Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 509

/769


Trải qua ba ngày ba đêm phấn đấu, cuối cùng vật tư chủ yếu của không quân quân Lam Vũ đã được tháo rỡ xuống, sau đó đưa lên những chiếc xe quân dụng đã được chuẩn bị sẵn, đây là công việc hết sức cực nhọc, nhất là động cơ của phi dĩnh, cần phải điều động cần cẩu mới có thể vận chuyển lên được xe lửa.

Buổi tối ngày hôm đó, xe quân dụng đã vội vã lên đường, có thể nhìn ra được, quan chỉ huy tối cao của quân Lam Vũ có chút khẩn cấp cần tới không quân quân Lam Vũ tới rồi, bất quá điều này vừa khéo hợp khẩu vị với Trương Chi Phong, hắn cũng mong mau chóng tới được kinh đô Ni Lạc Thần.

Ở trên xe lửa, không quân quân Lam Vũ ủy thác cho Hứa Nho Long ra mặt, mời Trương Chi Phong và những học sinh bộ hạ của hắn mời dự bữa tiệc đơn giản, để coi như cảm tạ.

Trương Chi Phong không thích nói chuyện, nhưng tửu lượng không tệ, Hứa Nho Long cũng uống không ít, bất quá, trong buổi tối ngày hôm đó, hai người bọn họ uống ít nhất, đám học sinh của Trương Chi Phong uống mới dữ.

Đám học sinh này rời khỏi trường học yên binh, sắp dấn thân vào chiến trường dầu sôi lửa bỏng, cho nên tỏ ra buông thả vô cùng, lại bị một số kẻ xấu cổ động, chừng như coi bàn rượu thành chiến trường, liều mạng ta sống ngươi chết, cuối cùng tất cả bị đổ gục.

Hai người đều có một chút ngà ngà rồi, co mình ở trong một góc, Hứa Nho Long lè nhè hỏi:

- Lão Trương, nghe nói anh sắp thăng lên làm thiếu tướng rồi à?

- Đại khái là như vậy, lúc này ai còn tâm tư đi để ý tới cái đó.

Trương Chi Phong thành thực trả lời, chuyến này tới kinh đô Ni Lạc Thần, hắn chẳng phải tới để dạy học, mà là phải từ trong quân đội cũ của đế quốc Đường Xuyên kiếm ra một lữ đoàn quân Lam Vũ có sức chiến đấu thực sự, hạng mục công tác này, bất kể đối với ai, đều chẳng phải là một chuyện dễ dàng.

Hứa Nho Long đại khái cũng hiểu rõ gánh nặng chất trên vai Trương Chi Phong, vỗ mạnh lên vai của hắn, giọng nghe không được rõ ràng cho lắm nữa:

- Đừng sợ! Sau này trên chiến trường, có bọn tôi giúp anh …

Lời còn chưa nói hết, Hứa Nho Long đã nằm lăn quay ra ghế rồi.

Trương Chi Phong quay đầu lại nhìn, phát hiện ra đám học sinh của mình sau cao trào, đã nằm nghiêng ngả hết cả rồi, chỉ có mấy viên sĩ quan là còn chưa hoàn toàn say ngất đi, mấy sĩ quan kiếm tra thân thể của mấy chiến sĩ, giúp họ cài lại cúc ảo, để đảm bảo cho bọn họ không bị lạnh, một lúc sau, mấy viên sĩ quan đó cũng không chống đỡ nổi sức rượu, lần lượt lăn ra ngủ.

Chầm chậm thò đầu ra ngoài cửa sổ hít một hơi, Trương Chi Phong một mình dựa vào bên cửa sổ, nghe tiếng xình xich xình xịch của xe lửa, vô thức nhìn những bóng đen lướt qua hai bên đường, lúc này đã là nửa đêm, tâm tư của hắn, cứ thuận theo tuyến đường sắt kéo dài vô tận, chậm rãi tiến vào kinh đô Ni Lạc Thần.

Trương Chi Phong chuyến này tới kinh đô Ni Lạc Thần, đúng là để đảm nhận một nhiệm vụ vô cùng gian nan, đó chính là làm quan chỉ huy của sư đoàn bộ binh 404 quân Lam Vũ.

