Cả cơ thể Khiết như cứng đờ đi .Mọi thứ , tất cả như chậm lại .Tiểu Khiết đang nhìn , nhìn một người con trai có thể nói là xa lạ thật kỹ , rất gần , rất gần .Chưa bao giờ Tiểu Khiết quan sát Vương Tử ở một khoảng cách gần như thế cả .Dường như cái mục đích lấy con Popey từ Vương Tử không còn nữa .Thay vào đó là cái nhìn thật quá gần .Vương Tử cũng vậy .Vừa nãy thôi , chính bản thân Vương Tử còn không thể kiềm chế đến mức hôn cô gái này .Vậy mà giờ cô ta lại đang nằm trong vòng tay mình .Dù chỉ khoảnh khắc , dù chỉ tích tắc . Vương Tử bỗng dưng mong thời gian chậm lại .Lúc này thôi .Không hiểu sao anh không điều khiển nổi đầu óc mình nữa.Thật tệ .
Vương Tử lại nhích người áp sát Tiểu Khiết .Bây giờ Tiểu Khiết “chính thức nằm gọn trong lòng Vương Tử”
Vương Tử : Cô chủ động sao ….Hôm nay là cô tự tìm đến đấy nhé đừng trách tôi” độc ác”
Tiếng nói đã vang lên xua tan cái không gian yên ắng .Tiểu Khiết nãy giờ ngớ người không cử động nổi .Vương Tử nhướn người đặt lên môi Tiểu Khiết một nụ hôn nữa .Không phải một nụ hôn kiểu Pháp Nhưng .Tiểu Khiết bỗng nhiên khụy xuống , khuôn mặt đổi sang nét khác .Cơn hen lại dày vò cô lúc này .Có lẽ nhịp tim nhanh quá khiến nó bất chợt đến .Tiểu Khiết lại hít một hơi thật sauu , thật sâu . Nhưng chẳng có ích gì cả .Vương Tử ngồi bật dậy lấy cái ống xịt của cô trong ngăn tủ mà anh nhìn thấy lần trước ….Cuối cùng thì mọi chuyện cũng đã qua ….Tiểu Khiết quay sang một bên ngủ thiếp đi.Vương Tử đắp cái chăn cao lên cho Tiểu Khiết .Tắt đèn nhưng chưa thể ngủ .Tự đưa tay bên véo vào má mình thật đau .Tòa án lương tâm mở ra : “ Vưởng Tử , hôm nay mày bị làm sao thế hả ..Tiểu Huân chủ động thì mày Từ chối cô ấy .Cái con nhỏ sấc sược không biết trời cao đất dày là gì .Mình … mìng lại không thể kiềm chế…..Mình điên thật rồi . Điên thật rồi .Nhìn sang thấy Tiểu Khiết như đã tỉnh .Nhưng vẫn quay lưng lại .Vương Tử nhoài người chống tay xuống mặt đệm nói thì thầm qua tai :
Vương Tử : Cô hôn dở tệ .Nhưng mà …. Sau khoá huấn luyện của tôi …
Tiểu KHiết quay sang vinh ngay vào miệng Vương Tử , cứ thế mà cười : Ha ha ha ha .Cuối cùng ta cũng có thể phục thù …
Vương Tử lại nhích người áp sát Tiểu Khiết .Bây giờ Tiểu Khiết “chính thức nằm gọn trong lòng Vương Tử”
Vương Tử : Cô chủ động sao ….Hôm nay là cô tự tìm đến đấy nhé đừng trách tôi” độc ác”
Tiếng nói đã vang lên xua tan cái không gian yên ắng .Tiểu Khiết nãy giờ ngớ người không cử động nổi .Vương Tử nhướn người đặt lên môi Tiểu Khiết một nụ hôn nữa .Không phải một nụ hôn kiểu Pháp Nhưng .Tiểu Khiết bỗng nhiên khụy xuống , khuôn mặt đổi sang nét khác .Cơn hen lại dày vò cô lúc này .Có lẽ nhịp tim nhanh quá khiến nó bất chợt đến .Tiểu Khiết lại hít một hơi thật sauu , thật sâu . Nhưng chẳng có ích gì cả .Vương Tử ngồi bật dậy lấy cái ống xịt của cô trong ngăn tủ mà anh nhìn thấy lần trước ….Cuối cùng thì mọi chuyện cũng đã qua ….Tiểu Khiết quay sang một bên ngủ thiếp đi.Vương Tử đắp cái chăn cao lên cho Tiểu Khiết .Tắt đèn nhưng chưa thể ngủ .Tự đưa tay bên véo vào má mình thật đau .Tòa án lương tâm mở ra : “ Vưởng Tử , hôm nay mày bị làm sao thế hả ..Tiểu Huân chủ động thì mày Từ chối cô ấy .Cái con nhỏ sấc sược không biết trời cao đất dày là gì .Mình … mìng lại không thể kiềm chế…..Mình điên thật rồi . Điên thật rồi .Nhìn sang thấy Tiểu Khiết như đã tỉnh .Nhưng vẫn quay lưng lại .Vương Tử nhoài người chống tay xuống mặt đệm nói thì thầm qua tai :
Vương Tử : Cô hôn dở tệ .Nhưng mà …. Sau khoá huấn luyện của tôi …
Tiểu KHiết quay sang vinh ngay vào miệng Vương Tử , cứ thế mà cười : Ha ha ha ha .Cuối cùng ta cũng có thể phục thù …
/30
|