Edit: hoacodat
Hạ Viên đang buồn ngủ, nghe thấy tiếng động bên ngoài càng lúc càng lớn, hoảng sợ, Cố ma ma và Thượng ma ma là thị tì Tưởng lão phu nhân và Tướng quân phu nhân, đại biểu cho thể diện hai phòng, hiện giờ đánh nhau, truyền đi chẳng phải trở thành chuyện cười?
Tưởng Hoa An thấy Hạ Viên xoay người một cái muốn bò dậy, không khỏi thấp giọng nói: “Chỉ là hai cái bà tử đánh nhau thôi, đừng hoảng hốt!” Nói xong lại giương giọng ra bên ngoài nói với bà tử kia: “Thiếu phu nhân đã ngủ rồi, ồn ào loạn gì đó, còn có quy củ không?”
Ở bên ngoài, bà tử truyền tin nghe giọng nói Tưởng Hoa An, sớm bị dọa không dám nói nữa, cúi người lui ra sau cửa ngoài, tìm Hạnh Nhân nói ra sự tình.
Lúc này Hạ Viên đã xuống giường chộp lấy giầy, mặc áo khoác, ngẩng đầu nói với Tưởng Hoa An: “An ca ca, muội đi qua nhìn xem. Lão phu nhân và phu nhân không có trong phủ, Cố ma ma Thượng ma ma đánh nhau, người khác cũng không ngăn được.”
Nha đầu bà tử đánh nhau, không tránh được tóc tai sẽ rối bời, xiêm y không ngay ngắn, Tưởng Hoa An cũng không tiện đi qua. Lúc này hắn thấy Hạ Viên vội vàng đi ra ngoài, nói với Hạnh Nhân ở bên ngoài bức rèm: “Trông thiếu phu nhân, đừng để người đụng vào nàng.” Nói xong lại giương giọng bảo hai bà tử gác đêm tới đây, dặn dò: “Bên ngoài tối, các ngươi mang đèn lồng đi theo, che chở chút cho thiếu phu nhân. Nếu thiếu phu nhân thiếu một cọng tóc, sáng mai ngay cả các ngươi cũng bị phạt.” Chuyện bà tử đánh nhau, đều là thủ đoạn khóc lóc om sòm, không tránh được chen lấn đụng chạm, sợ Hạ Viên quát bảo dừng lại nhưng không được, bị ngộ thương. Tưởng Hoa An dặn bảo bà tử xong, vẫn chưa yên tâm, nói với Hạ Viên: “Muội đứng xa xa quát bảo ngừng là được, đừng tiếp cận gần quá. Có chuyện gì phiền lòng, sáng mai lại xử lý.”
Hạ Viên vội đồng ý, mang Hạnh Nhân và vài bà tử vội đi.
Trên đường, Hạ Viên hỏi bà tử vừa đến báo tin kia: “Vì sao Cố ma ma và Thượng ma ma đánh nhau vậy?”
Bà tử nói tỉ mỉ đầu đuôi. Thì ra chạng vạng ngày hôm nay oi bức không chịu nổi, Thượng ma ma để cho chất nữ Mã Vân giúp đỡ mình đến trong đình cạnh vườn hồ hoa sen hóng mát. Vì Thượng ma ma đau bụng, đã hai ngày hôm nay không có miếng cơm nào, nên phân phó một bà tử đi đến phòng bếp, để nữ đầu bếp hầm cho mình chút hạt sen lại đây. Ai ngờ qua nửa ngày, nữ đầu bếp chỉ để người đưa đến nửa bát cháo hoa, một hạt sen cũng không có. Thượng ma ma dưới cơn tức giận muốn tự mình đích thân đến phòng bếp chất vấn Lý thẩm tử quản sự phòng bếp. Bà vừa mới đứng lên, đã thấy Cố ma ma và Lý thẩm tử cũng đến trong vườn hóng mát, liền nhớ tới Lý thẩm tử cũng là họ hàng của Cố ma ma, Lý thẩm tử dám đối đãi với mình chậm chạp như vậy, tất nhiên là do Cố ma ma sai sử, nhất thời chạy tới mắng Lý thẩm tử vài câu. Cố ma ma nghe Thượng ma ma mắng trong cháo không có hạt sen, không khỏi chỉ vào hồ sen cười lạnh bảo: “Trong hồ có hạt sen đó, muốn ăn thì tự mình hái đi.”
