Sindy mở từ từ hai mắt ra, mọi người đang vây lấy Sindy và nhìn cô chằm chằm, cô bé ngạc nhiên không biết chuyện gì đã xảy ra.
-Sao mọi người lại ở đây, em chưa chết sao?
-Cậu tỉnh lại rồi hả Sindy, mọi người lo lắng cho cậu quá đi mất…
-Chuyện gì thế Sindy, em đừng lo, đã có cô và các bạn ở đây cả rồi, nói cô nghe, chuyện gì đã xảy ra với em lúc nãy?
-Em…Chuyện thật lạ,...
Sindy cố nhớ lại từng chi tiết và kể lại cho mọi người nghe…
-Tất cả là như thế, còn sau đó ra sao em cũng không biết nữa cô à.
-Thật tình mình không thể hiểu ý nghĩa của câu nói đó là gì nữa, (Ne0 nói)
-Có thể là lá thư của một người nào đó chăng (Ben phán đoán).
Ngay lúc ấy, cô Phương mới lấy từ trong túi ra một mảnh giấy
-Có phải là mảnh giấy này không Sindy, cô thấy em cầm rất chắc trên tay, nên đã cất hộ em.
-Đúng rồi, chính là nó (Sindy quả quyết)
-“ Never see, or sore to the marrow”, “không bao giờ thấy hoặc là đau đớn tận xương tủy”, khó hiểu thật… (Wun suy nghĩ)
-Theo như em nói thì nó nằm trong một cái hộp sắt phải không Sindy, em hãy dẫn cô đi lấy nó vào đây nào!
Chiếc hộp vẫn nằm đó, dưới ánh đèn măng-xông rực rỡ, nó hiện ra rõ nét đến từng chi tiết, với những ánh nhìn chăm chú của các bạn nhỏ.
-Cô đã nhìn thấy chiếc hộp này một lần rồi, nó có tên là “Quyền Long Tước” cổ vật của “Hắc Long Địa chấn”, dùng để lưu trữ pháp thuật. Có thể mảnh giấy mà Sindy đọc được đã bị phù phép, khi em mở hộp ra thì phép thuật đó theo ra ngoài và ám vào em.
-Thế cô có biết em đã bị yểm bùa gì không ạ? (Sindy lo lắng)
-Cô cũng không biết là gì, vì em chưa có biểu hiện gì bất thường cả, nhưng theo cô đoán, có thể em đã bị trúng một loại phép thuật cổ xưa do Hắc Ám âm thầm gửi đến. Càng ngày bọn chúng càng có những chiêu thức đáng sợ hơn. “never see, or sore to the marrow”, ý câu này là…
-Là gì thế cô?
-Bọn hắc ám lợi dụng pháp thuật để dập tắt đi thế mạnh của Sindy, Sindy chính là đôi mắt của Kỳ Lân, chúng đã đưa vào 2 phương án chết mà Sindy phải lựa chọn. Kể từ nay, Sindy sẽ không bao giờ nhìn thấy tương lai nữa hoặc là nếu cố nhìn sẽ bị đau đớn cho đến chết…
-Thật là độc ác, nhưng nếu Sindy đã không còn được khả năng đó thì cơ hội tìm ra Viên đá thần sẽ khó khăn gấp bội…
-Có cách nào để giải loại phép thuật này không cô? Chẳng lẽ không còn cách nào khác? (Wun hỏi)
-Như cô đã nói, đây là một loại pháp thuật cổ, từ rất lâu nó đã mất tích, cô thì chưa hề biết chính xác nó là gì... Đợi đã, có thể cái này sẽ giúp được chúng ta!!!
Nói rồi cô Phương xòe lòng bàn tay trái ra, lấy ngón trỏ bàn tay phải chỉ vào đó, và xoay tròn đều liên tục, tức thì trong một quầng ánh sáng chói lóa, xuất hiện một quyển sách rất dày, có vẻ như rất lâu đời, bìa sách được in chữ nổi theo ngôn ngữ La tinh, từng đường nét được chạm chổ tinh tế, nhưng nó đã bị nhòa và úa màu, cộng với một ít bụi bẩn như đã từ lâu chưa có người dùng đến. Cô Phương lấy tay giũ mạnh quyển sách khiến cho cả bọn ho sặc sụa vì bụi,
-Đây là quyển sách “Kỳ Lân Chi Thiên”, bảo vật của phái ta, nó chứa toàn bộ những ghi chép về tất cả các loại phép thuật hiện hữu trên thế giới này, các em hãy im lặng một chút nhé.
