Siêu Cấp Ác Ma

Chương 373: Trần Thanh Thanh kinh ngạc

/398


Vương Minh thấy ánh mắt hoảng hốt, biểu lộ không tin mắt mình của Trần Thanh Thanh thì gật đầu, giọng đầu tự mãn lên tiếng xác nhận:

“Cây đao này làm từ nội khí. Thế nào, có phải cô cảm thấy rất bất ngờ phải không”

Trần Thanh Thanh vì quá bất ngờ nên mọi lớp nguỵ trang mặt ngoài hoàn toàn bị phá bỏ, khuôn mặt tràn kinh hãi, ánh mắt trợn tròn, nghe được Vương Minh hỏi thì vô ý thức gật đầu. Cũng khó trách nàng lại có biểu hiện mạnh như vậy bởi nàng mặc dù biết thực lực võ nghệ của Vương Minh không tệ nhưng vạn lần không nghĩ rằng hắn lại là một khí giả. Thực ra Trần Thanh Thanh muốn biết điều này cũng không phải không có cơ hội, chỉ cần nàng chịu hỏi Nguyễn Giai Giai hoặc Triệu Vận là sẽ biết ngay nhưng trong lòng nàng thì Vương Minh là một tên xấu xa bại hoại, không chung thuỷ,… nói chung là xấu đến mức tận cùng, không thể xấu xa hơn được nữa, đối với loại người như vậy thì nàng theo bản năng còn muốn tránh không kịp chứ làm sao lại chủ động đi hỏi chuyện liên quan đến một người như vậy chứ. Thế nên mới nói nếu như nàng có thể gác sang một bên ấn tượng đối với Vương Minh thì có lẽ nàng đã từ rất sớm biết được Vương Minh là một khí giả, mà một khi đã biết được điều này có khi mọi chuyện đã đi theo một lối khác.

Nói mọi chuyện sẽ đi theo một lối khác là bởi vì nếu ông trời cho nàng cơ hội lựa chọn Vương Minh với Trịnh Thanh Hưng thì nàng chắc chắn sẽ nguyện ý chọn Vương Minh. Trần Thanh Thanh từ nhỏ đã được nghe cha nàng kể về sức mạnh của các dị năng giả và khi giả, mà đối với một người luôn yêu thích người mạnh như nàng thì những loại người này chính là thần tượng trong lòng nàng. Bất quá so với dị năng giả thì nàng có thiện cảm với khí giả hơn bởi trong ấn tượng của nàng thì khí giả không khác gì các vị cao thủ võ lâm trong giang hồ trong những bộ tiểu thuyết kiếm hiệp, là mẫu người mà những người ham mê võ học như nàng luôn hâm mộ và hướng tới. Thậm chí Trần Thanh Thanh từ nhỏ đã từng phát thề rằng chồng nàng tương lai sẽ là một khí giả, nếu không nàng nguyện ý ở già cả đời chứ không lấy chồng. Chính vì sự sùng bái đến mức “cuồng” này thế nên khi gặp Trịnh Thanh Hưng, biết hắn là khí giả, nàng đã bị hắn chinh phục chỉ trong một thời gian ngắn mới bỏ qua tâm lý chán ghét đàn ông, mở cửa trái tim của nàng với Trịnh Thanh Hưng, cũng vì hắn là nguyên ý thay đổi bản thân tất cả. Đương nhiên, việc nàng bị Trịnh Thanh Hưng chinh phục cũng không thể thiếu một yếu tổ nhỏ là ấn tượng của hắn đề lại cho nàng rất tốt: lịch sự, cả người đầy khí thế quân nhân và đặc biệt là không hoa tâm, lăng nhăng các kiểu. Cũng chính vì đã xây dựng hình ảnh Trịnh Thanh Hưng hoàn mỹ trong lòng thế nên Trần Thanh Thanh đặc biệt sẽ chịu một sự đả kích to lớn nếu như đột nhiên phát hiện ra rằng cái hình tượng hoàn mỹ kia không phải thật sự hoàn mỹ như nàng tưởng tượng. Đó là lý do giải thích tại sao Trần Thanh Thanh khi biết sự thật về Trịnh Thanh Hưng thì không cần do dự, cũng không nghe Trịnhh Thanh Hưng giải thích một lời mà lập tức chia tay.

Mà so sánh Trịnh Thanh Hưng với Vương Minh thì nàng thấy thiện cảm với Vương Minh hơn rất nhiều. Dù rằng hai người đều là loại lăng nhăng, hoa tâm nhưng Vương Minh khác Trịnh Thanh Hừng, Vương Minh không phải là loại chơi chán xong rồi bỏ, vô tình vô nghĩa, không chịu trách nhiệm. Với lại hắn sống rất thật, không hề giống như Trịnh Thanh Hưng, dùng bề ngoài cùng khí chất quân nhân che giấu con người thối tha mà Vương Minh sống thật với bản thân, không hề che giấu bản chất vô sỉ háo sắc của hắn. Vì vậy Trần Thanh Thanh mới nghĩ nếu như có cơ hội chọn giữa hai người thì nàng sẽ không do dự mà chọn Vương Minh. Đương nhiên cái ý nghĩ này chỉ xuất hiện một lúc trong đầu nàng rồi lập tức bị ý chí dập tắt bởi nàng biết điều này đã không có khả năng. Dù sao khoảng cách giữa hai người đã rất lớn với lại Trần Thanh Thanh tuy là cô gái có tính cách rất mạnh mẽ nhưng da mặt lại mỏng thế nên nàng cảm thấy rất xấu hổ khi mà nghĩ đến cảnh cùng em họ chung chồng, vì vậy nàng không thể có dũng khí theo đuổi Vương Minh.

