_________ Tại văn phòng chủ tịch công ti Ice __________
.
Hoàng ngồi trong phòng có máy lạnh chạy mát rười rượi mà trong lòng vẫn có lửa cháy âm ỉ. Hoàng tức giận vì dạo này ngủ không ngon do đêm thường mơ thấy Long đi chung với Hoài và gạt bỏ sự hiện diện của mình còn nữa, Hoàng đang định nói một chuyện hệ trọng với một người mà Hoàng đã tin tưởng hơn hai năm qua.
.
Nhấn điện thoại gọi xuống phòng phó tổng giám đốc mấy lần mà không ai nhấc máy, Hoàng tức giận không thèm cải trang như mọi khi mà xông thẳng vào phòng phó tổng. Bước vào một căn phòng sơn màu xanh dương của biển khiến Hoàng tưởng như mình đang đứng trước biển với những cơn sóng to nhỏ vỗ bờ cát trắng mịn, Hoàng nghĩ về chuyến đi du lịch của 10 đứa bạn với nó trước kia..............
.
_________________________Chỗ của 11 đứa :
Băng thấy cả trên xe ngủ hết (trừ Phượng vì nó lái xe). Băng lôi cái mp3, cắm vào tai hát :
"Và đôi khi em muốn khóc … Vì em nào đâu hay biết … Sẽ có lúc tình ta … Vỡ tan khi anh dối lừa...
Khóc khóc khóc cho vơi hết đi nỗi buồn
Giọt nước mắt em sao ko thể ngừng tuôn
Cố níu kéo một tình yêu đã không còn gì nữa
Nỗi đau này và con tim này đã tan nát theo mưa
Anh đã từng yêu em rất nhiều … Điều đó là thật chứ?
Em vẫn tin là như vậy đến một ngày anh rời xa
Tiếc cho em vẫn nhớ kỉ niệm của đôi ta
Phôi pha … chia xa … em là người thứ ba
Ngắm mưa đêm lạnh thêm em lại nhớ về một người
Một người em đã từng yêu mà chỉ xem em là trò cười
Vậy thôi hết rồi cuộc tình ta chia đôi
Lời dối gian đầu môi thì ai là người có lỗi?
Không có anh thì em vẫn vậy thôi
Một cuộc sống đơn giản anh không thể nào hiểu nổi
Chỉ là đáy tim em nay đã cạn mất rồi
Một vết thương chưa đứt, một ước mơ xa
Có anh có em hạnh phúc mà em yêu ha
Trách sao ước vọng không thành lại tan theo mây
Giá như một lần được thấy anh ở nơi đây
Không có em anh phải tự chăm sóc lấy
Người ta có lo cho anh như em đã từng lo không?
Những câu hỏi này em mãi mãi luôn khắc sâu trong lòng
Và tình yêu này cũng chỉ còn là hoài mong
Cầu mong mãi cho anh
Tình iu sẽ thắp sáng bay đến nơi thiên đường
Là nơi có anh với ai tình iu đắm say
Còn em vẫn nơi đây......
Chờ anh mãi mãi trong đêm buồn tênh......
Dối gian chia đôi tình ta...........
Đã không còn yêu thì em chúc anh hạnh phúc
Hai con người, hai thế giới riêng biệt rồi cũng sẽ có lúc
Nhận lấy câu chia tay như một đặc ân sẵn có
Em chấp nhận tất cả miễn sao anh được yên vui
Bài hát này là sau cuối em viết tặng cho anh
Dẫu đắng cay em phải chịu đựng rồi cũng sẽ vượt qua nhanh
Một cái tên, một giọng nói mà em sẽ mãi nhớ đến
Dẫu một ngày tình yêu trở lại, em vẫn sẽ không quên
Tháng ngày đó mình đã có những phút giây hạnh phúc biết bao
Ánh mắt anh lần đầu gặp gỡ làm tim em xuyến xao
Những ngày đầu mình quen nhau dâng tràn trong em bao khát khao
Em hỏi sao trời lấy đi tất cả hóa thành 1 giấc chiêm bao
Chắc anh cũng sẽ nhớ em dù ko nhìu phảii ko anh
Giá mà anh sẽ lại chờ em khi cơn mưa đã tạnh
Dẫu tất cả lỗi lầm em nghĩ sẽ không thể bỏ qua
Vẫn muốn 1 lần ôm anh thật chặt, như không muốn rời xa
Từng lời ca mà em hát đều xuất phát từ trong lòng
Không phải là những điều giả dối sẽ vội hóa hư không
Em còn nhớ, anh nói rằng, anh thích nghe một bài hát
Một trái tim , một tình yêu , nhưng bây giờ thì đã khác.
