Chương 18: Thời cở chưa tới 2
Vốn sắc mặt Mộ Dung Thừa đang âm trầm, rốt cuộc thì hoàn toàn đen đi!
Cái từ quỷ nhập vào người này, thật sự có điểm khó nghe.
Vương Chiêm người đổ mồ hôi lạnh! Lời nói không mạch lạc: "Tôi nói... là hồn phách trở về cơ thể, ách ách ách, người hồn hợp nhất! Đúng, người hồn hợp nhất!"
Mộ Dung Thừa thu hồi tầm mắt, lạnh giọng giao phó: "Tiếp tục theo dõi chặt chẽ Hứa Thi Hàm, trước khi thành công, tôi không muốn nhìn thấy khí thể này có bất kỳ tổn thương nào, đợi tìm được Hoàng Lão Quỷ, sắp xếp ông ta làm tiếp lễ cúng lần nữa."
Vương Chiêm vội vàng gật đầu đáp dạ, thận trọng nói: "Ông chủ, nếu không còn dặn dò gì thêm, tôi lập tức lui xuống sắp xếp."
Mộ Dung Thừa nhíu mày lại, "Trong tập đoàn chọn lấy một vị trí, thuận tiện cho tôi một chức vụ."
Bị Bạch Vi nhắc nhở không có công việc chính đáng, anh cũng thấy phiền.
Vương Chiêm chỉ cần nghe thôi đã biết ý, biết Mộ Dung Thừa đây là không muốn tiếp tục làm công tử quần là áo lụa, nhưng thân phận thực sự của Mộ Dung Thừa thực sự quá mức nhạy cảm, cho nên tốt nhất là ở bên ngoài không chọn một công việc quá nổi bật.
Hơn nữa, công việc này còn phải là chức ngồi chơi xơi nước, cũng không thể thật sự bảo anh ngày ngày đánh tên ghi danh.
"Bên Hằng tiên sinh có thể sắp xếp một vị trí Phó tổng, gần đây chúng ta còn thu mua một công ty khoa học kỹ thuật trên internet, chức vị tổng tài còn trống, anh xem..."
Mộ Dung Thừa dùng ánh mắt nhìn anh ta như nhìn kẻ ngu si: "Công việc thứ nhất chính là tương đương tổng tài?"
Vương Chiêm nặn ra một nụ cười xu nịnh: "Ông chủ, chức vụ khác không sợ giảm thân phận của anh sao? Anh lo lắng bị người ta hoài nghi, chúng ta có thể thu mua một công ty nhỉ, đối ngoại có thể nói anh tự chủ gây dựng sự n ghiệp, không ai có thể nghi ngờ."
Những phú nhị đại có tiền cũng thích làm như vậy, cầm chít tiền, tùy tiền mở một công ty làm ông chủ, tạm thời không đề cập đến lợi nhuận thế nào, dù sao mặt mũi cũng vẻ vang.
Vương Chiêm ra chủ ý này, ngược lại rất phù hợp cho Mộ Dung Thừa đối ngoại.
"Đi sắp xếp đi." Mộ Dung Thừa không nhìn anh ta nữa, ngồi dựa vào salon rồi lại châm cho mình một điếu thuốc.
Vương Chiêm biết tâm tình anh không tốt, không dám tự tìm rủi ro mà lưu lại nữa, nhanh chóng rời khỏi phòng.
Tâm trạng Mộ Dung Thừa nóng nảy.
Anh kẹp thuốc là đi tới cạnh bàn, cầm tấm ảnh trên bàn....
Người trong hình là Tô tử, nhìn ra thì nhỏ tuổi hơn nhiều so với tuổi thực tế hiện nay, ăn mặc theo kiểu học sinh, nhìn rất ngây thơ,
Mộ Dung Thừa nhìn cô gái cười có lúm đồng tiến, xinh đẹp như hoa, hô hâp nặng nề.
Tô Tử, em rốt cuộc ở đâu....
.....
Đên khuya buồn tẻ, trong bóng tối chỉ có tiếng côn trùng kêu vang.
Mộ Tử ở trong ngôi nhà rộng ngủ một buổi chiều đầu tiên, cũng không nỡ.
Cô mơ thấy anh sao sáng chói đêm hè mà cô chết đi.
Ngày đó, cô và Mộ Tắc Ninh kỉ niệm một năm ngày kết hôn.
Bởi vì công ty khó khăn, Mộ Tắc Ninh rất lâu không được thả lỏng, cũng không biết có phải vì đền bù hay không, anh ta đột nhiên muốn ở mở party ở du thuyền sang trọng, mời mấy người bạn tốt cùng đối tác thân quen tới.
Du thuyền đậu ở lòng sông, mọi người cùng tụ tập uống rượu, chơi đùa.
Trợ lý của cô là Kiều Tĩnh Gia tìm cô, nói Mộ Tắc Ninh ở mui thuyền có chuẩn bị lễ vật bí mật cho cô.
Cô đáp ứng lời mời mà tới mui thuyền, không thấy bóng dáng Mộ Tắc Ninh, vì vậy co lẳng lặng dựa vào lan can mà đợi, cũng thuận tiện thưởng thức cảnh đêm trên mặt sông.
Kết quả là bị người từ phía sau đẩy xuống thuyền....
Thật là oan ức.
Cô từng bắt rất nhiều tội phạm, mình lại bị người ta hại chết, ngay cả hung thủ là ai cũng không nhìn thấy.
Giấc mơ này làm Mộ Tử rất không thoải mái.
Cô ôm ngực tỉnh dậy, mở mắt ra, đột nhiên thấy trong phòng phiêu tán vô số mặt quỷ dữ tợn, hết sức khủng khiếp, sợ hãi!
"Aaaaa!--" Mộ Tử bị cảnh tượng trước mặt làm kinh sợ mà kêu to lên!
/1695
|