THIẾP SẮC

Chương 9: Mong chờ

/10


Chương 9: Mong chờ

Edit: Thiên Nhai.

Ai cũng biết Hàn lão gia nổi tiếng là bao che khuyết điểm, nổi tiếng là khó chơi, chuyện này nếu để cho lão ta biết, không chỉ Mộ Dung Thanh Thanh và Mộ Dung gia khó tránh khỏi, chỉ sợ bầu trời còn bị lão đâm thủng cho một lỗ.

Tuy rằng lão ta đã từ quan, nhưng lực ảnh hưởng vẫn còn, huống chi còn có một Hàn Dật Trần.

"Tần tiểu thư, những chuyện nhỏ nhặt này không cần phải kinh động tới Hàn lão gia." Mộ Dung Viễn áp chế tức giận trong lòng, liên tục mở lời, trên mặt có thêm vài phần kính sợ.

"Chỉ là ta không biết nên làm sao bây giờ? Liên quan đến chuyện của mẫu thân, hỏi xin một chút ý kiến của ông ngoại cũng không có sai." Vẻ mặt Tần Khả Nhi muốn có bao nhiêu vô tội liền có bấy nhiêu.

"Không bằng như vậy đi, trước hết cứ để cho Thanh Thanh ở trong đại lao, chờ lệnh đường trở về vẽ ra một bức tranh Quan Âm, đến lúc đó lại đem Thanh Thanh thả ra." Mộ Dung Viễn không thể không thỏa hiệp, nếu đã kinh động tới Hàn lão gia, ai cũng đừng muốn sống dễ chịu.

"Được, biện pháp này có thể tiến hành." Tần Khả Nhi nghiêm túc nghĩ nghĩ, coi như hài lòng gật gật đầu.

Thấy nàng thay đổi chủ ý, không muốn đi kinh động tới Hàn lão gia, Mộ Dung Viễn tuy rằng buồn bực, nhưng dù sao cũng thả lỏng, thở ra một hơi.

"Hy vọng trước lễ Tiên Dung mẫu thân có thể vẽ lại được bức tranh Quan Âm." Nhưng Tần Khả Nhi lại cố tình bồi cho hắn một đao, nhất thời làm cho cả khuôn mặt Mộ Dung Viễn đen như đáy nồi.

Ý của nàng là nếu đến lúc đó không có bức tranh thì việc này vẫn chưa xong sao?

Vậy hắn lần này tự mình đến phủ Thừa Tướng rốt cuộc là ý nghĩa gì? Chẳng những không giải quyết được bất cứ vấn đề nào, còn khiến cho Thanh Thanh phải ở lại đại lao, hơn nữa còn do chính mình đích thân đề nghị.

Mà tất cả lại không nắm chắc được bao nhiêu, bởi vì không ai biết Hàn Thương Y khi nào mới trở về, cũng không biết nàng ta có thể vẽ ra được một bức tranh Quan Âm trước lễ Tiên Dung hay không?

Mộ Dung Viễn đột nhiên cảm thấy tự mình chạy đến đây một chuyến, sự tình tựa hồ càng rắc rối hơn,những chuyện hôm nay, hắn giống như liên tục bị Tần Khả Nhi dắt mũi dẫn đi.

Mà Tần Khả Nhi cố tình từ đầu đến cuối đều là vẻ mặt khờ dại, bộ dáng thuần khiết, nhìn không ra được bất kì khác thường nào.

Nam Cung Ngọc sững sỡ, căn bản vẫn chưa hoàn hồn lại, nữ nhân trước mặt này so với trước kia giống như hai người hoàn toàn khác nhau.

Ngây thơ, trong trẻo, vô tội, nghiêm chỉnh đầu là biểu hiện của một nha đầu không hiểu chuyện.

Nhưng đáng sợ nhất lại là kết quả của chuyện này. Kết quả này tuyệt đối không phải là kết quả bọn người Mộ Dung đại nhân muốn, nhưng lại là kết quả mà nàng muốn.