Căn cứ vào an bài của Dương Túc Phong và quân bộ quân Lam Vũ, quân Lam Vũ âm thầm trỉển khai công tác mở rộng quân chuẩn bị chiến tranh, lần mở rộng quân này phạm vi chủ yếu là lục quân.

Lữ đoàn bộ binh mới được thành lập có tới mấy cái, quân Lam Vũ ở kinh đô Ni Lạc Thần thành lập nên hai lữ đoàn bộ binh mới, số hiệu lần lượt là lữ đoàn bộ binh 403 và lữ đoàn bộ binh 404, quan chỉ huy của lữ đoàn 403 là Lý Lập Sơn, còn quan chỉ huy của lữ đoàn 404 là Trương Chi Phong.

Ngoài chuyện đó ra, quân đội của gia tộc Phong Hỏa Vân Long ngoài Sơn Hải quan cũng sẽ bị cải biên, gia nhập vào trong làn sóng chạy đua vũ trang.

Dựa theo nguyên tắc lấy chất lượng hơn số lượng, quân Lam Vũ chỉ giữ lại một số rất ít lực lương tinh nhuệ của quân đội gia tộc Phong Hỏa Vân Long, trong đó tinh nhuệ của Long gia quân chỉnh biên thành hai lữ đoàn bộ binh độc lập, quan chỉ huy lần lượt là Long Tường, Long Ca, còn ba nhà còn lại đều tự chỉnh đốn thành một lữ đoàn bộ binh, quan chỉ huy lần lượt Vân Chiếu, Lam Nguyệt và Tang Cách.

Ở vùng vương quốc Lâu Lan xa xôi, quân Lam Vũ còn thành lập một lữ đoàn bộ binh 405, quan chỉ huy là Tụ Phong, chủ yếu phụ trách tác chiến ở vùng Âm Nguyệt Hoàng Triều.

Bởi vì sau khi An Lạp Lệ Lôi bị những đội lính đánh thuê của quân Lam Vũ đả kích, có vẻ như đã phát điên, điều động thêm nhiều binh lực, muốn cứu vãn vận mệnh bại vong của mình, quân Lam Vũ thì đương nhiên không cho cô ta có cơ hội này.

Suy tính tới địa hình đặc thù của Âm Nguyệt Hoàng Triều, lữ đoàn bộ binh số 405 đều là bộ binh vùng núi, còn những lữ doàn bộ binh khác thì có ít nhất một tiểu đoàn bộ binh vùng núi.

Bất quá, tin tức quân Lam Vũ mở rộng quân đội chuẩn bị chiến tranh đều được phong tỏa một cách hết sức cẩn thận, trên báo chí không có quá nhiều tin tức liên quan tới phương diện này, bọn họ tựa hồ chý ý tới những biến hóa của Cách Lai Mỹ hơn.

Trương Chi Phong nhận được mệnh lệnh cũng bảo mật nghiêm ngặt, cho nên sáu mươi quan quân học sinh mà hắn dẫn theo này, cũng không biết vận mệnh tương lai của bọn họ, bọn họ hoàn toàn không biết rằng, sáu mươi người bọn họ sẽ phải cùng với thấy giáo của mình, đảm đương trọng trách thành lập lữ đoàn bộ binh 404.

Không lâu sau khi Dương Túc Phong tiến vào kinh đô Ni Lạc Thần, chính cục của Cách Lai Mỹ đã phát sinh ra biến hóa trọng đại.

Tham mưu trưởng Phượng Thái Y suất lĩnh một trung đoàn của sư đoàn bộ binh 102 tới Cách Lai Mỹ, trên danh nghĩ là để bồi dưỡng sức khỏe, thị sát công tác chưng binh, nhưng trên thực tế là vì tiến hành cải tạo lại chính trị của Cách Lai Mỹ.

Dưới sự uy hiếp của lưới lê quân Lam Vũ, Dới Dương Sâm hoàn thành cái cách chính trị của Cách Lai Mỹ, nữ vương Y Toa Bối Nhĩ tuyên bố chấm dứt chế độ nữ vương, đem quyền lực hoàn toàn trao cho tổng đốc Cách Lai Mỹ, đồng thời tuyên bố giải tán quốc hội.