Đừng suy nghĩ, hãy bước đi, em ko trách anh đâu
Dù có lúc đã rất tức giận nhưng nghĩ đến lại thêm đau
Em sẽ cố tập quên anh quên đi những điều tuyệt vời nhất
Sẽ ko có anh trong đời em như 1 người đã mất............."
Hát xong Băng gọi con Bông với con Đào cả Tuyết dạy hát chung với mình . Long + Moon + Cường từ lâu lắm lắm lắm rồi mới nghe thấy Băng hát một lần (giả ngủ chăng?) 3 chàng kia ở dưới cuối xe nên ko bị phát hiện.
Do mấy chàng ngồi sau, mấy con đứa ngồi trước nên dễ hát + dễ nghe
Chúng nó hát bài này này vì dọng Tuyết với Đào ko giỏi rap nên chúng nó phải thay nhau hát :(
Két..............................Đến nơi, Băng hớn hở mở cửa chạy xuống biển mà mặc kệ 10 con người đang thi nhau gào thét.
Vứt dép lên xe, Băng lao xuống bên, dẫm bài bãi cát mịn như nhung rồi ngồi vào chiếc bàn mà papa Tuyết đặt.
- Băng ơi xuống đấy nghịch nước đi - Phượng vẫy tay.
- Ừ. chờ Băng một tí tẹo thôi - Băng cười.
Băng nói xong rồi đeo lại dây chuyền, xuống biển nghịch với lũ bạn.
Khổ cái là bọn Long chơi rất bựa. Đang bơi thì chúng nó tụt quần bọn con trai khác rồi dơ lên hỏi "quần ai đây" như kiểu trêu ngươi cái thằng không may bị chúng nó tụt quần. May là nước biển màu nâu (nước biển bẩn à nhầm do có socola í mà) chứ không thì thằng bị tụt quần nhục mà chết mất .
- Chúng mày còn có tình người hok hả - Băng lắc tay nói.
- Vui mà. Mày còn dã man hơn bọn tao đấy, lần trước còn cho chúng nó bay cả trong lẫn ngoài cơ mà. - Thành nói
- Nhưng tao thay đổi rồi - Băng nói.
- Tao nghĩ là chỉ có ****** mới khuyên được mài thôi mà ....-Thành nói nhưng bị Moon tát một phát vào mồm
- Mày định để con Băng nó điên như trước à - Cường nói.
- Không sao đâu. Tao mơ thấy mẹ tao bảo là phải abc xyz .........
- Ồ - Cả lũ cùng nói, thằng Thành thì quăng luôn cái quần mới giựt được vào mặt thằng bị giựt quần
.
............................
.
- Bộ mù hả ko xin lỗi người ta lại còn - Băng quát.
Người lạ mặt quay lại nhìn.............................
- Á !!!!! Băng - Người đó hét trong suy nghĩ ~
- Ủa Long ra ngoài đường giờ này làm gì - Băng hỏi với giọng ngây thơ.
- À ừ.................-Long ngập ngừng.
- Sao thế? Ngại cái vụ tin nhắn à? Không ngờ Long nhà mình cũng biết ngại đấy - Băng cười.
- Thế Băng đồng ý hông - Long hỏi.
- Chưa biết, cả Cường với Moon cũng......................
- Được rồi. Tình yêu sẽ giống như một cơn suối , nó sẽ tự chảy vào trong tim mình. Cố gắng nhận ra mình yêu ai và mình thích ai nhé - Long nói rồi bỏ đi.
Băng cũng lượn về.
.
..............................
.
__Sáng:
Riêng Băng 6h đã khăn gói ra ngoài đường. Tìm mấy tiệm nhờ họ may cùng lúc luôn cho nhanh.
________12h trưa.
Chậc , đằng nào cũng trưa rồi . Mua luôn cơm cho bọn nó nhỉ. Cũng vừa lúc may xong.