Trong lúc vô tình, nàng ung dung thản nhiên đạt được mục đích của mình, mà phụ vương của hắn, Thừa tướng đại nhân, Trung đường đại nhân lại không phát hiện ra chút khác thường nào.

Bọn họ lúc đến mỗi người đều khí thế ngẩng cao đầu, rời đi thì mỗi người ủ rũ.

"Tiểu thư thật là lợi hại, bây giờ Mộ Dung Thanh Thanh phải cẩn thận ở trong đại lao đợi chờ rồi." Ánh Thu giờ phút này đã vô cùng bội phục Tần Khả Nhi.

Thu lại bộ dạng ngây thơ vừa nãy, Tần Khả Nhi trong lúc cười khẽ có thêm vài phần chân thật.

Không tệ, nàng chính là muốn kết quả này, đối phó với người nào tự nhiên sẽ có biện pháp phù hợp với người đó, mấy người kia đều là cáo già, hơn nữa lại là kẻ lão luyện, nếu nàng trước tiên không dùng thái độ cứng rắn giải quyết, cho dù sự tình được giải quyết, về sau bọn họ cũng không dễ dàng buông tha cho nàng.

Riêng Tần Chính Sâm bên này nàng không thể không phòng.

Hiện giờ thật tốt nha, hiệu quả phi thường như vậy, hơn nữa còn là do đích thân Mộ Dung Viễn mở miệng đề nghị để Mộ Dung Thanh Thanh tiếp tục ở lại trong đại lao, nếu Mộ Dung Thanh Thanh biết phụ thân của mình làm như vậy, không biết tâm trạng sẽ ra sao?

Với lại, trong tay nàng còn có một bản Thanh Tiệm Phú.

Chuyện này tự nhiên phải giấu diếm nên tạm thời lắng xuống, tin tức không có truyền đi, người ngoài đều không biết, ngay cả người trong phủ Thừa tướng cũng không biết rõ là chuyện gì xảy ra, Mộ Dung gia công bố ra ngoài là Mộ Dung Thanh Thanh rời khỏi kinh thành.

Bất quá, nghĩ đến ba ngày sau phải tiến cung, lông mày Tần Khả Nhi nhuộm vài phần không vui.

Lần này nàng trở về kinh thành là bởi vì hoàng thượng hạ chỉ tứ hôn cho nàng cùng Sở vương.

Tuy rằng hơn phân nửa là để nguỵ trang, nhưng có vài hình thức nhất định vẫn phải đi, tỷ như ba ngày nữa nàng nhất định phải tiến cung.

Cái gọi là đại sự thương định tứ hôn, bất quá cũng chỉ là bọn người thái hậu, hoàng thượng đến đánh giá nàng.

Hơn nữa lần này hẳn là đi cho có, Tần Khả Nhi trước kialàm sao có khả năng, cho dù là nhà bình thường cũng không muốn cưới nàng, huống chi là hoàng gia, hơn nữa còn là đương kim hoàng tử ưu tú nhất.

Mặc dù chỉ đi ngang qua sân khấu, nàng cũng đã chuẩn bị tinh thần để ứng phó, nói thật, nàng không muốn cùng người trong hoàng thất có nửa điểm quan hệ.

Sở vương phủ

"Sư huynh, nghe nói Tần Khả Nhi kia đã quay trở lại." Hoa Túc Dương  rảo bước nhanh đến thư phòng, trong thanh âm đè nén vài phần quái dị.

"Nói vào trọng điểm." Bạch Lý Mặc ngước mắt, nhìn phía trên mặt hắn áp lực cùng hưng phấn, biết rõ nếu hắn không nói ra, chỉ sợ sẽ nhịn chết, mà nếu để mặc cho hắn phát huy, không biết là nói tới khi nào.

Đối với vị sư đệ này, trước mặt người khác đều là lạnh lùng, nhưng thật ra có thêm vài phần dung túng.