Trong khi Trần Thanh Thanh còn đang vùng vẫy trong đám suy nghĩ hỗn loạn của nàng thì Vương Minh lúc này thu lại hắc huyết đao, khoanh hai tay trước ngực, cười hỏi:

“Thế nào, giờ cô yên tâm rồi chứ”

Trần Thanh Thanh bị Vương Minh hỏi thì mới giật mình tỉnh lại, thoát ra khỏi dùng suy tư. Anh mắt của nàng nhìn Vương Minh bỗng thay đổi, không còn chán ghét như xưa nữa mà hoà ái thân cận hơn rất nhiều. Nàng gật đầu nói:

“Tôi tin tưởng”

Vương Minh thấy được Trần Thanh Thanh thực sự đã tin tưởng hắn thì trong lòng thở phào, coi như cửa ai khó nhất đã qua. Trong làm ăn cũng như trong bất cứ việc gì, muốn thật sự thành công thì giữa các bên hợp tác phải có được sự tin tưởng lẫn nhau. Giống như hiện giờ, nếu Trần Thanh Thanh không thực sự tin tưởng vào Vương Minh thì cái tâm lý bài xích Vương Minh đã ăn sâu vào tâm trí của nàng ta sẽ lại tác oai tác quái, chi phối hành động và cảm xúc của nàng, rất dễ tạo ra sơ hở để Trịnh Thanh Hưng phát hiện ra hai người chỉ là đang diễn trò.

“Lát nữa nữa đi đến nơi hẹn, mọi việc cứ để tôi lo, cô chỉ cần phối hợp với tôi là được. OK chứ?”

Vương Minh cảm thấy vẫn không yên tâm thế nên cẩn thận dặn dò Trần Thanh Thanh lại một lần nữa.

Trần Thanh Thanh nghiêm túc gật đầu:

“Đã hiểu”

“Hiểu được là tốt. Hiện giờ là bốn rưỡi chiều, có kém một tiếng rưỡi nữa là đến giờ hẹn. Tôi nghĩ chúng ta nên làm một chút thực hành, tránh cho đến khi diễn xuất lại miễn cưỡng cứng nhắc không quen”

“Thực hành? Thực hành cái gì?”

Trần Thanh Thanh khó hiểu hỏi.

Vương Minh dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngu nhìn Trần Thanh Thanh, giải thích:

“Đương nhiên là làm mấy việc mà các cặp tình nhân bình thường hay làm rồi. Ví dụ như ôm ấp, hôn môi, nắm tay,… chẳng hạn”

“A”

Trần Thanh Thanh nghe xong hét lên một tiếng, theo bản năng dịch người ra, kéo dãn khoảng cách giữa nàng và Vương Minh, hai tay ôm ngực, ánh mắt nhìn Vương Minh tràn đầy cảnh giác.

“Thế cô nghĩ xem, đến khi gặp mặt, chúng ta giả dạng là một cặp tình nhân nhưng nếu không có chút hành động thân mật thì Trịnh Thanh Hưng liệu thật sự tin sao?”

“Nhưng mà…”

Trần Thanh Thanh thực sự bị Vương Minh thuyết phục một chút rồi. Đúng vậy, nàng nhờ Vương Minh cùng nàng giả bộ thành người yêu đi gặp Trịnh Thanh Hưng, chắc chắn khi đó sẽ phải làm chút hành động của các đối yêu nhau thì mới tăng sức thuyết phục được. Nhưng mà bị thuyết phục thì thuyết phục, Trần Thanh Thanh dù sao vẫn là con gái, nàng không tránh khỏi theo bản năng mà sinh ra ngượng ngùng với lại đoạn thời gian làm bạn gái Trịnh Thanh Hưng, cho dù rất yêu Trịnh Thanh Hưng nhưng nàng cũng chỉ cho phép Trịnh Thanh Hưng nắm tay, ôm ấp chứ đừng nói là hôn hít hay sờ soạng. Thế nên mặc dù lý trí nghiêng về phía Vương Minh nhưng bản năng lại chống cự lại thế nên lúc này Trần Thanh Thanh cảm thấy rất mâu thuẫn, không biết nên như thế nào làm ra được quyết định.

“Liệu có thể không… không hôn được không?”

Nàng nhìn Vương Minh, mặc dù biết trước đáp án nhưng nàng vẫn cố giữ lại một chút may mắn rụt rè hướng Vương Minh hỏi.

/398

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status