Diệp Mạc Thần không tiện từ chối Lục Viễn Chinh nên cùng ông xuống nhà dưới, lúc này mọi người đều có mặt đông đủ, trong đó có Chu Hồ Văn và Chu Hồ Nam là anh không biết mặt.
Chu Hồ Văn thấy có người lạ xuất hiện bên cạnh Lục Viễn Chinh nên bày ra bộ mặt ngạc nhiên, ông còn tưởng anh cũng mang sính lễ đến đây hỏi cưới Lục Thư Lam…
“Không ngờ ngoài chúng tôi ra còn có người khác đấy!”
Lục Viễn Chinh biết Chu Hồ Văn hiểu lầm nên vội vàng giải thích…
“Thật ra ngoài cậu Chu ra còn có một người khác, nhưng đáng tiếc không phải cậu ấy. Người này là học trò cũ của tôi, tên Diệp Mạc Thần, hôm nay đến đây để bàn một số công việc với tôi, mắt nhìn người của cậu ấy tốt lắm nên tôi muốn nghe ý kiến của cậu ấy…”
Diệp Mạc Thần nhìn vệ sĩ của Chu gia mang rất nhiều khay gỗ được phủ lớp vải che màu đỏ liền biết đây là sính lễ được chuẩn bị sẵn để hỏi cưới Lục Thư Lam. Hoá ra Lục Viễn Chinh muốn anh giúp ông chọn con rể tương lai.
Đột nhiên bên ngoài truyền đến tiếng mở cửa, Đường Hoài Vũ ngang nhiên bước vào bên trong nhà họ Lục, hắn còn mang theo đầy đủ sính lễ và rất nhiều thứ giá trị khác, đảm bảo không thua kém Chu gia…
“Hình như cháu đến hơi trễ thì phải, thật lòng xin lỗi mọi người…”
Lục Viễn Chinh không thể tin vào mắt mình, nếu ông nhớ không nhầm thì Đường Hoài Vũ rất nghèo, lý nào lại có thể chuẩn bị được đầy đủ sính lễ…
“Chắc cậu phải vay mượn nhiều nơi lắm mới chuẩn bị đủ tiền để cưới con gái ta đúng không?”
Đường Hoài Vũ mỉm cười liền lắc đầu, có vẻ như cha vợ tương lai quá khinh thường năng lực của hắn rồi…
“Ngài Lục khéo đùa rồi, gần đây cháu có hợp tác làm ăn với một công ty nước ngoài nên họ trả lương rất hậu hĩnh, may mắn sao cháu có thể chuẩn bị đầy đủ sính lễ để hỏi cưới Lam Lam…”
Lục Thư Lam đứng trên cầu thang nghe thấy hết mọi chuyện đang diễn ra, cô có thể chắc chắn rằng Đường Hoài Vũ đã trùng sinh giống cô, thậm chí hắn còn cao tay hơn cô rất nhiều. Đây là lần đầu tiên Lục Thư Lam thấy Đường Hoài Vũ tận dụng sử thông minh của mình.
Lục Thư Lam chậm rãi bước xuống dưới nhà, cô mặc một chiếc váy trắng trễ vai, trên tóc còn cài một chiếc nơ trắng, trùng với màu trang phục, trông cô giống y hệt công chúa bước ra từ trong truyện cổ tích…
“Mọi người có mặt đông đủ rồi à? Con phải chuẩn bị kĩ nên thời gian kéo dài hơn dự tính, thật sự xin lỗi mọi người…”
Tất cả mọi người đều hướng mắt về phía Lục Thư Lam, nhưng mỗi người đều có suy nghĩ khác nhau. Đường Hoài Vũ thì cảm thấy tự hào khi có người yêu xinh đẹp như vậy, Chu Hồ Nam thì bị mê hoặc đến mức điên đảo thần trí, còn Diệp Mạc Thần thì thấy cô cũng có chút nhan sắc, chỉ cần ngậm miệng lại là được.