Lấy quần áo xong, Băng đi vào mua mấy hộp cơm rang + xôi thịt rồi về nhà.
- Leng keng leng keng leng keng............................Bọn sâu ngủ dạy nào. -Băng gọi từng phòng một. Như kiểu huy động đi đổ rác ý.
Sau câu nói đó chừng 15p sau chúng nó bò lê bò lết xuống bàn ăn.
- ĐỒNG PHỤC NÀY . MẶC LUÔN ĐI TAO XEM NÀO - Băng nói (thật ra là hét)
Thế là chúng nó tranh nhau vào phòng vs mặc, 15 phút sau nữa :
Ổi ôi Băng đẹp dã man <- suy nghĩ của 3 tên.
____________
- Thôi tớ đổi ý rồi về thành phố đi - Phượng nói.
- Làm gì thế? Gặp Tuấn nhà tớ àh - Băng mắt chớp chớp.
- Uầy đoán chuẩn thế đúng rồi đấy :x - Phượng nói.
- Ừh thôi về đi. Ở đây hoài bửn nhắm. - Tuyết nói.
- Về. Lần này đến Băng lái xe - Phượng lên tiếng.
- Nhưng mà tớ lười lắm >"< - Băng nói.
- Để mình lái hộ cho - Long nói. - Với một điều kiện.
- Điều kiện gì?-Băng hỏi.
- Băng phải hát cơ - Long nói.
- Xuầy, chuyện nhỏ ;) Đi đê. - Băng nói. - Muốn hát bài gì?
- Bài nào cũng được - Long nói.
- Rap nhé? - Băng hỏi.
- Ừ. Lên xe thôi các cậu :"> - Long gọi chúng nó lên xe. Băng thì tính tình vốn ngồi ghế đầu tiên (cạnh ghế lái đó) nên càng dễ có cơ hội.......
Băng hát bài Tình yêu bí ngô. Long thì tập trung lái xe nhưng tất nhiên không bỏ wa câu hát nào của Băng. Mấy người sau thì ngồi nghe giọng hát “ấm áp” của Băng.................
Lúc hát xong, Băng quay về hướng cửa sổ ngủ. Trông Băng cứ như một thiên thần ấy. Thêm đôi cánh vào là duyệt =P~ Long cứ ngồi ngắm Băng, suýt quên lái xe (suýt thui) ... Lúc gần về đến nhà Moon, Băng mới dụi dụi mắt tỉnh dạy thì thấy mọi người đang ngủ ngon lành, riêng Long thì ngủ trong tư thế rất ư là 'duyên' . Đầu gác lên đùi Băng, tay thì cứ cầm chặt vào tay Băng khiến Băng không làm sao mà tháo ra được..........
"Và đôi khi em muốn khóc … Vì em nào đâu hay biết … Sẽ có lúc tình ta … Vỡ tan khi anh dối lừa...
Khóc khóc khóc cho vơi hết đi nỗi buồn
Giọt nước mắt em sao ko thể ngừng tuôn
Cố níu kéo một tình yêu đã không còn gì nữa
Nỗi đau này và con tim này đã tan nát theo mưa
Anh đã từng yêu em rất nhiều … Điều đó là thật chứ?
Em vẫn tin là như vậy đến một ngày anh rời xa
Tiếc cho em vẫn nhớ kỉ niệm của đôi ta
Phôi pha … chia xa … em là người thứ ba
Ngắm mưa đêm lạnh thêm em lại nhớ về một người
Một người em đã từng yêu mà chỉ xem em là trò cười
Vậy thôi hết rồi cuộc tình ta chia đôi
Lời dối gian đầu môi thì ai là người có lỗi?
Không có anh thì em vẫn vậy thôi
Một cuộc sống đơn giản anh không thể nào hiểu nổi
Chỉ là đáy tim em nay đã cạn mất rồi
Một vết thương chưa đứt, một ước mơ xa
Có anh có em hạnh phúc mà em yêu ha
Trách sao ước vọng không thành lại tan theo mây
Giá như một lần được thấy anh ở nơi đây
Không có em anh phải tự chăm sóc lấy
Người ta có lo cho anh như em đã từng lo không?