Cách Lai Mỹ cải tổ xong, hoàn toàn trở thành khu vực dưới quyền khống chế của quân Lam Vũ, tổng đốc Cách Lai Mỹ có toàn quyền lực mang quyết định, bất quá, ở một số bộ phận chế độ, bọn họ vẫn có khoảng không tương đối tự do.

Đây là một đặc khu, là một địa phương sức sống hừng hực, Dương Túc Phong không muốn kiểm soát nó quá gắt gao, lần cải cải này, đồng thời cũng là một tín hiệu rõ ràng cho những kẻ mang ý đồ của phái phản đối, đó là hành động của bọn chúng tuyệt đối không có cơ hội thành công.

Giải quyết chuyện của Cách Lai Mỹ xong, sư đoàn bộ binh 103 lục quân quân Lam Vũ và rất nhiều đội cảnh vệ địa phương mới thành lập liền nỗ lực tiêu diệt nạn thổ phỉ, bảo vệ trị an địa phương.

Hiện giờ ở toàn bộ hậu phương của quân Lam Vũ đã không còn chiến sự nữa, điều này cũng có nghĩ là, đại bộ phận sức chiến đấu của quân Lam Vũ đã bắt đầu đặt lên đại lục Y Lan, nhưng quân nhân muốn lập công sáng tạo sự nghiệp, thì đại lục Y Lan chính là vũ đài cuối cùng rồi …

Có tiếng học sinh nôn ọe đã đem Trương Chi Phong từ suy nghĩ miên man không bờ kéo trở lại thực tế, chỉ nghe thấy người học sinh đó rống lên như mộng du:

- Xông lên! Xông lên theo ta! Xông lên! Xông lên theo ta! …

Chẳng cần phải nói cũng biết lại là một người thanh niên nhiệt huyết muốn lập nên công trạng rồi, tiếng hò hét của hắn, không ngờ được mấy tên đồng học say rượu khác hưởng ứng, bọn họ cũng hô hào xung phong chửi bới bậy bạ trong giấc mơ, kết quả là làm cho Hứa Nho Long cũng bị đánh thức.

- Nhìn dáng vẻ này của các ngươi, ta cảm giác bọn ta tựa hồ thành anh hùng không có đất dụng võ rồi …

Hứa Nho Long cảm khái nói, nhưng còn chưa nói hết được cả câu, đã lại ngã lăn quay ra, lần này hắn ngã ngay ra lối đi.

Chuyến tàu đi tới Trấn Khang phủ thì không thể đi tiếp được, bởi vì ở phía trước đã không còn tuyến đường sắt nữa.

Sau khi hỗ trợ người của bên không quân tháo rỡ bí mật của phi dĩnh xuống, Trương Chi Phòng và người của không quân chia tay, dẫn những học sinh của mình dùng tốc dộ nhanh nhất tới kinh đô Ni Lạc Thần.

Kết quả, khi bọn họ tiến vào kinh đô Ni Lạc Thần, thì phát hiện ra nơi này đang bí mật truy nã trên quy mô lớn, kiểm tra giấy chứng nhận thân phận vô cùng nghiêm ngặt, lại phải phí một phen trắc trở nữa mới vào được kinh đô Ni Lạc Thần.

Chuyện còn lại thì nhanh hơn rất nhiều rồi, Trương Chi Phong mau chóng được đưa đến bộ chỉ huy tối cao của quân Lam Vũ, bởi vì Dương Túc Phong muốn nói chuyện trực tiếp với hắn.

Trương Chi Phong còn cho rằng Dương Túc Phong ở bên trong Vị Ương cung, kết quả hóa ra là không phải, y vẫn ở trong khu nhà cũ của Dương gia Nam Hải, Đan Nhã Huyến dẫn hắn tới phòng tác chiến, lúc đó không biết Dương Túc Phong và hai người Vân Thiên Tầm đang nghiên cứu cái gì, Vân Thiên Tầm âm trầm cười lạnh không thôi, càm giác như đang thương lượng âm mưu mờ ám nào đó.

Trương Chi Phong đứng nghiêm hành lễ, lớn tiếng hô:

- Báo cáo!