Lục Thư Lam nhìn số sính lễ mà cả hai mang đến, cô dùng ánh mắt tự hào nhìn Đường Hoài Vũ…
“Anh giỏi thật đấy! Em không ngờ anh vẫn giữ lời hứa với em…”
Chu Hồ Văn thấy con trai mình bị thất thế trước đối thủ liền lên tiếng…
“Lục tiểu thư à, vì Lục gia giới hạn khách mời nên tôi chỉ cử một số vệ sĩ thân tín đi theo thôi, nếu cô muốn nhiều sính lễ hơn, chúng tôi hoàn toàn có thể chuẩn bị được, chỉ cần cô ưng Chu Hồ Nam thôi…”
Đường Hoài Vũ cũng không phải kiểu người thua kém người khác, hắn lập tức thêm vào…
“Lam Lam à, chúng ta yêu nhau bốn năm rồi, anh đã giữ lời hứa với em, xin em đừng quên lời hứa của mình…”
Lục Thư Lam nhớ rằng cô chỉ nói Đường Hoài Vũ phải mang đầy đủ sính lễ đến để cưới cô chứ làm gì bảo cô chắc chắn sẽ gả cho hắn. Thật ra nếu kiếp trước Đường Hoài Vũ đối xử tốt với cô như vậy, cô chắc chắn sẽ đuổi Chu gia về rồi cùng hắn chạy trốn ngay, nhưng thật đáng tiếc…
Lục Viễn Chinh thấy con gái do dự liền có chút không yên tâm, ông cùn nói giúp nhà họ Chu một tiếng…
“Chu gia sẵn lòng vì con làm rất nhiều thứ, dù sao Chu Hồ Nam cũng là đứa trẻ tốt bụng, con hãy suy nghĩ trước khi lựa chọn…”
Đường Hoài Vũ nhìn về phía Lục Viễn Chinh, quả nhiên kiếp trước hắn giết ông ta cũng không sai mà, thay vì đứng về phía hắn và cho hắn cơ hội để thể hiện bản thân, ông ta lại liên tục dùng lời lẽ để đẩy khiến hắn tránh xa Lục Thư Lam…
“Chú Lục à, chú đừng ép Lam Lam, cô ấy lớn rồi, cô ấy có quyền quyết định cuộc sống của mình…”
Bây giờ Đường Hoài Vũ không thiếu tiền nữa, thứ hắn thiếu chính là địa vị xã hội, đó là lý do hắn bắt buộc phải kết hôn với Lục Thư Lam và trở thành con rể của thống đốc. Sau đó mọi chuyện lại giống như kiếp trước, hắn có được tất cả mọi thứ trong tay!
Diệp Mạc Thần cũng muốn nghe thử quyết định của Lục Thư Lam, anh cảm thấy cả hai chàng rể này đều rất hợp với cô, để xem cô hướng về người nào hơn…
Chu Hồ Văn thấy có người lạ xuất hiện bên cạnh Lục Viễn Chinh nên bày ra bộ mặt ngạc nhiên, ông còn tưởng anh cũng mang sính lễ đến đây hỏi cưới Lục Thư Lam…
“Không ngờ ngoài chúng tôi ra còn có người khác đấy!”
Lục Viễn Chinh biết Chu Hồ Văn hiểu lầm nên vội vàng giải thích…
“Thật ra ngoài cậu Chu ra còn có một người khác, nhưng đáng tiếc không phải cậu ấy. Người này là học trò cũ của tôi, tên Diệp Mạc Thần, hôm nay đến đây để bàn một số công việc với tôi, mắt nhìn người của cậu ấy tốt lắm nên tôi muốn nghe ý kiến của cậu ấy…”
Diệp Mạc Thần nhìn vệ sĩ của Chu gia mang rất nhiều khay gỗ được phủ lớp vải che màu đỏ liền biết đây là sính lễ được chuẩn bị sẵn để hỏi cưới Lục Thư Lam. Hoá ra Lục Viễn Chinh muốn anh giúp ông chọn con rể tương lai.
Đột nhiên bên ngoài truyền đến tiếng mở cửa, Đường Hoài Vũ ngang nhiên bước vào bên trong nhà họ Lục, hắn còn mang theo đầy đủ sính lễ và rất nhiều thứ giá trị khác, đảm bảo không thua kém Chu gia…
“Hình như cháu đến hơi trễ thì phải, thật lòng xin lỗi mọi người…”
Lục Viễn Chinh không thể tin vào mắt mình, nếu ông nhớ không nhầm thì Đường Hoài Vũ rất nghèo, lý nào lại có thể chuẩn bị được đầy đủ sính lễ…
“Chắc cậu phải vay mượn nhiều nơi lắm mới chuẩn bị đủ tiền để cưới con gái ta đúng không?”