Cô Phương chậm rãi mở quyển sách ra, một luồng ánh sáng vàng cam hắt ra mãnh liệt hơn cả ánh đèn măng-xông đang sử dụng. Dường như tất cả những gì liên quan đến pháp thuật đều có những vầng sáng đẹp đến kì lạ, lần này cũng thế…
-“Xin chào Người Giá Mệnh, chào Ben, Sindy, Wun và Ne0, ta có thể giúp gì không nào?”,( giọng nói thật trầm vọng ra từ quyển sách thần, nhưng lại rất thanh, nó cứ như vang tới từ rất xa mà cũng rất gần, khiến người ta không thể phân biệt được đó là giọng của đàn ông hay đàn bà)
Trong đầu các bạn nhỏ đang là những câu hỏi đại loại như là “Tại sao lại biết tên của mình nhỉ”, câu trả lời thật đơn giản, vì đó là quyển sách thần
-Ông có thể cho biết Sindy đã bị yểm loại phép thuật gì của Hắc Long Địa Chấn không?
-“ừm…, để ta xem…, một loại phép thuật cổ xưa, sách chỉ có ghi rất ít chi tiết về loại này, xin mời đọc trang thứ 3769.”
Nói rồi quyển sách tự lật tới đúng trang 3769, nơi có những thông tin mà họ đang cần.
Cả năm cặp mắt dán vào một trang sách cũ:
-“Yêu Tâm Khống Mệnh thuộc Yêu Tâm Long Pháp, loại bùa chú cực kỳ nham hiểm và khó sử dụng, nó có thể khống chế mọi hành vi, suy nghĩ và tất cả những gì mà người yểm muốn gán, người đã bị trúng Yêu Tâm Khống Mệnh mà vẫn cố gắng cưỡng lại những khống chế của Thuật, thì sẽ bị đau đớn tùy vào mức độ đã được yểm vào bùa chú. Rất khó giải được bùa này, phải tìm được một loại hoa 100 năm mới nở một lần chỉ có tại cánh rừng nguy hiểm nhất trái đất, bông hoa một cánh đó trong suốt không màu, không mùi, không vị, thân cây cũng trong suốt không màu, Đoạt Quyển Lan, khắc tinh khống mệnh”
-Làm sao chúng ta có thể tìm được bông hoa quái dị ấy bây giờ, xem ra càng ngày càng rắc rối và khó khăn hơn trước rồi. (Wun hỏi)
-Cánh rừng nguy hiểm nhất trái đất có phải là cánh rừng Weaszo không cô Phương?
-Nếu như không phải một cái ngoại lệ nào khác thì có lẽ chính là cánh rừng chúng ta đang đặt chân đến, Rừng Weaszo
-Sáng sớm mai chúng ta sẽ bắt đầu đi tìm bông hoa ấy để giải thuật cho Sindy, bây giờ các em hãy nghỉ ngơi đi, lấy sức khỏe ngày mai còn tiếp tục cuộc hành trình. Hôm nay chắc các em cũng quá mệt rồi.
-Sao mọi người lại ở đây, em chưa chết sao?
-Cậu tỉnh lại rồi hả Sindy, mọi người lo lắng cho cậu quá đi mất…
-Chuyện gì thế Sindy, em đừng lo, đã có cô và các bạn ở đây cả rồi, nói cô nghe, chuyện gì đã xảy ra với em lúc nãy?
-Em…Chuyện thật lạ,...
Sindy cố nhớ lại từng chi tiết và kể lại cho mọi người nghe…
-Tất cả là như thế, còn sau đó ra sao em cũng không biết nữa cô à.
-Thật tình mình không thể hiểu ý nghĩa của câu nói đó là gì nữa, (Ne0 nói)
-Có thể là lá thư của một người nào đó chăng (Ben phán đoán).
Ngay lúc ấy, cô Phương mới lấy từ trong túi ra một mảnh giấy
-Có phải là mảnh giấy này không Sindy, cô thấy em cầm rất chắc trên tay, nên đã cất hộ em.
-Đúng rồi, chính là nó (Sindy quả quyết)
-“ Never see, or sore to the marrow”, “không bao giờ thấy hoặc là đau đớn tận xương tủy”, khó hiểu thật… (Wun suy nghĩ)
-Theo như em nói thì nó nằm trong một cái hộp sắt phải không Sindy, em hãy dẫn cô đi lấy nó vào đây nào!
Chiếc hộp vẫn nằm đó, dưới ánh đèn măng-xông rực rỡ, nó hiện ra rõ nét đến từng chi tiết, với những ánh nhìn chăm chú của các bạn nhỏ.
-Cô đã nhìn thấy chiếc hộp này một lần rồi, nó có tên là “Quyền Long Tước” cổ vật của “Hắc Long Địa chấn”, dùng để lưu trữ pháp thuật. Có thể mảnh giấy mà Sindy đọc được đã bị phù phép, khi em mở hộp ra thì phép thuật đó theo ra ngoài và ám vào em.
-Thế cô có biết em đã bị yểm bùa gì không ạ? (Sindy lo lắng)
-Cô cũng không biết là gì, vì em chưa có biểu hiện gì bất thường cả, nhưng theo cô đoán, có thể em đã bị trúng một loại phép thuật cổ xưa do Hắc Ám âm thầm gửi đến. Càng ngày bọn chúng càng có những chiêu thức đáng sợ hơn. “never see, or sore to the marrow”, ý câu này là…
-Là gì thế cô?