Dương Túc Phong nhìn về phía hắn, phất tay nói:

- Trước tiên ngươi cứ ngồi một lúc đã.

Trương Chi Phong ngồi ngay ngắn xuống, có chút buồn bực, không biết Dương Túc Phong còn muốn đợi ai nữa, thì ra một lúc sau, một người quan quân tên là Lý Lập Sơn tới, hắn là quan chi huy của lữ đoàn 403 mới được thành lập.

Trương Chi Phong không quen Lý Lập Sơn, bất quá đối với chuyện của hắn biết rất rõ, ở trong quân đội đã nghiều lần nghe thấy cái tên của hắn, tên gia hỏa này giống như Phương Hận Thiếu của hải quân quân Lam Vũ, được mang danh là kẻ liều mạng, bộ đội do hắn chỉ huy cực kỳ mê tấn công, thậm chí tới mức mạo hiểm, bọn họ gần như dẫm lên bước nhân của pháo binh mà tiến lên, pháo binh vừa kéo đi, thì bộ đội của hắn đã xuất hiện ở trước chiến hào của kẻ địch.

Hai người đều đã đến đủ cả, lúc này Dương Túc Phong mới cùng bọn họ nói chuyện thành lập lữ đoàn bộ binh 403 và lữ đoàn bộ binh 404.

Dương Túc Phong nói với bọn họ, hai người bọn họ đều đã được thăng lên làm thiếu tướng lục quân, mấy hôm nữa sẽ chính thức công bố bằng văn bản. Lữ đoàn bộ binh kỳ thực là sư đoàn bộ binh thu gọn, dựa theo quy định, quan chỉ huy tối cao của nó có quân hàm thiếu tướng.

Hiểu rõ trọng trách ở trên vai mình rồi, Trương Chi Phong và Lý Lập Sơn đều không có vẻ gì là vui mừng cả, nếu như lần thành lập lữ đoàn bộ binh này mà không có chút tính khiêu chiến nào, thì Dương Túc Phong cũng không cần chuyên môn nói chuyện với hai người bọn họ.

Quả nhiên, Dương Túc Phong liền bắt đầu thương lượng với bọn họ chuyện liên quan với việc thành lập lữ đoàn bộ binh, hai lữ đoàn bộ binh của quân Lam Vũ vốn chỉ có binh lực chừng sáu bày nghìn người, nhưng hai lữ đoàn bộ binh của Trương Chi Phong và Lý Lập Sơn lại khác, mỗi cái đều có trên một vạn hai nghìn người.

Dương Túc Phong nói thẳng ra những vẫn đề khó khăn mà hai người sắp phải đối diện:

- Người nhiều, quản lý không dễ, tư tưởng phức tạp, dễ dàng sinh sự, thói quen xấu không dễ dàng sửa đổi, cơ bản yếu, khó hình thành được sức chiến đấu.

Trương Chi Phong và Lý Lập Sơn đều nghiêm túc gật đầu.

Hai lữ đoàn bộ binh mà bọn họ sắp phải thành lập, dựa trên nền móng chủ yếu là binh sĩ quân cấm vệ của triều đình đế quốc Đường Xuyên trước kia, hơn nữa không phải là những binh sĩ quân cấm vệ chủ động quy thuận quân Lam Vũ, mà là những binh sĩ quân cấm vệ đã từng có một thời gian rời khỏi quan doanh trở về nhà làm ruộng.

Sau ngày hôm đó rời khỏi quân cấm vệ, ở về nhà của mình, những binh sĩ quân cấm vệ phát hiện ra cuộc sống ở trong nhà không dễ dàng chút nào, bọn họ đã quen với sinh hoạt ở trong quân doanh, đột nhiên quay trở về nhà, có khá nhiều người không thể nào thích ứng được, còn có rất nhiều người trước kia ở trong quân cấm vệ nuôi dưỡng thành tính cách ngạo ngược, chung sống với hàng xóm xung quanh rất tệ, bị quần chúng chửi mắng.

Vì thế, nhưng binh sĩ quân cấm vệ này bắt đầu hối hận vì đã rời khỏi quân doanh, lại bắt đầu muốn quay trở về quân đội, quay trở lại cuộc sống ăn cơm chính phủ.