Đường Hoài Vũ mỉm cười liền lắc đầu, có vẻ như cha vợ tương lai quá khinh thường năng lực của hắn rồi…
“Ngài Lục khéo đùa rồi, gần đây cháu có hợp tác làm ăn với một công ty nước ngoài nên họ trả lương rất hậu hĩnh, may mắn sao cháu có thể chuẩn bị đầy đủ sính lễ để hỏi cưới Lam Lam…”
Lục Thư Lam đứng trên cầu thang nghe thấy hết mọi chuyện đang diễn ra, cô có thể chắc chắn rằng Đường Hoài Vũ đã trùng sinh giống cô, thậm chí hắn còn cao tay hơn cô rất nhiều. Đây là lần đầu tiên Lục Thư Lam thấy Đường Hoài Vũ tận dụng sử thông minh của mình.
Lục Thư Lam chậm rãi bước xuống dưới nhà, cô mặc một chiếc váy trắng trễ vai, trên tóc còn cài một chiếc nơ trắng, trùng với màu trang phục, trông cô giống y hệt công chúa bước ra từ trong truyện cổ tích…
“Mọi người có mặt đông đủ rồi à? Con phải chuẩn bị kĩ nên thời gian kéo dài hơn dự tính, thật sự xin lỗi mọi người…”
Tất cả mọi người đều hướng mắt về phía Lục Thư Lam, nhưng mỗi người đều có suy nghĩ khác nhau. Đường Hoài Vũ thì cảm thấy tự hào khi có người yêu xinh đẹp như vậy, Chu Hồ Nam thì bị mê hoặc đến mức điên đảo thần trí, còn Diệp Mạc Thần thì thấy cô cũng có chút nhan sắc, chỉ cần ngậm miệng lại là được.
Lục Thư Lam nhìn số sính lễ mà cả hai mang đến, cô dùng ánh mắt tự hào nhìn Đường Hoài Vũ…
“Anh giỏi thật đấy! Em không ngờ anh vẫn giữ lời hứa với em…”
Chu Hồ Văn thấy con trai mình bị thất thế trước đối thủ liền lên tiếng…
“Lục tiểu thư à, vì Lục gia giới hạn khách mời nên tôi chỉ cử một số vệ sĩ thân tín đi theo thôi, nếu cô muốn nhiều sính lễ hơn, chúng tôi hoàn toàn có thể chuẩn bị được, chỉ cần cô ưng Chu Hồ Nam thôi…”
Đường Hoài Vũ cũng không phải kiểu người thua kém người khác, hắn lập tức thêm vào…
“Lam Lam à, chúng ta yêu nhau bốn năm rồi, anh đã giữ lời hứa với em, xin em đừng quên lời hứa của mình…”
Lục Thư Lam nhớ rằng cô chỉ nói Đường Hoài Vũ phải mang đầy đủ sính lễ đến để cưới cô chứ làm gì bảo cô chắc chắn sẽ gả cho hắn. Thật ra nếu kiếp trước Đường Hoài Vũ đối xử tốt với cô như vậy, cô chắc chắn sẽ đuổi Chu gia về rồi cùng hắn chạy trốn ngay, nhưng thật đáng tiếc…
Lục Viễn Chinh thấy con gái do dự liền có chút không yên tâm, ông cùn nói giúp nhà họ Chu một tiếng…
“Chu gia sẵn lòng vì con làm rất nhiều thứ, dù sao Chu Hồ Nam cũng là đứa trẻ tốt bụng, con hãy suy nghĩ trước khi lựa chọn…”
Đường Hoài Vũ nhìn về phía Lục Viễn Chinh, quả nhiên kiếp trước hắn giết ông ta cũng không sai mà, thay vì đứng về phía hắn và cho hắn cơ hội để thể hiện bản thân, ông ta lại liên tục dùng lời lẽ để đẩy khiến hắn tránh xa Lục Thư Lam…
“Chú Lục à, chú đừng ép Lam Lam, cô ấy lớn rồi, cô ấy có quyền quyết định cuộc sống của mình…”
Bây giờ Đường Hoài Vũ không thiếu tiền nữa, thứ hắn thiếu chính là địa vị xã hội, đó là lý do hắn bắt buộc phải kết hôn với Lục Thư Lam và trở thành con rể của thống đốc. Sau đó mọi chuyện lại giống như kiếp trước, hắn có được tất cả mọi thứ trong tay!
Diệp Mạc Thần cũng muốn nghe thử quyết định của Lục Thư Lam, anh cảm thấy cả hai chàng rể này đều rất hợp với cô, để xem cô hướng về người nào hơn…
/48
|