Yêu Thêm Lần Nữa

Chương 7: Nhìn nhầm

/67


Chuyển ngữ: nhoclubu

***

Sở Du xuống taxi, thời gian vừa đúng giờ đi làm, anh hòa theo dòng người tràn vào thang máy.

Anh đang công tác ở một văn phòng luật sư sự vụ nổi tiếng, năm nay 31 tuổi, 18 tuổi đậu đại học, chuyên ngành pháp luật, sau khi tốt nghiệp đại học anh lại bồi dưỡng thêm 3 năm, trước sau tốn thời gian bảy năm, đến năm 25 tuổi thì chính thức thi đậu giấy phép luật sư trở thành luật sư đủ tư cách hành nghề, năm nay là năm thứ sáu.

Cuộc đời của anh rất suôn sẻ, là con trai độc nhất của ba mẹ, là đứa con hiếu thảo trong mắt người thân, cũng là người xuất sắc trong nghề.

Vào phòng làm việc, anh chào hỏi các đồng nghiệp: “Chào buổi sáng.”

“Chào buổi sáng, luật sư Sở.”

Đẩy cửa phòng ra, đã có hai người đang đợi anh.

Ngày hôm qua đã hẹn trước hai vị khách, nguyên nhân là một vụ ly hôn, hai vợ chồng này cứ tranh chấp không xong, cuối cùng chọn chịu thẩm vấn trên tòa.

Lúc đầu, hai người vốn là cặp vợ chồng yêu thương nhau, nhưng hiện giờ chẳng biết thế nào lại muốn ly hôn, kết quả trên phương diện ly hôn, bên nào cũng cho rằng mình đúng, đều mở miệng quát mắng đối phương, hoàn toàn mất phong độ, ngay cả một viên gạch viên ngói cũng tranh giành đến sứt đầu mẻ trán, thậm chí ngay cả bánh xe ô tô cũng tranh quyền sở hữu đến người chết ta sống.

Vừa trông thấy Sở Du, hai người này im lặng được hai giây, đều muốn mở miệng nói trước, kết quả trừng mắt với đối phương, lại bắt đầu chửi với mắng.

Sở Du không khỏi nhíu mày.

Nhìn thấy hai người tranh giành không phân được cao thấp, anh xen vào: “Hai vị, tôi chỉ là luật sư, không phải chuyên gia phân tích hôn nhân, nếu hai vị nhất định muốn ly hôn, chúng ta làm theo trình tự bình thường, vấn đề gì tranh chấp không xong? Chi phí nuôi con hay là phân chia tài sản?”

Nản nhất chính là hai người này không muốn nuôi con.

Sở Du im lặng, khi hai người này kết hôn cũng không nghĩ tới sẽ có một ngày muốn ly hôn sao? Vậy đứa trẻ vô tội kia lại càng không nghĩ đến sẽ có một ngày ba mẹ nó lại muốn ly hôn, mà ba mẹ nó lại có thể không nhận nuôi nó!

Hiện thực xã hội này khiến người ta không biết phải làm sao.

Anh hơi đau đầu, sao cặp vợ chồng này lại đến đây cùng một lúc thế này, hai người tự mời luật sư của chính mình không phải tốt hơn sao? Hiện giờ lại xuất hiện đồng thời trước mặt anh, đây được gọi là chuyện gì?

Rốt cuộc anh không thể nhịn được nữa: “Hai vị bao nhiêu tuổi rồi? Cũng sắp 40 chứ? Tuổi này rồi còn xem mình mới 17-18 sao? Hôn nhân là trò đùa à? Kết hôn chỉ là nhất thời kích động? Vậy còn ly hôn? Là trò chơi nhà nào cũng có sao? Được rồi, nếu muốn ly hôn, vậy thì mau mau một chút. Giữa hai vị, ai muốn tôi là người đại diện? Tôi không thể đồng thời làm luật sư cho cả hai vị, xin hai vị nhanh chóng quyết định.”

Vậy mà hai người lại hết hồn, đồng loạt lên tiếng: “Anh như vậy được gọi là thái độ gì?”

Sở Du bình tĩnh nói: “Vậy hai vị muốn tôi có thái độ thế nào? Thời gian của tôi tính theo giờ, hai vị không quyết định xong chuyện lại chạy đến văn phòng luật sư làm lãng phí thời gian của tôi, thời gian của tôi có thể tốn không cho hai vị sao? Nếu quyết định rồi thì mời lập tức ký thỏa thuận đại diện. Nếu chưa quyết định xong còn muốn bình tĩnh cân nhắc lại, mời hai vị về nhà cân nhắc cho rõ ràng, nhân tiện, chỗ thu phí ngay cửa có kê khai danh sách thu phí.” Anh liệt kê một chút: “Tôi thu phí theo giờ, hai vị đã ở đây cãi nhau hết một tiếng đồng hồ, xin hai vị thanh toán phí trong một giờ này cho tôi.”

Hai người này sửng sốt một chút, sau khi liếc mắt nhìn nhau lại không hẹn mà cùng nói: “Có loại luật sư như anh sao? Thái độ gì đây, anh cho rằng anh giỏi lắm sao!”

Hai người thở hổn hển đạp cửa đi khỏi, cánh cửa đóng ầm một tiếng, Sở Du vùi mình vào ghế, có chút mỏi mệt.

Thật ra anh cũng là người không dễ nổi cáu, gặp phải mấy vị khách muốn ly hôn, anh đều kiên nhẫn khuyên nhủ họ, nhưng không biết hôm nay bị gì nữa, cơn tức còn lớn hơn cả khách hàng.

Trợ lý bước vào, “Luật sư Sở.”

Anh nhắm hờ mắt lại, có chút bất đắc dĩ nói: “Tiểu Đàm, phiền cậu lần sau có mấy người khách ý chí không kiên định, lại quấy rối như vậy thì xin miễn giới thiệu cho tôi.”

“Xin lỗi luật sư Sở.”

Anh lấy ly uống nước, Tiểu Đàm lại tò mò hỏi, “Luật sư Sở, anh nói xem xã hội bây giờ, sao lại có nhiều vụ ly hôn quá vậy.” Cậu kéo dài giọng, có chút hoang mang: “Lúc trước kết hôn, bảo là đi xem mắt, hiện giờ ly hôn, thì nói là lúc trước nhìn nhầm. Rốt cuộc là cái gì đã tạo nên nguyên nhân này chứ?”

Sở Du đang uống nước, anh suy nghĩ rồi trả lời đùa rằng: “Xã hội rất văn minh, uyên ương ở trong công viên cũng không phải một vợ một chồng, động vật linh trưởng cấp cao như loài người sao có thể làm ra cái chuyện chung thủy được chứ.”

Tiểu Đàm bỗng nhớ tới vị luật sư Sở này cũng là người thất bại trong hôn nhân, cậu liền câm miệng, lấy cớ bên ngoài có việc, lập tức đi ra.

Sau khi Tiểu Đàm rời khỏi, anh lại rơi vào suy nghĩ sâu xa.

Nói đâu xa, nói đến cuộc hôn nhân của chính mình đó? Vì sao lại đi đến bước này?


/67

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status