Vào lúc này những người như Lang Kỳ, Ca Đức, Suất Phong Kỳ nguyên quan quân của quân cấm vệ, cũng cảm thấy không quen với cuộc sống ở bên ngoài quân doanh, vì thế dưới sự suất lĩnh của bọn họ, những binh sĩ quân cấm vệ này liên danh viết huyết thư, tập thể đưa lên thỉnh nguyện nhập ngũ với Dương Túc Phong, hi vọng có thể trở thành một thành viên của quân Lam Vũ, đồng thời khẳng định bọn họ sẽ vĩnh viễn trung thành với quân Lam Vũ.

Dương Túc Phong đương nhiên là sẽ không cự tuyệt chuyện tốt như vậy, ý chính đang cần rất nhiều những binh sĩ đã trải qua huấn luyện cơ bản, để tăng cường và mở rộng bộ đội quân Lam Vũ.

Mặc dù binh sĩ của quân cấm vệ trong cuộc chiến với nước Mã Toa đánh đâu thua đó, ở trên chién trưởng chẳng biểu hiện được gì, nhưng ở phương diện tố chất binh sĩ vẫn còn tạm được, đúng là tinh hoa duy nhất còn sót lại của quân đội đế quốc Đường Xuyên, cho nên Dương Túc Phong đồng ý tiếp nhận bọn họ.

Đương nhiên, trừ tiếp nhận nhóm binh linh này để tăng cường thực lực ra, còn có một nhân tố rất quan trọng, đó là trừ bỏ ẩn họa mà bọn họ có khả năng mang lại.

Trước đó bởi vì tình thế bức bách, Dương Túc Phong không thể không đồng ý với kế hoạch giải tán quân đội của Đường Ca, để cho mười mấy vạn binh sĩ quân cấm vệ ai về nhà nấy.

Nhưng sau chuyện đó, Dương Túc Phong vẫn cảm thấy không yên tâm, mười mấy vạn binh sĩ quân cấm vệ này, lưu lại ở trong dân gian, bất kể lúc nào cũng bị những kẻ có mưu đồ tổ chức lại, hình thình họa ngầm cực lớn với quân Lam Vũ, mà biện pháp tốt nhất để trừ bỏ cái họa ngầm này, chính là nắm lấy bọn họ trong lòng bàn tay.

Nhưng, khi đó binh sĩ quân cấm vệ bị giải tán dù sao cũng quá nhiều, hai quân đoàn quân cấm vệ của Đường Ca và Đường Phong, có hơn mười lăm vạn người, cho dù là quân Lam Vũ, cũng không có khả năng tiêu hóa được toàn bộ mười lăm vạn người này.

Đại bộ phận binh sĩ nguyên là quân cấm vệ đều bị phân tán ra an bài, bố trí vào các sư đoàn của quân Lam Vũ, bất quá vẫn còn lại ước chừng hai vạn binh sĩ quân cấm vệ, chủ yếu là những binh sĩ có lòng trung thành tương đối cao với quân Lam Vũ, cần phải tiến hành biên chế riêng rẽ, đó chính là nguồn gốc của lữ đoàn bộ binh số 403 và 404.

Trương Chi Phong và Lý Sơn Lập đều hiểu rất rõ trọng trách ở trên vai mình, cho nên thủy chung không tùy tiện mở miệng nói chuyện.

Khắc Lao Tắc Duy Tư và Vân Thiên Tầm đều đẩy xe lăn tới, tham dự thảo luận việc thành lập hai lữ đoàn bộ binh này.

Có thể nói hai lữ đoàn bộ binh này, tập trung tinh nhuệ của tinh nhuệ trong quân cấm vệ triều đình đế quốc Đường Xuyên khi xưa, nếu làm tốt, sẽ là hai lữ đoàn sắt thép làm cho người ta nhìn phải khiếp sợ, nếu như làm không tốt, thì sẽ trở thành vấn đề đau đầu nhất trong nội bộ quân Lam Vũ.