"Ta nghe được một chuyện, ta dám đánh cược sư huynh nhất định sẽ cảm thấy hứng thú." Hoa Túc Dương ngồi xuống, uống một ngụm trà, thần thái phấn khởi, mở miệng, "Sau khi Tần Khả Nhi trở về, Mộ Dung Thanh Thanh liền tìm tới cửa, khẳng định là đi tìm ngã ba, gặp lại tình địch. . . "

"Trọng điểm." Bách Lý Mặc nhắc nhở, đôi mắt thản nhiên nhìn hắn.

"Trọng điểm chính là Mộ Dung Thanh Thanh bị nhốt vào đại lao, Tần Khả Nhi bình yên vô sự." Hoa Túc Dương nhếch môi, rốt cục nói ra trọng điểm.

Nhốt vào đại lao? Bách Lý Mặc đầu lông mày khẽ nhích, lấy thế lực của Mộ Dung gia, nếu không phải tình huống đặc biệt nghiêm trọng, Hình bộ tuyệt đối không thể dễ dàng để Mộ Dung Thanh Thanh bị nhốt vào đại lao.

Là do Tần Khả Nhi thiết kế sao? Cho dù Mộ Dung Thanh Thanh tính toán sơ suất, Mộng đại nhân cũng không dễ bị lừa gạt như vậy.

"Lúc sau Mộ Dung Kiệt đến Tĩnh Lạc hiên, nhưng cũng không lâu lắm liền đi ra, bất quá, phải để cỗ kiệu nâng ra ngoài, tình hình bên trong kiệu hẳn là rất đặc sắc." Hoa Túc Dương dừng một chút, tiếp tục nói.

"Còn có quỷ dị hơn, vừa rồi Mộ Dung Viễn, Tĩnh vương gia, còn có Tần Chính Sâm cùng đến Tĩnh Lạc hiên, ngươi đoán kết quả thế nào?" Hoa Túc Dương nhíu mày, không muốn nói ra.

Nhưng đối diện với đôi mắt của Bách Lý Mặc lập tức ngoan ngoãn nói tiếp, "Kết quả chính là không lâu sau ba lão già đó liền ủ rũ đi ra, mà Mộ Dung Thanh Thanh vẫn tiếp tục bị nhốt trong đại lao, nhưng Mộ Dung gia lại công bố ra bên ngoài Mộ Dung Thanh Thanh đã rời khỏi thành, xem ra phải ở lâu trong đại lao, rất hiển nhiên, ba lão già kia nửa điểm tiện nghi cũng không chiếm được."

Trong đôi mắt sâu không lường được của Bách Lý Mặc hiện lên kinh ngạc.

Ba lão già kia nổi tiếng là cáo già, có bao nhiêu khó chơi hắn rõ ràng nhất.

Ba người bọn họ đồng thời ra tay, thế nhưng không chiếm được tiện nghi, rất rõ ràng, bọn họ đi chuyến này, lại làm cho sự tình càng thêm phức tạp.

Tần Khả Nhi, đồn đại đần độn ngu ngốc, xấu xí không chịu nổi, thật không đúng tý nào.

Bây giờ, nàng thế nhưng lại khiến cho ba lão gia kia ăn quả đắng?

Thật khiến cho người ta ngoài ý muốn.

Thái hậu đã hạ chỉ ba ngày sau lệnh Tần Khả Nhi tiến cung, hắn thật có chút mong đợi.

Sáng sớm ngày tiếp theo, Tần Khả Nhi chải tóc xong liền ngồi ở trong viện đọc sách, ba năm qua đã thành thói quen, quay lại phủ Thừa Tướng, vẫn giống như vậy.

Đêm qua, đi cùng với con trai bảo bối, buổi sáng hôm nay trước khi trời sáng mới hồi phủ, nàng đem Hiên nhi an bài ở một nơi an toàn có người chiếu cố, chỉ là nàng thấy đem theo đứa con có chút không tiện lắm.

Trong viện thanh nhã mà vắng vẻ, cảnh vật như vậy nàng thích, trong nội viện tất cả đều do Hàn Thương Y tự mình bố trí.

Mẫu thân cùng đệ đệ đi xem bệnh cũng không biết khi nào mới trở về.

