ lại là người mua nhiều cơ chứ!?
– Ừm, lâu rồi tớ không làm, nay có dịp tớ làm cho mọi người luôn! – Cô gật đầu, cười
Nhỏ cũng à ờ rồi im luôn. Tính tiền xong, cô và nhỏ khệ nệ xách đồ về nhà. Hôm nay, chị cô có việc nên ở lại công ti luôn và đây là cơ hội tốt cho hai cô nàng bắt tay vào việc nấu ăn. Nói đến nấu ăn, cô cũng có một ít kinh nghiệm vì lâu lâu chỏm được của chị khi xuống bếp. Còn nhỏ thì chưa nên nhờ cô chỉ giúp. Cũng may, trong nhà có cuốn chỉ cách làm bánh và cả hai đều chọn được loại bánh mà mình muốn làm. Cô chọn là bánh tình nhân, gọi thế thôi chứ là bánh theo kiểu của bánh bông lan dẹp, khá giòn. Nhỏ thì là kẹo chocolate bình thường, đơn giản, nhưng ai cũng thích
Đầu tiên chúng ta sẽ chuẩn bị nhiên liệu!
Bánh Tình Nhân của cô bao gồm: Bột mì, bơ, bột nở, muối, trứng, bột vani, đường (nâu), bột quế, bột ca cao
Kẹo chocolate của nhỏ bao gồm: Thanh chocolate, sữa tươi, hạt hạnh nhân, những chiếc khuôn hình trái tim
OK! Let’s go!!!
Bước đầu, cô đánh tan trứng và bơ, đường (nâu) và bột đến khi hỗn hợp mịn hẳn. Xong, đến bước hai, cô tiếp tục trộn bột mì, bột nở, bột quế, bột ca cao và một ít muối vào nhau. Sau, dùng hai hỗn hợp lúc nãy trộn chung với nhau luôn, rồi cho vào túi nhựa, cán mỏng và bỏ vào tủ lạnh 2 tiếng đồng hồ. Trong khi chờ, cô sang chỗ nhỏ giúp đỡ.
Nhỏ đầu tiên trộn bẻ mấy thanh chocolate. Đun nóng sữa tươi, cho tới khi nổi bọt thì đổ chocolate vào và tắt bếp. Để khoảng 1-2 phút cho socola nóng lên rồi khuấy tan thành dạng keo mịn. Lúc chờ, nhỏ làm giống vậy với chocolate trắng thơm ngon. Song, cô giúp nhỏ đổ vào khuôn hình trái tim đã có sẵn, chừa một khoảng trống ở giữa. Và đổ hỗn hợp chocolate trắng vào khoảng trống đó, rắc thêm một ít cớm và để nguội. Đến lượt nhỏ sang giúp cô.
Sau khi để trong tủ lạnh 2 tiếng, cô lấy nào là khuôn hình con mèo, hình trái tim, hình cái nơ, hình con cá heo, hình con vịt, in vào bánh, để nó đẹp hơn, cô trang trí mắt, mũi, chữ,… bằng lớp kem phủ đã làm từ trước để nổi bật. Và bước cuối cùng, cho vào lò nướng khoảng chừng 5-10 phút, thế là bánh chín. Và thành quả đã xuất hiện rồi đây!!!
Cô và nhỏ ngồi ngắm sản phẩm của mình mãi không chán
– Ái Nhi này, sao cậu làm nhiều thế? – Nhỏ thắc mắc, nhìn chằm chằm vào cả khay đầy bánh của cô, hơn 100 chứ chẳng ít…
– Hì hì, tớ làm tặng tất cả mọi người trong lớp mà! – Cô cười vô tư
– A, vậy tớ cũng làm nhìu thiệt nhìu luôn!!! – Mặt nhỏ phụng phụi, lộ rõ vẻ không chịu thua.
Một lúc sau~~
– À này, cậu mua giấy gói chưa? – Nhỏ lại hỏi, mắt không rời chiếc kẹo, tay đang đổ khuôn.
– Ấy chết! Tờ quên mất!! – Cô hốt hoảng suyt rơi cả khay bánh vừa chín. Thế là cô vò đầu, bứt tóc – Làm sao đây? – Nhỏ thấy vậy cười cười nói
– Thôi để tớ đi mua!
Cô gật đầu nói cảm ơn rồi làm nốt mấy cái kẹo còn lại giúp nhỏ.