Cuối cùng Trương Chi Phong phát biểu ý kiến của mình, y cho rằng, hai lữ đoàn bộ binh này khi tác chiến, mới ban đầu có thể phải lựa chọn kẻ địch, chiến trường chủ yếu nên dùng đối đầu với nước Mã Toa hoặc là nước Y Lan, nếu như dùng để giải quyết vấn đề nội bộ của đế quốc Đường Xuyên, khả năng sẽ gặp phải một chút khó khăn, dù sao, trong thời gian ngắn, giáo dục tư tưởng vẫn chưa thế phát huy được tác dụng trọn vẹn.

Lý Lập Sơn thì cho rằng, bộ đội nên phải trưởng thành trong chiến đấu, hai lữ đoàn bộ binh mới thành lập này, tốt nhất trước tiên rời khỏi kinh đô Ni Lạc Thần, tới địa phương tương đối gian khổ để huấn luyện, ví như các địa khu Vân Xuyên đạo và Tiêu Xuyên đạo, hoặc là Nguyên Xuyên đạo, hơn nữa nên mau chóng tham gia vào chiến đấu, bất kể là chiến đấu với nước Mã Toa hay nước Y Lan, chỉ có chiến đấu mới cón thể chặn đứng vấn đề tư tưởng hỗn loạn của bọn họ.

- Nhiệm vụ chủ yếu của các ngươi, là trong vòng nửa năm, dung hợp được bọn họ để hình thành sức chiến đấu.

Mọi người đều đưa ra rất nhiều những đề nghị tốt, cuối cùng Dương Túc Phong chậm rãi tổng kết lại, rồi tựa hồ trầm ngầm một chút, nhìn vào hai người thanh niên quan quân rất có tiền đồ này nói:

- Năm sau, sẽ phải đánh lớn đấy.

Trương Chi Phong và Lý Lập Sơn đều cảm thấy máu nóng trào lên, không có chuyện gì quan trọng hơn việc lên chiến trường cả, lữ đoàn bộ binh độc lập cũng chính là đơn vị tác chiến chiến lược của quân Lam Vũ, có thể một mình đảm đương nhiệm vụ tác chiến ở một phương hướng.

Hai lữ đoàn bộ binh của bọn họ, tới khi đó khẳng định cũng sẽ phải đơn độc đảm nhận nhiệm vụ chiến lược của một phương hướng nào đó, lúc khảo nghiệm của bọn họ sẽ tới.

Vào lúc này, Tri Thu đi tới báo cáo, nói người của không quân đã tới căn cứ rồi.

Vì thế Dương Túc Phong liền đứng dậy, tiễn hai người Trương Chi Phong và Lý Lập Sơn, sau đó lập tức dẫn người đi tới căn cứ địa của không quân quân Lam Vũ.

Mong mỏi ngày đêm, cuối cùng đám gia hỏa của không quân cũng đã tới kinh đô Ni Lạc Thần. Nguồn: http://truyenyy.com

Căn cứ địa của không quân quân Lam Vũ, được thiết lập ở bên trong một sơn cốc phía đông bắc kinh đô Ni Lạc Thần, cái sơn cốc có tên gọi là Ngọc Long cốc này có diện tích rất lớn, nói một cách chính xác thì phải gọi nó là một thung lũng mới đúng, vì trừ có đủ không gian để đặt phi dĩnh ra, nó còn có đủ không gian để dung nạp tất cả trang thiết bị hậu cần và cơ cấu nghiên cứu khoa học.

Những ngọn núi xung quanh Ngọc Long cốc cũng không được tính là cao lắm, hơn nữa cây cối cũng không nhiều, một năm bốn mùa gió thổi bình hòa, không thể ành hưởng tới việc cất cánh và hạ cánh.

Ngọc Long cốc chỉ có một cửa ra vào, bộ đội cảnh giới của không quân quân Lam Vũ sớm đã lập lên tuyến cảnh giới trên ngọn núi bốn xung quanh, thiếp lập rất nhiều chòi canh và trạm gác ngầm, ở chỗ ra vào sơn cốc cũng thiết lập rất nhiều tháp canh và trạm canh gác.