"Khả Nhi, hoá ra là ngươi ở đây đọc sách nha." Tần Khả Nhi đang suy nghĩ, một giọng nói ôn nhu dễ nghe đột nhiên vang lên.

Nghe được giọng nói đó, Tần Khả Nhi vẫn không ngẩng đầu, chỉ là trong đôi mắt đang cụp xuống chợt hiện lên lãnh ý.

Tần Minh Nguyệt!

Yên tĩnh vài ngày, rốt cục cũng không kiềm chế được.

Theo giọng nói vang lên, Tần Minh Nguyệt đã đi tới trước mặt Tần Khả Nhi, cùng một chỗ với Tần Minh Nguyệt còn có một nam nhân.

Chỉ cần nhìn phong thái cùng quần áo, liền biết không phải là người bình thường.

Trong mắt Tần Khả Nhi lãnh ý càng sâu, nàng vốn ghét bị quấy rầy, huống chi Tần Minh Nguyệt giờ phút này còn mang theo một nam nhân.

Mà nàng giờ phút này lại vô tình không mang mạng che mặt."Muội muội, vừa nãy Thái Tử đi ngang qua nơi này, bị cảnh sắc của nơi này hấp dẫn, kìm lòng không được liền tiến vào, không nghĩ tới lại trùng hợp như vậy, muội muội cũng ở trong viện." Tần Minh Nguyệt cười ôn hòa mà thân thiết.

Tần Khả Nhi âm thầm cười lạnh, không nghĩ tới nàng ở trong viện? Nơi này là sân của nàng, nàng không ở trong viện mới là kỳ lạ.

Mỗi ngày nàng đều ở trong viện đọc sách, hơn nữa, cũng không mang mạng che mặt, bởi vì đây là viện của mình, lại có Ánh Thu coi chừng.

Đúng rồi, buổi sáng hôm nay Ánh Thu đã đi Hàn phủ rồi, nàng vốn là người của Hàn Dật Trần, hiện giờ trở lại kinh thành, tự nhiên cũng mau chân đến xem, bất quá, Hàn Dật Trần giống như không ở kinh thành.

Tần Minh Nguyệt rõ ràng là cố ý, hơn nữa chỉ sợ là đã biết được một ít thói quen của nàng, nhưng Tần Khả Nhi thật không ngờ, Tần Minh Nguyệt lại mang Thái Tử đến chỗ này.

Tần Minh Nguyệt có mục đích gì? Nàng tuyệt không tin Thái Tử là bị cảnh sắc này hấp dẫn mà tới.

"Bổn cung không quấy rầy đến Tần tiểu thư chứ." Trong mắt của Thái Tử không che dấu được của kinh diễm, đồn đãi về Tần Khả Nhi, hắn nghe được một ít, bất quá việc đó không liên quan đến mình, trước kia cũng không để ý.

Nhưng ngày hôm nay Tần Minh Nguyệt nói cho hắn biết, kỳ thật Tần Khả Nhi không giống như lời đồn, hơn nữa là cực kỳ xinh đẹp, nói nếu hắn nhìn thấy, nhất định sẽ kinh ngạc hoảng sợ.

Lúc đầu hắn cũng không tin, bất quá nghe Tần Minh Nguyệt nói vậy, cũng thật tò mò, dù sao hoàng thượng hạ chỉ tứ hôn cho Bách Lý Mặc và Tần Khả Nhi, cho nên liền tới xem một chút.

Bây giờ liếc mắt một cái, hắn liền kinh sợ.

Tuy rằng Tần Khả Nhi không ngẩng đầu lên, hắn hoàn toàn không nhìn thấy rõ dung mạo của nàng, nhưng cũng đủ làm cho hắn kinh diễm.

Tần Minh Nguyệt nàng có thể không để ý tới, nhưng đây là câu hỏi của Thái Tử, hơn nữa còn khách khí như vậy, đương nhiên nàng không dám giả bộ không nghe thấy.

Trong đôi mắt cụp xuống của Tần Khả Nhi có thêm vài phần toan tính cùng buồn bực, Tần Minh Nguyệt rốt cuộc là có ý gì?


/10

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status