Những câu hỏi này em mãi mãi luôn khắc sâu trong lòng
Và tình yêu này cũng chỉ còn là hoài mong
Cầu mong mãi cho anh
Tình iu sẽ thắp sáng bay đến nơi thiên đường
Là nơi có anh với ai tình iu đắm say
Còn em vẫn nơi đây......
Chờ anh mãi mãi trong đêm buồn tênh......
Dối gian chia đôi tình ta...........
Đã không còn yêu thì em chúc anh hạnh phúc
Hai con người, hai thế giới riêng biệt rồi cũng sẽ có lúc
Nhận lấy câu chia tay như một đặc ân sẵn có
Em chấp nhận tất cả miễn sao anh được yên vui
Bài hát này là sau cuối em viết tặng cho anh
Dẫu đắng cay em phải chịu đựng rồi cũng sẽ vượt qua nhanh
Một cái tên, một giọng nói mà em sẽ mãi nhớ đến
Dẫu một ngày tình yêu trở lại, em vẫn sẽ không quên
Tháng ngày đó mình đã có những phút giây hạnh phúc biết bao
Ánh mắt anh lần đầu gặp gỡ làm tim em xuyến xao
Những ngày đầu mình quen nhau dâng tràn trong em bao khát khao
Em hỏi sao trời lấy đi tất cả hóa thành 1 giấc chiêm bao
Chắc anh cũng sẽ nhớ em dù ko nhìu phảii ko anh
Giá mà anh sẽ lại chờ em khi cơn mưa đã tạnh
Dẫu tất cả lỗi lầm em nghĩ sẽ không thể bỏ qua
Vẫn muốn 1 lần ôm anh thật chặt, như không muốn rời xa
Từng lời ca mà em hát đều xuất phát từ trong lòng
Không phải là những điều giả dối sẽ vội hóa hư không
Em còn nhớ, anh nói rằng, anh thích nghe một bài hát
Một trái tim , một tình yêu , nhưng bây giờ thì đã khác.
Đừng suy nghĩ, hãy bước đi, em ko trách anh đâu
Dù có lúc đã rất tức giận nhưng nghĩ đến lại thêm đau
Em sẽ cố tập quên anh quên đi những điều tuyệt vời nhất
Sẽ ko có anh trong đời em như 1 người đã mất............."
.
Hoàng ngồi trong phòng có máy lạnh chạy mát rười rượi mà trong lòng vẫn có lửa cháy âm ỉ. Hoàng tức giận vì dạo này ngủ không ngon do đêm thường mơ thấy Long đi chung với Hoài và gạt bỏ sự hiện diện của mình còn nữa, Hoàng đang định nói một chuyện hệ trọng với một người mà Hoàng đã tin tưởng hơn hai năm qua.
.
Nhấn điện thoại gọi xuống phòng phó tổng giám đốc mấy lần mà không ai nhấc máy, Hoàng tức giận không thèm cải trang như mọi khi mà xông thẳng vào phòng phó tổng. Bước vào một căn phòng sơn màu xanh dương của biển khiến Hoàng tưởng như mình đang đứng trước biển với những cơn sóng to nhỏ vỗ bờ cát trắng mịn, Hoàng nghĩ về chuyến đi du lịch của 10 đứa bạn với nó trước kia..............
.
_________________________Chỗ của 11 đứa :
Băng thấy cả trên xe ngủ hết (trừ Phượng vì nó lái xe). Băng lôi cái mp3, cắm vào tai hát :
"Và đôi khi em muốn khóc … Vì em nào đâu hay biết … Sẽ có lúc tình ta … Vỡ tan khi anh dối lừa...
Khóc khóc khóc cho vơi hết đi nỗi buồn
Giọt nước mắt em sao ko thể ngừng tuôn
Cố níu kéo một tình yêu đã không còn gì nữa
Nỗi đau này và con tim này đã tan nát theo mưa
Anh đã từng yêu em rất nhiều … Điều đó là thật chứ?
Em vẫn tin là như vậy đến một ngày anh rời xa
Tiếc cho em vẫn nhớ kỉ niệm của đôi ta
Phôi pha … chia xa … em là người thứ ba
Ngắm mưa đêm lạnh thêm em lại nhớ về một người
Một người em đã từng yêu mà chỉ xem em là trò cười
Vậy thôi hết rồi cuộc tình ta chia đôi
Lời dối gian đầu môi thì ai là người có lỗi?
