Sủng Phi

Chương 148 - Chương 148

/154


Editor: Linh

Giọng nói của hắn giống như sét đánh nổ tung bên tai nàng.

Phùng Liên Dung chỉ cảm thấy chính mình muốn chết, hô hấp không thông, thật giống như có một đôi tay giữ chặt cổ họng nàng, muốn lấy mạng nàng.

Hoàng, hoàng thượng...

Nàng dùng hết toàn lực hé môi, phun ra mấy chữ.

Tay Triệu Hữu Đường mạnh dừng lại.

Dung Dung? Hắn ôm lấy nàng, giơ tay vỗ vỗ hai má nàng, Vừa rồi, có phải là nàng nói không?

Thân thể hắn thật ra cũng đến giới hạn sụp đổ, có đôi khi sẽ xuất hiện ảo giác, cho nên Phùng Liên Dung đột nhiên lên tiếng, hắn tuy là kinh hỉ, lại cũng không quá tin tưởng.

Phùng Liên Dung chậm rãi mở to mắt, nhìn đến là một gương mặt gầy, hốc mắt hãm sâu, sắc mặt xanh trắng, nhưng ngũ quan vẫn tuấn mỹ như cũ, không tìm ra chút khuyết điểm.

Nàng cho rằng đây vẫn là ở trong mộng, thầm nghĩ, sao hắn lại biến thành như vậy? Đây là chuyện của năm nào?

Thấy nàng một đôi mắt đẹp nhìn mình chằm chằm, vẻ mặt mờ mịt, Triệu Hữu Đường giận dễ sợ, mắng: Phùng Liên Dung, nàng ngốc rồi hả? Ngay cả Trẫm cũng không nhận ra? Đáng đời nàng nằm mấy ngày như vậy, cũng dám một mình đi ra ngoài, sao không ngã chết nàng đi!

Hắn nói ra lời ác độc như thế.

Đó là giận đến mức nào?

Phùng Liên Dung thấy trong mắt hắn tràn đầy lửa giận mới nhớ lại chuyện trước đó, nàng vì chuyện của đôi song sinh nữ mà tức giận, đi Vân Trung đình giải sầu, kết quả gặp được mưa to, con ngựa hoảng sợ, nàng ngã ra khỏi xe ngựa.

Sau này xảy ra chuyện gì nàng không nhớ gì hết.

Chẳng lẽ theo như lời hắn, nàng hôn mê mấy ngày?

Hoàng thượng. Nàng vội vươn tay ôm lấy hắn, Thiếp thân làm hoàng thượng lo lắng là thiếp sai, hoàng thượng không thể ngủ ngon, không ăn nhiều cơm... Nàng nói xong liền khóc, rốt cục hiểu rõ vì sao hắn tiều tụy như vậy.

Nàng thân ở trong mộng không cảm thấy đau khổ, hắn lại sống một ngày bằng một năm, khó trách hắn tức giận như vậy.

Nếu đổi lại là hắn, nàng nhất định cũng sống không nổi.

Nhìn nàng hoa lê đẫm mưa, vùi mặt trong lòng hắn khóc không ngừng, lòng Triệu Hữu Đường lại mềm xuống, chỉ là oán khí tích tụ mấy ngày nay không phát ra được, vẫn hận đến muốn đánh Phùng Liên Dung mấy cái.

Lúc này Nghiêm Chính dẫn Kim thái y đến, đi theo phía sau còn có ba đứa nhỏ.

Nương người cuối cùng cũng tỉnh. Triệu Huy Nghiên dẫn đầu nhào lên, ôm cánh tay Phùng Liên Dung khóc to, Nữ nhi thấy nương vẫn chưa tỉnh lại, đêm nào cũng gặp ác mộng, nương, người lần này không thể lại hôn mê nữa đâu đấy!

Ngày xưa không cảm thấy gì, ngày ngày cùng Phùng Liên Dung ở chung một chỗ, có khi còn chê nàng quản quá nhiều, mà lần này mới biết, có một số việc là không có báo trước, nói xảy ra liền xảy ra.

Nàng không biết có bao nhiêu sợ mất đi mẫu thân, phụ thân lại đắm chìm trong đau khổ, nếu không phải còn có các ca ca, thúc thúc thẩm thẩm an ủi, không biết phải vượt qua thế nào.

Phùng Liên Dung cũng khóc, ôm nàng nói: Là nương không đúng, sau này sẽ không lại như vậy nữa.

Triệu Thừa Diễn cùng Triệu Thừa Mô cũng đỏ tròng mắt, đứng trước giường, ánh mắt nhìn Phùng Liên Dung tràn đầy vui mừng, cùng với nghĩ mà sợ, một kiếp này cuối cùng cũng qua.

Triệu Thừa Diễn nói: Con và Tam đệ đi miếu cầu thẻ, là thẻ tốt, quả nhiên nương liền tỉnh.

Đến, đều cho nương ôm cái nào. Phùng Liên Dung vẫy tay.

Ba người như ong vỡ tổ chui vào trong lòng nàng.

Có điều người người đều lớn, vòng ngực của nàng không rộng lớn


/154

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status