Sủng Thê Vô Độ: Thủ Trưởng Đại Nhân Gõ Cửa Ban Đêm

Chương 7. Gả cho tôi đi

/1598


Chương 7. Gả cho tôi đi
Đôi mắt sắc bén của Kiều Tử Mặc nhìn cô một cái, đi thẳng tới vị trí đối diện cô ngồi xuống. Nhất thời, áp lực vô hình vây quanh cô, cơn buồn ngủ của cô đã mất sạch.
“Anh... Sao anh lại ở đây?” Hơn nữa cô còn để anh nhìn thấy mình đi xem mắt, tiếng cười khẽ vừa rồi là anh phát ra đúng không?
Kiều Tử Mặc vẫy tay với nhân viên phục vụ, một ly cà phê được đưa lên, anh lắc ly cà phê không nói lời nào, nhưng ánh mắt thì nhìn cô với ý vị sâu xa.
Ánh mắt anh nhìn cô giống như cô là một con mồi, mà anh là thợ săn hung mãnh, chỉ cần anh nhìn chằm chằm cô, cô sẽ không thoát khỏi lòng bàn tay anh.
Ánh mắt như vậy khiến Lạc Hâm có chút tâm hoảng ý loạn, anh không nói lời nào cô xấu hổ ở lại tiếp, đành phải đứng dậy, nói lời cảm ơn anh: “Nếu thủ trưởng Kiều muốn uống cà phê ở đây, vậy tôi không quấy rầy nữa, cảm ơn anh đã mời tôi hôm nay, tôi đi trước.”
Nói xong, cô muốn chạy nhanh như chớp không thấy bóng dáng tăm hơi.
Nhưng mà...
“Đứng lại!”
Lạc Hâm quay người lại theo phản xạ: “Thủ trưởng, xin hỏi, anh còn chuyện gì sao?”
Kiều Tử Mặc đi tới trước người cô, 1m85 đứng trước mặt cô 1m6, vậy mà cô phải ngẩng đầu nhìn anh.
“Cô rất sợ tôi à?”
Sợ sao? Hình như chữ này chưa từng xuất hiện trong từ điển của cô, cô chỉ đơn thuần cảm thấy khí tràng của anh quá mạnh mẽ, ở bên cạnh anh khiến cô luôn cảm thấy toàn thân không được tự nhiên.
Nghĩ tới đây, cô lắc đầu.
“Không sự sao?” Vậy vì sao mấy lần nhìn mình cô giống như rất hoảng sợ, như kiểu anh là mãnh thú.
Nhìn anh mang theo ánh mắt tìm tòi nghiên cứu nhìn mình, Lạc Hâm đột nhiên cảm thấy anh hơi buồn cười, liền chớp mắt đùa anh: “Anh không phải là dã thú, tôi sợ anh làm gì?”
Lần này tới lượt Kiều Tử Mặc ngây ngẩn cả người, nhìn tươi cười nghịch ngợm trên mặt cô hơi thất thần.
Đây là lần đầu tiên anh có cảm giác như vậy với một người phụ nữ, vốn là không tự chủ được nhìn chằm chằm cô, lại sau đó khi cô dán sát vào người mình, vậy mà anh không đẩy cô ra. Người nào chẳng biết cậu chủ Kiều thích sạch sẽ, bệnh thích sạch sẽ này chỉ nhằm vào phụ nữ.
Nhưng anh lại không có phản cảm với người phụ nữ trước mặt này.
Nheo mắt lại, anh đột nhiên chế trụ tay cô: “Cô tới xem mắt à?”
Cái gì? Lạc Hâm có chút không hiểu nhìn anh, đây không phải là biết rồi còn hỏi sao? “Không phải là vừa rồi anh cũng thấy rồi à? Biết rồi còn cố hỏi.”
“Muốn kết hôn?” Anh lại hỏi.
Lúc này Lạc Hâm thấy hơi lạ, nhìn anh với vẻ nghi ngờ nói: “Chuyện này liên quan gì tới anh? Tuy... Tuy anh là thủ trưởng, nhưng... Đây là chuyện riêng của tôi, tôi có quyền không nói cho anh.”
Nghe vậy, Kiều Tử Mặc bật cười, một giây sau anh nói những lời khiến Lạc Hâm sợ tới mức ngây người tại chỗ.
“Nếu muốn kết hôn, vậy cô không cần đi xem mắt nữa, trước mặt cô có một đối tượng rất thích hợp.”
Lạc Hâm suy nghĩ những lời này, ngẩng đầu chỉ anh: “Thủ trưởng nói... Không phải là chính anh đấy chứ?”
“Đúng vậy.” Anh tích chữ như vàng gật đầu, Lạc Hâm ngây ngẩn hoàn toàn, khóe miệng giật giật: “Thủ trưởng, anh... Đang đùa đúng không?”
“Có đùa hay không, lát nữa cô sẽ biết.”
Nói xong, không đợi Lạc Hâm phản ứng kịp, anh kéo cô ra cửa.
Mới ra khỏi quán cà phê, thì có người tới đón.
“Thủ trưởng!” Mấy người mặc quân trang màu lục cùng cúi chào Kiều Tử Mặc, Kiều Tử Mặc lạnh nhạt gật đầu, kéo cô đi về phía xe việt dã.
Lạc Hâm vẫn chưa kịp hoàn hồn đã bị nhét vào trong xe việt dã, đợi cô lấy lại tinh thần, xe đã đỗ lại trước cửa cục dân chính.
“Cục dân chính?” Lạc Hâm kinh ngạc nhìn tấm biển kia, dời mắt nhìn người đàn ông đẹp trai đứng bên cạnh cô, lắp bắp hỏi: “Thủ trưởng, anh dẫn tôi tới cục dân chính làm gì?”
“Đăng ký!” Sau khi nói hai chữ xong, anh lại kéo Lạc Hâm đi vào cục dân chính.


/1598

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status