-Bọn hắc ám lợi dụng pháp thuật để dập tắt đi thế mạnh của Sindy, Sindy chính là đôi mắt của Kỳ Lân, chúng đã đưa vào 2 phương án chết mà Sindy phải lựa chọn. Kể từ nay, Sindy sẽ không bao giờ nhìn thấy tương lai nữa hoặc là nếu cố nhìn sẽ bị đau đớn cho đến chết…
-Thật là độc ác, nhưng nếu Sindy đã không còn được khả năng đó thì cơ hội tìm ra Viên đá thần sẽ khó khăn gấp bội…
-Có cách nào để giải loại phép thuật này không cô? Chẳng lẽ không còn cách nào khác? (Wun hỏi)
-Như cô đã nói, đây là một loại pháp thuật cổ, từ rất lâu nó đã mất tích, cô thì chưa hề biết chính xác nó là gì... Đợi đã, có thể cái này sẽ giúp được chúng ta!!!
Nói rồi cô Phương xòe lòng bàn tay trái ra, lấy ngón trỏ bàn tay phải chỉ vào đó, và xoay tròn đều liên tục, tức thì trong một quầng ánh sáng chói lóa, xuất hiện một quyển sách rất dày, có vẻ như rất lâu đời, bìa sách được in chữ nổi theo ngôn ngữ La tinh, từng đường nét được chạm chổ tinh tế, nhưng nó đã bị nhòa và úa màu, cộng với một ít bụi bẩn như đã từ lâu chưa có người dùng đến. Cô Phương lấy tay giũ mạnh quyển sách khiến cho cả bọn ho sặc sụa vì bụi,
-Đây là quyển sách “Kỳ Lân Chi Thiên”, bảo vật của phái ta, nó chứa toàn bộ những ghi chép về tất cả các loại phép thuật hiện hữu trên thế giới này, các em hãy im lặng một chút nhé.
Cô Phương chậm rãi mở quyển sách ra, một luồng ánh sáng vàng cam hắt ra mãnh liệt hơn cả ánh đèn măng-xông đang sử dụng. Dường như tất cả những gì liên quan đến pháp thuật đều có những vầng sáng đẹp đến kì lạ, lần này cũng thế…
-“Xin chào Người Giá Mệnh, chào Ben, Sindy, Wun và Ne0, ta có thể giúp gì không nào?”,( giọng nói thật trầm vọng ra từ quyển sách thần, nhưng lại rất thanh, nó cứ như vang tới từ rất xa mà cũng rất gần, khiến người ta không thể phân biệt được đó là giọng của đàn ông hay đàn bà)
Trong đầu các bạn nhỏ đang là những câu hỏi đại loại như là “Tại sao lại biết tên của mình nhỉ”, câu trả lời thật đơn giản, vì đó là quyển sách thần
-Ông có thể cho biết Sindy đã bị yểm loại phép thuật gì của Hắc Long Địa Chấn không?
-“ừm…, để ta xem…, một loại phép thuật cổ xưa, sách chỉ có ghi rất ít chi tiết về loại này, xin mời đọc trang thứ 3769.”
Nói rồi quyển sách tự lật tới đúng trang 3769, nơi có những thông tin mà họ đang cần.
Cả năm cặp mắt dán vào một trang sách cũ:
-“Yêu Tâm Khống Mệnh thuộc Yêu Tâm Long Pháp, loại bùa chú cực kỳ nham hiểm và khó sử dụng, nó có thể khống chế mọi hành vi, suy nghĩ và tất cả những gì mà người yểm muốn gán, người đã bị trúng Yêu Tâm Khống Mệnh mà vẫn cố gắng cưỡng lại những khống chế của Thuật, thì sẽ bị đau đớn tùy vào mức độ đã được yểm vào bùa chú. Rất khó giải được bùa này, phải tìm được một loại hoa 100 năm mới nở một lần chỉ có tại cánh rừng nguy hiểm nhất trái đất, bông hoa một cánh đó trong suốt không màu, không mùi, không vị, thân cây cũng trong suốt không màu, Đoạt Quyển Lan, khắc tinh khống mệnh”
-Làm sao chúng ta có thể tìm được bông hoa quái dị ấy bây giờ, xem ra càng ngày càng rắc rối và khó khăn hơn trước rồi. (Wun hỏi)
-Cánh rừng nguy hiểm nhất trái đất có phải là cánh rừng Weaszo không cô Phương?
-Nếu như không phải một cái ngoại lệ nào khác thì có lẽ chính là cánh rừng chúng ta đang đặt chân đến, Rừng Weaszo
-Sáng sớm mai chúng ta sẽ bắt đầu đi tìm bông hoa ấy để giải thuật cho Sindy, bây giờ các em hãy nghỉ ngơi đi, lấy sức khỏe ngày mai còn tiếp tục cuộc hành trình. Hôm nay chắc các em cũng quá mệt rồi.
/16
|