10′ sau~
– Tadaima~ – Giọng nói từ ngoài vọng vào, là nhỏ về. Nhỏ lon ton chạy thẳng vào nhà bếp, chìa ra trước mặt cô… Oái! Ba chấm…
– C…cái gì thế này?!? – Nguyên một đống bọc giấy.
– Bọc giấy – Nhỏ ngây thơ (ngây thơ nỗi gì!) nói
Cô hết nói, cười méo cả miệng. – Cậu mua bao nhiêu thế?
Nhỏ lại cười – 50 mươi cái thôi! Đang giảm giá, còn tặng thêm 10 cái riêng nữa cơ!!!
50 mươi cái mà bảo thôi á!?! Nhỏ đúng là… hết nói. Cô thở mạnh rồi bảo nhỏ cùng bỏ vào luôn cho tiện. Ngày mai cho mọi người thưởng thức. Tất cả được gói nhanh chóng với mấy bao màu đỏ sọc trắng trong rất hợp. Nhưng hình như dư bánh, kẹo và cả giấy gói. Tặng thêm cơ! Nhỏ lấy năm cái, cô lấy năm cái, chia thật đều rồi cất cẩn thận. Lúc nhỏ về là đã 4 giờ mấy chiều rồi, cô tiễn, không quên dặn nhỏ nhớ bỏ ngay vào tủ lạnh, không thì chảy mất thôi! Cô vào nhà, lên phòng, khẽ nhìn các món quà đáng yêu đang nằm ngay ngắn trong giỏ to cuả cô. Bất chợt cô nhìn thấy 5 cái còn lại được đặt riêng, giấy gói là màu tím, con gấu cực moe và dòng chữ ‘Cute’ bên dưới. Cô thầm nghĩ mình sẽ tặng ai đây?
~o0o~NGÀY HÔM SAU~o0o~
– Chào mọi người! – Hai cô bước vào đồng thanh nói. Mọi người cũng đáp lại và tò mò… Tại sao hai cô đều xách nguyên cái giỏ bự tỏ chảng kia. Cô và nhỏ cười nói đó là quà của mọi người, rồi đi tặng mỗi người. Một bạn nam hỏi
– Oa! Bánh là của Ái Nhi hả? – Cô gật đầu
– Ưm! Bánh ngon quá! Kẹo hơi ngọt nhưng cũng ngon! – Một bạn nữ khen ngợi
– Bla… Bla…
Giờ ra chơi đến, lúc mọi người tranh thủ tặng quà nhân ngày lễ Valentine này. Cô đinh ninh là đến thư viện, nhưng chưa kịp đi ra chạy đi thì gặp người cần tìm, à không hai người cơ chứ!
– Anh Khang, Cao Thành! Em có cái này cho hai anh nè!! – Cô vui vẻ nói. Hai ngươì nhìn nhau một lúc, rồi như tưởng tượng ra gì đó nên mặt cả hai đều đỏ mặt. Cô đưa hai túi màu tím ra, tại vì cho mọi người hết rồi còn lạ đúng 5 gói, 1 gói cho chị cô, 1 gói cho nhỏ, 1 gói tặng thầy Trương, còn lại đúng 2 gói. Cả hai lại nhìn nhau nhưng lần này có một chút tia xẹt điện. Đúng là không biết sao lại có sự trùng hợp đến bất ngờ…
– Thế thôi nhé! Em vào lớp! – Cô cười rồi chạy vào luôn, để lại đoạn đối thoại…
– Hừ, cậu… – Cao Thành gầm gừ
– Gì? Định gây chuyện à? – Khang nhìn hắn nửa cặp mắt
– Cậu là gì của em ấy?
– Là bạn! Nhưng tôi nói trước, cậu dám làm gì Ái Nhi buồn thì đừng trách!! – Anh chau mày, nhìn hắn hơi tức giận… Hắn cũng chẳng làm được gì, chỉ còn đứng đó, hai tay biến thành nấm đấm tự bao giờ…
Autor: Chap này ngắn quá! À, Chuu muốn hỏi, m.n muốn H.E, S.E hay O.E? Tại còn 1-2 chap nữa là hết nhưng để hoàn thành, Chuu có sẵn 3 cái kết rồi, chỉ cần m.n ‘cờm-mem’ giúp! Mong thu được kết quả tốt để truyện đầu tay này có thể kết thúc!!!
/19
|