Thượng ma ma đang đói bụng, tức tới phỏng phổi, làm sao nhịn Cố ma ma trêu chọc, nhanh chóng phản bác. Mồm miệng Cố ma ma không lanh lợi bằng Thượng ma ma, bị Thượng ma ma trách móc mấy câu, cảm thấy khó thở nên vươn tay bắt Thượng ma ma. Tuy Thượng ma ma hai ngày chưa được ăn cơm, dù sao cũng trẻ hơn Cố ma ma mười mấy tuổi, tất nhiên nhảy dựng lên vòng tay lại, thế là thành đánh nhau.
Hạ Viên nghe bà tử này nói chuyện, cũng đã đến bên cạnh hồ hoa sen, loáng thoáng thấy một đám người vây ở một chỗ, một mảnh tiếng nói ồn ào. Sớm có người thấy Hạ Viên đến đây, đám người tản ra chừa chỗ. Hạ Viên nương theo ánh sáng từ đèn lồng trong đình, thấy Cố ma ma và Thượng ma ma cuốn một chỗ cùng nhau. Cố ma ma quấn xiêm y Thượng ma ma thành cái vòng, lúc này cổ áo đang chụp vào mặt bà. Thượng ma ma lại cầm tóc Cố ma ma, tóc Cố ma ma sớm đã bị xõa ra. Đèn lồng chiếu tới, thấy dưới đất mấy đóa trâm hoa bị vất xuống dẫm đạp bẩn cả, hình như là đồ Cố ma ma thường đeo.
Hạnh Nhân thấy mọi người lôi kéo nửa thật nửa giả, cũng không chịu xuất lực thật, ngược lại thừa dịp loạn vứt trâm hoa xuống đất, cả gan quát lên: “Thiếu phu nhân đến rồi, còn không mau kéo hai ma ma ra!”
Hạ Viên thấy quần áo Cố ma ma và Thượng ma ma xốc xếch rách rưới, giương giọng nói: “Lão phu nhân và phu nhân mới xuất môn (ra cửa, đi ra ngoài), hai ma ma liền đánh nhau, vậy ra thể thống gì? Vốn đang trông cậy vào hai vị ma ma giúp đỡ quản lý hạ nhân trong nhà, hiện giờ đã náo loạn trước rồi, sau này làm sao quản giáo người phía dưới đây?”
Nghe thấy giọng nói Hạ Viên, Thượng ma ma buông lỏng tay, ai ngờ Cố ma ma chưa hết giận, buông áo Thượng ma ma, thuận tay cố sức đẩy. Thượng ma ma đói bụng hai ngày, sức lực vốn không nhiều, bước đi loạng choạng, sau một trận giằng xé, làm sao chịu được sức đẩy này của Cố ma ma, lui ra sau đụng phải lan can cạnh hồ hoa sen, cái lan can kia sử dụng đã nhiều năm rồi, bị cú đụng này, “” vừa va vào liền gãy. Chỉ nghe “A” một tiếng thét chói tai, Thượng ma ma ngã nhào, ngã thẳng vào trong hồ sen.
“Ôi!!” Mọi người thấy chuyện xảy ra ngoài ý muốn, đều hoảng sợ hét lên.
“Cứu mạng, cứu mạng!” Mã Vân thấy Thượng ma ma ngã xuống hồ hoa sen, đã sớm hét ầm lên.
Hạ Viên cũng bị dọa, lúc này gân cổ họng nói: “Ai biết bơi, mau đi xuống vớt Thượng ma ma lên nhanh đi!”
Mã Vân thấy vài bà tử đã đi xuống vớt người, clại ở bên cạnh khóc nói: “Cô cô ta đã chết, cô cô ta đã chết!”
Hạ Viên nghe Mã Vân kêu loạn như vậy, quát: “Người còn chưa có vớt lên, ngươi đừng kêu loạn!”
“Các người khi dễ cô cô ta, đã biến bà thành như vậy, còn kêu ta đừng nói loạn, ta muốn đi nói cho Thiếu tướng quân, thỉnh Thiếu tướng quân làm chủ cho bọn ta.” Mã Vân khóc phản bác, nức nở nói: “Cô cô ơi, cô cô ơi!”