Toàn bộ không quân quân Lam Vũ chính đang bận tối tăm mặt mũi, nhóm phi dĩnh đầu tiên đều thông qua lục địa vận chuyển tới, bọn họ phải đem từng món linh kiện ở trên xe tháo ra, sau đó vận chuyển vào bên trong Ngọc Long cốc lắp lại, đây chẳng phải là chuyện dễ dàng gì.

Trầm Tường Vân đang chỉ huy mọi người làm việc thì Dương Túc Phong đã tới nơi, những người đứng đầu của không quân đều tỏ ra có chút kinh ngạc, không biết vì sao Dương Túc Phong lại phải gấp gáp như thế.

Trầm Tường Vân dẫn nhân viên của không quân đi hết ra nghênh tiếp, bất quá Dương Túc Phong đã phất tay, ý bảo bọn họ tiếp tục làm việc, sau đó đứng ở bên cạnh Trầm Tường Vân.

Vào lúc này các chiến sĩ của không quân đang đem vỏ ngoài của phi dĩnh lắp lại, những thứ đồ vật to lớn này đứng sừng sững ở giữa trung tâm sơn cốc, ít nhất phải cao mười mấy mét, làm Dương Túc Phong cũng phải dài cổ ra nhìn, không ngừng ngửa đầu lên, ở trong ấn tượng của y, hình như phi cơ cũng không cao được như thế này.

- Cho các ngươi thời gian nửa năm, liệu có thể đưa vào trong thực chiến được không? Ở phương hướng Ngân Xuyên đạo?

Khoảng thời gian này công việc thực sự quá nhiều, cho nên Dương Túc Phong nói chuyện đều rất trực tiếp, khiến cho một số người hiểu lầm cho rằng y có ý chất vấn, cho nê nkhông khỏi sinh ra sợ hãi, nhưng đương nhiên Trầm Tường Vân không ở trong cái đội ngũ đó.

- Có thể, một tuần sau là chúng tôi có thể tham gia thực chiến rồi, phương hướng Ngân Xuyên đạo … vậy thì chúng ta cần phải xây dựng một căn cứ không quân ở Nguyên Xuyên đạo, như vậy thuận lợi cho việc cơ động, không cần phải có một căn cứ địa lớn lắm, chỉ cần có thể cung cấp bổ xung nhiên liệu và duy tu đơn giản nhất là được rồi.

Trầm Tường Vân cũng chẳng nói lấy nửa lời thừa thãi, suy nghĩ chừng hai giây rồi trả lời dứt khoát, hắn chỉ để lại Hứa Nho Long ở bên cạnh mình, còn những người khác tiếp tục làm việc, ở bên trong không quân quân Lam Vũ, Hứa Nho Long cũng được tính là nguyên lão rồi.

Dương Túc Phong gật gù, hài lòng nói:

- Không vấn đề gì, chuyện bãi đáp ta sẽ an bài Hà Vị Thần đi bố trí.

Dương Túc Phong vốn cũng có ý thành lập căn cứ trung chuyển phi dĩnh ở Nguyên Xuyên đạo, như vậy có thể thuận tiện cho hnàh động của phi dĩnh ở Ngân Xuyên đạo.

Có được câu trả lời chắc chắn của Trầm Tường Vân, Dương Túc Phong khá là hài lòng, dưới sự dẫn đường của Trầm Lăng Vân đi thăm quan khu căn cứ không quân mới tinh này.

Cây cỏ ở bên trong Ngọc Long cốc đã bị dọn dẹp sạch sẽ rồi, mặt đất cũng được nện bằng, còn rải thêm một lớp đã răm mỏng, vốn theo ý của Dương Túc Phong, mặt đất của căn cứ địa không quân phải láng bằng xi măng, nhưng người của không quân cho rằng rải đá răm là cũng đủ rồi, bởi vì bản thân phi dĩnh không phải là vật thể nặng cho lắm, nếu như sử dụng xi măng, thì tất cả xi măng đều phải vận chuyển từ địa khu Mỹ Ni Tư mới có, cần hao phí rất nhiều thời gian, mà bọn họ thì đã sốt ruột lắm rồi.

Dùng mất nửa ngày trời, chiếc phi dĩnh cấp Bão Táp cũng được lắp lên, sau đó bơm hơi, hiện ra ở chính giữa Ngọc Long cốc.


/769

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status