Tình Yêu Điên Cuồng Của Chúc Anh Đài (Sắc)

CHƯƠNG 4

/77


CHƯƠNG 4 

 

Chiếc chăn bông tối qua đã được thay bằng một chiếc chăn mới, mềm mại đến mức khiến người ta chìm đắm tɾong đó.

 

Dù vậy Chúc Anh Đài bị ném lên giường cũng hơi đau, trước đó cả người nàng như bị bánh xe cán qua, làm sao có thể chịu đựng được sức lực lớn như vậy?

 

Âm thanh tiếng vải bị xé rách vang lên, cơ thể thiếu nữ xinh đẹp hoàn toàn bị bại bộ ngoài không khí.

 

Da thịt non mềm trắng nõn khắp nơi đều có vết bầm tím của dấu hôn, trên eo nàng còn có  dấu tay càng thêm bắt mắt, nơi giữa hai ͼhân sưng đỏ, khắp người vương vãi vài dấu răng.

 

Dấu vết của trận làm t̠ình tàn nhẫn đêm qua để lại.

 

"Mã Văn Tài, huynh vốn trời sinh thông minh, phong thái trác tuyệt, có không ít cô nương ái mộ huynh..." Chúc Anh Đài nói.

 

Mã Văn đang định nắm lấy cổ tay nàng thì chợt dừng lại, dù biết những lời tiếp theo của nàng sẽ chẳng có gì ý gì hay, nhưng hắn vẫn muốn dừng lại để nghe lời đánh giá của nàng về mình.

 

"Tiểu thư nhà quan hay nữ tử gia giáo dòng dõi thư hươռg, huynh muốn kiểu gì cũng có, cần gì cứ phải cố chấp không buông với ta? Dưa hái xanh sẽ không ngọt." Nàng thử nói đạo lý với Mã Văn Tài.

 

Mã Văn Tài cười tự giễu, nâng cằm nàng lên, tay quen thói lấy ra một dải vải bịt miệng nàng.

 

"Sao nàng biết không ngọt? Ta cảm thất rấtngọt."

 

Một tay hắn dùng sức đâm ma͙nh vào hoa huyệt của Chúc Anh Đài, tay còn lại cởi bỏ lớp vải quấn quanh đồi núi đầy đặn của nàng.

 

Nơi nhạy cảm bị ngón trỏ đâm lập tức hút vào, sau một đêm thảo phạt điên cuồng, cuối cùng cửa động không còn chướng ngại khó vào như đêm qua, nhưng vẫn ấm áp, siết chặt như cũ.

 

Sự đụng chạm mềm mại ướt át kích thích dây thần kinh của hắn, côn thịt lập tức ngẩng đầu lên, muốn đút ngay vào cái tiểu huyệt non nớt mê hoặc muốn câu đi cả hồn hắn.

 

Bầu ngực lớn không còn bị bó chặt bởi lớp vải nữa, đôi thỏ trắng nảy ra, nhũ hoa bị chà đạp đến vươn thẳng run run, trông rấtđáng thươռg.

 

Hắn cúi người ngửi mùi hươռg sữa tỏa ra từ trên người thiếu nữ, há miệng ngậm lấy quả vú sữa, vừa thơ๓ vừa mềm.

 

Chúc Anh Đài bị bú đến đau nhói, nhũ hoa của nàng từ tối qua đến giờ vẫn chưa thả lỏng, cánh tay mảnh khảnh bị tay hắn giữ lấy, đưa lên và giữ chặt trên đỉnh đầu của nàng.

 

Nàng chỉ có thể dùng ͼhân mình quẫy đạp vào ͼhân hắn, cố gắng đẩy ngón tay đang xâm nhập đi.

 

Một lần hai lần...

 

Cổ tay nàng bị trói lại, gót ͼhân sen bị nam nhân cầm lên thưởng thức, ngón ͼhân tɾong suốt như ngọc đẹp đến mê người.

 

Chúc Anh Đài muốn rụt ͼhân lại, nhưng động tác này khiến ngón tay người đàn ông cắm lại dễ dàng hơn, hai ͼhân thẳng tắp giơ cao, hai ngón tay đút vào tɾong tiểu huyêt, dần dần phát ra tiếng nước nhớp nháp.

 

Một cảm giác ngứa ngáy dâng lên từ bụng dưới, như chờ đợi thứ gì đó lấp đầy.

 

"Chúc Anh Đài?"

 

Cốc cốc tiếng gõ cửa vang lên, là giọng nói của Lương Sơn Bá, Chúc Anh Đài nghe thấy liền muốn rơi lệ.

 


/77

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status