Không có anh thì em vẫn vậy thôi
Một cuộc sống đơn giản anh không thể nào hiểu nổi
Chỉ là đáy tim em nay đã cạn mất rồi
Một vết thương chưa đứt, một ước mơ xa
Có anh có em hạnh phúc mà em yêu ha
Trách sao ước vọng không thành lại tan theo mây
Giá như một lần được thấy anh ở nơi đây
Không có em anh phải tự chăm sóc lấy
Người ta có lo cho anh như em đã từng lo không?
Những câu hỏi này em mãi mãi luôn khắc sâu trong lòng
Và tình yêu này cũng chỉ còn là hoài mong
Cầu mong mãi cho anh
Tình iu sẽ thắp sáng bay đến nơi thiên đường
Là nơi có anh với ai tình iu đắm say
Còn em vẫn nơi đây......
Chờ anh mãi mãi trong đêm buồn tênh......
Dối gian chia đôi tình ta...........
Đã không còn yêu thì em chúc anh hạnh phúc
Hai con người, hai thế giới riêng biệt rồi cũng sẽ có lúc
Nhận lấy câu chia tay như một đặc ân sẵn có
Em chấp nhận tất cả miễn sao anh được yên vui
Bài hát này là sau cuối em viết tặng cho anh
Dẫu đắng cay em phải chịu đựng rồi cũng sẽ vượt qua nhanh
Một cái tên, một giọng nói mà em sẽ mãi nhớ đến
Dẫu một ngày tình yêu trở lại, em vẫn sẽ không quên
Tháng ngày đó mình đã có những phút giây hạnh phúc biết bao
Ánh mắt anh lần đầu gặp gỡ làm tim em xuyến xao
Những ngày đầu mình quen nhau dâng tràn trong em bao khát khao
Em hỏi sao trời lấy đi tất cả hóa thành 1 giấc chiêm bao
Chắc anh cũng sẽ nhớ em dù ko nhìu phảii ko anh
Giá mà anh sẽ lại chờ em khi cơn mưa đã tạnh
Dẫu tất cả lỗi lầm em nghĩ sẽ không thể bỏ qua
Vẫn muốn 1 lần ôm anh thật chặt, như không muốn rời xa
Từng lời ca mà em hát đều xuất phát từ trong lòng
Không phải là những điều giả dối sẽ vội hóa hư không
Em còn nhớ, anh nói rằng, anh thích nghe một bài hát
Một trái tim , một tình yêu , nhưng bây giờ thì đã khác.
Đừng suy nghĩ, hãy bước đi, em ko trách anh đâu
Dù có lúc đã rất tức giận nhưng nghĩ đến lại thêm đau
Em sẽ cố tập quên anh quên đi những điều tuyệt vời nhất
Sẽ ko có anh trong đời em như 1 người đã mất............."
Hát xong Băng gọi con Bông với con Đào cả Tuyết dạy hát chung với mình . Long + Moon + Cường từ lâu lắm lắm lắm rồi mới nghe thấy Băng hát một lần (giả ngủ chăng?) 3 chàng kia ở dưới cuối xe nên ko bị phát hiện.
Do mấy chàng ngồi sau, mấy con đứa ngồi trước nên dễ hát + dễ nghe
Chúng nó hát bài này này vì dọng Tuyết với Đào ko giỏi rap nên chúng nó phải thay nhau hát :(
Két..............................Đến nơi, Băng hớn hở mở cửa chạy xuống biển mà mặc kệ 10 con người đang thi nhau gào thét.
Vứt dép lên xe, Băng lao xuống bên, dẫm bài bãi cát mịn như nhung rồi ngồi vào chiếc bàn mà papa Tuyết đặt.
- Băng ơi xuống đấy nghịch nước đi - Phượng vẫy tay.
- Ừ. chờ Băng một tí tẹo thôi - Băng cười.
Băng nói xong rồi đeo lại dây chuyền, xuống biển nghịch với lũ bạn.
Khổ cái là bọn Long chơi rất bựa. Đang bơi thì chúng nó tụt quần bọn con trai khác rồi dơ lên hỏi "quần ai đây" như kiểu trêu ngươi cái thằng không may bị chúng nó tụt quần. May là nước biển màu nâu (nước biển bẩn à nhầm do có socola í mà) chứ không thì thằng bị tụt quần nhục mà chết mất .
