Kế Sách Theo Đuổi Phu Quân Sau Khi Sống Lại

Chương 27 - Chương 27

/52


Bên trong nhã gian trên lầu hai của Phúc Lai cư, Hàn Cửu do dự lên tiếng hỏi: Công tử, ngài chắc chắn Lâm tiểu thư thật sự sẽ đến Phúc Lai cư sao? Nếu như nàng ấy không đến, chẳng phải chúng ta uổng công chạy tới đây sao! Mới thi võ xong, ngài đứng đầu bảng, những công tử không cam lòng kia nhất định sẽ tìm ngài so tài! Nếu như Lâm tiểu thư không đến, chúng ta nên mau chóng về đi! Nếu để ai phát hiện chúng ta chuồn ra đây, báo lên phu tử, vậy sẽ bị phạt nặng đó!

Nếu như ngươi lo lắng thì cứ trở về đi! Bản công tử ở đây đợi, ngươi trở về ứng phó với đám người kia. Hàn Lạc Tuyển cũng không ngẩng đầu lên, tiếp tục nhìn chằm chằm đường cái phía dưới.

Nghe vậy, sao Hàn Cửu còn dám nói chuyện, vội vàng ngậm miệng lại.

Ước chừng qua một khắc, Lâm Thư đi theo A Cường cải trang đến Phúc Lai cư thì Hàn Lạc Tuyển liếc một cái đã nhận ra nàng trong đám người.

Ngươi đi xuống mời Lâm Thư lên đây.

Hả? Lâm tiểu thư tới thật à? Hàn Cửu có chút không phản ứng kịp.

Ngươi đi xuống nhìn là biết. Lười phải nhiều lời, ngón tay hắn ma sát nhẹ chén trà, như có điều suy nghĩ.

Hàn Cửu không hỏi nữa, ngơ ngẩn xuống lầu nghênh đón Lâm Thư.

Lâm Thư không ngờ sẽ thấy Hàn Cửu ở Phúc Lai cư, sửng sốt chốc lát, hỏi: Sao ngươi lại ở đây? Chẳng lẽ công tử nhà ngươi cũng tới à?

Công tử nhà ta đợi đã lâu, xin các hạ dời bước cùng tại hạ lên lầu. Hàn Cửu hạ thấp giọng nói với nàng.

Mang theo lòng tràn đầy nghi vấn, Lâm Thư đi theo Hàn Cửu lên lầu. Vừa vào phòng, liền thấy Hàn Lạc Tuyển ngồi thẳng tắp, tự nhiên uống trà. Lâm Thư thầm nghĩ, chẳng lẽ nàng đánh bậy đánh bạ tới Phúc Lai cư, là khớp với ý tứ đưa điểm tâm đến phủ của Hàn Lạc Tuyển sao?

Tới rồi thì ngồi xuống đi, để cho người của ngươi ra canh cửa. Hàn Cửu, ngươi cũng đi ra ngoài đi. Uống hớp trà, mím mím môi, hắn khẽ mở miệng.

Lâm Thư không hiểu hắn muốn làm gì bí hiểm, dựa theo lời hắn nói, kêu A Cường đi ra ngoài. Đuổi người xong, nàng liền hỏi thẳng hắn: Dùng điểm tâm của Phúc Lai cư dẫn ta đến đây, có phải huynh muốn nói gì với ta không?

Hàn Lạc Tuyển nâng mắt liếc nàng một cái, ngậm miệng không nói, từ trong lồng ngực lấy một tờ bản thảo giấy trắng mực đen, bỏ xuống trước mặt Lâm Thư.

Mang theo tò mò, nàng cầm lên xem qua. Đợi sau khi xem xong, hổi lâu Lâm Thư mới lên tiếng: Ngắn ngủn mấy ngày, huynh vậy mà tìm được tất cả nhân vật có liên quan rồi. Huynh đã giải được toàn bộ âm mưu này, vậy huynh định làm thế nào?

Những người này ta đều phái người âm thầm theo dõi, bây giờ ta chỉ cần biết người đứng phía sau thao túng, thu thập tốt chứng cớ, là có thể phá hủy âm mưu trong một lần. Hắn không hề nhìn Lâm Thư, ánh mắt bình tĩnh như nước nhìn cảnh nhốn nháo dưới lầu.

Đêm đó không phải ta đã nói cho huynh biết rồi sao? Chẳng lẽ huynh không tin người nọ? Mặc dù bây giờ, hắn ta bị cưỡng chế ở Lục gia, nhưng vẫn lén lút cải trang ra ngoài làm việc.---ll,,..,ê,...le....l3.... Thân phận của hắn ta như vậy, muốn leo lên vị trí cao, nhất định phải lấy được sự ủng hộ của các đại thần. –qu,,,..uu....y,,,,u...y.....Bồi dưỡng kỹ nữ, lọt vào mắt đại thần, nếu như kỹ nữ bỏ thuốc bột đó vào trong đồ ăn của đại thần, -do,,,,ô....nn....,....- bọn họ sẽ dễ dàng bị hắn ta khống chế, để cho hắn ta sử dụng! Cho là hắn không tin nàng, Lâm Thư kích động nói.

Nghe nàng nói xong, bàn tay nắm chén trà của Hàn Lạc Tuyển xiết chặt. Cưỡng chế ở Lục gia? Thân phận như vậy? Leo lên vị trí cao? Các đại thần ủng hộ? Nhớ kỹ những trọng tâm trong lời nói của nàng, cả chuyện kẻ thao túng sau lưng, trong lòng hắn lập tức có ý định.

Đã lấy được tin tức hắn muốn biết từ trong miệng Lâm Thư, Hàn Lạc Tuyển cảm thấy không cần thiết ở chung với nàng nữa. Không phải hắn chán ghét nàng, hơn nữa còn cảm thấy, không biết bắt đầu từ lúc nào, lúc hai người ở cùng nhau đã có điều gì đó lặng lẽ thay đổi, cảm giác ấy khiến hắn khó chịu. Hắn không phải là kẻ để mình chịu thiệt, nếu như ở cùng nàng làm hắn không thoải mái, dĩ nhiên hắn sẽ chẳng miễn cưỡng bản thân.

Chợt đứng dậy, Hàn Lạc Tuyển lạnh nhạt mở miệng: Ừ, bản công tử đã biết, ta sẽ phái người đi theo dõi hắn ta. Phải biết rõ mọi chuyện, chờ nắm giữ được chứng cớ chắc chắn, bản công tử liền bẩm báo với phụ vương ta, để ông ấy tấu lên chuyện này.

Thấy Hàn Lạc Tuyển phải đi, Lâm Thư cũng đứng dậy theo, vội vàng lên tiếng: Không phải huynh đã biết rõ ràng sao? Muốn chứng cớ, chỉ cần bắt những người kia lại tra hỏi một phen, tìm ra loại thuốc phấn kia là được mà. Tại sao phải đợi chứ? Ngày nào còn chưa xử lý được Triệu Á Thanh, trong lòng nàng vẫn có chút lo lắng.

Ngươi cho rằng đối phó với một hoàng tử rất đơn giản sao? Dù là vị hoàng tử này không có bối cảnh, cũng đừng


/52

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status