Bây giờ là ta đang quản gia, Mã Vân này không đề cập để ta làm
Hạ Viên đang buồn ngủ, nghe thấy tiếng động bên ngoài càng lúc càng lớn, hoảng sợ, Cố ma ma và Thượng ma ma là thị tì Tưởng lão phu nhân và Tướng quân phu nhân, đại biểu cho thể diện hai phòng, hiện giờ đánh nhau, truyền đi chẳng phải trở thành chuyện cười?
Tưởng Hoa An thấy Hạ Viên xoay người một cái muốn bò dậy, không khỏi thấp giọng nói: “Chỉ là hai cái bà tử đánh nhau thôi, đừng hoảng hốt!” Nói xong lại giương giọng ra bên ngoài nói với bà tử kia: “Thiếu phu nhân đã ngủ rồi, ồn ào loạn gì đó, còn có quy củ không?”
Ở bên ngoài, bà tử truyền tin nghe giọng nói Tưởng Hoa An, sớm bị dọa không dám nói nữa, cúi người lui ra sau cửa ngoài, tìm Hạnh Nhân nói ra sự tình.
Lúc này Hạ Viên đã xuống giường chộp lấy giầy, mặc áo khoác, ngẩng đầu nói với Tưởng Hoa An: “An ca ca, muội đi qua nhìn xem. Lão phu nhân và phu nhân không có trong phủ, Cố ma ma Thượng ma ma đánh nhau, người khác cũng không ngăn được.”
Nha đầu bà tử đánh nhau, không tránh được tóc tai sẽ rối bời, xiêm y không ngay ngắn, Tưởng Hoa An cũng không tiện đi qua. Lúc này hắn thấy Hạ Viên vội vàng đi ra ngoài, nói với Hạnh Nhân ở bên ngoài bức rèm: “Trông thiếu phu nhân, đừng để người đụng vào nàng.” Nói xong lại giương giọng bảo hai bà tử gác đêm tới đây, dặn dò: “Bên ngoài tối, các ngươi mang đèn lồng đi theo, che chở chút cho thiếu phu nhân. Nếu thiếu phu nhân thiếu một cọng tóc, sáng mai ngay cả các ngươi cũng bị phạt.” Chuyện bà tử đánh nhau, đều là thủ đoạn khóc lóc om sòm, không tránh được chen lấn đụng chạm, sợ Hạ Viên quát bảo dừng lại nhưng không được, bị ngộ thương. Tưởng Hoa An dặn bảo bà tử xong, vẫn chưa yên tâm, nói với Hạ Viên: “Muội đứng xa xa quát bảo ngừng là được, đừng tiếp cận gần quá. Có chuyện gì phiền lòng, sáng mai lại xử lý.”
Hạ Viên vội đồng ý, mang Hạnh Nhân và vài bà tử vội đi.
Trên đường, Hạ Viên hỏi bà tử vừa đến báo tin kia: “Vì sao Cố ma ma và Thượng ma ma đánh nhau vậy?”
Bà tử nói tỉ mỉ đầu đuôi. Thì ra chạng vạng ngày hôm nay oi bức không chịu nổi, Thượng ma ma để cho chất nữ Mã Vân giúp đỡ mình đến trong đình cạnh vườn hồ hoa sen hóng mát. Vì Thượng ma ma đau bụng, đã hai ngày hôm nay không có miếng cơm nào, nên phân phó một bà tử đi đến phòng bếp, để nữ đầu bếp hầm cho mình chút hạt sen lại đây. Ai ngờ qua nửa ngày, nữ đầu bếp chỉ để người đưa đến nửa bát cháo hoa, một hạt sen cũng không có. Thượng ma ma dưới cơn tức giận muốn tự mình đích thân đến phòng bếp chất vấn Lý thẩm tử quản sự phòng bếp. Bà vừa mới đứng lên, đã thấy Cố ma ma và Lý thẩm tử cũng đến trong vườn hóng mát, liền nhớ tới Lý thẩm tử cũng là họ hàng của Cố ma ma, Lý thẩm tử dám đối đãi với mình chậm chạp như vậy, tất nhiên là do Cố ma ma sai sử, nhất thời chạy tới mắng Lý thẩm tử vài câu. Cố ma ma nghe Thượng ma ma mắng trong cháo không có hạt sen, không khỏi chỉ vào hồ sen cười lạnh bảo: “Trong hồ có hạt sen đó, muốn ăn thì tự mình hái đi.”