- Chúng mày còn có tình người hok hả - Băng lắc tay nói.
- Vui mà. Mày còn dã man hơn bọn tao đấy, lần trước còn cho chúng nó bay cả trong lẫn ngoài cơ mà. - Thành nói
- Nhưng tao thay đổi rồi - Băng nói.
- Tao nghĩ là chỉ có ****** mới khuyên được mài thôi mà ....-Thành nói nhưng bị Moon tát một phát vào mồm
- Mày định để con Băng nó điên như trước à - Cường nói.
- Không sao đâu. Tao mơ thấy mẹ tao bảo là phải abc xyz .........
- Ồ - Cả lũ cùng nói, thằng Thành thì quăng luôn cái quần mới giựt được vào mặt thằng bị giựt quần
.
............................
.
- Bộ mù hả ko xin lỗi người ta lại còn - Băng quát.
Người lạ mặt quay lại nhìn.............................
- Á !!!!! Băng - Người đó hét trong suy nghĩ ~
- Ủa Long ra ngoài đường giờ này làm gì - Băng hỏi với giọng ngây thơ.
- À ừ.................-Long ngập ngừng.
- Sao thế? Ngại cái vụ tin nhắn à? Không ngờ Long nhà mình cũng biết ngại đấy - Băng cười.
- Thế Băng đồng ý hông - Long hỏi.
- Chưa biết, cả Cường với Moon cũng......................
- Được rồi. Tình yêu sẽ giống như một cơn suối , nó sẽ tự chảy vào trong tim mình. Cố gắng nhận ra mình yêu ai và mình thích ai nhé - Long nói rồi bỏ đi.
Băng cũng lượn về.
.
..............................
.
__Sáng:
Riêng Băng 6h đã khăn gói ra ngoài đường. Tìm mấy tiệm nhờ họ may cùng lúc luôn cho nhanh.
________12h trưa.
Chậc , đằng nào cũng trưa rồi . Mua luôn cơm cho bọn nó nhỉ. Cũng vừa lúc may xong.
Lấy quần áo xong, Băng đi vào mua mấy hộp cơm rang + xôi thịt rồi về nhà.
- Leng keng leng keng leng keng............................Bọn sâu ngủ dạy nào. -Băng gọi từng phòng một. Như kiểu huy động đi đổ rác ý.
Sau câu nói đó chừng 15p sau chúng nó bò lê bò lết xuống bàn ăn.
- ĐỒNG PHỤC NÀY . MẶC LUÔN ĐI TAO XEM NÀO - Băng nói (thật ra là hét)
Thế là chúng nó tranh nhau vào phòng vs mặc, 15 phút sau nữa :
Ổi ôi Băng đẹp dã man <- suy nghĩ của 3 tên.
____________
- Thôi tớ đổi ý rồi về thành phố đi - Phượng nói.
- Làm gì thế? Gặp Tuấn nhà tớ àh - Băng mắt chớp chớp.
- Uầy đoán chuẩn thế đúng rồi đấy :x - Phượng nói.
- Ừh thôi về đi. Ở đây hoài bửn nhắm. - Tuyết nói.
- Về. Lần này đến Băng lái xe - Phượng lên tiếng.
- Nhưng mà tớ lười lắm >"< - Băng nói.
- Để mình lái hộ cho - Long nói. - Với một điều kiện.
- Điều kiện gì?-Băng hỏi.
- Băng phải hát cơ - Long nói.
- Xuầy, chuyện nhỏ ;) Đi đê. - Băng nói. - Muốn hát bài gì?
- Bài nào cũng được - Long nói.
- Rap nhé? - Băng hỏi.
- Ừ. Lên xe thôi các cậu :"> - Long gọi chúng nó lên xe. Băng thì tính tình vốn ngồi ghế đầu tiên (cạnh ghế lái đó) nên càng dễ có cơ hội.......
Băng hát bài Tình yêu bí ngô. Long thì tập trung lái xe nhưng tất nhiên không bỏ wa câu hát nào của Băng. Mấy người sau thì ngồi nghe giọng hát “ấm áp” của Băng.................
Lúc hát xong, Băng quay về hướng cửa sổ ngủ. Trông Băng cứ như một thiên thần ấy. Thêm đôi cánh vào là duyệt =P~ Long cứ ngồi ngắm Băng, suýt quên lái xe (suýt thui) ... Lúc gần về đến nhà Moon, Băng mới dụi dụi mắt tỉnh dạy thì thấy mọi người đang ngủ ngon lành, riêng Long thì ngủ trong tư thế rất ư là 'duyên' . Đầu gác lên đùi Băng, tay thì cứ cầm chặt vào tay Băng khiến Băng không làm sao mà tháo ra được..........
"Và đôi khi em muốn khóc … Vì em nào đâu hay biết … Sẽ có lúc tình ta … Vỡ tan khi anh dối lừa...
Khóc khóc khóc cho vơi hết đi nỗi buồn
Giọt nước mắt em sao ko thể ngừng tuôn
Cố níu kéo một tình yêu đã không còn gì nữa
Nỗi đau này và con tim này đã tan nát theo mưa
Anh đã từng yêu em rất nhiều … Điều đó là thật chứ?
Em vẫn tin là như vậy đến một ngày anh rời xa
Tiếc cho em vẫn nhớ kỉ niệm của đôi ta
Phôi pha … chia xa … em là người thứ ba
Ngắm mưa đêm lạnh thêm em lại nhớ về một người
Một người em đã từng yêu mà chỉ xem em là trò cười
Vậy thôi hết rồi cuộc tình ta chia đôi
Lời dối gian đầu môi thì ai là người có lỗi?
Không có anh thì em vẫn vậy thôi
Một cuộc sống đơn giản anh không thể nào hiểu nổi
Chỉ là đáy tim em nay đã cạn mất rồi
Một vết thương chưa đứt, một ước mơ xa
Có anh có em hạnh phúc mà em yêu ha
Trách sao ước vọng không thành lại tan theo mây
Giá như một lần được thấy anh ở nơi đây
Không có em anh phải tự chăm sóc lấy
Người ta có lo cho anh như em đã từng lo không?
Những câu hỏi này em mãi mãi luôn khắc sâu trong lòng
Và tình yêu này cũng chỉ còn là hoài mong
Cầu mong mãi cho anh
Tình iu sẽ thắp sáng bay đến nơi thiên đường
Là nơi có anh với ai tình iu đắm say
Còn em vẫn nơi đây......
Chờ anh mãi mãi trong đêm buồn tênh......
Dối gian chia đôi tình ta...........
Đã không còn yêu thì em chúc anh hạnh phúc
Hai con người, hai thế giới riêng biệt rồi cũng sẽ có lúc
Nhận lấy câu chia tay như một đặc ân sẵn có
Em chấp nhận tất cả miễn sao anh được yên vui
Bài hát này là sau cuối em viết tặng cho anh
Dẫu đắng cay em phải chịu đựng rồi cũng sẽ vượt qua nhanh
Một cái tên, một giọng nói mà em sẽ mãi nhớ đến
Dẫu một ngày tình yêu trở lại, em vẫn sẽ không quên
Tháng ngày đó mình đã có những phút giây hạnh phúc biết bao
Ánh mắt anh lần đầu gặp gỡ làm tim em xuyến xao
Những ngày đầu mình quen nhau dâng tràn trong em bao khát khao
Em hỏi sao trời lấy đi tất cả hóa thành 1 giấc chiêm bao
Chắc anh cũng sẽ nhớ em dù ko nhìu phảii ko anh
Giá mà anh sẽ lại chờ em khi cơn mưa đã tạnh
Dẫu tất cả lỗi lầm em nghĩ sẽ không thể bỏ qua
Vẫn muốn 1 lần ôm anh thật chặt, như không muốn rời xa
Từng lời ca mà em hát đều xuất phát từ trong lòng
Không phải là những điều giả dối sẽ vội hóa hư không
Em còn nhớ, anh nói rằng, anh thích nghe một bài hát
Một trái tim , một tình yêu , nhưng bây giờ thì đã khác.
Đừng suy nghĩ, hãy bước đi, em ko trách anh đâu
Dù có lúc đã rất tức giận nhưng nghĩ đến lại thêm đau
Em sẽ cố tập quên anh quên đi những điều tuyệt vời nhất
Sẽ ko có anh trong đời em như 1 người đã mất............."
/65
|