Thượng ma ma đang đói bụng, tức tới phỏng phổi, làm sao nhịn Cố ma ma trêu chọc, nhanh chóng phản bác. Mồm miệng Cố ma ma không lanh lợi bằng Thượng ma ma, bị Thượng ma ma trách móc mấy câu, cảm thấy khó thở nên vươn tay bắt Thượng ma ma. Tuy Thượng ma ma hai ngày chưa được ăn cơm, dù sao cũng trẻ hơn Cố ma ma mười mấy tuổi, tất nhiên nhảy dựng lên vòng tay lại, thế là thành đánh nhau.
Hạ Viên nghe bà tử này nói chuyện, cũng đã đến bên cạnh hồ hoa sen, loáng thoáng thấy một đám người vây ở một chỗ, một mảnh tiếng nói ồn ào. Sớm có người thấy Hạ Viên đến đây, đám người tản ra chừa chỗ. Hạ Viên nương theo ánh sáng từ đèn lồng trong đình, thấy Cố ma ma và Thượng ma ma cuốn một chỗ cùng nhau. Cố ma ma quấn xiêm y Thượng ma ma thành cái vòng, lúc này cổ áo đang chụp vào mặt bà. Thượng ma ma lại cầm tóc Cố ma ma, tóc Cố ma ma sớm đã bị xõa ra. Đèn lồng chiếu tới, thấy dưới đất mấy đóa trâm hoa bị vất xuống dẫm đạp bẩn cả, hình như là đồ Cố ma ma thường đeo.
Hạnh Nhân thấy mọi người lôi kéo nửa thật nửa giả, cũng không chịu xuất lực thật, ngược lại thừa dịp loạn vứt trâm hoa xuống đất, cả gan quát lên: “Thiếu phu nhân đến rồi, còn không mau kéo hai ma ma ra!”
Hạ Viên thấy quần áo Cố ma ma và Thượng ma ma xốc xếch rách rưới, giương giọng nói: “Lão phu nhân và phu nhân mới xuất môn (ra cửa, đi ra ngoài), hai ma ma liền đánh nhau, vậy ra thể thống gì? Vốn đang trông cậy vào hai vị ma ma giúp đỡ quản lý hạ nhân trong nhà, hiện giờ đã náo loạn trước rồi, sau này làm sao quản giáo người phía dưới đây?”
Nghe thấy giọng nói Hạ Viên, Thượng ma ma buông lỏng tay, ai ngờ Cố ma ma chưa hết giận, buông áo Thượng ma ma, thuận tay cố sức đẩy. Thượng ma ma đói bụng hai ngày, sức lực vốn không nhiều, bước đi loạng choạng, sau một trận giằng xé, làm sao chịu được sức đẩy này của Cố ma ma, lui ra sau đụng phải lan can cạnh hồ hoa sen, cái lan can kia sử dụng đã nhiều năm rồi, bị cú đụng này, “” vừa va vào liền gãy. Chỉ nghe “A” một tiếng thét chói tai, Thượng ma ma ngã nhào, ngã thẳng vào trong hồ sen.
“Ôi!!” Mọi người thấy chuyện xảy ra ngoài ý muốn, đều hoảng sợ hét lên.
“Cứu mạng, cứu mạng!” Mã Vân thấy Thượng ma ma ngã xuống hồ hoa sen, đã sớm hét ầm lên.
Hạ Viên cũng bị dọa, lúc này gân cổ họng nói: “Ai biết bơi, mau đi xuống vớt Thượng ma ma lên nhanh đi!”
Mã Vân thấy vài bà tử đã đi xuống vớt người, clại ở bên cạnh khóc nói: “Cô cô ta đã chết, cô cô ta đã chết!”
Hạ Viên nghe Mã Vân kêu loạn như vậy, quát: “Người còn chưa có vớt lên, ngươi đừng kêu loạn!”
“Các người khi dễ cô cô ta, đã biến bà thành như vậy, còn kêu ta đừng nói loạn, ta muốn đi nói cho Thiếu tướng quân, thỉnh Thiếu tướng quân làm chủ cho bọn ta.” Mã Vân khóc phản bác, nức nở nói: “Cô cô ơi, cô cô ơi!”
Bây giờ là ta đang quản gia, Mã Vân này không đề cập để ta làm
/100
|